Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1. Mở bài
- Giới thiệu khái quát về nhân vật Võ Tòng (Đó là nhân vật trong tác phẩm nào, của ai? Nhân vật ấy là người như thế nào?...)
2. Thân bài
- Phân tích và làm sáng tỏ đặc điểm nhân vật Võ Tòng qua các phương diện:
+ Lai lịch: “Chú tên là gì, quê ở đâu cũng không rõ. Võ Tòng là tên mọi người gọi chú từ một sự tích trong truyện Tàu”
+ Ngoại hình: Hai hố mắt sâu hoắm, và từ trong đáy hố sâu thâm đó, một cặp tròng mắt trắng dã, long qua, long lại sắc như dao…
+ Lời truyền tụng: Ra tù, Võ Tòng không trẻ thù kẻ đã phá hoại gia đình mình, chỉ kêu trời một tiếng, cười nhạt rồi bỏ làng vào rừng sinh sống;...
+ Hành động và việc làm…
- Nhận xét về nhân vật Võ Tòng: trình bày những suy nghĩ, cảm xúc,... của em về các đặc điểm đã phân tích về chú Võ Tòng
3. Kết bài
- Nêu đánh giá khái quát về nhân vật Võ Tòng
- Liên hệ với những con người Nam Bộ bình thường, giản dị mà anh dũng, bất khuất trong hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ; từ đó, rút ra bài học cho mình và thế hệ trẻ hôm nay.
Nhân vật Vô Tông trong "Đất rừng phương Nam" của Đoàn Giỏi là một hình mẫu lý tưởng của người anh hùng bình dị, gắn liền với thiên nhiên và mảnh đất phương Nam. Từ khi xuất hiện, Vô Tông đã để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc nhờ những phẩm chất nổi bật như lòng dũng cảm, sự kiên cường, và tình yêu mãnh liệt đối với quê hương.
Vô Tông là một nhân vật có vẻ ngoài mạnh mẽ, không ngại gian khổ, nhưng bên trong lại chứa đựng một tâm hồn đầy nhạy cảm và tinh tế. Mặc dù có những lúc đối mặt với thử thách tưởng chừng không thể vượt qua, anh vẫn kiên cường, không bỏ cuộc, luôn đấu tranh không chỉ vì bản thân mà còn vì tự do, sự sống còn của cộng đồng. Chính sự đấu tranh không mệt mỏi ấy đã tạo nên sức hút của Vô Tông, khiến anh trở thành biểu tượng của lòng yêu nước và khát vọng tự do trong lòng độc giả.
Bên cạnh đó, Vô Tông cũng thể hiện rõ sự gắn bó với đất rừng phương Nam, là một phần không thể tách rời trong cuộc sống nơi đây. Những cuộc chiến đấu của anh, dù ác liệt, nhưng luôn có một mục đích cao cả: bảo vệ sự yên bình cho người dân, giữ gìn những giá trị văn hóa và truyền thống của quê hương.
Với tất cả những đặc điểm này, Vô Tông không chỉ là một nhân vật anh hùng trong một câu chuyện, mà còn là biểu tượng của sự bền bỉ, tinh thần đoàn kết và niềm tin vào cuộc sống. Anh khiến người đọc cảm nhận được sức mạnh của lòng yêu nước, sự kiên cường trong mọi hoàn cảnh, đồng thời cũng khơi gợi sự trân trọng đối với thiên nhiên, mảnh đất mà mỗi con người đều cần phải bảo vệ và yêu thương.

Tham Khảo
Quan phụ mẫu ngồi trong đình vững chãi cao ráo, an toàn, có người gãi chân kẻ quạt mát, kẻ chực chầu điếu đóm, các tay chân ngồi hầu bài.
=> Chứng tỏ một cuộc sống sang trọng xa hoa rất cách biệt với cuộc sống lầm than cơ khổ của nhân dân
Quan chỉ mê bài, đáng lẽ phải tắm mưa gội gió đứng trên đê đốc thúc thì quan lại ngồi chơi bài tổ tôm nhàn nhã có kẻ hầu người hạ, ngài mà còn dỡ ván bài hay chưa hết hội thì dầu trời long đất lở, đe vỡ dân trôi ngài cũng thây kệ.Quan gắt khi có người báo tin đe vỡ- Mặc kệ. Quan đỏ mặt tía tai đòi cách cổ bỏ tù những người dân báo tin đe vỡ, và ra lệnh đuổi cổ nó ra.Y tiếp tục đánh đến khi ù thông tôm chi chi nảy mặc cho dân rơi vòa cảnh đe vỡ, nước tràn lênh láng, xoáy thành vực sâu, nhà cửa trôi băng lúa má ngập hết. Kẻ sống không chỗ ở kẻ chết không nơi chôn, tình cảnh thảm sầu kể sao cho xiết.
=> Hai cảnh tượng hoàn toàn đối lập nhau. Nghệ thuật tương phản được tác giả vận dụng rất khéo léo.

http://123doc.org/document/1685100-tho-thien-qua-thien-truong-van-vong.htm

Mình sẽ viết lại bài dựa trên bài của bạn:
Đêm trăng hôm nay trông sáng quá ! Ánh trăng vàng tươi đẹp nhẹ nhàng vuốt lên từng cảnh vật.Trăng soi sáng mái hiên nhà, trăng nằm phơi mình lên tàu lá chuối, trăng mỉm cười đùa vui cùng cảnh vật...Và cũng là lúc này, tôi lại sực nhớ đến bài thơ cảnh khuya của Bác Hồ. Bài thơ được Bác viết trong những năm đầu cuộc kháng chiến cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp ở Khu rừng Việt Bắc . Tôi bồi hồi nhớ lại cảm giác ấm cúng, nhớ lại tình yêu đất nước sâu sắc, yêu thiên nhiên tươi đẹp của Bác. Trong đầu tôi lại bay bổng từng vần:
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”
Trước mắt tôi bây giờ, trăng như một chiếc gương hiện lên hình ảnh 1 vị cha già luôn tận tụy vì nước vì dân đang say sưa ngắm ánh trăng:
“Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa”
Trong đêm khuya thanh vắng, dường như tất cả mọi vật đều chìm trong tĩnh lặng để nhường chỗ cho ánh trăng hiền dịu.Bỗng có tiếng suối văng vẳng đâu đây khiến người tưởng như có giọng hát trong trẻo của ai đó đang vang vọng trong đêm khuya tĩnh lặng. Tiếng suối “trong” ấy như tiếng hát “xa” -Phép so sánh ấy thật ấn tượng : Con suối là 1 hình ảnh của núi rừng thiên nhiên, tĩnh lặng và êm ái được so sánh với tiếng hất du dương mềm mại được vang vọng rất xa khiến cho hình ảnh con suối trở nên thật thơ mộng và nên thơ. Tiếng suối chảy róc rách lại làm tôi nhớ đến bài"Côn sơn ca'' của Nguyễn Trãi :
“Côn Sơn suối chảy rì rầm
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai”
(“Côn sơn ca-Nguyễn Trãi)
Cảnh Côn Sơn thật đẹp, thật nên thơ, thanh tĩnh và thoáng đãng làm nổi bật lên âm thanh vui vẻ, êm tai như có ai đó đang chơi 1 bản nhạc.
Sự so sánh liên tưởng ấy không chỉ làm nổi bật lên nét tương đồng giữa tiếng suối và tiếng hát xa , mà còn thể hiện được sự nhạy cảm , tinh tế từ tận trái tim của Bác . Ngòi bút của Bác lại trở nên điêu luyện và tài ba khi đã khéo léo vẽ lên được 1 hình ảnh tuyệt đẹp.
“trăng lồng cổ thụ , bóng lồng hoa” .
Vẻ đẹp của trăng thật lung linh huyền ảo khi mọi thứ cứ đan xen, lồng vào nhau. Điệp từ "lồng'' khiến người ta liên tưởng đến 1 bức tranh đêm trăng thaathj mộng mơ, chỗ đậm chỗ nhạt. Bóng cổ thụ lấp loáng ánh trăng, bóng trăng lại in vào khóm hoa, in lên mặt đất thành những bông hoa được bàn tay ai đó khéo léo dệt nên.
Chỉ với 2 câu thơ mà đã gửi gắm thật nhiều tình yêu thương của Bác. Tấm lòng Bác thật cao cả, suốt đời sống chỉ để dành tình yêu thương. Bác yêu cỏ cây, hoa lá, yêu từng con người trên mảnh đất hình chư S thân thương. Nỗi lòng yêu thương ấy lại như được nhân lên, được sáng tỏ hơn khi đất nước bị rơi vào vòng chiến tranh. Suốt cả mấy đêm dài đằng đẵng, Bác ko chợp mắt được chút nào. Phần vì say sưa ngắm cảnh, cảnh trăng đẹp như vậy thì phải thưởng thức, sao có thể ngủ? Phần vì Bác lo nỗi nước nhà, lo việc quân đang bận, lo dân, lo nước còn bao nỗi gian lao:
“Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà”
Đối với Bác,với vị lãnh tụ đáng kính của toàn dân VN, đất nước, nhân dân luôn đặt lên hàng đầu. Bởi Bác là con của mảnh đất nghèo này, bởi mảnh đất đã thấm bao xương máu của nhiều vị anh hùng hiên ngang, luôn giữ vững 1 lòng vì độc lập chủ quyền đã nuôi Bác khôn lớn. Và cũng chính những giọt máu ấy đã đem cho Bác tình yêu, trái tim rộng lượng cao cả ngày nay.Mắt Bác thức nhiều rồi, trán Bác đã có nhiều nếp nhăn vì không ngủ, cũng giống như Minh Huệ đã viết
“Đêm nay Bác không ngủ
Đêm nay Bác ngồi đó
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh”
(Đêm nay Bác không ngủ - Minh Huệ)
Hồ Chí Minh-cái tên luôn ngời sáng trong lòng mỗi con người ko chỉ trong nước Nam ta mà còn trong cả thế giới. Nhắc đến vị anh hùng Hồ Chí Minh, không ai không thể nhắc đến người đã bỏ cả 1 cuộc đời, 1 tuổi thanh xuân duy nhất để tìm đường đưa đất nước đến độc lập, thoát khỏi cảnh nghèo đói. Bác tâm sự:‘‘Một ngày Tổ quốc chưa được thống nhất , đồng bào còn chịu khổ là một ngày tôi ăn không ngon , ngủ không yên ’’. " Đồng bào"-2 tiếng thật gần gũi và thân thương.Bản thân là 1 vị lãnh tujmaf Bác ko hề cao sang, tự kiêu mà sống chẳng khác gì một người dân.Bác điềm đạm, luôn sẻ chia và quan taamt[í những con người lam lũ- những người sẽ đưa đất nước trử nên cường thịnh, vinh quang...
Trong nỗi lo dằng dặc về đất nước , Bác đã bắt gặp cảnh đẹp thiên nhiên rồi hòa mình vào vẻ đẹp huyền ảo của đất trời . Nhưng niềm vui, say mê của Bác với thiên nhiên cũng đâu được trọn vẹn, bởi 1 nỗi lo luôn canh cánh trong Bác : đất nước đang lâm nguy...Có thể nói, Bá ko chỉ yêu quê hương dất nước mà còn yêu trăng...
"trăng vào cửa sổ đòi thơ
việc quân đang bận xin chờ hôm sau"
(tin thắng trận-HCM)
‘‘Cảnh Khuya’’ – bài thơ tứ tuyệt như một đóa hoa mang đậm hương sắc góp phần làm đẹp nền thơ ca kháng chiến . Tôi thẫn thờ ngồi ngắm trăng, ngắm bao tình thương mà Bác trao cho quê hương, đất nước, con người VN.
Mình giúp bạn soạn dàn ý chi tiết để làm bài tập văn này nhé. Bài “Đi lấy mật” (trích Đất rừng phương Nam – SGK Ngữ văn 7, bộ Kết nối tri thức) chủ yếu khắc họa nhân vật và vẻ đẹp thiên nhiên Nam Bộ. --- 1. Nhận xét về nhân vật a. Cậu bé An Hình dáng: nhỏ bé, gầy gò, dáng vẻ lanh lợi. Tính cách: Gan dạ, dũng cảm: dám đi vào rừng sâu lấy mật ong. Thông minh, nhanh nhẹn: biết cách quan sát, tìm tổ ong. Hồn nhiên, giàu tình cảm: gắn bó với má nuôi, bạn bè. Hình ảnh thể hiện: đoạn An theo chân Cò đi rừng, quan sát ong mật, tâm trạng khi được má nuôi dặn dò, lời đối thoại hồn nhiên. Kết luận: An là cậu bé Nam Bộ vừa hồn nhiên, vừa dũng cảm, biết yêu thiên nhiên và trân trọng tình người. --- b. Thằng Cò Hình dáng: dong dỏng, cao gầy, dáng vẻ quen việc đồng áng, dân dã. Tính cách: Gan lì, dạn dày: dẫn An đi lấy mật không hề sợ hãi. Tự tin, từng trải: biết rõ tập tính của ong, thành thạo việc rừng. Hào sảng, chân thành: coi An như bạn thân, chia sẻ kinh nghiệm. Hình ảnh thể hiện: cảnh Cò leo cây lấy mật, chỉ An cách tránh ong đốt, lời nói ngang tàng nhưng hóm hỉnh. Kết luận: Cò là cậu bé Nam Bộ gan dạ, bộc trực, giàu tình nghĩa và có bản lĩnh “con nhà rừng”. --- c. Má nuôi Hình dáng: người phụ nữ Nam Bộ chất phác, giàu tình thương. Tính cách: Hiền hậu, nhân từ: nhận An làm con nuôi, lo lắng cho con. Thương con, quan tâm, dặn dò trước khi đi rừng. Đại diện cho tấm lòng nhân nghĩa của người dân Nam Bộ trong kháng chiến. Hình ảnh thể hiện: những lời dặn An, ánh mắt lo lắng, tình cảm ấm áp dành cho con nuôi. Kết luận: má nuôi là biểu tượng tình mẫu tử, tình người nghĩa xóm chan chứa yêu thương. --- 2. Khung cảnh thiên nhiên Hình ảnh miêu tả: Rừng bạt ngàn, cây cối um tùm. Ong bay thành đàn, ánh nắng xuyên qua tán lá, tiếng rừng rì rào. Tổ ong lớn treo lơ lửng trên cành. Biện pháp nghệ thuật: So sánh: ví ong như đám mây, khói. Nhân hóa: rừng như có tiếng nói, cây cối như đang trò chuyện. Miêu tả cụ thể, giàu hình ảnh: cảnh sắc Nam Bộ hiện lên sinh động. Nhận xét: Thiên nhiên Nam Bộ vừa hùng vĩ, hoang sơ, vừa thơ mộng, tràn đầy sức sống; đồng thời cũng tiềm ẩn thử thách, thể hiện bối cảnh kháng chiến gian lao mà giàu tình người. 👉 Kết luận chung: Qua nhân vật An, Cò, má nuôi và cảnh thiên nhiên Nam Bộ, tác giả ca ngợi vẻ đẹp con người giàu tình nghĩa, dũng cảm, hồn nhiên, đồng thời khắc họa bức tranh thiên nhiên rừng phương Nam vừa dữ dội vừa trữ tình.