K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 giờ trước (3:29)

Loại hình tổng chức


4 giờ trước (3:38)

"Loài hoa quê mẹ" trong văn học hoặc lời nói thường là hình ảnh ẩn dụ để chỉ:

  • Người mẹ: sự mộc mạc, giản dị, đằm thắm của mẹ, gắn với quê hương.
  • Quê hương: vẻ đẹp bình dị, gần gũi, thân thương của làng quê, nơi mẹ sinh ra hoặc nơi mình lớn lên.
  • Tuổi thơ: ký ức trong sáng, hồn nhiên gắn liền với những ngày thơ bé ở quê nhà.

Tùy vào ngữ cảnh cụ thể, "loài hoa quê mẹ" có thể nghiêng về nhấn mạnh sự trân trọng trong côi nguồn,tinh yêu gia đình hoặc nỗi nhớ quê hương

Hồi còn nhỏ, nhỏ xíu, tôi chưa có bạn gái. Suốt ngày chỉ chơi với…mẹ tôi và bà nội tôi. Mẹ tôi rất thương tôi nhưng vì mẹ sợ ba nên ít khi mẹ che chở được tôi trước những trận đòn của ba tôi. Bà tôi thì lại khác. Bà sinh ra ba nên ba phải sợ bà. Điều đó thật may mắn đối với tôi.Hồi nhỏ tôi rất nghịch, ăn đòn khá thường xuyên. Điều đó buộc đầu óc non nớt của tôi...
Đọc tiếp

Hồi còn nhỏ, nhỏ xíu, tôi chưa có bạn gái. Suốt ngày chỉ chơi với…mẹ tôi và bà nội tôi. Mẹ tôi rất thương tôi nhưng vì mẹ sợ ba nên ít khi mẹ che chở được tôi trước những trận đòn của ba tôi. Bà tôi thì lại khác. Bà sinh ra ba nên ba phải sợ bà. Điều đó thật may mắn đối với tôi.

Hồi nhỏ tôi rất nghịch, ăn đòn khá thường xuyên. Điều đó buộc đầu óc non nớt của tôi phải tìm cách đối phó với những trận đòn trừng phạt của ba tôi. Mỗi lần phạm lỗi, hễ thấy ba tôi dợm rút cây roi mây ra khỏi vách là tôi vội vàng chạy sang nhà bà tôi. Bà tôi thường nằm trên cái sập gỗ lim đen bóng, bên dưới là những ngăn kéo đựng thuốc bắc của ông tôi. Bà nằm đó, miệng bỏm bẻm nhai trầu, tay phe phẩy chiếc quạt mo cau với một dáng điệu thong thả.

- Bà ơi, bà!- tôi chạy đến bên chiếc sập, hỏn hển kêu.

Bà tôi chỏi tay nhỏm dậy:

- Gì đó cháu?

- Ba đánh! – Tôi nói, miệng méo xệch.

- Cháu đừng lo! Lên đây nằm với bà!

Bà tôi dịu dàng trấn an tôi và đưa tay kéo tôi lên sập, đặt tôi nằm khuất sau lưng bà, phía sát tường. xong, bà tôi xoay người lại, nằm quay mặt ra ngoài.

Lát sau, ba tôi bước qua, tay vung vẩy con roi dài, miệng hỏi:

- Mẹ có thấy thằng Ngạn chạy qua đây không?

- Không thấy.

Bà tôi thản nhiên đáp và tiếp tục nhai trầu. Tôi nằm sau lưng bà, tim thót lại vì lo âu. Tôi chỉ cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe tiếng bước chan ba tôi xa dần. {….}.

Bà tôi không bao giờ từ chối yêu cầu của tôi. Bà vừa gãi lưng cho tôi vừa thủ thỉ kể chuyện cho tôi nghe. Những câu chuyện đời xưa của bà tôi nghe đã thuộc lòng…. Tuy vậy, mỗi khi bà kể chuyện, tôi luôn luôn nằm nghe với cảm giác hứng thú hệt như lần đầu tiên, có lẽ do giọng kể dịu dàng và âu yếm của bà, bao giờ nó cũng toát ra một tình cảm trìu mến đặc biệt dành cho tôi khiến trái tim tôi run lên trong một nỗi xúc động hân hoan khó tả. Và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, với trái tim không ngừng thổn thức.

(Nguyễn Nhật Ánh. Mắt biếc, Nxb Trẻ, 2021)

Viết giúp mình dàn ý phân tích truyện ngắn ở trên với ạ, mình cảm ơn

0
9 giờ trước (22:50)

B

8 giờ trước (23:10)

Nghị luận xã hội: Bảo vệ môi trường – trách nhiệm chung của toàn xã hội

Môi trường tự nhiên đóng vai trò sống còn đối với sự tồn tại và phát triển của nhân loại. Thế nhưng, cùng với sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật và quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa, môi trường đang ngày càng bị tàn phá nặng nề. Bảo vệ môi trường vì vậy đã trở thành một trong những vấn đề cấp bách nhất mà toàn xã hội cần chung tay giải quyết.

Thực trạng hiện nay cho thấy, ô nhiễm môi trường đang diễn ra ở mức báo động: khí thải công nghiệp và phương tiện giao thông làm không khí ngày càng độc hại; rác thải sinh hoạt và hóa chất công nghiệp gây ô nhiễm nguồn nước; nạn phá rừng bừa bãi làm suy giảm đa dạng sinh học và dẫn tới biến đổi khí hậu. Những thảm họa môi trường như cháy rừng, lũ lụt, hạn hán, ô nhiễm đại dương... là những lời cảnh báo đanh thép về cái giá mà loài người đang phải trả cho sự thờ ơ và tham lam của chính mình.

Nguyên nhân dẫn đến thực trạng này không chỉ từ sự thiếu trách nhiệm của một bộ phận cá nhân, doanh nghiệp mà còn do nhận thức cộng đồng chưa cao, thiếu các chính sách quản lý và chế tài nghiêm khắc từ phía nhà nước. Nhiều người vì lợi ích kinh tế trước mắt mà bỏ qua tác hại lâu dài đối với môi trường sống.

Để khắc phục tình trạng đó, việc bảo vệ môi trường cần bắt đầu từ chính nhận thức và hành động của mỗi người dân. Mỗi cá nhân cần xây dựng lối sống thân thiện với môi trường: tiết kiệm tài nguyên thiên nhiên, hạn chế sử dụng nhựa, trồng nhiều cây xanh, tham gia các hoạt động bảo vệ môi trường. Nhà nước cần ban hành và thực thi nghiêm khắc các quy định pháp luật về môi trường; đẩy mạnh giáo dục, tuyên truyền để nâng cao ý thức cộng đồng. Các tổ chức, doanh nghiệp phải có trách nhiệm xã hội, thực hiện sản xuất xanh, phát triển bền vững.

Bảo vệ môi trường không chỉ là bảo vệ sự sống của chúng ta hôm nay mà còn là trách nhiệm đối với các thế hệ tương lai. Đừng để lòng tham ngắn hạn hủy hoại đi cơ hội sống của chính con cháu chúng ta. "Hãy yêu thiên nhiên như yêu chính cuộc sống của mình" – đó không chỉ là khẩu hiệu, mà phải trở thành kim chỉ nam cho mọi hành động trong hiện tại.

chúc bn hc tốt

10 giờ trước (21:40)

Bài làm

Câu tục ngữ "Đi một ngày dài học một sàng khôn" mang trong mình một bài học vô cùng sâu sắc về giá trị của trải nghiệm và học hỏi qua thực tiễn cuộc sống. Em hoàn toàn đồng tình với quan điểm này, bởi lẽ kiến thức không chỉ gói gọn trong sách vở hay khuôn khổ trường lớp, mà còn được tích lũy qua những chuyến đi, những va chạm và những trải nghiệm thực tế trong cuộc đời.

Trước hết, "đi một ngày dài" không đơn giản chỉ là việc di chuyển từ nơi này sang nơi khác, mà còn tượng trưng cho hành trình khám phá thế giới rộng lớn ngoài kia. Mỗi chuyến đi là một cơ hội để ta tiếp xúc với những vùng đất mới, con người mới, văn hóa mới. Qua đó, ta dần mở rộng vốn hiểu biết, trau dồi kỹ năng giao tiếp, học cách thích nghi với những điều chưa từng quen thuộc. Chẳng hạn, một người chưa từng rời khỏi quê hương có thể chỉ biết đến những phong tục, tập quán riêng của địa phương mình. Nhưng khi đi xa, họ sẽ thấy thế giới còn muôn màu muôn vẻ, mỗi nơi có một nét đẹp riêng biệt cần được tôn trọng và học hỏi.

Hơn thế nữa, những trải nghiệm thực tế thường dạy ta những bài học mà sách vở khó có thể truyền tải trọn vẹn. Ví dụ, qua việc tự lập trong những chuyến đi xa nhà, ta học được cách tự chăm sóc bản thân, cách đối diện với khó khăn và tìm cách giải quyết vấn đề. Những bài học này giúp ta trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn trong cuộc sống. Bởi lẽ, "một sàng khôn" không chỉ là kiến thức lý thuyết mà còn là sự khôn ngoan, linh hoạt trong cách ứng xử, đối nhân xử thế.

Thực tế đã chứng minh rằng nhiều người thành công không phải vì họ học giỏi lý thuyết, mà bởi vì họ có vốn sống phong phú và biết cách vận dụng linh hoạt những gì đã học được vào cuộc sống thực tế. Những nhà thám hiểm, những doanh nhân, những nhà nghiên cứu – họ đều là những người không ngừng "đi" để "học", không ngừng trải nghiệm để phát triển bản thân.

Bản thân em cũng từng trải nghiệm điều này. Một chuyến đi thực tế đến vùng cao đã để lại trong em nhiều bài học quý giá. Em không chỉ hiểu hơn về cuộc sống khó khăn của người dân nơi đây mà còn học được tinh thần vượt khó, ý chí vươn lên mạnh mẽ của họ. Những điều đó đã tiếp thêm cho em động lực để cố gắng học tập và sống có ý nghĩa hơn.

Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng "đi" ở đây phải đi với tâm thế học hỏi, mở lòng đón nhận cái mới. Nếu chỉ đi mà không quan sát, không suy ngẫm, thì dẫu đi xa đến đâu cũng khó có thể học hỏi được điều gì. Vì thế, tinh thần cầu thị, khiêm tốn và chủ động tìm kiếm kiến thức trong mỗi chuyến đi là điều vô cùng quan trọng.

Tóm lại, em hoàn toàn đồng tình với câu tục ngữ "Đi một ngày dài học một sàng khôn". Mỗi bước chân đi ra ngoài thế giới là một bước tiến đến gần hơn với sự trưởng thành và khôn ngoan. Bởi vậy, chúng ta nên tận dụng mọi cơ hội để trải nghiệm, học hỏi, để không ngừng làm giàu cho vốn sống và hoàn thiện bản thân mình.

10 giờ trước (21:40)

*Trả lời:
- Quan điểm "đi một ngày đàng, học một sàng khôn" là một câu tục ngữ rất hay và sâu sắc của người Việt ta. Câu này có nghĩa là việc đi đây đi đó, trải nghiệm thực tế sẽ giúp chúng ta mở mang kiến thức, tích lũy kinh nghiệm và trưởng thành hơn. Theo ý kiến của thầy/cô, em hoàn toàn có thể đồng tình với quan điểm này, vì những lý do sau:

  1. 1. Mở rộng kiến thức và tầm nhìn: Khi chúng ta đi đến những vùng đất mới, gặp gỡ những con người khác nhau, chúng ta sẽ được tiếp xúc với những nền văn hóa, phong tục tập quán, lối sống khác nhau. Điều này giúp chúng ta mở rộng kiến thức, hiểu biết thêm về thế giới xung quanh và có cái nhìn đa chiều hơn về cuộc sống.
  2. 2. Tích lũy kinh nghiệm thực tế: Sách vở chỉ cung cấp cho chúng ta những kiến thức lý thuyết, còn kinh nghiệm thực tế chỉ có thể được tích lũy thông qua trải nghiệm. Khi chúng ta đi và trải nghiệm, chúng ta sẽ học được cách giải quyết vấn đề, ứng phó với những tình huống bất ngờ và thích nghi với môi trường mới.
  3. 3. Phát triển kỹ năng mềm: Việc đi lại và giao tiếp với nhiều người sẽ giúp chúng ta phát triển các kỹ năng mềm như kỹ năng giao tiếp, kỹ năng làm việc nhóm, kỹ năng giải quyết vấn đề và kỹ năng thích nghi. Đây là những kỹ năng rất quan trọng để thành công trong cuộc sống và công việc.
  4. 4. Tự khám phá và trưởng thành: Những chuyến đi, dù ngắn hay dài, đều là cơ hội để chúng ta tự khám phá bản thân, hiểu rõ hơn về những điểm mạnh, điểm yếu của mình. Khi đối mặt với những thử thách và khó khăn trong chuyến đi, chúng ta sẽ học được cách vượt qua và trưởng thành hơn.

- Tuy nhiên, cũng cần lưu ý rằng "đi một ngày đàng" không chỉ đơn thuần là việc di chuyển về mặt địa lý. Quan trọng hơn là tinh thần học hỏi, khám phá và trải nghiệm của chúng ta. Nếu chúng ta chỉ đi mà không quan sát, không suy nghĩ, không học hỏi thì cũng khó có thể "học một sàng khôn".

- Tóm lại, quan điểm "đi một ngày đàng, học một sàng khôn" là một lời khuyên đúng đắn và có giá trị. Việc đi và trải nghiệm sẽ giúp chúng ta mở mang kiến thức, tích lũy kinh nghiệm, phát triển kỹ năng và trưởng thành hơn. Tuy nhiên, chúng ta cần đi với tinh thần học hỏi và khám phá để có thể thu được những bài học quý giá từ những chuyến đi.

10 giờ trước (21:24)

tôi là fan qhm


10 giờ trước (21:27)

*Trả lời:

-Quyền lực

10 giờ trước (21:12)

Mong muốn nhà


Truyền thuyết Trung Quốc kể rằng, thời Xuân Thu chiến quốc Tề Trang Công đi săn, giữa đường gặp một con bọ ngựa, nghểnh đầu giơ càng ra để chặn xe vua lại. Vua hỏi quần thần: Con gì đấy? một lính hộ giá thưa: Một con bọ ngựa không tự lựa sức mình!. Câu này về sau cho đến nay thành thành ngữ Bọ ngựa không biết lượng sức. Đúng là bọ ngựa cản xe, cũng hơi quá đáng; nhưng nó có...
Đọc tiếp

Truyền thuyết Trung Quốc kể rằng, thời Xuân Thu chiến quốc Tề Trang Công đi săn, giữa đường gặp một con bọ ngựa, nghểnh đầu giơ càng ra để chặn xe vua lại. Vua hỏi quần thần: Con gì đấy? một lính hộ giá thưa: Một con bọ ngựa không tự lựa sức mình!. Câu này về sau cho đến nay thành thành ngữ Bọ ngựa không biết lượng sức. Đúng là bọ ngựa cản xe, cũng hơi quá đáng; nhưng nó có đôi tay lợi hại, côn trùng thấy nó đều phải ngại. Bọ ngựa có một đôi chân trước, co trước ngực, trên cái cổ dài là một cái đầu nhỏ hình tam giác bẹt. Trên chiếc miệng nhỏ xíu có một cặp hàm đen tía xấu xí, cổ nó rất mềm mại, có thể quay đầu đi mọi phía. Thần thái của nó rất nhu mì. Lúc thường, bọ ngựa đậu trên cây, màu thân nó hòa vào với môi trường làm một, nên rất khó phát hiện. Nó thường nghênh đầu, giơ chân, quan sát tình địch. Khi phát hiện mục tiêu, như tên bắn, phóng đôi dao quắm ra vồ mồi, chẳng bao giờ vồ trượt. Bọ ngựa là côn trùng ăn thịt. Nó ăn châu chấu, ruồi, nhặng, muỗi, bướm ngài, đa số là côn trùng có hại. Một con bọ ngựa trong 2- 3 tháng, ăn hết 700 con muỗi. Sở dĩ nó bắt mồi chính xác là vì cặp mắt kép của nó có hệ thống ngắm hoàn chỉnh. Nhờ hệ thống ngắm này, quá trình vồ mồi chỉ mất 0.05 giây, trăm phát trăm trúng câu 1 phần trích trên thuộc kiểu văn bản nào? cung cấp cho chúng ta thông tin gì

2
10 giờ trước (21:12)

*Trả lời:
Câu 1:
*Phần trích trên thuộc kiểu văn bản "thuyết minh".

- Giải thích:

  • Tính chất thuyết minh: Đoạn văn cung cấp các thông tin khách quan, chính xác về bọ ngựa, bao gồm đặc điểm ngoại hình, tập tính, vai trò trong tự nhiên. Văn bản tập trung vào việc giải thích, giới thiệu về đối tượng một cách khoa học, rõ ràng.
  • Sử dụng ngôn ngữ khách quan: Đoạn văn sử dụng ngôn ngữ trung tính, không mang tính biểu cảm hay chủ quan. Các thông tin được trình bày một cách trực tiếp, dễ hiểu.
  • Thông tin chi tiết: Đoạn văn cung cấp nhiều chi tiết cụ thể về bọ ngựa, như hình dáng, cách thức săn mồi, thức ăn, và vai trò trong việc tiêu diệt côn trùng có hại.

* Đoạn trích cung cấp cho chúng ta những thông tin sau:

  • - Nguồn gốc thành ngữ "Bọ ngựa không biết lượng sức": Truyền thuyết về việc Tề Trang Công gặp bọ ngựa cản xe.
  • - Đặc điểm ngoại hình của bọ ngựa:
    • Đôi chân trước lợi hại, co trước ngực.
    • Đầu nhỏ hình tam giác bẹt, miệng nhỏ xíu với cặp hàm đen tía.
    • Cổ mềm mại, có thể quay đầu đi mọi phía.
    • Màu sắc hòa lẫn với môi trường.
  • - Tập tính của bọ ngựa:
    • Ăn thịt côn trùng (châu chấu, ruồi, muỗi, bướm...).
    • Săn mồi nhanh và chính xác nhờ hệ thống ngắm hoàn chỉnh.
    • Đậu trên cây và quan sát tình địch.
  • - Vai trò của bọ ngựa:
    • Tiêu diệt côn trùng có hại (ví dụ, ăn 700 con muỗi trong 2-3 tháng).


10 giờ trước (21:47)

Trả lời:

  • Kiểu văn bản:
    Văn bản thuyết minh (kết hợp với tự sự).
  • Thông tin cung cấp:
    → Văn bản giúp chúng ta hiểu:
    • Nguồn gốc thành ngữ "Bọ ngựa không biết lượng sức mình".
    • Đặc điểm sinh học của bọ ngựa: hình dạng, màu sắc, tập tính sinh hoạt.
    • Khả năng săn mồi cực kỳ nhanh nhạy và chính xác của bọ ngựa.
    • Vai trò của bọ ngựa trong tự nhiên (ăn các loại côn trùng gây hại).
10 giờ trước (21:06)

*Trả lời:
- Trong đoạn văn:
"Mong sao cuốn sách này sẽ trở thành bàn tay giữ lấy bạn khi rơi vào tuyệt vọng, sẽ trở thành những khoảnh lặng để bạn tạm dừng chân giữa những hỗn độn ồn ào"

Trạng ngữ là: "khi rơi vào tuyệt vọng"

- Chức năng của trạng ngữ này:

  • + Chỉ thời gian: Trạng ngữ này cho biết thời điểm mà cuốn sách sẽ trở thành bàn tay giữ lấy bạn, đó là "khi rơi vào tuyệt vọng". Nó bổ sung thông tin về thời gian, giúp người đọc hiểu rõ hơn về ngữ cảnh mà cuốn sách phát huy tác dụng.