hãy viết 1 bài văn hoặc bài thơ để tưởng nhớ các anh hùng liệt sĩ
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Để ghi nhớ công ơn của các liệt sĩ , địa phương em đã tổ chức những hoặt động là : đến thăm viếng mộ các anh hùng liệt sĩ
Là học sinh tiểu học, em đã làm những gì để tỏ lòng biết ơn các anh hùng liệt sĩ là: phải là con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ, là một người công dân tốt

a) em ko đồng ý vs hành động của H vì đang ở chỗ linh thiêng mà chúng ta lại đùa giỡn .
nếu em lad bn H em sẽ :
- bảo bn không đc làm vậy
- giải thích cho bn hiểu
- khuyên bn ko nên làm lại 1 lần nữa
- bảo bn ngồi xuống nghe kể
-............
b) nếu là T em sẽ :
- bảo bn tuy những món đấy ko ngon nhưng những người ăn nó có thể cảm nhận về que hương .
- giải thích cho bn hiểu món ăn đó quan trọng thế nào
- khuyên bn ko nên làm thế 1 lần nao nữa
-.........

Chiều thứ năm tuần trước, sau giờ học buổi sáng, chúng em đến thăm gia đình thương binh hỏng mắt Lê Văn Trí tại nhà riêng. Cuộc viếng thăm làm em nhớ mãi.
Để thiết thực chào mừng ngày 30-4 giải phóng miền Nam, hưởng ứng chủ trương của Ban giám hiệu, lớp em phân công nhau đi thăm một số gia đình thương binh, liệt sĩ. Theo sự phân công của lớp, chúng em sẽ đến thăm gia đình chú Trí, một thương binh bị hỏng cả hai mắt, lại còn liệt nửa người. Chú có hai người con thì một đứa bị di chứng chất độc màu da cam, trở nên ngớ ngẩn, đứa con thứ hai học lớp 5. Chúng em bàn nhau nhịn quà sáng, góp tiền mua một món quà nhỏ mang đến biếu gia đình. Bọn em có 15 bạn, mọi việc do bạn Hương lo liệu.
Chiều hôm ấy chúng em tập hợp tại nhà Hương rồi cùng đến nhà chú Trí. Như đã hẹn trước, thím Trí đón chúng em vào, giới thiệu với chú Trí, một thương binh cao lớn, da xanh, đeo kính đen, ngồi trên chiếc xe đẩy. Khi chúng em chào, chú Trí khẽ nói: "Chào các cháu”. Trong khi thím Trí lấy nước uống mời khách, chúng em nhìn quanh, thấy chú thím ở trong ngôi nhà cũ đã xuống cấp. Chính quyền địa phương đang có kế hoạch giúp đỡ chú. Thím cho biết em thứ hai đang đi học, em đầu ngớ ngẩn, ai hỏi chỉ cười. Bạn Hương thay mặt nhóm biếu gia đình món quà nhỏ, gồm chiếc áo cho thím, đường, sữa cho chú và ít giấy cho đứa em đang đi học. Thím cảm ơn chúng em và cho biết địa phương cũng quan tâm nhiều nhưng bệnh tình chú và đứa em nặng quá, thím không thể làm thêm gì để cải thiện.
Khi chúng em hỏi về cuộc chiến đấu của chú ở chiến trường, chú không muốn nói nhiều. Chú cho biết chú phục vụ ở một binh trạm trên Trường Sơn, bị máy bay B.52 ném bom và bị thương nặng. Chú điều trị mãi đến những năm 80 mới được thế này. Chú cho biết phần lớn đồng đội chú đã hi sinh trong khi làm nhiệm vụ. Khi chúng em tỏ ý biết ơn và thương cảm, thì chú nói: "Nước có giặc thì mình phải đánh, chứ biết sao? Cá nhân mình không may thì ráng chịu. Mong sao từ đây thanh bình". Những ý nghĩ đó, chắc chú đã nghiền ngẫm trong hơn hai chục năm trời sống trong bóng tối, nó biểu thị một ý thức tự giác và nghị lực kiên cường của anh bộ đội Cụ Hồ.
Chúng em tỏ ỷ muốn làm một việc gì, dù rất nhỏ để đỡ đần cho chú, thím. Thím từ chối không được cuối cùng hướng dẫn chúng em làm vệ sinh sân, vườn và ngõ. Chúng em lấy cuốc, chổi xẻng cùng nhau dọn dẹp. Trong vòng nửa giờ, trong sân ngõ sạch sẽ, mảnh vườn nhỏ tinh tươm.
Từ biệt gia đình chú Trí ra về, chúng em nghĩ, sau chiến tranh, nước mình có biết bao thương binh và gia đình liệt sĩ. Đây chỉ là một gia đình trong số đó. Sự hi sinh của nhân dân và quân đội thật lớn lao biết bao! Cuộc viếng thăm của chúng em chỉ là một cử chỉ biết ơn rất nhỏ. Em nghĩ, mọi người trong đó có chúng em, còn phải cố gắng nhiều để góp phần xoa dịu những vết thương chiến tranh của đất nước không thể chữa lành.
Hàng năm cứ vào dịp kỉ niệm ngày thương binh liệt sĩ, trường em lại tổ chức đi thăm các mẹ Việt Nam anh hùng, các gia đình thương binh liệt sĩ. Chúng em phân công nhau mỗi lớp đi một nhà, lớp em được cử đi thăm gia đình mẹ Việt Nam anh hùng Nguyễn Thị Lan.
Mẹ quê ở xã Tịnh Long, huyện Sơn Tịnh, tỉnh Quảng Ngãi. Mẹ sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo giàu lòng yêu nước. Thế rồi, truyền thống yêu nước ấy được nhân lên. Mẹ lập gia đình và một lòng đi theo cách mạng. Chồng và con của mẹ tham gia hoạt động cách mạng, luôn nêu cao tinh thần "quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh", họ đã làm rạng rỡ truyền thống kiên cường, bất khuất của nhân dân Quảng Ngãi. Với tinh thần đó, chồng và hai con của mẹ đã hi sinh trong một cuộc tiến công và nổi dậy ở Tây Nguyên, để lại trong lòng mẹ một nỗi đau thương, mất mát khôn cùng. Năm 1994, Chủ tịch nước đã kí quyết định tặng cho mẹ danh hiệu Bà mẹ Việt Nam anh hùng.
Năm nay mẹ đã ngoài 80 tuổi, mẹ sống cô đơn một mình trong căn nhà tình nghĩa mà xã xây dựng lên. Tuy tuổi cao, mái tóc đã bạc trắng nhưng mẹ vẫn minh mẫn và khỏe mạnh lắm. Có lẽ linh hồn của chồng và hai con đã tiếp thêm sức mạnh cho mẹ để mẹ tiếp tục sống trên cõi đời này.
Chúng em mới tới đầu ngõ, mẹ đã đon đả chạy ra chào hỏi. Chúng em lễ phép chào mẹ. Khuôn mặt mẹ đang hằn sâu những nếp nhăn bỗng vụt tươi lên nụ cười đôn hậu. Bạn Uyên - Chi đội trưởng thay mặt liên đội kính cẩn đặt lên bàn thờ chồng và con mẹ một bó hoa huệ thơm ngát, chúng em lần lượt đến bàn thờ và thắp hương với tấm lòng thành kính, biết ơn sâu sắc. Rồi chúng em tặng quà cho mẹ, ngồi quây quần bên mẹ, nghe mẹ kể cuộc đời hoạt động cách mạng của gia đình mẹ, của chồng và con mẹ. Kể đến đấy, mẹ rưng rưng nước mắt, mẹ nghẹn ngào xúc động khi lòng mẹ khơi dậy hình ảnh của người thân đã vĩnh viễn ra đi. Chúng em cũng không cầm được nước mắt. Em thầm nghĩ không gì có thể đền đáp xứng đáng công lao của những người mẹ đã cống hiến những đứa con ruột thịt của mình cho Tổ quốc. Rồi mẹ nói tiếp: Ngày nay mẹ không còn chồng con nhưng bù lại tình thương bao la của các cháu, của cán bộ và nhân dân nên mẹ cũng an lòng. Mẹ mong chúng em học giỏi, thành tài, kế tục sự nghiệp của cha ông. Mẹ gởi lời cám ơn đến ngàng giáo dục thành phố Quảng Ngãi, các cơ quan đoàn thể đã phụng dưỡng mẹ, quan tâm chăm sóc mẹ thật chu đáo về vật chất lẫn tinh thần.
Trò chuyện với mẹ rất lâu, chúng em được nghe rất nhiều chuyện mẹ kể. Tất cả lớp đều im lặng nghe từng lời từng câu mẹ nói ra, ai nấy đều rưng rưng xúc động. Rồi cũng đến giờ phải trở về, chúng em xin phép mẹ ra về, mẹ tiễn chúng em ra ngõ và không quên nhắn nhủ một câu: Các cháu chăm học và học thật tốt nhé!
Cái ngày về thăm gia đình mẹ đã luôn khắc ghi trong tâm trí chúng tôi, càng hiểu được những mất mát của cha anh để có ngày hôm nay, tôi càng phải cố gắng học tập thật tốt để trở thành người tài giỏi sau này về xây dựng quê hương đất nước, đền đáp công ơn của những người đã hi sinh cho chúng ta có cuộc sống này.

Trọng tâm cần bàn luận là lòng biết ơn với những thế hệ đã hi sinh vì độc lập, tự do của dân tộc và ý thức trách nhiệm của bản thân với nhân dân, đất nước. Có thể tham khảo dàn ý sau:
- Bày tỏ lòng biết ơn với các anh hùng liệt sĩ:
+ Đất nước Việt Nam đã trải qua hai cuộc chiến tranh giữ nước trường kì, gian khổ, khốc liệt... Có biết bao nhiêu người con ưu tú của dân tộc đã ngã xuống, hi sinh vì sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc...
+ Các anh là những chiến sĩ đã hi sinh cả tuổi xuân vì sự nghiệp vĩ đại giành độc lập và thống nhất đất nước: "Máu đào của các chiến sĩ Trường Sơn nhuộm thắm màu cờ Tổ quốc".
+ Sự hi sinh của các anh là vô cùng cao cả và các anh sống mãi cùng hồn thiêng sông núi. Nhưng sự hi sinh nào cũng để lại nỗi đau, niềm thương tiếc, nhất là với những liệt sĩ vô danh "không một tấm hình, không một dòng địa chỉ". Trước những hàng bia không tên, chúng ta ai cũng cảm thấy bùi ngùi, xót xa. Những người con từ nhiều miền quê của biết bao bà mẹ đã nằm lại trên mảnh đất này.
+ Nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn là nơi các anh yên nghỉ, nơi các anh về cùng đất mẹ. Nghĩa trang Trường Sơn là biểu tượng sáng ngời của chủ nghĩa anh hùng cách mạng, của tinh thần, ý chí đấu tranh của con người Việt Nam...
- Nêu hiện thực đất nước hôm nay:
Nhữngngười lính như các anh đã ngã xuống để đất nước Việt Nam "rũ bùn đứng dậy sáng loà" độc lập, thống nhất và phát triển. Nền kinh tế ngày càng tăng trưởng mạnh mẽ: khắp nơi mọc lên các khu công nghiệp, trường học, bệnh viện... Đời sống nhân dân ổn định và được cải thiện. Vãn hoá, giáo dục được coi trọng, phát triển... Như vậy, sự hi sinh của thế hệ cha anh đã không uổng phí...
- Lời hứa và hành động:
+ Khẳng định lòng biết ơn sâu sắc với sự hi sinh của các anh hùng liệt sĩ. Đứng trước nghĩa trang liệt sĩ Trường Sơn, mỗi người chúng ta càng thấm thìa hơn bao giờ hết công lao íủa các thế hệ cha anh và giá trị của nền độc lập, tự do mà họ đã giành lại, gìn giữ cho dân tộc, đất nước.
+ Hướng về cội nguồn, nhớ về Trường Sơn để noi gương những anh hùng liệt sĩ đã hi sinh, cống hiến cho đất nước; thể hiện lòng biết ơn bằng những việc làm cụ thể, thiết thực. Phong trào "Đền ơn đáp nghĩa" đã và đang được các tầng lớp nhân dân nhiệt tình ủng hộ, đặc biệt là lớp thanh niên.
+ Lời hứa thiêng liêng trước hương hồn các liệt sĩ TrườngSơn: quyết tâm vượt qua khó khăn, thử thách của cuộc sống hôm nay, hoàn thành bổn phận thiêng liêng của mỗi con người với nhân dân, đất nước, đặc biệt là khi Tổ quốc lâm nguy: "Phải biết sắn bó và san sẻ - Phải biết hoá thân cho dáng hình xứ sở - Làm nên Đất Nước muôn đời" (Nguyễn Khoa Điềm).

- Lý Tự Trọng (20 tháng 10 năm 1914 – 20 tháng 11 năm 1931) tên thật là Lê Hữu Trọng, còn được gọi là Huy; là một trong những nhà cách mạng trẻ tuổi của Việt Nam.
- Võ Thị Sáu (1933-1952) là một nữ du kích trong kháng chiến chống Pháp ở Việt Nam, người nhiều lần thực hiện các cuộc mưu sát nhắm vào các sĩ quan Pháp và những người Việt cộng tác đắc lực với chính quyền thực dân Pháp tại miền Nam Việt Nam.
- Kim Đồng (1929 – 15 tháng 2 năm 1943) là bí danh của Nông Văn Dèn(một số sách báo ghi nhầm thành Nông Văn Dền)[1], một thiếu niên người dân tộc Nùng, ở thôn Nà Mạ, xã Trường Hà, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng. Anh là người đội trưởng đầu tiên của tổ chức Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh. Đội TNTP HCM được thành lập ngày 15 tháng 5năm 1941.
- Trần Quốc Toản là một tông thất nhà Trần, sống ở thời kỳ trị vì của Trần Nhân Tông. Ông nổi tiếng có công tham gia kháng chiến chống quân Nguyên lần thứ hai và cái chết anh dũng vang danh một thời. Sự tích về ông được đánh giá là hiển hách, thể hiện sự dũng mãnh và kiên định của một người trẻ tuổi trước sự ngoại xâm.

Anh hùng Võ Thị Sáu là một anh hùng vĩ đại , từ những câu chuyện của chị làm , đã cho em những suy nghĩ , những bài bài rút ra khi được kể lại về việc chị Võ Thị Sáu hi sinh vì tổ quốc . Bài học mà em tâm đắc , rút ra từ tấm gương trong sáng của chị là : Phải bình tĩnh trong mọi trường hợp , kiên cường , không khuất phục trước địch , không phản quốc để làm tay sai cho thực dân pháp lúc ấy . Chị chịu chết chứ không khai ra những bí mật của nước Việt Nam.
( Và em cũng luôn ghi nhớ câu này " cảm ơn các anh đã đào mộ cho tôi , hôm nay đào một cái mộ nhỏ , nhưng ngày mai , các anh phải đào một cái thật to , đào một cái thật to để chôn tất cả những kẻ đã bắt tôi ngày hôm nay ". Trong câu này , có chứa nhiều ý nghĩa mà chị Võ Thị Sáu muốn để lại cho nhân dân , chỉ mong sau khi chị chết , nhân dân sẽ thay chị chôn hết những người đã giết , đã chôn chị ngày hôm mà chị ra đi . ... Sau cái chết đau thương của chị , nhiều người cũng tỏ ra mạnh mẽ để kìm nén cảm xúc đau buồn nhưng anh hùng Võ Thị Sáu quá vĩ đại , ai cũng phải rưng rưng , khóc lên thành tiếng vì họ rất nhớ , rất thương chị .
~ Cảm ơn đã đọc hết nha :) ~
Ngày 30 tháng 4 năm 1975 – một ngày lịch sử hào hùng, một bản anh hùng ca bất tử được viết nên bởi máu, nước mắt và lòng quả cảm của hàng triệu người con đất Việt. Khi lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nóc Dinh Độc Lập, đó không chỉ là biểu tượng của chiến thắng, mà còn là lời khẳng định thiêng liêng: đất nước đã hoàn toàn thống nhất, non sông liền một dải sau bao năm dài đằng đẵng chìm trong chia cắt và khói lửa chiến tranh.
Nhưng phía sau ánh hào quang ấy là gì? Là những hi sinh không thể đong đếm, là những nấm mồ vô danh nằm im lặng nơi rừng sâu núi thẳm, là những người lính ra đi mãi mãi không trở về. Họ có thể là một người anh, một người con, một người chồng… đã lặng lẽ gác lại ước mơ, thanh xuân, và cả cuộc đời chỉ để đổi lấy một điều duy nhất: tự do cho dân tộc, độc lập cho Tổ quốc.
Chúng ta – những thế hệ sinh ra và lớn lên trong hòa bình – có lẽ không bao giờ cảm nhận hết được sự khốc liệt của chiến tranh, cũng không thể hiểu trọn vẹn cái giá phải trả để có được ngày hôm nay. Nhưng điều tối thiểu ta có thể làm, chính là không quên. Không quên máu xương của cha anh đã đổ xuống. Không quên những người đã ngã xuống mà tên tuổi chưa từng được biết đến. Không quên rằng từng giây phút bình yên mà ta đang sống hôm nay là kết tinh từ hàng triệu trái tim đã ngừng đập vì đất nước.
Lòng biết ơn không chỉ nằm trong những bài diễn văn hay vòng hoa tưởng niệm. Lòng biết ơn phải được khắc sâu trong từng hành động, từng suy nghĩ của mỗi người dân Việt. Đó là khi chúng ta sống có trách nhiệm hơn, học tập và cống hiến hết mình. Đó là khi chúng ta giữ gìn, bảo vệ những giá trị thiêng liêng mà cha ông đã đổ máu để gây dựng. Đó là khi một đứa trẻ được dạy phải biết “uống nước nhớ nguồn”, một người trẻ biết ngẩng cao đầu tự hào là con dân đất Việt.
Tháng Tư về, trong rực rỡ của cờ hoa, giữa bao dòng người hoan ca mừng ngày giải phóng, xin dành một khoảng lặng – để tưởng nhớ. Tưởng nhớ những người đã hiến dâng tất cả, để Tổ quốc được trọn vẹn như hôm nay. Và dù bao nhiêu năm tháng có trôi qua, chúng ta vẫn xin được cúi đầu, kính cẩn trước anh linh các anh hùng liệt sĩ. Các anh ra đi, nhưng Tổ quốc mãi khắc tên các anh trong tim.
(tham khảo)
Khúc Hát Cho Người Nằm Lại
Trăng rơi lặng lẽ giữa đồi, Gió ru tên tuổi một thời hiên ngang. Các anh đi giữa nắng vàng, Mang theo đất nước, ngập tràn hy sinh.
Máu đào nhuộm thắm cánh rừng, Tim yêu Tổ quốc chưa từng ngơi nghỉ. Một đời nằm xuống âm thầm, Cho mai sau hát mãi lời tri kỷ.
Hoa rừng nở giữa xuân xanh, Như câu chuyện kể về anh – vĩnh hằng. Chúng tôi – thế hệ cháu con, Khắc ghi tên tuổi chẳng mòn tháng năm.