Đề bài: Thiên nhiên là đề tài muôn thủa của thơ ca, em hãy viết đoạn văn phối hợp khoảng 12-15 câu ( trong đó có sử dụng biện phấp tu từ so sánh ) nêu cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên trong đoạn thơ sau: Chiều Trên Sông Quê. Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ. ...
Đọc tiếp
Đề bài: Thiên nhiên là đề tài muôn thủa của thơ ca, em hãy viết đoạn văn phối hợp khoảng 12-15 câu ( trong đó có sử dụng biện phấp tu từ so sánh ) nêu cảm nhận của em về bức tranh thiên nhiên trong đoạn thơ sau:
Chiều Trên Sông Quê.
Chiều rơi xuống bờ sông ấu thơ.
Vẳng tiếng Vạc kêu, gió hững hờ.
Ngư lão kéo chài khua khua nước.
Dẫu có một mình chẳng bơ vơ.
Xa xa đo đỏ nắng chiều xa.
Lộp độp cầu tre ngân khúc ca.
Diều ai cất sáo du dương thế?
Đêm đã rớt rơi lối về nhà.
Quê hương ta đấy, thân thướng quá!
Sông chảy về đâu sao cứ trôi?
Bao nhiêu cũng sẽ về cõi cội.
Chứ, đây quê hương, ta với tôi ...
- Huỳnh Minh Nhật -
Đoạn thơ “… Ôi thủa ấu thơ… Lá xanh như dải lụa mềm lửng lơ…” trong bài "Gò Me" của Hoàng Tố Nguyên khiến em nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ ngọt ngào và bình dị. Những hình ảnh trong câu thơ như "lá xanh", "dải lụa mềm", và "lửng lơ" đều mang đến cảm giác tươi mới, nhẹ nhàng như một bức tranh thiên nhiên trong trẻo. Cách tác giả miêu tả màu xanh của lá giống như một dải lụa mềm mại, bay bổng, gợi lên một không gian đầy ắp sự thanh thản và yên bình. Từ đó, em cảm nhận được sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ, nơi mọi vật xung quanh đều tươi mới và đầy sức sống. Đoạn thơ không chỉ là lời ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên mà còn là sự hoài niệm về một thời tuổi thơ vô lo, vô nghĩ. Những hình ảnh bình dị nhưng đầy chất thơ ấy đã khắc sâu vào tâm trí em, khiến em muốn sống lại những khoảnh khắc ấy, để cảm nhận sự bình yên mà thiên nhiên và tuổi thơ mang lại.