K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 11 2017

Vui ko tả đc, tk mk đi nha

14 tháng 11 2017

Có lẽ sẽ có rất nhiều điều để nói sau chuyến đi dã ngoại vừa rồi mà em và các bạn đã được trải qua. Nhưng khi cầm bút viết về những kỉ niệm chuyến đi ấy thì em lại thấy không một từ ngữ nào có thể diễn tả cho hết cảm xúc của các bạn. Điều duy nhất mà em và các bạn có thể cảm nhận được lúc này là những kỷ niệm đáng yêu ấy, những khoảng thời gian thật đẹp đẽ ấy, đã được chúng em cẩn thận thu lại vào chiếc hộp mang tên ký ức.      Ngay từ sáng sớm, không khí háo hức đã tràn ngập khắp sân trường. Chúng em được làm quen với những anh chị hướng dẫn viên nhiệt tình và dễ mến – những người đã hết lòng lo cho chúng em trong suốt chuyến đi. Sau ít phút ổn định và chụp những tấm hình lưu niệm, đoàn xe chuyển bánh, chúng em bắt đầu cuộc hành trình với biết bao điều lí thú. Đoàn xe đưa chúng em đi, để lại sau lưng không khí náo nhiệt của một thành phố du lịch và tất cả các bạn được đến với khung cảnh yên tĩnh của khu tưởng niệm Bác sĩ Alexandre Yersin. Khu tưởng niệm nằm trên một ngọn đồi nhỏ tại khu vực Suối Dầu huyện Diên Khánh. Ngay từ trước ngày đi, nhà trường đã tạo điều kiện tốt nhất để chúng em hiểu về cuộc đời và sự nghiệp của Bác sĩ Alexandre Yersin. Ông sinh ngày 22/9/1863 tại Thụy Sĩ nhưng ông lại coi Việt Nam là quê hương thứ hai của mình. Gần 50 năm sống và gắn bó với Nha Trang, ông dành trọn cả cuộc đời mình cho sự nghiệp khoa học, nghiên cứu thành công việc sản xuất thuốc chữa bệnh dịch hạch. Ông còn có nhiều đóng góp cho mảnh đất Việt Nam như một người con đang nỗ lực để xây dựng và phát triển mảnh đất mẹ thân yêu. Ông sống giản dị, gần gũi với mọi người, nên được người dân Xóm Cồn quý mến gọi ông với cái tên thân mật là ông Năm. Ngày 1/3/1943, ông mất tại Nha Trang. Theo di chúc, khi khâm liệm người ta đặt ông nằm sấp, đầu quay về biển để ông mãi mãi được ôm mảnh đất quê hương thứ hai của mình. Qua những gì được biết, em càng thêm khâm phục và biết ơn ông vì những cống hiến của ông để giúp nền y học thế giới, đặc biệt là nền y học Việt Nam được phát triển như ngày hôm nay. Đứng trước khu tưởng niệm, chúng em xếp hàng lần lượt, lên thắp nhang cho ông trong không khí trang nghiêm và sự thành kính sâu sắc. 
        Chia tay khu tưởng niệm bác sĩ Yersin, đoàn xe đưa chúng em đến với địa điểm thứ hai là Khu bảo tồn di tích nhà xưa ông Hai Thái. Khi đến nơi, trời cũng đã gần trưa, chúng em nhanh chóng ổn định, đi theo từng hàng vào tham quan các gian nhà cùng các hiện vật nơi đây. Ở đây, chúng em được trực tiếp nhìn thấy, được chạm vào những hiện vật mà chúng em chỉ mới được biết qua sách vở, hay chưa được nhìn thấy lần nào. Những hiện vật được trưng bày, chứng tỏ người Việt Nam ta từ xưa đến nay luôn có sự sáng tạo trong lao động để có thể tạo ra được những tuyệt tác đẹp đến như vậy. Chúng em còn được các anh chị hướng dẫn chơi các trò chơi tập thể thật vui. Tuy thua các bạn lớp khác nhưng chúng em vẫn tham gia hăng hái để chứng tỏ rằng lớp 9/1 chúng em không chỉ là những con gà công nghiệp, suốt ngày chỉ biết cặm cụi vào sách vở. Tại đây chúng em đã có những kỷ niệm vui bất tận, nhưng cũng có một kỷ niệm đáng nhớ nhất, đó là câu chuyện “ Mất mắt kính”. Giữa lúc các bạn đang chơi vui vẻ, có một bạn cùng lớp, ngồi buồn rầu một góc. Hỏi ra thì mới biết bạn đã làm rơi chiếc kính ở nhà banh khi vui chơi. Giờ tìm lại thật đúng là “mò kính giữa biển bóng” đúng như thầy Thiện nói, nhưng chẳng ai bảo ai, các bạn đều sắn tay áo lao vào tìm. Những giọt mồ hôi lăn dài trên má, tay chân mặt mũi thì lấm lem, nhưng ai nấy đều hăng hái, vui vẻ, cố tìm giúp bạn mình. Đối với em, đó là những thước phim thật đáng ghi, thật xúc động và thật đẹp mà không từ ngữ nào có thể diễn tả được và em đã hiểu được giá trị của tình cảm bạn bè, hiểu được sự quan tâm chia sẻ, hiểu được sức mạnh của sự đoàn kết. Thật đúng trời không phụ lòng người, sau những cố gắng tìm kiếm của các bạn, cuối cùng chúng em cũng tìm được chiếc kính thất lạc trong nhà banh. Nhìn nụ cười rạng rỡ của bạn mình khi nhận lại chiếc kính, tuy mệt nhưng ai nấy đều rất vui vì việc làm của chúng em đã đem lại niềm vui cho bạn. 
Sau bữa trưa, chúng em cùng nhau vui chơi ở hồ bơi, đây là khoảng thời gian vui nhất trong suốt chuyến đi. Bao nhiêu trò chơi ngộ nghĩnh của tuổi học trò được bày ra. Nào là đá gà, nào là nhảy cầu, từng tốp còn làm đoàn tàu nối đuôi nhau chạy quanh hồ. Niềm vui cứ nối tiếp niềm vui, tiếng cười, tiếng nói làm rộn rã cả không gian vốn thường ngày yên tĩnh của khu nhà. 
        Qua bài viết ngắn ngủi này em không thể diễn tả được hết những cảm xúc mà mình cùng các bạn đã và đang trải qua. Những cảm xúc như vậy, chỉ có thể cảm nhận trọn vẹn nhất khi chúng ta được trải nghiệm trực tế. Chúng em là những học sinh lớp 9 – năm học cuối cấp của thời THCS đầy mộng mơ và chỉ vài tháng nữa thôi, chúng em sẽ phải chia tay nhau tạm xa mái trường Thái Nguyên thân yêu. Nhưng những chuyến tham quan, học hỏi thực tế này sẽ mãi mãi là những kỷ niệm đẹp của tuổi học trò, là những hành trang quý báu mà chúng em mang theo trong suốt cuộc hành trình, để nhắc cho chúng em nhớ rằng ở ngôi trường Thái Nguyên này, chúng em đã có những người bạn tốt, luôn bên cạnh sẻ chia, đã có các thầy cô giáo như những người cha, người mẹ luôn hết lòng chăm lo, dìu dắt chúng em. Trên hết sau chuyến đi này, chúng em càng cảm nhận rõ hơn về tình đoàn kết bền chặt, tình thầy trò keo sơn. Và cuối cùng em muốn gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất đến BGH nhà trường, các thầy cô giáo và Hội phụ huynh học sinh – những người đã không ngại gian khổ tạo điều kiện tốt nhất để chúng em có được chuyến đi dã ngoại đầy ý nghĩa này. Để rồi qua đó, điều đọng lại trong chúng em không chỉ là niềm vui của tình bạn, sự ấm áp của tình thầy trò, mà còn là những kiến thức, những bài học không có trong sách vở, mà chỉ có được trong những chuyến đi dã ngoại. Qua chuyến đi tham quan, tìm hiểu, khám phá cùng các bạn học sinh khối 9 vừa qua, đã giúp chúng em tích lũy thêm kỹ năng sống của bản thân, cách ứng xử với mọi người, cách sinh hoạt, vui chơi cùng tập thể và phần nào hiểu thêm về lịch sử, những danh lam thắng cảnh của quê hương Khánh Hòa - nơi mình sinh ra và lớn lên. Một lần nữa, em thay mặt các bạn học sinh khối 9 nói riêng, học sinh của trường THCS Thái Nguyên nói chung xin chân thành cảm ơn BGH, các thầy các cô – những người cha, người mẹ thứ hai của chúng em.  Chúng em xin gửi tấm lòng tri ân tình nghĩa của mình đến BGH nhà trường và các thầy cô giáo 

25 tháng 6 2018

Tuổi thơ tôi gắn liền với biết bao kỉ  niệm, nào là vui, là buồn. Có lúc, những kỉ niệm ấy là những khoảng thời gian làm cho tôi không thể nào quên đi được. Khoảnh khắc luôn làm cho tôi nhớ chính là những kỉ niệm ngày đầu tiên vào học lớp sáu, vào học một ngôi trường cấp hai với biết bao điều lí thú xuất hiện.

Hôm ấy, trước ngày khai trường, tôi trằn trọc suốt đêm, không thể nào ngủ được. Bởi vì trong lòng tôi cảm thấy rất hồi hộp và không biết ngày khai trường được diễn ra có giống hồi tôi học ở trường cấp một ngày ấy hay không ? Cảm giác của tôi vào hôm ấy không tài nào tả được. Rồi ngày mà tôi luôn tò mò cùng đã đến.

Sáng tinh mơ, lần đầu tiên tôi dậy sớm. Xong xuôi những việc cá nhân, tôi vội vã chạy vào phòng với vẻ mặt hớn hở. Tôi nhanh tay lấy bộ đồng phục ra, trông nó mới và trẳng tinh. Tôi nhẹ nhàng thay bộ đồng phục ấy, cột lên thêm chiếc khăn quàng đỏ thắm, nhìn vào gương, tôi tự nghĩ rằng, giờ mình đã là một nữ sinh cấp hai rồi, cần phải chững chạc hơn, ra vẻ nữ sinh hơn. Thay quần áo xong, tôi chạy xuống phỏng ăn, ăn sáng cùng gia đình. Ai ai cũng bảo rằng tôi đã khôn lớn hơn rôi. Tôi cũng nghĩ vậy.

Ăn một bữa no nê vào buổi sáng, tôi vội chào tạm biệt cả nhà và lấy chiếc xe đạp ra. Tôi chạy từ từ đến trường, cảm giác lúc bấy giờ của tôi rất là vui. Khi đến trường, toàn trường náo nhiệt như những ngày lễ vậy.

Ngoài cổng trường, cửa chính mở toang ra đội trống liền xếp thành hai hàng ngang, khi có khách hoặc giáo viên bước vào, trống kèn sẽ vang lên như thể chào mừng họ vậy. Sân trước của trường treo những dây với những lá cờ đủ màu bay phấp phới. Mọi thứ trông rẩt mới mẻ và lạ lẫm. Các giáo viên cùng thế, các cỏ giáo thì mặc những bộ áo dài mới. Còn các thầy thì mặc những chiếc áo sơ mi trang trọng với chiếc cà vạt đủ màu sẳc. Bên trong trường có sân khấu to, bên trên sân khấu có những bó hoa tươi dùng để trưng bày. Các cửa cầu thang đều đóng lại kín mít. Khối sáu chúng em được thầy tổng phụ trách và thầy giám thị sắp xếp hàng lối cho từng lớp. Còn ba khối, bảy, tám, chín được xếp theo sự điều động của thầy Sơn giám thị. Không khí lúc đó rất náo nhiệt. Mỗi lớp sáu chúng em được cô chủ nhiệm mua cho mỗi lớp mười cái bong bóng. Buổi lề khai giảng bắt đầu, từng lớp chúng em được bước vào trên tấm thảm đỏ cùng với lời giới thiệu mỗi lớp của cô dẫn chương trình. Sau những lời giới thiệu chính là lúc chúng tôi được thả lên trời những quả bóng, là lúc mà ai trong lòng cũng thấy toại nguyện. Sau những lời giới thiệu, phần phát biểu cùa thầy hiệu trưởng là kết thúc buổi lễ, khi mồi học sinh toàn trường bước ra khỏi trường sau một buổi lễ khai giảng đầy niềm vui. Tôi nghĩ rằng từ nay tôi chính thức là một nữ sinh cấp hai.

Giờ đây tôi đã lên lớp tám nhưng kỉ niệm ngày đầy tiên đi học quả thật rất đáng nhớ.Vừa được làm quen với các bạn bè, vừa được học thêm nhiều môn học mới và cả qui luật mới. Một kỉ niệm tràn đầy niềm vui sướng với mênh mông, bao la những điều mới mẻ. Thật hạnh phúc biết bao! Đúng là một kỉ niệm khó nhạt phai trong kí ức tuổi thơ tôi.

24 tháng 6 2018

Trong kì nghỉ hè vừa qua, ba cho em đi chơi Đà Lạt một tuần. Đó là phần thưởng ba dành cho em vì em đã cố gắng học tập và đạt được danh hiệu Học sinh xuất sắc.

Ba em chuẩn bị rất đầy đủ cho chuyến đi này. Từ mấy hôm trước, ba đã mua vé ở Trung tâm du lịch Lửa Việt. Sáng thứ sáu, mẹ ra tận nơi xe đậu, tiễn hai cha con lên đường. Trên xe đã gần đủ người, anh lái xe nhấn còi báo hiệu cho du khách biết rằng sắp tới giờ xe chạy.

Đúng 5 giờ 30 phút, xe rời bến. Thành phố lúc sớm mai thật quang đãng, mát mẻ. Trên đường, người và xe cộ còn thưa thớt. Ra khỏi thành phố, xe rẽ ra quốc lộ I và bắt đầu tăng tốc. Em ngồi ghế sát cửa sổ nên tha hồ ngắm phong cảnh hai bên đường.

Chẳng mấy chốc, xe đã tới ngã ba đi Đà Lạt. Từ đây, quốc lộ 20 uốn mình chạy giữa một màu xanh bát ngát của những rừng cao su nối tiếp nhau.

Phong cảnh mỗi lúc một khác. Chiếc xe lên dốc, xuống đèo liên tục. Có những đèo rất cao và dài hàng chục cây số. Anh lái xe bình tĩnh và khéo léo lái xe qua những chặng đường cheo leo, nguy hiểm, một bên là núi cao, một bên là vực sâu. Hành khách tỏ vẻ rất yên tâm, hoàn toàn trông cậy vào tay lái thành thạo của anh. Một số người ngả đầu vào thành ghế ngủ ngon lành.
 
Ba giờ chiều, xe đã tới địa phận thành phố Đà Lạt, điểm du lịch nổi tiếng trong cả nước. Từ xa, em đã nhìn thấy những đồi thông nối tiếp nhau.

Anh lái xe dừng lại cho du khách chiêm ngưỡng vẻ đẹp của thác Pren. Nước từ trên cao xối xuống như một tấm rèm màu trắng khổng lồ. Tiếng thác đổ đều đều, triệu triệu bụi nước li ti óng ánh.
 
Càng tiến vào gần thành phố, khung cảnh càng hấp dẫn hơn. Ồ! Quả là một cảnh tượng lạ lùng bày ra trước mắt như trong một câu chuyện thần tiên. Giữa rừng thông, thấp thoáng những ngôi nhà mái nhọn, lợp ngói đỏ tươi trông như những lâu đài huyền bí.

Nửa giờ sau, xe đỗ trước cửa khách sạn Anh Đào. Khách sạn nhỏ nhưng xinh đẹp và đầy đủ tiện nghi. Bữa ăn đầu tiên, cha con em được thưởng thức những món ăn cao nguyên thật ngon miệng. Đêm hôm ấy, em kéo chiếc chăn bông lên tận cổ và ngủ một giấc say sưa.
 
Suốt mấy ngày ở đây, em được đi thăm rất nhiều cảnh đẹp của Đà Lạt như hồ Xuân Hương, thác Cam Ly, đồi Cù, Đồi thông hai mộ, thung lũng Tình Yêu, hồ Đa Thiện, thiền viện Trúc Lâm… Ba chụp cho em rất nhiều ảnh. Em thích nhất là kiểu cưỡi ngựa trên đỉnh đồi, dưới gốc thông cổ thụ.
 
Tới công viên thành phố, em vui sướng vịn vai chú gấu đen khổng lồ nhồi bông ngay gần cổng để ba chụp ảnh. Em say mê ngắm chim, ngắm thú, ngắm hoa quên cả thời gian.
 
Rồi ba đưa em đi chợ Đà Lạt. Em sững sờ trước sự phong phú, tươi đẹp của các loài hoa xứ lạnh: hồng nhung, hồng vàng, lay-ơn, thược dược, cẩm chướng, phong lan, địa lan… và bao nhiêu loại cúc khác nhau. Trái cây cũng thật hấp dẫn: mận, đào, dâu tây, cam, bơ, nho, táo… thứ gì cũng ngon, cũng rẻ. Ba em mua mấy hộp mứt dâu và một túi xách đầy những trái bơ sắp chín. Chắc là mẹ và bé Hồng rất thích.
 
Một tuần tham quan trôi qua vùn vụt. Đã tới lúc tạm biệt Đà Lạt, trở về với mái ấm gia đình. Lúc xe rời bến, em thò đầu ra cửa sổ, lưu luyến vẫy chào những rừng thông, ngọn núi, con đường, những thung lũng mờ sương, những mái nhà xinh xắn và những vườn hoa rực rỡ… Tạm biệt nhé, Đà Lạt! Hẹn ngày này sang năm, em sẽ quay trở lại!
 
Chuyến đi thú vị đã mở mang tầm hiểu biết của em về đất nước, con người. Đất nước mình đâu đâu cũng đẹp như tranh và con người thật nhân hậu, hiếu khách!

13 tháng 9 2021

Sai ròi bạn ơi :) Mình vừa học bài này xong mà :)

13 tháng 9 2021

Tâm trạng chung của 2 anh em là trầm cảm ,buồn bã ,sợ hãi.

18 tháng 12 2018

con e tui vừa bị chửi đấy

híc tội con nhỏ

Thốn vô cùng

Thốn đến tận rốn

17 tháng 2 2016

Cách 1:

Trò chơi điện tử phù hợp với sự phát triển của nền công nghệ thông tin,bên cạnh việc đem lại những điều bổ ích cho thanh,thiếu niên nó cũng có một phần nào đó gây tác hại đối với các em do bản thân các em không làm chủ được mình,vì vậy mà các em xao nhãng việc học tập và còn phạm nhiều sai lầm khác.Chúng ta cần phải ngăn chặn.

Chúng ta luôn đặt ra nhiều câu hỏi về trò chơi điện tử.Câu hỏi thứ nhất:"Vì sao trò chơi điện tử rất phù hợp hấp dẫn đối với học sinh hiện nay ?".Trò chơi điện tử rất hấp dẫn đối với học sinh và phần lớn là học sinh Trung học,cũng có phần một ít là một số các em học sinh đang ở tuổi nhi đồng.Trò chơi điện tử có hình ảnh đẹp.Màu sắc được phối hợp hài hòa nhưng cũng có phần bí ẩn làm cho người chơi cảm thấy hồi hộp,bị lôi cuốn theo trò chơi.Về nhân vật cũng sinh động không kém gì hình ảnh.Về âm thanh có trò thì có điệu nhạc vui nhộn,có trò thì có điệu nhạc hoành tráng của những trận đánh nhau giữa hai game thủ.Ngày nay,nền công nghệ thông tin ngày càng phát triển hơn trước nên đã tạo ra nhiều trò chơi hay,hấp dẫn mọi người và nhất là học sinh.Nhiều trò chơi mà các game thủ có thể nói chuyện với nhau nhờ những bàn phím của vi tính.Nhiều trò chơi hấp dẫn các học sinh hiện nay như Audition,Boom,Võ Lâm,...Nhiều trò còn áp dụng nhiều kĩ thuật mới của ngành tin học làm cho nhân vật của các trò chơi có thể di chuyển nhanh,động tác mềm mại,uyển chuyển hơn.Trò chơi điện tử rất hấp dẫn đối với học sinh hiện nay nhờ vào hình ảnh sinh động,nhân vật của trò chơi đẹp,âm thanh phù hợp với trò chơi và đặc biệt là họ có thể nói chuyện với nhau khi đang chơi....Câu hỏi thứ hai là:"Tại sao nhiều học sinh trong các trường học vì mãi chơi điện tử mà xao nhãng việc học hành ?".Các bạn học sinh say mê game hiện nay chỉ muốn chứng tỏ mình tài giỏi hơn các bạn khác trong game.Những bạn học sinh như vậy thường không làm chủ được bản thân mình.Có nhiều bạn say mê game đến nỗi phải trốn học đi chơi,mất bài,mất vở,cuối năm bị xếp loại học sinh kém,vì thế làm cho các bạn thêm chán nãn,nghĩ rằng mình là người vô dụng.Có bạn còn nói dối cha mẹ,làm những điều không tốt để có tiền đi chơi điện tử.Có bạn còn nói dối thầy cô,bạn bè rằng mình bị bệnh này bệnh nọ để có thể nghỉ học mà đi chơi trò chơi điện tử vô bổ đó.Tất cả các việc làm trên ảnh hưởng đến việc học tập của bản thân,đạo đức ngày càng suy kém và nguyên nhân chính của nó là sự say mê game quá độ của các bạn học sinh.

Có nhiều bạn học sinh hỏi rằng:"Làm thế nào để có thể vừa chơi vừa giải trí để nâng cao sự hiểu biết mà vẫn là những người học sinh giỏi,là những người con ngoan ?".Câu trả lời của tôi hơi dài nhưng có thể giúp các bạn trong việc học tập mà vẫn được giải trí.Chúng ta phải tập trung tất cả vào việc học tập,cần phải hoàn thành các bài tập tốt trước khi đến trường.Ở nhà thì phải giúp gia đình trong một số công việc nhẹ khác,làm những việc theo lời tôi nói thì các bạn sẽ nhanh chóng trở thành những học sinh gương mẫu,nắm vững kiến thức.Vào thời gian rãnh rỗi thì các bạn cũng cần phải đọc thêm sách báo,rèn luyện sức khỏe vào buổi sáng sớm.Và chúng ta cũng có thể tham gia game để thư giãn qua những ngày học tập mệt mỏi.

Bên cạnh đó tôi thấy mỗi bạn học sinh cần phải tự giác thực hiện quy định của gia đình mình về thời gian dành cho giải trí,thư giãn,không để ảnh hưởng đến việc học tập.Khi chơi các trò chơi điện tử cần tránh những nội dung không phù hợp với lứa tuổi và tôi cũng kiến nghị chính quyền cần quản lí các địa điểm dịch vụ điện tử...Cha mẹ cần quan tâm,nhắc nhở gia đình,con cái thường xuyên.Nhà trường cần tổ chức nhiều sinh hoạt tập thể bổ ích cho các em để các em tránh được chuyện mãi chơi điện tử,xao nhãng việc học tập và phạm những sai lầm khác.

Game luôn luôn hấp dẫn đối với chúng ta.Bên cạnh việc thành thạo các trò chơi,chúng ta cần phải phấn đấu trở thành học sinh giỏi và những người con ngoan.Đồng thời chúng ta còn biết ngăn chặn các bạn khác vì say mê game mà xao nhãng việc học tập,phạm nhiều sai lầm khác.

Cách 2:

Ngày nay, trong giới học sinh cũng như mọi người, trò chơi điện tử đã quá quen thuộc, nó đã trở thành một thú vui tiêu khiển giết thời gian cực kì hấp dẫn. Cùng với sự phát triển tốc độ của trò chơi điện tử đã làm nhiều người phải kinh ngạc, thì kéo theo đó là những tác hại, khuyết điểm của nó khiến các bậc phụ huynh phải quan tâm. Một trong số tác hại đó là khiến nhiều bạn vì mãi chơi game mà sao nhãng việc học tập, mắc những sai phạm lớn.

Vì sao các bạn trẻ ngày nay lại thích trò chơi điện tử đến vậy? là vì tính hấp dẫn của nó. Đây là một thú vui tiêu khiển rẻ tiền, dễ chơi với những âm thanh được đồ họa rất sống động, bắt mắt, mới lạ, hợp với tính cách của giới trẻ. Về một khía cạnh nào đó, trò chơi điện tử mang lại cho chúng ta một số ích lợi. Chơi trò chơi điện tử (tcdt) giúp chúng ta rèn luyện tư duy, nhạy bén, xử lí các tình huống một cách sáng tạo và khéo léo. Hơn thế nữa, nó tạo cho chúng ta sự kiên trì, nhẫn nại. Một điều rất quan trọng để tcdt cuốn hút bạn trẻ là sự hồi hộp khi chơi. Càng chơi, các bạn càng thích thú hơn, càng tò mò hơn, và càng thõa mãn tính hiếu thắng khi chơi thắng một trò chơi nào đó, rất phù hợp với tâm lí tuổi mới lớn, ưa khám phá, thích thú trước những điều mới lạ. 

Không những thế, ngoài mục đích chính là để giải trí, nó còn giúp ta mở rộng quen biết với mọi người bởi tính cộng đồng của tcdt rất cao, nhất là các trò chơi trực tuyến. Chơi game giúp ta rèn luyện tính cách. Đặc biệt là các game hóa thân vào nhân vật. Thế giới trong game như một xã hội ngoài đời thu nhỏ, cũng có cái thiện, cái ác, cái tốt, cái xấu do đó bạn phải biết "gạn đục khơi trong", gặp người xấu thì làm thế nào, gặp người tốt thì phải làm sao, .....Một số tcdt du nhập từ nước ngoài vào, do đó khi chơi chúng sẽ giúp bạn trau dồi vốn từ tiếng anh của mình. Bên cạnh đó, chơi game còn mang lại cho một số người những nguồn lợi lớn. Chẳng hạn như bạn L hay B ở TP HCM, hằng ngày kiếm tiền bằng việc chơi thuê, mua bán đồ ảo, hơn thế, họ còn mở hẳn cả 1 công ty chơi game thuê. Tóm lại, tcdt được ví như một món ăn tinh thần của bạn trẻ hiện nay. Và một số game online đang được ưa chuộng hiện nay là Võ Lâm Truyền Kì, thiên Long bát Bộ, MU… 

Bất cứ việc gì cũng có 2 mặt - lợi và hại. Sau một quá trình phát triển, trò chơi điện tử cũng đã bộc lộ những khuyết điểm không đáng có của nó . Nhưng nguyên nhân chính là do người chơi không tự làm chủ, điều khiển được bản thân mình để sa đà vào game đến mức không thể dứt ra được. Thực tế hiện nay, có nhiều bạn trẻ vì quá ham mê “món ăn tinh thần” này mà bỏ bê việc học, quên đi nhiệm vụ chính của mình. Phần lớn thời gian, các bạn dành vào việc chơi game nên không còn thời gian ngó ngàng gì tới quyển vở chứ đừng nói là học bài, làm bài, ôn bài. Tình trạng đó kéo dài lâu ngày dẫn đến kiến thức ngày càng mơ hồ, mông lung. Bởi kiến thức cũ chưa nắm được thì kiến thức mới lại đến. 

Chơi game nhiều sẽ làm đầu óc trở nên mê mụi. Để giải thích cho việc này, các bạn hãy nhìn lại luận điểm trên, bạn sẽ suy ra được ngay thôi. Một ngày hết 1/3 thời gian cắm cúi trong ctdt, đầu óc chỉ nghĩ đến game thì thử hỏi thời gian đâu bạn có thể thư giãn, có thể đọc báo, chơi thể thao, hay ít ra là giải trí với bạn bè. 2/3 thời gian còn lại bạn đã phải giành cho ngủ, ăn và những sinh hoạt ngày thường, thì thử hỏi liệu đầu óc của bạn đến đâu? Lại còn thức khuya. Đối với các game thủ, chơi trắng đêm là một khái niệm hết sức bình thường. Những ai học sinh học cũng biết khi người ta không ngủ đủ giấc, hoặc thức đêm nhiều thì đầu óc cực kì mệt mỏi. Dẫn đến tình trạng ngủ gà ngủ gật trong lớp, uể oải…, và hậu quả thấy rõ nhất là kết quả học tập sa sút. 

Chơi tcdt mang những hình ảnh bạo lực hoặc không phù hợp với lứa tuổi sẽ làm cảm xúc của con người bị tê liệt, và sau khi không còn cảm xúc về bạo lực nữa, bạn sẽ thực hiện nó một cách dễ dàng. Có rất nhiều bạn nhiễm tính bạo lực ấy và áp dụng nó vào cuộc sống hằng ngày với tất cả mọi người. Điển hình và vụ một thanh niên trẻ người Thái lan đã giết một anh lái taxi vì bắt chước tcdt mà người thanh niên ấy đang chơi. 

Nói về vấn đề kinh tế, tcdt tác hại vô cùng ngay cả với gia đình có kinh tế khá giả. Khi quá đam mê, không có tiền để chơi, họ sẽ làm gì? Nói dối bố mẹ để có tiền đi chơi, nối dối thầy cô để cúp học bỏ tiết. Nếu bố mẹ không cho tiền, họ sẽ lấy cắp đồ đạc trong nhà đi bán, táo tợn hơn, họ còn trấn lột, trộm đạo… thậm chí gây án mạng để có tiền thoản mãn thú vui chơi. Điển hình là một bạn 14 tuổi ở HN, đã trèo vào nhà người dân rồi giết hại họ để cướp tài sản lấy tiền chơi game. 

Về vấn đề sức khỏe. Chơi game nhiều gây hại cho sức khỏe là điều không cần bàn cãi. Hầu hết các game hiện nay đều đã mất đi chức năng vốn có của nó là giải trí, thay vào đó là sự cạnh tranh, dễ gây nghiện, gây tác hại ít nhiều đến người chơi. Những tác hại này gồm gây căng thẳng, cận thị, một số bệnh về xương (như đau cột sống), phản ứng chậm, lười vận động khiến sức khỏe suy giảm. Đặc biệt đối với những người chơi game online, do phải cày nhiều nên dễ gây suy kiệt sức khỏe, mất ngủ, các bệnh về tim và não, rối loạn chức năng sinh lý; nặng hơn có thể gây đột quỵ, rối loạn tâm thần, dẫn đến TỬ VONG!!!! Tuy vậy, chơi game một cách điều độ thì vẫn không sao, cố gắng chơi game dưới 1 tiếng/ngày, giảm thời gian chơi game xuống càng ít càng tốt! Thế giới đã ghi nhận nhiều trường hợp người chơi game quá độ dẫn đến tử vong. Những trường hợp này có thể đến từ Mỹ, Trung Quốc, Hàn Quốc, Việt Nam... do chơi game hơn 12 tiếng/ngày. Một vấn đề nhức nhối hiện nay của một số học sinh nữ là do nhẹ dạ, lên mạng chat làm quen với một vài người lạ nhưng lại không biết đó là những kẻ xấu, chuyên đi dụ dỗ, lừa đảo. và các học sinh nữ đã dễ dàng trở thành nạn nhân của những ổ chứa, bị bán ra nước ngoài hoặc bị những yêu râu xanh làm nhục tập thể. 

Việc mãi chơi game mà sao nhãng việc học tập và những sai phạm của 1 số bạn đã gióng lên hồi chuông báo động Các bạn còn trẻ, chưa ý thức được tác hại của trò chơi điện tử , còn dễ dãi với chính mình và thiếu ý thức trong học tập. Vì vậy, gia đình và xã hội phải có trách nhiệm về việc này. Về phía gia đình : cần có sự quan tâm của bố mẹ đến con cái, cũng như cần có những quy định về giờ học, giờ chơi, hướng con cái đến các hình thức giải trí phong phú, tham gia các hoạt thể dục thể thao để có lối sống và tinh thần lành mạnh. Về phía nhà nước, các cơ quan ban ngành : cần tăng cường công tác kiểm tra để kịp thời chấn chỉnh và xử lý những cơ sở vi phạm các quy định về quản lý Internet. Đề ra những quy định cụ thể về thời gian, nội dung của các tcdt trước khi cấp giấy phép lưu hành. Và hiện nay, ở một số nước đã mở những trung tâm cai nghiện game, tuy nhiên, ở nước ta loại hình này chưa được phổ biến. Và hơn ai hết, bản thân mỗi bạn trẻ cần ý thức rõ ràng những mặt lợi hại của tcdt để tự điều chỉnh mình, tự rèn luyện ý thức tự giác. Chỉ nên xem đây là thú tiêu khiển mang tính giải trí để không quá lạm dụng nó, phụ thuộc vào nó.

 

16 tháng 10 2016

Nguyễn Khuyến là một nhà thơ được độc giả biết đến với những bài thơ luôn có những nét mộc mạc, lối suy nghĩ đơn giản, dễ hiểu nhưng bao hàm trong đó là những tình cảm thiết tha, hết lòng vì mọi người. ông đã có những bài thơ rất hay để nói về tình bạn của mình với những lời tâm tình, thể hiện tình bạn trong sáng, hết lòng vì nhau mà không có điều gì ngăn cách. Và trong số những bài thơ ấy, “ bạn đến chơi nhà” là minh chứng rõ nhất cho điều đó.

Đã bấy lâu nay bác tới nhà

Mở đầu bài thơ như một lời tâm tình của tác giả, cũng như một lời nói thân mật của một người bạn dành cho tri kỉ của mình. Trong đó chúng ta cũng cảm nhận được sự thân ái, và thoải mái khi được gặp lại những người có cùng tâm tình của mình trong hoàn cảnh đã rất lâu rồi mới được gặp nhau.

Trẻ thời đi vắng chợ thời xa
Ao sâu, sóng cả khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà
Cải chửa ra cây, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Đầu trò tiếp khách, trầu không có

Cả sáu câu tiếp theo, tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật để liệt kê ra hàng loạt những khó khăn hiện tại của mình. Tuy cũng có những sự phóng đại ở đó, nhưng chúng ta không thể phủ nhận được rằng trong hoàn cảnh ấy, gia đình của nhà thơ thực sự không có gì “ra trò” để đãi khách.

Lúc người bạn tới chơi, trong gia đình lúc này chẳng có ai ngoài nhà thơ nghèo cả. Tất cả người trẻ đã đi ra ngoài rồi, không còn ai để nhở mua đồ tiếp khách được nữa. Có cái chợ là nơi mua bán tất cả những đồ cần thiết thì lại quá xa, khiến cho chủ nhà không biết phải làm như thế nào hết.

Người chủ nhà ấy đã nghĩ ngay tới việc xem trong gia đình mình còn có gì có thể làm để chiêu đãi khách hay không. Không có những đồ đắt giá ở ngoài thì mình sẽ làm cho khách những đồ từ chính cây nhà lá vườn cũng được. ấy vậy mà, tác giả lại vô cùng thất vọng bởi ở nhà cũng chẳng có gì khả thi để dùng được. Hai người già thì sao có thể bắt cá giữa những đợt sóng lớn hay bắt gà ở trong khoảng vườn rất rộng được đây. Ngay cả những món rau dân dã cũng không có sẵn ở trong vườn. Hàng loạt những dẫn chứng của tác giả như lời than trách “ cải chửa ra cây”, “ cà mới nụ”, “ bầu vừa rụng rốn”, ” mướp đương hoa”, … Trong đầu của người chủ nhà, dần dần từng thứ được đưa ra, từ những thứ cao sang cho tới những thứ gần gũi và bình dị đối với món ăn thường ngày của mỗi người vậy mà vẫn không có đủ để dành cho bạn.

Cuối cùng, ngay cả tới miếng trầu được mệnh danh là “đầu câu chuyện” cũng chẳng có để đưa cho bạn mình- những thứ vốn được coi là những thứ cơ bản nhất trong những cuộc gặp mặt. Thế nhưng, cho dù có rất nhiều lí do đi chăng nữa thì câu thơ cuối cùng, tất cả lại như được vỡ òa trong cảm xác và trở thành linh hồn của cả bài thơ.

Bác đến chơi đây ta với ta

Tất cả những thứ vật chất giờ đã không còn quan trọng nữa. chỉ cần có tấm lòng, có sự chân thành là đủ. Đã không còn là hai con người, tác giả và cả người tri kỉ đã giống nhu nhau “ta với ta”. Đó cũng chính là điều đáng quý nhất trong mối quan hệ của con người và con người.

Qua bài thơ trên, ta cảm nhận được một cách sâu sắc về tình bạn của nhà thơ Nguyễn Khuyến và người bạn của mình. Đó là một tình bạn không màng vật chất mà chỉ có sự chân thành và tấm lòng đối xử với nhau. Đó làm một điều rất đáng được trân trọng và học tập trong mối quan hệ của chúng ta.

Từ khóa: Cảm nhận bài thơ bạn đến chơi nhà, Cảm nhận bài thơ bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến, Bạn đến chơi nhà Nguyễn Khuyến, Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà, Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà của Nguyễn Khuyến, phát biểu Cảm nghĩ về bài thơ Bạn đến chơi nhà

Bạn tham khảo nha!

6 tháng 11 2016

Nguyễn Khuyến để lại nhiều bài thơ Nôm rất xuất sắc cho kho tàng văn học Việt. Thơ của ông nói nhiều về tình người, tình bạn, tình yêu thiên nhiên quê hương đất nước con người. Bài thơ: Bạn đến chơi nhà nói về một tình bạn thiêng liêng sâu sắc

Bài thơ là cảm xúc của tác giả khi được bạn đến chơi nhà. Đó là tâm trạng hồ hởi vui sướng của tác giả khi có người bạn tri kỉ đến thăm.

Đã bấy lâu nay bác đến nhà

Chắc hẳn người bạn tri kỉ của nhà thơ đã lâu rồi chưa đến chơi, và nhà thơ thì mong mỏi lắm. Tác giả đã chọn cách xưng hô gọi bạn là “bác” thể hiện sự thân tình, gần gũi và thái độ tôn trọng tình cảm bạn bè giữ hai người. Chỉ với một câu thơ mở đầu, người đọc đã cảm nhận được quan hệ bạn bè của hai người rất bền chặt, thân thiết, thuỷ chung.

Khi người bạn than tình như vậy đến chơi, chắc chắn chủ nhân sẽ phải thiết đãi chu đáo để thể hiện tấm chân tình của mình. Nhưng ở đây nhà thơ lại không thể láy gì mà đãi bạn. Có ruộng, có vườn, có ao cá, có gà mà cũng như không

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

Cải chửa ra cây, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Tác giả đã khắc họa lên hình ảnh làng quê thân thuộc hiện lên sống động, vui tươi. Cuộc sống của nhà thơ thật giản dị, đáng sống biết bao. Qua đó ta thấy hiện lên một cuộc đời thanh bạch, ấm áp cây đời và tình người rất đáng tự hào. Thứ mà tác giả thiết đãi bạn là cảnh vật yên bình là lòng người ấm áp chân tình. Món quà đó còn quý giá hơn nhiều những sơn hào hải vị quý hiếm trên đời.

Không chấp nhận chốn quan trường thị phi, nhà thơ tài năng đã cáo quan về ở ẩn và sống cuộc đời nghèo khó. Sống trong nghèo khó nhưng tác giả vẫn lạc quan yêu đời, ung dung tự tại. Có lẽ vì nghèo mà tác giả đã thậm xưng hoá cái nghèo, thi vị hoá cái nghèo. Đây là một lời thơ hóm hỉnh, pha chút tự trào vui vui, để bày tỏ một cuộc sống thanh bạch, một tâm hồn thanh cao của một nhà nho trước thế thời của đất nước.

Kết thúc câu chuyện, tác giả lại một lần nữa, nhắc lại tấm chân tình của tác giả đối với người bạn của mình:

“Bác đến chơi đây, ta với ta”.

Chữ bác lại lần nữa xuất hiện ở cuối bài thơ cho thấy tình bạn thật cao cả thiêng liêng. Vật chất không có những tình người thì chan chứa và ấm áp. Cụm từ “ta với ta” biểu lộ một niềm vui trọn vẹn, tràn đầy và lắng đọng trong tâm hồn, toả rộng trong không gian và thời gian. Bài thơ có niêm luật, đối chặt chẽ, hợp cách. Ngôn ngữ thuần Nôm, không có một từ Hán - Việt nào, đọc lên nghe thanh thoát, nhẹ nhàng, tự nhiên.

Bài thơ thể hiện tình cảm của nhà thơ với người bàn của mình. Đó là tình bạn chân thành, đáng quý. Với cách sống giản dị, mộc mạc, tình bạn ấy càng đáng quý biết bao. Ngôn ngữ mộc mạc, dung dị của lời thơ đã thể hiện được tài năng xuất sắc của tác giả và cũng là điều khiến bài thơ sống mãi với thời gian

Tham khảo:

 

Bài làm 1

     Ai cũng biết rằng tình cảm bạn bè đối với mỗi người không thể nào thiếu được. Đó là thứ tình cảm thật trong sáng và cao cả. Tình bạn đồng hành với chúng ta ngay từ khi chúng ta mới bước chân vào ngôi trường mần non, rồi nó lại đồng hành với chúng ta trong suốt cả cuộc đời. Tình bạn luôn là tình cảm vững chắc, nơi ta có thể tin tưởng chia sẻ những niềm vui hay nỗi buồn trong cuộc sống. Những tháng ngày bên bạn bè chắc sẽ là những tháng ngày đẹp nhất của mỗi người và ta sẽ mãi mãi ko thể quên được. Có những lúc ta cảm thấy buồn vì tình bạn ko suôn sẻ, rồi có giận hờn nhau nhưng đó là những thử thách giúp tình bạn của chúng ta trở nên vững chắc hơn. Ta sẽ hiểu được nhau hơn, thông cảm vs nhau hơn. Một tình bạn thực sự đẹp khi nó được xuất phát từ tận trái tim mỗi người. Xin hãy trân trọng những tình bạn trong sáng mà mỗi người đang giữ, hãy biết quan tâm, chia sẻ với nhau và hãy làm những điều chưa làm được cho bạn bè ngay bây giờ để có được những kỉ niệm đẹp trong tuổi học trò của mình.

7 tháng 11 2018

Nguyễn Khuyến sinh năm 1835, mất năm 1909, lúc còn nhỏ tên Thắng, quê ở thôn Vị Hạ, làng Và, xã Yên Đổ, nay thuộc Trung Lương, Bình Lục, Hà Nam, thuở nhỏ nhà nghèo, thông minh, học giỏi, sau đi thi đỗ đầu cả ba kì thi: Hương, Hội, Đình, do đó có tên là Tam Nguyên Yên Đổ. Ông làm quan khoảng mười năm, nhưng đến khi thực dân Pháp xâm chiếm xong Bắc bộ, ông cáo quan về quê ở ẩn.

Bài thơ này là bài thơ thành công, tiêu biểu nhất của ông, và cũng là bài thơ nổi bật, đại điện cho thơ Nôm Đường luật Việt Nam nói chung.

Bài thơ này ông viết là một kỉ niệm của ông ở tuổi mà xưa nay hiếm. Nó bày bày tỏ về cảm xúc của ông và một người bạn quen nhau chốn quan trường, nay gặp lại nơi thôn quê thanh bình – nơi chôn rau cắt rốn của ông. Từng câu từ trong bài mượt mà mà thanh cao, tình cảm thắm thiết, gắn bó, mặn mà, đầy chất nhân văn. Nó thể hiện một con người chất phác, sống bằng tình cảm nơi ông. Câu thơ mở đầu như một tiếng reo vui, nó là khởi nguồn cho tất cả tình huống, cảm xúc trong bài. Gặp lai một người bạn cũ thật khôn xiết biết bao, đặc biệt là khi lại gặp nhau nơi chân quê. Tình nghĩa đó thật quý báu. Tuy sau bao vinh hoa chốn kinh thành nhưng vẫn nhớ về nhau, vẫn tìm thăm trò chuyện. Tuy mặn mà những tình cảm nồng hậu nhưng trong bài vẫn có những tình tiết vui vẻ. Hôm nay bác tới chơi nhà thật quý và hơn nữa là sau bao năm xa cách, nhưng ngặt nỗi hoàn cảnh điều kiện và đó là một tình huống khó xử đối với tác giả: trẻ thì đi vắng, chợ thị xa, ao sâu khó chài cá … một loạt tình huống được liệt kê. Thật trớ trêu và cũng đầy hài hước. Lời thơ tự nhiên, vui vẻ, trong sáng tạo nên thanh điệu hoạt bát, toát lên được sự hiếu khách của chủ nhà trước một vị khách quý. Tuy tất cả đều thiếu vắng, ngay đến cả cái tối thiểu để tiếp khách như miếng trầu cũng không có thì câu cuối cùng lại là sự bất ngờ, đầy lý thú và cũng chất chứa những cảm xúc dạt dào, khó tả. Tình bạn ấy vượt lên trên cả nhưng lễ nghi tầm thường. Ba từ: “ta với ta” là tâm điểm, trọng tâm của bài. Âm điệu bỗng dưng thay đổi, thân mật, ngọt ngào. Nó không giống với ba từ “ ta với ta” trong bài Qua đèo ngang của Bà Huyện Thanh Quan. Trong bài Qua đèo ngang thì 3 từ đó là nỗi trống vắng, hiu quạnh nơi đất khách, quê người, còn ba từ này trong bài bạn đến chơi nhà là nồng thắm tình cảm bạn bè chân thành, thanh tao, trong sáng. Nói cho cùng thì nhà thơ đã rất khéo léo lột tả sự nhiệt tình, nóng hổi, mến khác trước hoàn cảnh bất ngờ, thiếu thốn, nghèo khổ của tác giả. Và đằng sau nhưng câu từ dân dã kia là hai tình cảm chân chất, nhỏ nhẹ mà hóm hỉnh đang hướng về nhau. Tình cảm chính là điều mà tác giả mong đợi, khao khát nhất, và chỉ mình nó cũng là đủ để sưởi ấm một buổi trò chuyện, gặp mặt.

Nói chung bài thơ này được tạo nên trên một hình ảnh không có gì về vật chất, tất nhiên không phải là thiếu thốn mà là chưa đủ độ, để rồi đúc kết một câu rằng:”Bác đến chơi đây, ta với ta” thật đậm đà, sâu sắc. Bài thơ này không chỉ là một lời bày tỏ chân tình của tác giả mà còn là một triết lý, một bài học, một định hướng về sự chuẩn mực rằng: tình bạn cao hơn mọi của cải, vật chất.

7 tháng 11 2018

Viết về bạn là một đề tài thường gặp của các thi nhân xưa. Có lẽ sâu sắc hơn cả là tình bạn của Nguyễn Khuyến giành cho Dương Khuê khi ông qua đời. Và đặc biệt hơn trong bài Bạn đến chơi nhà tình cảm ấy lại được biểu lộ thật thân thiết và đáng kính trọng biết bao. Đồng thời Nguyễn Khuyến cùng bày tỏ một quan điểm về mối quan hệ giữa vật chất và tình cảm:

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

 Cải chửa ra cây, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

 Đầu trò tiếp khách, trầu không có

Bác đến chơi đày, ta với ta.

Bạn hiền khi gặp lại nhau thì ai mà chẳng vui. Ở đây Nguyễn Khuyến cũng vui mừng xiết bao khi lâu ngày gặp lại bạn cũ. Lời chào tự nhiên thân mật bỗng biến thành câu thơ:

Đã bấy lâu nay, bác tới nhà

Cách xưng hô bác, tôi tự nhiên gần gũi trong niềm vui mừng khi được bạn hiền đến tận nhà thăm. Phải thân thiết lắm mới đến nhà, có lẽ chỉ bằng một câu thơ - lời chào thế hiện được hết niềm vui đón bạn của tác giả như thế nào? Sau lời chào đón bạn, câu thơ chuyển giọng lúng túng hơn khi tiếp bạn:

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Cách nói hóm hỉnh cho thấy trong tình huống ấy tất yếu phải tiếp bạn theo kiểu “cây nhà lá vườn” của mình. Ta thấy rằng Nguyễn Khuyên đã cường điệu hoá hoàn cảnh khó khăn thiêu thôn của mình đến nỗi chẳng có cái gì để tiếp bạn:

Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa

Ao sâu nước cả, khôn chài cá

Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà

Cải chửa ra cây, cà mới nụ

Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa

Ta hiểu vì sao sau lời chào hỏi bạn, tác giả nhắc đến chợ, chợ là thể hiện sự đầy đủ các món ngon để tiếp bạn. Tiếc thay chợ thì xa mà người nhà thì đi vắng cả. Trong không gian nghệ thuật này chúng ta thấy chỉ có tác giả và bạn mình (hai người) và tình huống.

Đầu trò tiếp khách, trầu không có

Đến cả miếng trầu cũng không có, thật là nghèo quá, miếng trầu là đầu câu chuyện cá, gà, bầu, mướp... những thứ tiếp bạn đều không có. Nhưng chính cái không có đó tác giả muốn nói lên một cái có thiêng liêng cao quý - tình bạn chân thành thắm thiết. Câu kết là một sự “bùng nổ” về ý và tình. Tiếp bạn chẳng cần có mâm cao cỗ đầy, cao lương mĩ vị, cơm gà cá mỡ, mà chỉ cần có một tấm lòng, một tình bạn chân thành thắm thiết.

Bác đến chơi đây, ta với ta

Lần thứ hai chữ bác lại xuất hiện trong bài thơ thể hiện sự trìu mến kính trọng. Bác đã không quản tuổi già sức yếu, đường xá xa xôi, đến thăm hỏi thì còn gì quý bằng. Tình bạn là trên hết, không một thứ vật chất nào có thể thay thế được tình bạn tri âm tri kỉ. Mọi thứ vật chất đều “không có” nhưng lại “có” tình bằng hữu thâm giao. Chữ ta là đại từ nhân xưng, trong bài thơ này là bác, là tôi, là hai chúng ta, không có gì ngăn cách nữa. Tuy hai người nhưng suy nghĩ, tình cảm, lý tưởng sống của họ hoàn toàn giống nhau. Họ coi thường vật chất, trọng tình cảm, họ thăm nhau đến với nhau là dựa trên tình cảm, niềm gắn bó keo sơn thắm thiết. Tình bạn của họ là thứ quý nhất không có gì sánh được. Ta còn nhớ rằng có lần khóc bạn Nguyễn Khuyến đã viết

Rượu ngon không có bạn hiền

Không mua không phải không tiền không mua

Câu thơ nghĩ, đắn đo muốn viết

Viết đưa ai, ai biết mà đưa?

Giường kia, treo những hững hờ

Đàn kia, gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn

Có thể trong bài thơ: này chính là cuộc trò chuyện thăm hỏi của Nguyễn Khuyến với Dương Khuê. Tình bạn của Nguyễn Khuyến và Dương Khuê gắn bó keo sơn. Trong đoạn thơ trên ta thấy rằng khi uống rượu khi làm thơ... Họ đều có nhau. Không chỉ có bài thơ  Khóc Dương Khuê.

Một số vần thơ khác của Nguyễn Khuyến cũng thể hiện tình bạn chân thành, đậm đà:

Từ trước bảng vàng nhà sẵn có

Chẳng qua trong bác với ngoài tôi

(Gửi bác Châu Cầu)

                               Đến thăm bác, bác đang đau ốm                             ,

Vừa thấy tôi bác nhổm dậy ngay

Bác bệnh tật, tôi yếu gầy

Giao du rồi biết sau này ra sao

(Gửi thăm quan Thượng Thư họ Dương)

Bài thơ này viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật, niêm, luật bằng trắc, đối chặt chẽ, hợp cách. Ngôn ngữ thuần nôm nghe thanh thoát nhẹ nhàng tự nhiên. Ta có cảm giác như Nguyễn Khuyến xuất khẩu thành thơ. Bài thơ nôm khó quên này cho thấy một hồn thơ đẹp, một tình bằng hữu thâm giao. Tình bạn của Nguyễn Khuyến thanh bạch, đẹp đẽ đối lập hẳn với nhân tình thế thái “Còn bạc còn tiền còn đệ tử - Hết cơm hết rượu hết ông tôi” mà Nguyễn Bỉnh Khiêm đã kịch liệt lên án. Hai nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm và Nguyễn Khuyến sống cách nhau mấy trăm năm mà có chung một tâm hồn lớn: nhân hậu, thủy chung, thanh bạch. Tấm lòng ấy thật xứng đáng là tấm gương đời để mọi người soi chung.

ko chắc nhé bn

học tốt