Viết một đoạn văn ( 5-7 câu ) có sử dụng từ láy hoặc từ ghép
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Qua văn bản " Nếu cậu muốn có một người bạn " kể lại câu chuyện giữa hai nhân vật là Hoàng Tử bé và Chú Cáo nhỏ. Ban đầu, chú cáo và HTB ( Hoàng Tử Bé ) chỉ như hai người xa lạ với nhau. Tuy nhiên, sau khi được HTB cảm khóa đối với họ, họ chỉ là một khác với tất cả... Qua câu chuyện, ta thấy HTB là một cậu bé dễ mến, dịu dàng và lịch sự, cậu nói với Cáo rất lịch sự và tôn trọng. HTB rất biết suy nghĩ đến cảm xúc của người khác và trân trọng những gì đã còn bên Cáo. Cáo bt HTB cần gì và để HTB ra đi và chỉ giữ lại cho bản thân kỉ niệm về HTB qua cánh đồng lúa mì óng ả.
* Chú thích :
Từ ghép : In nghiêng + đậm
Hok tốt!!!!!!!!!!!
Hoàng tử bé là hình ảnh gợi nhắc về tuổi thơ của mỗi người. Cậu đến Trái Đất để tìm kiếm những người bạn. Khi nhìn thấy những bông hoa hồng ở Trái Đất, cậu cảm thấy bông hoa ở hành tinh của mình chẳng là gì cả. Cuộc gặp gỡ với con cáo với bài học về sự “cảm hóa” đã giúp cậu nhận ra giá trị lớn lao của tình bạn. Đó là sự rung cảm xuất phát từ trái tim, trách nhiệm với những gì mình đã cảm hóa.
Từ ghép: hình ảnh, tuổi thơTừ láy: gặp gỡ, lớn lao
Quê em là một làng cổ bên sông Đuống, thuộc huyện Thận thành, tỉnh Bắc Ninh. Mùa xuân đến, khung cảnh quê em như được vẽ bởi bàn tay của một họa sĩ tài ba.
Sau rằm Tháng Riêng tuy Tết dã hết nhưng không khí Tết cùng sức sống của mùa xuân vẫn rạo rực, xôn xao trong lòng người và vạn vật. Dưới mưa xuân lất phất bay, cây cối đâm trồi này lộc xanh tươi. những búp lá non màu ngọc bích rung rinh nhè nhẹ trước gió xuân hây hẩy. Trời rét ngọt. Xóm thơm nức mùi hao bưởi, hoa cau. Mùi hương dân dã, mộc mạc và vô cùng quen thuộc của làng quê như lắng đọng làn mưa bụi li ti rắc trên mái tóc, trên vai áo người qua kẻ lại thấm đẫmtrong từng câu quan họ , từng làn điệu chèo réo rắt ngân nga nơi bến nước sân đình khắp làng
Ngoài đồng, lúc chiêm đang lên xanh mơn mởn. Một màu xanh trải rộng đến chân trời tím biếc, nhạt nhòa trong mưa xuân giăng giăng. Đôi ba cánh cò trắng phau phau chao liệng trên mặt ruộng thấp thoángbóng người đang lúi húi làm cỏ, bón phân cho lúa.
Từ im đạm là từ láy còn lại trong bài rất nhiều từ ghép mình đã gách chân dưới 1 số từ.
Thật vui biết bao khi mùa hè đến phải không các bạn ? Khi mùa xuân rảo bước ra đi, mùa hè đầy nắng gió lại tớ.Trên bầu trời cao trong xanh không một gợn mây, những tia nắng tinh nghịch nô đùa một cách vui vẻ. Những chú chim từ đâu bay ra thích chí cùng hồn nhiên bay lượn với làn may biếc. Chị gió cùng hòa mình với mặt trời le lói len lỏi vào những khe lá tạo nên mầu ngọc bích tươi trẻ. Những chú ve sầu thi nhau ca lên những khúc nhạc lí thú. Người và xe nườm nượp đổ về nhà trong thời tiết khắc nhiệt. Mùa hè đến cho tụi học sinh chúng tôi một kì nghỉ lí thú nhưng làm sao có thể quên được những hàng phượng vĩ nở hoa đỏ rục như vẫy gọi mặt trời cơ chú. Những màu sắc mùa hè thật là cháy bỏng
Quê hương em rất thanh bình và yên tĩnh,có những cánh đồng thẳng cánh cò bay chạy theo những con đươngd làng quanh co. Những buổi sáng mùa xuân đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi sóng lúa nhấp nhô từng đợt đuổi nhau ra xa tít. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Đầu làng có con sông nước xanh ngắt, trong lành. Vào những buổi dân làng đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên những câu hò, câu hát vang trời. Gần cánh đồng có cây đa to để mọi người ngồi nghỉ sau những buổi lao động mệt nhọc. Mùa lúa chín, trong biển lúa vàng ánh lên màu đen nhánh của những cái liềm của người dân đi gặt. Rải rác khắp cánh đồng là những chiếc nón trắng của người đi gặt nhấp nhô lên xuống.
Vì time ko có cho nên bn tự tìm quan hệ từ , từ ghép , từ lấy nha !
Quê hương nơi chôn nhau cắt rốn của mỗi người . Nói đến quê hương chắc các bạn phải nghĩ đến những dãy núi hùng vĩ cao vút trời hay những cánh đồng bát ngát phủ trên mình màu vàng tươi sáng . Đôi khi nói đến quê hương , người ta lại nghĩ đến những kỉ niệm êm đềm bên người gia đình . Chắc các bạn ai cũng có quê hương để yêu , để nhớ , để âm thầm bảo vệ . Dù sao này có đi xa thì tôi sẽ không bao giờ quên đi quê hương yêu dấu của mình - nơi chắp cánh ước mơ cho tôi . Yêu lắm miền quê yêu bình !
Từ ghép : quê hương , miền quê , kỉ niệm , gia đình .
Từ láy : êm đềm , âm thầm .
Quan hệ từ : Dù ... thì
Cuộc đời mỗi con người luôn là vô vàn (láy) những điều quý giá, kỳ diệu và thiêng liêng (láy). Luôn luôn ẩn chứa những bài học đáng giá. Đặc biệt nhất là ở trường học, nơi mà chúng ta được tiếp thu kiến thức mỗi ngày. Với em, trường học không hẳn là ngôi nhà thứ 2 của mình nhưng đó là nơi ý nghĩa nhất đối với em trong thời gian làm học sinh. Trường có 4 dãy, 3 dãy có 2 tầng cho các bạn học sinh học tập và 1 dãy cho giáo viên. Còn có cả phòng đoàn đội, nơi mà các bạn học sinh "chăm ngoan" được mời lên viết biên bản hay là nơi họp của lớp trưởng và cờ đỏ. Sân trường rộng rãi làm bằng xi măng, có mái che giữa sân để che nắng khi tập thể dục vào buổi chiều. Cây cối hơi nhiều nên rất mát mẻ (láy). Xung quanh sân trường đều có các bồn hoa được thầy phân công các lớp chăm sóc. Khép lại đoạn văn, khi tả trường em mới thấy trường đẹp làm sao! Em yêu trường vì nó là nơi có ý nghĩa, có bạn bè, có thầy cô, có muôn vàn những câu chuyện nhỏ nhặt (láy) đơn giản, có muôn vàn kỉ niệm mà em không bao giờ muốn quên.
✿Tuệ Lâm
Tham khảo nha em:
Cây phong lan treo ở trước nhà đã trổ hoa. Cành hoa vươn dài ra, màu xanh nhạt và hai bên là hai hàng hoa cùng nở song song. Cánh hoa có màu hồng tươi giữa có nhụy màu vàng. Nhìn cành hoa rung rinh trong gió, ta có cảm giác như đó là những con bướm màu hồng đã chán bay lang thang đây đó nên sà xuống bám vào cành hoa mà sưởi nắng. Từ cành hoa phong lan, một mùi thơm dịu nhẹ tỏa ra như hương thơm riêng biệt của núi rừng mà nó còn lưu giữ được. Hoa phong lan rất lâu tàn. Hoa có thể tươi nở hàng tháng trời tựa như hương sắc cũng muốn đua với thời gian. Hoa phong lan đúng là một loài hoa “sang trọng” và tươi đẹp.
Từ ghép và từ láy là các từ in nghiêng đậm nha em
Hoàng tử bé chính là một mảng tuổi trơ trong trẻo và mát lành. Hoàng tử yêu mến đóa hoa hồng lấp lánh, lung linh bởi những điều mà đôi mắt không nhìn thấy được nhưng chính cậu không biết mình bị vẻ đẹp bên ngoài đánh lừa nên quên đi bản chất của tình yêu. Cậu đã dành thời gian, công sức, sự kiên nhẫn, dịu dàng từng chút một để có thể đến gần nó hơn. Cậu đã dành thời gian cùng với sự kiên nhẫn và dịu dàng để “cảm hóa” được nó. Hoàng tử bé cũng nhận ra trách nhiệm đối với bông hoa của mình - hay chính là trách nhiệm đối với những người bạn.
Tham khảo :
Hoàng tử bé là hình ảnh gợi nhắc về tuổi thơ của mỗi người. Cậu đến Trái Đất để tìm kiếm những người bạn. Khi nhìn thấy những bông hoa hồng ở Trái Đất, cậu cảm thấy bông hoa ở hành tinh của mình chẳng là gì cả. Cuộc gặp gỡ với con cáo với bài học về sự “cảm hóa” đã giúp cậu nhận ra giá trị lớn lao của tình bạn. Đó là sự rung cảm xuất phát từ trái tim, trách nhiệm với những gì mình đã cảm hóa.
Từ ghép: hình ảnh, tuổi thơTừ láy: gặp gỡ, lớn laotham khảo:
Thu đã về mang theo cái se lạnh những buổi sớm mai. Bầu trời xanh ngắt không một gợn mây Làn sương mỏng tựa như chiếc khăn von bao trùm khắp ngôi làng. Trên cành cây, những giọt sương còn đọng lại trên cành lá sáng lấp lánh như những viên pha lê, kim cương quý hiếm. Những khóm cúc vàng xòe cánh tỏa hương thơm ngát lan tỏa khắp nơi. Trong vườn, những chùm ổi trĩu quả, chín thơm lừng phả và trong không gian mùi ổi chín dậy lên cái đặc trưng của mùa thu. Khói trắng tỏa ra từ ống khói của các gia đình, ánh lửa bập bùng cháy. Một ngày mới lại bắt đầu trên quê hương em
Từ ghép chính phụ: khăn von, xanh ngắt
Từ ghép đẳng lập: cúc vàng, khói trắng
Tham Khảo (dàn ý)
Sự ra đời của Thánh Gióng
- Bà mẹ ra đồng, ướm chân mình lên một vết chân rất to, về nhà bà thụ thai
- Mười hai tháng mang thai, sinh ra một đứa bé khôi ngô
- Đến ba tuổi, đứa bé không biết nói, biết cười, không biết đi, cứ đặt đâu thì nằm đấy
→ Sự ra đời kì lạ, khác thường của Thánh Gióng
Sự lớn lên kì lạ và quyết tâm đòi đi đánh giặc của Gióng
- Khi nghe tiếng rao của sứ giả, Thánh Gióng cất tiếng nói đầu tiên – tiếng nói xin được đi đánh giặc
- Gióng đòi một con ngựa sắt,một cái roi sắt và một áo giáp sắt cùng lời hứa sẽ đánh tan quân xâm lược
→ Câu nói của Thánh Gióng mang sức mạnh tiềm ẩn của lòng yêu nước. Điều đó thể hiện ý thức, trách nhiệm đối với đất nước và ý chí, lòng quyết tâm đánh thắng giặc Ân.
- Từ khi gặp sứ giả,Thánh Gióng lớn nhanh như thổi:
Cơm ăn mấy cũng không no, áo vừa mặc xong đã căng đứt chỉHai vợ chồng làm ra bao nhiêu cũng không đủ nuôiCả làng góp gạo nuôi chú bé, ai cũng mong chú giết giặc, cứu nước→ Sự lớn mạnh của lòng yêu nước, của quyết tâm đánh thắng giặc Ân xâm lược. Gióng sinh ra, lớn lên trong vòng tay của nhân dân, mang trên mình nguyện vọng của nhân dân (câu ghép)
Khi mặt trời vừa rút sau những đỉnh núi phía tây, hoàng hôn bắt đầu buông xuống. Nắng ngày hè chỉ còn nhạt nhòa. Thành phố đượm một màu vàng óng. Lúc này đã quá giờ tan tầm, dòng người và xe cộ vẫn ngược xuôi nhưng đã thưa dần. Đường phố bớt ồn ào, nhộn nhịp. Con đường trở nên rộng lớn và thênh thang hơn. Giữa đường, ngăn cách dòng xe xuôi ngược là một bờ tường rào khoảng năm mười phân. Phía trên là hàng rào lan can sắt màu xanh biếc chạy dọc theo con đường. Hai bên vỉa hè, hàng cây si già cỗi, cành sum suê đang trầm tư ngắm chiều tà. Những cây xà cừ đang rung rinh những lá non xanh mượt. Các em nhỏ ríu rít rủ nhau đi chơi sau một ngày học tập. Các bà mẹ chuẩn bị đi chợ nấu cơm chiều.
Gia đình tôi có bốn người, sống trong một căn nhà nhỏ, hơn chật trội. Cuộc sống của chúng tôi diễn ra khá yên bình, mọi hoạt động dường như lúc nào cũng lặp đi lặp lại ngày khác. Mỗi ngày, khi ông mặt trời lấp ló phía cây bàng giữa sân là cả gia đình thức dậy. Mẹ chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Bố thể dục, thay quần áo rồi ăn sáng, đi làm. Tôi và em gái thì mèo lười, cũng chả thèm tập thể dục như bố, cứ ngủ thêm chút, rồi dậy đánh răng, rửa mặt, thay quần áo, ăn sáng và đi học. Một ngày nọ, bố tôi báo rằng gia đình tôi sắp được chuyển đến một ngôi nhà mới. Cả gia đình vui mừng khôn siết. Em gái tôi cứ tíu ta tíu tít, hát vu vơ thích thú, mẹ và bố khuân mặt rạng rỡ bàn nhau xem nên chuẩn bị gi ở nhà mới. Còn tôi, tôi lại thấy vui vui nhưng hơi đượm buồn, tôi phải xa ngôi nhà này sao, ngôi nhà này đã có với tôi bao kỉ niệm đẹp đẽ. Nhưng thôi kệ, tôi hiểu ra rằng cuộc sống mà, khi cái gi không tốt nó sẽ thay bằng một cái khác tốt đẹp hơn nhiều. Tôi thở dài một hơi, lấy lại tinh thần và ra hát hò vui vẻ cùng em gái tôi.