K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 8

Khổ thơ cuối bài thơ "Ông Đồ" của Vũ Đình Liên là một bức tranh buồn về sự lãng quên và mất mát, đồng thời là một suy tư sâu sắc về giá trị của văn hóa truyền thống trong xã hội hiện đại.

Tổng hợp: Khổ thơ cuối bài thơ miêu tả cảnh tượng ông đồ già, tay cầm bút lông, ngồi bên gốc cây xưa, nơi mà ngày xưa ông từng đông khách đến xin chữ. Nhưng giờ đây, ông đồ đã bị lãng quên trong sự thờ ơ của thế giới xung quanh. Cảnh vật xung quanh chỉ còn lại những dấu vết của quá khứ huy hoàng, phản ánh sự xói mòn của truyền thống trong xã hội đương đại.

Lý luận:

  • Cảm nhận về sự mất mát: Khổ thơ cuối không chỉ là sự miêu tả cảnh vật mà còn phản ánh tâm trạng của ông đồ. Ông đồ như một biểu tượng của văn hóa truyền thống đang bị lãng quên, cho thấy sự mất mát của những giá trị xưa cũ trong sự phát triển của xã hội hiện đại. Cảm giác đơn độc và lạc lõng của ông đồ tạo nên một bức tranh đầy cảm xúc, làm nổi bật sự trống vắng trong lòng người.

  • Sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại: Sự đối lập giữa hình ảnh ông đồ xưa kia được mọi người kính trọng và hiện tại chỉ còn lại một người đơn độc nhấn mạnh sự thay đổi trong xã hội. Đó là sự tiếc nuối về một thời kỳ đã qua, nơi mà những giá trị truyền thống được trân trọng và gìn giữ.

  • Ý nghĩa xã hội và văn hóa: Bằng cách phác họa cảnh ông đồ lạc lõng, tác giả không chỉ thể hiện lòng tiếc nuối mà còn kêu gọi về việc cần phải giữ gìn và tôn trọng các giá trị văn hóa truyền thống. Đây là một thông điệp mạnh mẽ về sự quan trọng của việc bảo tồn di sản văn hóa trong bối cảnh toàn cầu hóa và hiện đại hóa.

Khổ thơ cuối của bài thơ "Ông Đồ" không chỉ là một cái nhìn sâu sắc về sự thay đổi của xã hội mà còn là một bài học về sự trân trọng giá trị văn hóa và truyền thống.