Giúp mình viết kịch bản cho tình huống
TH3: Bố mẹ đều bận rộn, đi công tác triền miên và rất ít khi quan tâm, chia sẻ đến việc học và cuộc sống của bạn. Tuy nhiên, cứ khi nào nghe thấy một thông tin không tích cực liên quan tới bạn, bố mẹ không cần hỏi lại và về nhà chửi mắng nặng nề. Bạn đã phản ứng lại và bị bố cho một cái tát. Tình huống này bạn xử lý như thế nào?
Nhân vật:
Bối cảnh: Nam đang ở nhà một mình sau giờ học. Bố mẹ đều đang đi công tác và rất ít khi có thời gian cho Nam. Gần đây, có một tin đồn không tốt về Nam và bố mẹ đã nghe được.
Cảnh 1: Nam ở nhà
Nam đang ngồi ở bàn học, làm bài tập. Cửa mở, bố và mẹ bước vào nhà với vẻ mặt tức giận.
Mẹ: (giọng lớn) Nam, con xuống đây ngay!
Nam: (ngạc nhiên) Có chuyện gì vậy mẹ?
Bố: (giận dữ) Con có biết bố mẹ nghe được gì về con không? Tại sao con lại làm như vậy?
Nam: (bối rối) Con không hiểu bố mẹ đang nói về chuyện gì.
Mẹ: (vẫn giận dữ) Đừng có mà giả vờ! Tại sao con lại để xảy ra chuyện như vậy?
Nam: (thở dài) Bố mẹ nghe ai nói gì? Con thực sự không biết chuyện gì đang diễn ra.
Bố: (không kiềm chế được) Con có biết mình làm bố mẹ xấu mặt thế nào không? Bố mẹ không có thời gian để quan tâm đến những chuyện vớ vẩn này.
Nam: (cảm thấy tổn thương) Bố mẹ lúc nào cũng bận rộn, không bao giờ có thời gian nghe con nói. Nhưng khi nghe người khác nói xấu con thì bố mẹ lại tin ngay.
Mẹ: (giọng lạnh lùng) Con không cần phải đổ lỗi cho ai cả. Hãy tự nhìn lại mình đi.
Nam: (cảm thấy bất công) Bố mẹ có bao giờ lắng nghe con nói chưa? Con cũng có những áp lực của riêng mình.
Bố: (nổi giận, tát Nam một cái) Im ngay! Đừng có mà hỗn láo.
Nam ôm má, nước mắt trào ra, nhìn bố mẹ với ánh mắt đau đớn và thất vọng.
Cảnh 2: Phản ứng của Nam
Nam đứng im một lúc, cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
Nam: (giọng run run nhưng kiên quyết) Bố mẹ có bao giờ nghĩ đến cảm xúc của con không? Con không hoàn hảo, con có thể mắc lỗi. Nhưng con cần bố mẹ lắng nghe và hiểu con, chứ không phải chỉ biết mắng mỏ và đánh đập.
Bố mẹ đứng yên, ngạc nhiên trước sự kiên quyết của Nam.
Nam: (tiếp tục, giọng nghiêm túc) Con hiểu bố mẹ bận rộn và áp lực. Nhưng con cũng cần bố mẹ. Chúng ta là gia đình, chúng ta cần lắng nghe và hỗ trợ lẫn nhau, không phải chỉ trích và làm tổn thương nhau.
Mẹ: (bắt đầu hối hận) Nam, mẹ...
Nam: (giọng buồn) Con không muốn chuyện này tiếp diễn nữa. Con mong bố mẹ hiểu rằng con cũng có những khó khăn riêng. Nếu chúng ta không thể nói chuyện với nhau một cách bình tĩnh và tôn trọng, thì sẽ chẳng bao giờ giải quyết được gì.
Bố mẹ im lặng, cảm thấy có lỗi và suy nghĩ về những lời Nam nói.
Cảnh 3: Sự hòa giải
Bố mẹ tiến lại gần Nam, ánh mắt hối lỗi.
Bố: (giọng nhẹ nhàng hơn) Bố xin lỗi, Nam. Bố đã sai khi không lắng nghe con trước.
Mẹ: (ôm Nam) Mẹ cũng xin lỗi con. Mẹ đã không nghĩ đến cảm xúc của con.
Nam: (khẽ cười, nước mắt vẫn còn trên má) Con chỉ mong chúng ta có thể hiểu nhau hơn. Con cũng yêu bố mẹ.
Ba người ôm nhau, cảm nhận sự ấm áp và tình yêu gia đình. Họ quyết định sẽ dành thời gian nhiều hơn để lắng nghe và hiểu nhau.