tả văn sông lô ngắn gọn
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bây giờ giúp bn văn thì mất nhiều thời gian lắm. Bạn lên google.com cũng đc nha.
Hình ảnh dòng sông luôn xuất hiện trong tâm trí em đầu tiên mỗi khi nhắc tới quê hương. Đối với em dòng sông Lô chứa đựng cả một trời ký ức tuổi thơ với bao kỷ niệm đẹp đẽ.
Từ những ngày còn rất nhỏ thì em đã được theo bố mẹ ra sông đánh cá. Hồi ấy cuộc sống của gia đình em còn khó khăn lắm. Cả nhà sống trên một chiếc thuyền nhỏ. Chiếc thuyền chính là tất cả tài sản, là công cụ giúp gia đình em mưu sinh. Mỗi sáng sáng, bố mẹ em lại chạy thuyền ra ngoài sông bắt cá.
Em còn bé nên chỉ biết ngồi trên thuyền biết ngắm nhìn dòng sông bao la. Dòng sông Lô chảy qua quê em xanh lắm, mặt nước lúc nào cũng êm đềm, dịu dàng. Dòng sông chảy uốn mình quanh thành phố nhỏ, nếu đứng từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như một dải lụa uốn lượn mềm mại.
Buổi sáng khi mặt trời mọc, ông mặt trời chiếu những tia nắng ban mai rực rỡ xuống mặt sông khiến nước sông trở nên lấp lánh, huyền ảo. Còn buổi chiều đến dòng sông hiện rõ lên một màu xanh ngọc bích, nhìn trong veo. Vào ban đêm, màn đêm nhuộm đen mặt nước. Nhiều lần bố mẹ cũng cho thuyền ra giữa lòng sông vào ban đêm. Giữa sông, chỉ có ánh đèn dầu lay lắt. Em ngồi học trên thuyền, thỉnh thoảng con thuyền lại chao đảo, một ký ức vô cùng đáng nhớ.
Giờ đây gia đình em khá giả hơn, có một căn nhà không quá to nhưng rất ấm áp trên đất liền, thế nhưng em vẫn nhớ về những ngày tháng khó khăn sống trên thuyền, gắn bó với dòng sông quê hương.
Tả Sông Lô Hay NhấtNếu có ai hỏi em, yêu thích nhất điều gì ở quê hương mình. Thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay, là dòng sông Lô.
Đó là một nhánh sông lớn, Sông Lô là phụ lưu cấp 1 ở tả ngạn sông Hồng, chảy từ Trung Quốc sang các tỉnh Hà Giang, Tuyên Quang, Phú Thọ và Vĩnh Phúc, Việt Nam. Suốt năm, lúc nào sông cũng đầy ăm ắp. Nước sông hơi đục, vì gánh chở biết bao phù sa, bồi đắp cho cánh đồng lúa ven bờ. Chỉ cần nhìn vào những bông lúa xanh mướt, đẫy đà là biết sông mẹ đã tận tân và hết lòng cho đất đai như thế nào.
Không chỉ thể, trong dòng sông ấy, còn là cả một thế giới cá, cua trù phú. Cứ thế, dòng sông nuôi dưỡng biết bao thế hệ người ở vùng làng quê nghèo. Em còn nhớ rõ những buổi chiều hè nóng nực, rủ thêm vài đứa bạn ra sông tắm mát. Chẳng có đứa trẻ nào ở đây lại không biết bơi cả, nên bố mẹ không phải lo lắng. Chúng em thỏa thuê ngụp lặn trong dòng nước mát rười rượi. Kéo theo cái túi nhỏ cố mò những con ốc mập để đem lên nướng ăn. Tắm xong, lại ngồi cạnh bờ sông hóng gió, đến khô cả tóc thì mới đi về.
Đến nay, em đã lớn khôn, không có nhiều thời gian để rong chơi với dòng sông yêu dấu. Nhưng trong lòng em, con sông ấy vẫn là nơi mà em yêu quý vô cùng.
Nơi em đang sống có biết bao cảnh đẹp mà chác hẳn mỗi người khi xa quê ai cũng luôn nhớ. Nhưng có lẽ in đậm trong em nhất đó là hình ảnh con sông quê hương. Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận về phía chân trời xa. Lòng sông sâu và khá rộng, chỗ rộng nhất của con sông khi chảy qua làng em khoảng 300-400m. Dọc 2 bên bờ sông là những hàng tre xanh cao vút soi bóng xuống làn nước trong xanh.
Buổi sáng khi những tia nắng ban mai đan trên những ngọn tre rồi chiếu xuống mặt sông, mặt sông lại cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào bờ khiến cho buổi sớm mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh chào ngày mới. Lúc này cũng là lúc mọi người làng em ra sông gánh nước, tiếng cười đùa, tiếng gọi nhau râm ran cả 1 vùng. Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, khẩn trương với mong muốn được nặng mẻ lưới. Em thấy dòng sông mới hiền hoà và ấm áp làm sao. Chiều chiều khi ánh hoàng hôn vừa tắt, vài tia nắng cuối ngày còn lại rọi trên mặt sông tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp. Buổi tối, khi ông trăng tròn vành vạnh vắt qua ngọn tre làng, soi bóng xuống dòng sông lấp lánh thì mặt nước gợn sóng lung linh, dòng sông như được dát 1 lớp bạc óng ánh. Lúc này chúng em ra sông ngồi hóng mát và vui chơi thật là thú vị. Trong cái yên lặng của không gian em như nghe được tiếng thì thầm nói chuyện của hàng tre, tiếng vỗ nhẹ của từng đợt sóng xô bờ. Em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thanh thản, thoải mái hơn sau những giờ học tập căng thẳng. Làm sao em quên được những trưa hè nóng bức, em cùng các ban túm năm tụm ba lại tắm sông. Dòng nước mát lạnh, trong xanh xua đi hết sự mệt mỏi, nóng bức. Tiếng đùa giỡn, tiếng đập nước vang dội cả 1 khúc sông. Và có lẽ vì thế mà dòng sông gắn bó với em chăng? Mỗi khi vui, khi buồn em đều tâm sự cùng sông, dòng sông như là một người bạn thân của em vậy. Con sông hiền hoà, thân thiết là vậy mà gặp những ngày nước lũ thì nó trở nên dữ dội vô cùng. Nó mang một dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu đỏ, từng con sóng cuồn cuộn như muôn nhấn chìm tất cả. Trên bờ những ngọn tre oằn cả thân mình như muốn giục dòng nước chảy nhanh hơn để khỏi ngập lụt làng xóm.
Sau mỗi đợt như vây ruộng đồng lại được bồi đắp phù sa, lúa sớm trổ đòng, cây cối thêm xanh hơn. Dòng sông đã gắn bó với bao vui buồn tuổi thơ của em cũng như bao thăng trầm của làng quê em. Chính vì vậy mỗi khi xa quê thì dường như dòng sông ấy đã hằn sâu vào kí ức của em.
Tham khảo:
Cứ tới rằm tháng ba hàng năm, người dân làng Bá Dương Nội quê em lại nô nức tham gia hội thi thả diều. Theo lời bà kể, lễ hội này tổ chức để tưởng nhớ công ơn của tướng Nguyễn Cả, người con của làng đã có công giúp Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân. Vì vậy, ngay từ sáng sớm, những người dự thi và khán giả đã đứng chật sân đình. Nhìn lên bầu trời, hàng trăm chiếc diều với nhiều hình dáng và màu sắc đang đua nhau bay lượn. Tiếng sáo diều trầm bổng, hòa quyện tạo thành một bản nhạc vi vút suốt cả ngày. Diều nào bay cao nhất, âm thanh ngân vang nhất sẽ giành chiến thắng. Em rất yêu thích và tự hào về truyền thống tốt đẹp của quê hương.
Tham khảo :
Cứ tới rằm tháng ba hàng năm, người dân làng Bá Dương Nội quê em lại nô nức tham gia hội thi thả diều. Theo lời bà kể, lễ hội này tổ chức để tưởng nhớ công ơn của tướng Nguyễn Cả, người con của làng đã có công giúp Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn 12 sứ quân. Vì vậy, ngay từ sáng sớm, những người dự thi và khán giả đã đứng chật sân đình. Nhìn lên bầu trời, hàng trăm chiếc diều với nhiều hình dáng và màu sắc đang đua nhau bay lượn. Tiếng sáo diều trầm bổng, hòa quyện tạo thành một bản nhạc vi vút suốt cả ngày. Diều nào bay cao nhất, âm thanh ngân vang nhất sẽ giành chiến thắng. Em rất yêu thích và tự hào về truyền thống tốt đẹp của quê hương.
Những con sông cũng tựa như một biểu tượng cho từng vùng miền, đất nước. Nếu người miền Nam tự hào với con sông "chín rồng" mang tên Cửu Long thì người miền Bắc cũng có niềm kiêu hãnh là con sông Hồng.
Cái tên đẹp đẽ ấy dường như đã phán ánh nét đặc trưng nhất của con sông này. Đó chính là màu nước sông hồng đào, mang màu của phù sa. Sông Hồng tựa như một dải lụa mềm mại, khổng lồ vắt ngang qua vùng đồng bằng châu thổ. Quê hương em cũng được tô điểm bằng nét vẽ con sông. Lòng sông rộng và sâu, nước lúc nào cũng dâng đầy. Mặt sông cũng có nhiều trạng thái. Những ngày yên bình, thời tiết đẹp, mặt sông phẳng lặng im lìm như đang trầm tư suy nghĩ. Những ngày giông gió nổi lên, mặt sông cũng như tức giận, gồng mình lên chống chọi, nước xô đẩy liên tục. Dòng chảy của nước trôi rất nhanh, có những đoạn chảy xiết thành vòng xoáy trông rất nguy hiểm. Những đám bèo cũng cứ thế trôi bồng bềnh trên mặt nước không biết là đi về đâu. Bông hoa tím biếc như cài lên mái tóc khiến cho sông Hồng càng thêm dịu dàng. Thuyền bè thường qua lại đây rất tấp nập, đôi khi còn nghe rõ tiếng động cơ chạy. Họ đánh bắt cá, khai thác cát hoặc đơn giản là chở người qua lại. Đôi lúc, đi học ngang qua em nghe thấy ai vang lên vài câu hò nghe man mác nao lòng. Sông Hồng, bên lở bên bồi. Bãi được bồi thường được trồng cấy tươi tốt và thành những cánh đồng rộng bạt ngàn. Bên lở thường được kè đê để bảo vệ cuộc sống của người dân khi mùa bão về. Những khóm tre cong cong nghiêng nghiêng tựa như đang đợi người nào từ bãi bồi bên kia trở về. Có những buổi chiều em cùng lũ bạn chạy nhảy trên con đê dài, tận hưởng những làn gió từ mặt sông dội lên phả vào mặt đem đến cảm giác khoan khoái. Con sông Hồng với nhiều người tựa như một người mẹ nuôi dưỡng mảnh đất và tâm hồn họ bằng dòng nước ngọt ngào.
Nếu quê hương em thiếu hình ảnh con sông Hồng chắc sẽ thiếu đi một nửa linh hồn. Những đứa trẻ như em đã lớn lên cùng với con sông này.
hihi.
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Tỏa nắng xuống lòng lấp lánh."
Bao lâu nay, những con sông quê hương đi về trong những sáng tác thơ ca, những bài hát trữ tình. Tuổi thơ em gắn liền với con sông Hồng hiền hòa thân thương, là nơi lưu giữ đầy kỉ niệm.
Nếu như miền Nam có dòng sông Mê Công vắt ngang nhiều nước bạn, miền Trung có dòng sông Hương thơ mộng, thủy chung. Miền Bắc quê em, có lẽ sông Hồng đã gắn liền và đi vào nếp sống mỗi con người. Con sông Hồng chảy dài qua nhiều tỉnh thành, địa phương em chỉ là một nhánh sông nhỏ. Em nghe bà kể, sông Hồng chảy qua phía Đông Hà Nội rồi đổ ra Biển ở cửa Ba Lạt. Sông Hồng hiền hòa và êm đềm, nhìn từ trên cao, con sông như một dải lụa đào vắt ngang lên đôi vai của người thiếu nữ- mảnh đất màu mỡ này. Hai bên bờ sông là những ruộng lúa nương ngô đang đến mùa thu hoạch. Sáng sớm, dòng sông thức dậy đón ánh nắng bình minh, dòng nước lấp lánh in bóng mặt trời. Nước sông nhìn vậy mà rất xoáy, nhớ hồi nhỏ hay cùng ông ra tắm sông, biết bơi nhưng cũng chỉ dám tắm gần bờ. Cảm nhận dòng nước mát luộc vào da thịt, thấy thân thương như người mẹ vỗ về. Đẹp nhất là mỗi buổi chiều tà, khi mà bầu ánh sáng xung quanh phủ màu vàng mộc, dòng sông Hồng hiện lên tựa một bức tranh thủy mặc hữu tình. Xa xa, những thuyền bè đánh cá và những chú chim đâu đó chao liệng trên trời cao, nước sông rì rào vỗ vài hai mạn đê, sủi bọt trắng xóa. Dòng sông tựa một chiếc gương khổng lồ in bóng hoàng hôn, đẹp đẽ và bình dị. Đứng bên bờ sông, cảm nhận làn gió mát thổi qua mà thấy tâm hồn như lạc vào chốn diệu kỳ. Con sông Hồng thân thương và gắn bó, đây là nơi thuyền cha đánh cá, giao thương, là nơi mỗi trưa hè mẹ ngồi giặt áo, lặng nghe tiếng sáo vọng lại từ xóm chợ. Nước sông Hồng chất chứa phù sa, bồi đắp ruộng đồng, tựa như nguồn nước mẹ lúc nào cũng ăm ắp đong đầy.
Em rất yêu con sông Hồng. Con sông gắn liền với mảnh đất chôn rau cắt rốn mà ai đi xa cũng phải nhớ về.
hơi dài ha!
Hình ảnh dòng sông luôn xuất hiện trong tâm trí em đầu tiên mỗi khi nhắc tới quê hương. Đối với em dòng sông Lô chứa đựng cả một trời ký ức tuổi thơ với bao kỷ niệm đẹp đẽ.
Từ những ngày còn rất nhỏ thì em đã được theo bố mẹ ra sông đánh cá. Hồi ấy cuộc sống của gia đình em còn khó khăn lắm. Cả nhà sống trên một chiếc thuyền nhỏ. Chiếc thuyền chính là tất cả tài sản, là công cụ giúp gia đình em mưu sinh. Mỗi sáng sáng, bố mẹ em lại chạy thuyền ra ngoài sông bắt cá.
Em còn bé nên chỉ biết ngồi trên thuyền biết ngắm nhìn dòng sông bao la. Dòng sông Lô chảy qua quê em xanh lắm, mặt nước lúc nào cũng êm đềm, dịu dàng. Dòng sông chảy uốn mình quanh thành phố nhỏ, nếu đứng từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như một dải lụa uốn lượn mềm mại.
Buổi sáng khi mặt trời mọc, ông mặt trời chiếu những tia nắng ban mai rực rỡ xuống mặt sông khiến nước sông trở nên lấp lánh, huyền ảo. Còn buổi chiều đến dòng sông hiện rõ lên một màu xanh ngọc bích, nhìn trong veo. Vào ban đêm, màn đêm nhuộm đen mặt nước. Nhiều lần bố mẹ cũng cho thuyền ra giữa lòng sông vào ban đêm. Giữa sông, chỉ có ánh đèn dầu lay lắt. Em ngồi học trên thuyền, thỉnh thoảng con thuyền lại chao đảo, một ký ức vô cùng đáng nhớ.
Giờ đây gia đình em khá giả hơn, có một căn nhà không quá to nhưng rất ấm áp trên đất liền, thế nhưng em vẫn nhớ về những ngày tháng khó khăn sống trên thuyền, gắn bó với dòng sông quê hương.
Tả Sông Lô Hay NhấtNếu có ai hỏi em, yêu thích nhất điều gì ở quê hương mình. Thì em sẽ không ngần ngại mà trả lời ngay, là dòng sông Lô.
Đó là một nhánh sông lớn, Sông Lô là phụ lưu cấp 1 ở tả ngạn sông Hồng, chảy từ Trung Quốc sang các tỉnh Hà Giang, Tuyên Quang, Phú Thọ và Vĩnh Phúc, Việt Nam. Suốt năm, lúc nào sông cũng đầy ăm ắp. Nước sông hơi đục, vì gánh chở biết bao phù sa, bồi đắp cho cánh đồng lúa ven bờ. Chỉ cần nhìn vào những bông lúa xanh mướt, đẫy đà là biết sông mẹ đã tận tân và hết lòng cho đất đai như thế nào.
Không chỉ thể, trong dòng sông ấy, còn là cả một thế giới cá, cua trù phú. Cứ thế, dòng sông nuôi dưỡng biết bao thế hệ người ở vùng làng quê nghèo. Em còn nhớ rõ những buổi chiều hè nóng nực, rủ thêm vài đứa bạn ra sông tắm mát. Chẳng có đứa trẻ nào ở đây lại không biết bơi cả, nên bố mẹ không phải lo lắng. Chúng em thỏa thuê ngụp lặn trong dòng nước mát rười rượi. Kéo theo cái túi nhỏ cố mò những con ốc mập để đem lên nướng ăn. Tắm xong, lại ngồi cạnh bờ sông hóng gió, đến khô cả tóc thì mới đi về.
Đến nay, em đã lớn khôn, không có nhiều thời gian để rong chơi với dòng sông yêu dấu. Nhưng trong lòng em, con sông ấy vẫn là nơi mà em yêu quý vô cùng.