Hãy chỉ ra những biểu hiện của tâm trạng “lộn xộn, ngổn ngang” ở nhân vật “tôi” khi gió chướng về. Theo em, lí do nào khiến nhân vật “tôi” luôn mong ngóng, chờ đợi gió chướng?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Những biểu hiện của tâm trạng "lộn xộn, ngổn ngang" ở nhân vật "tôi" khi gió chướng về: đón gió chướng với tâm trạng vừa mừng vừa bực.
+ Mừng vì mong ngóng và gió đã về.
+ Bực vì phải chờ đợi; vì mỗi lần gió về lại cảm giác mình mất một cái gì đó không rõ ràng, không giải thích được.
- Lí do khiến nhân vật "tôi" luôn mong ngóng, chờ đợi gió chướng:
+ Sự chờ đợi đã thành thói quen của thời thơ dại: vì sẽ được sắm quần áo, dép mới.
+ Háo hức vì gió chướng với nhân vật "tôi" là gió Tết.
*Tham khảo:
Lúc gió chướng về, nhân vật tôi cảm thấy như bị cuốn vào một cơn bão tố, cảm giác lạnh lẽo và cô đơn. Những cơn gió mạnh đập vào khuôn mặt, làm tóc rối tung, làm cho nhân vật tôi cảm thấy mình như một con thuyền đang bị đánh đập trên biển cả. Tuy nhiên, đôi khi gió cũng mang đến một cảm giác thư giãn, khi nhân vật tôi nghe tiếng gió thổi qua, như một lời nhắc nhở để thư giãn, để tạm rời khỏi cuộc sống bộn bề. Tóm lại, tình cảm cảm xúc của nhân vật tôi khi gió chướng về là một sự phức tạp của cảm giác cô đơn, sợ hãi và thư giãn.
Từ láy trong đoạn trích:
+ Láy toàn phần: hiu hiu, cha chả
+ Láy âm: háo hức, xốn xang.
+ Láy vần: lụi hụi
Từ ghép trong đoạn trích:
+ Từ ghép phân loại: gió chướng, dép mới, gió bấc, gió Tết.
+ Từ ghép chính phụ: chờ đợi, se lạnh, nhà nghèo, mùa gió, thở dài, sợi gió, nghèo túng.
+ Từ ghép tổng hợp: thói quen, đám con nít, ông trời, cả nhà.
+ Từ ghép đẳng lập: thơ dại, cà tưng, vỗ tay, quần áo, tâm trạng, tử tế.
(Làm văn không mệt, ngồi phân loại từ ghép mới mệt:")
Bạn ơi bạn làm được chưa chỉ mình với mình cũng đang cần
Đầu tiên người anh thấy ngỡ ngàng vì không thể ngờ rằng em gái lại vẽ chân dung của mình làm bức tranh để dự thi . Sau đó, người anh cảm thấy hãnh diện vì thấy mình trong bức tranh, hơn thế lại là bức tranh đạt giải nhất trong cuộc thi nên trong phút chốc, người anh có cảm giác vô cùng tự hào. Nhưng sau giây phút ấy, người anh lại thấy xấu hổ vì cảm thấy mình không xứng đáng là nhân vật chính trong bức tranh. Trước đây, khi thấy em gái mình có tài năng hội họa và được mọi người yêu quý, người anh đã ghen ghét , đố kị với em . Thế mà giờ đây, người em không những không giận mà còn lấy mình làm hình mẫu để vẽ tranh nên thấy thế , người anh cảm thấy thật xấu hổ. Những cảm xúc của người anh từ ngỡ ngàng, đến hãnh diện rồi xấu hổ là hoàn toàn phù hợp với tâm trạng của nhân vật trong hoàn cảnh ấy.
Đầu tiên người anh thấy ngỡ ngàng vì không thể ngờ rằng em gái lại vẽ chân dung của mình làm bức tranh để dự thi . Sau đó, người anh cảm thấy hãnh diện vì thấy mình trong bức tranh, hơn thế lại là bức tranh đạt giải nhất trong cuộc thi nên trong phút chốc, người anh có cảm giác vô cùng tự hào. Nhưng sau giây phút ấy, người anh lại thấy xấu hổ vì cảm thấy mình không xứng đáng là nhân vật chính trong bức tranh. Trước đây, khi thấy em gái mình có tài năng hội họa và được mọi người yêu quý, người anh đã ghen ghét , đố kị với em . Thế mà giờ đây, người em không những không giận mà còn lấy mình làm hình mẫu để vẽ tranh nên thấy thế , người anh cảm thấy thật xấu hổ. Những cảm xúc của người anh từ ngỡ ngàng, đến hãnh diện rồi xấu hổ là hoàn toàn phù hợp với tâm trạng của nhân vật trong hoàn cảnh ấy.
a)Những từ ngữ chỉ tâm trạng của nhân vật Anh khi đứng trước bức tranh em gái vẽ mình là : sững người, ngỡ ngàng, hãnh diện, xấu hổ,thôi miên ,muốn khóc. Vì người anh thấy tự ái và mặc cảm ,tự ti khi thấy người khác có tài năng nổi bật hơn mình
b)Tớ hiểu về đoạn kết như sau :Người anh đáng trách nhưng cũng đáng cảm thông vì những tính xấu chỉ là nhất thời.Sự hối hận,day dứt nhận ra tài năng, quan trọng hơn, nhận ra tâm hồn trong sáng,nhân hậu của em gái chứng tỏ cậu cũng là một người biết sửa mình, muốn vươn lên, biết được tính ghen tị là xấu xa.
c)Từ chuyện này rút ra bài học : Tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu bao giờ cũng có sức mạnh , sức cảm hóa con người, nó chiến thắng sự ghen ghét,đố kị .
Khi đứng trước sân trường mỹ Lí nhân vật tôi có tâm trạng: Lo sợ vẩn vơ, Bỡ ngỡ, chơ vơ. Vì đây là ngày đầu tiên nhân vật tôi đi học, khi đứng trước một ngôi trường mới xa lạ thì chắc hẳn ai cũng sẽ có tâm trạng đó.
- Tâm trạng khi trên con đường làng:
* “Mẹ tôi âu yếm ...dẫn tôi đi trên con đường làng dài và hẹp”.
* “Con đường này tôi đã ....thay đổi lớn: “Hôm nay tôi đi học”.
* “Trong chiếc áo vải ... và đứng đắn”.
\(\Rightarrow\) Những câu văn thể hiện sự bâng khuâng xao xuyến như những nốt nhạc lắng sâu vào hồn người, bởi vì lần đầu tiên đến trường là một sự kiện trọng đại của đời người. Trong tâm hồn cậu bé một cái gì đó rất mới mẻ, lạ lùng từ cảnh vật cho đến lòng người, tất cả đều sự trang trọng, thiêng liêng của ngày đầu tiên được đi học trong cuộc đời – cảm giác hãnh diện háo hức.
- Cùng mẹ đi trên đường tới trường :
* “Trước mắt tôi trường Mĩ Lí... làng Hòa Ấn.
* '' Sân nó rộng .... vẩn vơ”.
\(\Rightarrow\) Nhà văn đã diễn tả rất đúng tâm trạng ngỡ ngàng, cảm giác trước sự mới lạ về ngôi trường của cậu bé, khi mình được chính thức trở thành một thành viên của nó, sự rụt rè, nhút nhát của tuổi thơ.
- Tâm trạng khi nghe gọi tên mình và phải rời tay mẹ vào lớp:
* “Trong lúc ông đọc...lúng túng”.
* “ Tôi cảm thấy ... đẩy tôi tới trước”.
* “Nhưng người tôi ... một cách lạ”.
* “Quay lưng...nức nở khóc”.
* “Trong thời thơ ấu ... như lần này”.
\(\Rightarrow\) Thể hiện tâm trạng lo sợ hồi hộp lúng túng sự hồn nhiên, trong sáng của tuổi thơ trong buổi tựu trường đầu tiên.
- Khi ngồi trong lớp đón giờ học đầu tiên :
* “Một mùi hương lạ xông lên,...là lạ và hay hay”.
* “Nhìn bàn ghế ... vật của riêng mình”.
* “Người bạn tôi chưa hề quen ... xa lạ chút nào”.
* “ Tôi đưa mắt ...cánh chim…”.
\(\Rightarrow\) Thể hiện một sự mới mẻ thích thú khi mới bước vào lớp học, cảm giác xốn xang, vừa lạ vừa quen với mọi vật, với người bạn ngồi bên.
- Biểu hiện của tâm trạng “lộn xộn, ngổn ngang” ở nhân vật “tôi”: Vừa mừng vừa bực; Vương vấn những nỗi buồn khó tả; Lo sợ khi nghĩ về sự chảy trôi của thời gian; Khẩn trương trong tất cả những hành động của mình.
- Lý do khiến nhân vật “tôi” luôn mong ngóng, chờ đợi gió chướng:
+ Khi gió về, lũ con nít nhảy cà tưng, mừng vì sắp được quần áo mới.
+ Gió chướng về đồng nghĩa với gió Tết.