Em hiểu thế nào về ý nghĩa của từ “thơm” trong những câu sau: “Những chiếc lá của bà thơm. Thơm ngọt ngào suốt hành trình tuổi thơ tôi. Thơm bâng khuâng cho đến tận bây giờ và thơm dịu dàng cho cả những ngày mai”.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Câu nói mang hàm ý bày tỏ sự biết ơn sâu sắc tới những người đã ở bên nâng bước giúp đỡ mình. Không chỉ thấy biết ơn mà còn cần trả ơn họ. Qua đó cũng ca ngợi những người biết giúp đỡ người khác. Là một đứa con trong gia đình, trước hết bản thân em rất quý mến và thương yêu ông bà cha mẹ. Họ đã sinh thành, dưỡng dục em từ thuở còn tấm bé. Họ cho em tình yêu thương, sự giáo dục và cả những niềm vui đoàn viên nữa. Đó là những người hi sinh vô điều kiện. Lớn lên, khi được đến trường, được dạy dỗ bởi thầy cô. Hay như sau này trên đường đời khi gặp khó khăn lại được giúp đỡ bởi những người bạn tri âm. Em biết ơn tất cả họ. Dẫu khác nhau về con người, về cách họ mang lại lợi ích cho em nhưng thống nhất chung đều ở tấm lòng không vụ lợi và mong muốn tốt đẹp.
Gợi ý phân tích nội dung như sau:
Hai câu thơ trên một thời đã gây cho Quang Dũng bao sóng gió. Người ta bảo anh lính Vệ quốc mà nhớ như vậy là lãng mạn tiểu tư sản, là yếu đuối. Đúng là quan niệm văn học một thời chỉ lấy niềm vui làm hào khí diệt thù, nhưng chẳng lẽ nỗi nhớ lại cứ phải giống nhau? Nếu anh bộ đội xuất thân từ nông dân, nỗi nhớ của họ chân chất “giếng nước, gốc đa, gian nhà” thì chẳng lẽ những người lính Hà Nội lại không được phép nhớ về những điều thân quen nhất? Nhớ về “dáng kiều thơm” là chất men say lãng mạn, vùng kí ức bừng sáng trong tâm trí thực sự cần thiết để tiếp thêm sức mạnh cho người lính, để họ vượt lên hoàn cảnh khắc nghiệt của chiến tranh. Vì thế “dáng kiều thơm” được Quang Dũng thể hiện thực sự là một nét đẹp tăng thêm vẻ đẹp tâm hồn người lính Tây Tiến, hào hùng mà hào hoa, lãng mạn.
Thơm suốt đường con” có thể hiểu là nỗi nhớ, tình yêu mà tác giả dành cho món ăn dân dã và tình cảm của tác giả dành cho mẹ của mình.
Theo em, bài thơ này nói lên sự cần cù, siêng năng làm việc, phải cố gắng thì mới có kết quả, chứ không phải chỉ nằm chờ sung rụng, ngày một ngày hai là có. Những vật được miêu tả trong bài thơ cũng thế. Chúng cũng phải chịu bao khó khăn, tháng ngày tích nhựa không ngắn, trải qua nắng lửa hay một nắng hai sương không dễ. Nhưng để có được quả ngọt, hoa thơm, mùa bội thu, thì chúng đã vượt qua những khó khăn này. Ai cũng thế, phải luôn chăm chỉ làm việc, học tập thì mới nhận được kết quả như mong muốn
hai câu thơ đầu: nói về cây trồng lớn lên, sinh trưởng và phát triển
câu thơ cuối: mồ hôi, nước mắt của những người nông dân khi trồng cây hái trái
tất cả đều tớ nghĩ thế
Những câu thơ trên cho em hiểu rằng: thành công và những điều chúng ta muốn có không phải thứ sẽ đến trong ngày một ngày hai mà cần có thời gian nỗ lực và tích lũy kinh nghiệm. Vạn vật đều có thời gian thích hợp của nó, thành công của con người cũng vậy. Những gì đến quá nhanh có thể không chắc chắn dẫn đến đổ vỡ. Nhưng ngược lại khi chúng ta đợi đến một độ "chín" phù hợp rồi gặt hái nó, ta sẽ có thành quả như ý. Và để đi đến ngày hôm đó ta phải chấp nhận mọi khó khăn thử thách ở trước mắt.
Mùi thơm của lá còn là sợi dây nối liền hiện tại với quá khứ và tương lai. Mùi thơm gây cảm xúc nhớ nhung, bịn rịn và ngát hương cho cả mai sau