Câu: Trưa hè, khi bước chân lên đám rơm, tôi thấy mùi khô ngai ngái, những sợi rơm vào óng khoe sắc, có phải câu ghép không ạ ? Xác định thành phần câu giúp em luôn với.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trưa hè,khi bước chân lên đám rơm,tôi thấy mùi rơm khô ngai ngái,những sợi rơm vàng óng khoe sắc;tôi thấy
VN 1 VN 2
thóc đã khô theo bước chân đi của bố mẹ tôi.
VN 3
Shino nghĩ vậy !!!
trưa hè,khi bước chân lên đám râm LÀ TRẠNG NGỮ Tôi là CHỦ NGỮ Còn lại là vị ngữ
Trưa mùa hè không dịu êm như mùa xuân, không rót mật nên thơ như mùa thu, không ấm áp như mùa đông. Trưa hè nắng như đổ lửa nhưng em yêu nó nhất. Dưới cái nắng như thiêu như đốt như đổ lửa ấy, ai cũng muốn trốn trong bóng râm. Thế mà, bố mẹ em vẫn phải ra sân nóng như cái chảo rang ấy để dũi thóc, gẩy rơm, mặc cho mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt đỏ bừng hằn rõ nỗi vất vả, mệt nhọc. Nhưng nếu không có cái nắng trưa này thì liệu sân thóc kia sẽ ra sao? Rơm rạ kia sẽ thế nào? Còn quần áo củi lửa nữa chứ,...
Tôi thầm cảm ơn buổi trưa hè, cảm ơn người nông dân, cảm ơn bố mẹ đã một nắng hai sương để làm ra hạt thóc vàng nuôi tôi khôn lớn.
Những kí ức tuổi thơ của tác giả thật đáng quý vì đó là những kỉ niệm tuổi thơ hồn nhiên, vô tư, trong sáng, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết của tác giả.
Trưa hè, khi bước chân lên đám rơm, tôi/ thấy mùi khô ngai ngái, những sợi rơm vào óng/ khoe sắc
chữ nghiêng là trạng ngữ
in đạm là chủ ngữ
còn lại là vị ngữ
ko phải là câu ghép