K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

    Thời hậu Lê rất nhiều nơi khổ đau tăm tối.Nên lòng dân lắm đau thương ,oán hận trăm chiều .Bên dòng sông am Bạch Vân có một minh đức .Bao tài năng vang lừng danh nghìn năm hiếm thấy vì nước thủy chung. Triều đình xưa nhóm lộng quan chủ trương gian trá. Mong lợi riêng quá tham lam, khắc nghiệt dân lành. Tâm chẳng yên xin nhà vua xử bọn tham ác. Nhưng buồn thay không thành công người xin cáo...
Đọc tiếp


    Thời hậu Lê rất nhiều nơi khổ đau tăm tối.Nên lòng dân lắm đau thương ,oán hận trăm chiều .Bên dòng sông am Bạch Vân có một minh đức .Bao tài năng vang lừng danh nghìn năm hiếm thấy vì nước thủy chung. Triều đình xưa nhóm lộng quan chủ trương gian trá. Mong lợi riêng quá tham lam, khắc nghiệt dân lành. Tâm chẳng yên xin nhà vua xử bọn tham ác. Nhưng buồn thay không thành công người xin cáo quan, sông Tuyết an cư. 
  
        Nguyễn Bỉnh Khiêm về quê sinh sống kinh thư sớm chiều. Dòng tuyết giang mãi cuốn trôi ánh trăng khuya, vẫn treo đầu non . 
        Từng ngày qua lòng tràn dâng niềm đau xót nhân dân lầm than .Từng áng thơ người chép trong Bạch Vân Gia Huấn, truyền đến mai sau 
       Nguyễn Bỉnh Khiêm từng đem công sức, trung hưng nước nhà .Lòng sắt son người viết ra sấm tiên tri  đến nay còn lưu .Một ngày kia khi được hỏi người đã giúp hướng cho Nguyễn Hòang.Tạo nghiệp lớn với câu khuyên “Hoàng Sơn nhất đái, vạn đại dung thân” 
  
        Bên dòng sông tháng ngày trôi ,thảo kinh biên sách. Đem tình thương viết nên thơ kết lọc dâng đời. Am Bạch Vân bao học sư bái sinh tôn kính. Lưu truyền muôn nơi biệt danh Tuyết Giang Phu Tử trạng trình Nguyễn Bỉnh Khiêm 
          Bao đời sau nước việt ta mở mang tâm trí. Ghi vào tâm đấng cao mình đến tận muôn đời. Bao vần thơ dâng trời nam tình thương cao ngất .Không hề quên danh người xưa, Bạch Vân Cư sĩ  tài đức vô song . 

câu hỏi: bài hát có tên là gì?

1
22 tháng 2 2017

                Bóng Anh Tài nhé bạn đúng 100 %

3 tháng 6 2023

Điều đó cho thấy tác giả như muốn thông qua hình tượng cây dừa để ca ngợi phẩm chất kiên cường anh dũng hiên ngang tự hào trong chiến đấu của người dân miền Nam. Đồng thời tác giả cũng muốn nói lên phẩm chất trong sáng, thủy chung, dịu dàng, đẹp đẽ trong cuộc sống và ý chí kiên cường bám trụ gắn bó chặt chẽ với mảnh đất quê hương mình của người dân miền Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

13 tháng 3 2022

B

A

13 tháng 3 2022

B

A

Lời bài hát: Buồn của anh K-ICM, Đạt G, Masew Hai tay anh ôm xương rồng rất đau .. Đôi vai anh mang nỗi buồn rất lâu .. Chân anh lang thang kiếm em ở khắp chốn Nước mắt trào, biết em giờ ở nơi đâu. Đôi khi cô đơn xiết anh từng cơn em hỡi .. Bao nhiêu nước mắt để đổi bình yên bên em Sao bao lâu quên tối nay mình anh lê bước Anh ước gì cánh tay mình đừng buông ra. Chạy theo em ở phương trời...
Đọc tiếp

Lời bài hát: Buồn của anh K-ICM, Đạt G, Masew Hai tay anh ôm xương rồng rất đau .. Đôi vai anh mang nỗi buồn rất lâu .. Chân anh lang thang kiếm em ở khắp chốn Nước mắt trào, biết em giờ ở nơi đâu. Đôi khi cô đơn xiết anh từng cơn em hỡi .. Bao nhiêu nước mắt để đổi bình yên bên em Sao bao lâu quên tối nay mình anh lê bước Anh ước gì cánh tay mình đừng buông ra. Chạy theo em ở phương trời xa lắm ... Em ơi người ơi tình ơi Chạy đi đâu để có niềm vui vùi chôn nỗi buồn .. Hạ sang thu còn chưa kịp thay lá kia ...Sao lòng em vội thay Anh ở lại, để ôm một mình nhớ thương .. Ngày không em lòng anh tựa đông Giá băng theo chiều tan màu mưa Một lần xa vòng tay của em là bao bão lòng .. Nhìn vào mắt của em giờ đây Khóe mi anh lệ tuôn thầm cay. Anh rất buồn nhưng không biết phải làm sao Hai tay anh ôm xương rồng rất đau .. Đôi vai anh mang nỗi buồn rất lâu .. Chân anh lang thang kiếm em ở khắp chốn Nước mắt trào, biết em giờ ở nơi đâu. Đôi khi cô đơn xiết anh từng cơn em hỡi .. Bao nhiêu nước mắt để đổi bình yên bên em Sao bao lâu quên tối nay mình anh lê bước Anh ước gì cánh tay mình đừng buông ra. Chạy theo em ở phương trời xa lắm ... Em ơi người ơi tình ơi Chạy đi đâu để có niềm vui vùi chôn nỗi buồn .. Hạ sang thu còn chưa kịp thay lá kia ...Sao lòng em vội thay Anh ở lại, để ôm một mình nhớ thương .. Ngày không em lòng anh tựa đông Giá băng theo chiều tan màu mưa Một lần xa vòng tay của em là bao bão lòng .. Nhìn vào mắt của em giờ đây Khóe mi anh lệ tuôn thầm cay Anh rất buồn nhưng không biết phải làm sao Anh rất buồn, nhưng anh cũng ... chẳng .. còn em.

7
16 tháng 3 2018

Tại sao lại ôm xương rồng nhỉ?? @@

16 tháng 3 2018

toán gì đây chắc là toán hát hahaha

Đành cho nhưng bạn rảnh quần đem khuya (giống mình ) Hôm rồi mình đọc được status "ức chế cuộc đời" của một người bạn. Mà đó lại là một người mình có cảm tình đặc biệt (thực ra là người yêu cũ của mình) nên mình rất lưu tâm. Mình nhắn tin hỏi bạn ấy coi có việc gì, thì được bạn tâm sự chuyện gia đình, phát sinh mâu thuẫn giữa bạn và cha của bạn.Vậy là giữa đêm, mình...
Đọc tiếp

Đành cho nhưng bạn rảnh quần đem khuya (giống mình leuleu

Hôm rồi mình đọc được status "ức chế cuộc đời" của một người bạn. Mà đó lại là một người mình có cảm tình đặc biệt (thực ra là người yêu cũ của mình) nên mình rất lưu tâm. Mình nhắn tin hỏi bạn ấy coi có việc gì, thì được bạn tâm sự chuyện gia đình, phát sinh mâu thuẫn giữa bạn và cha của bạn.

Vậy là giữa đêm, mình vẫn phải miệt mài "nói chuyện" đến mỏi cả tay qua tin nhắn. Tất cả chì vì mình sợ rằng nếu không khéo léo, rồi sẽ có lúc bạn phải ân hận giống mình. Một sự ân hận, một nỗi đau mà suốt cả cuộc đời mình sẽ không thể nào thay đổi được.

Mình không hỏi kĩ, và cũng không nghi ngờ nỗi đau mà bạn đang gánh phải. Mình cứ mặc nhiên cho rằng tất cả những gì bạn đang tâm sự với mình là hoàn toàn sự thật. Mình thậm chí còn cho rằng có thể những nỗi đau mà bạn có thể kể ra chỉ bằng 1/10 nỗi đau mà bạn thực sự đang chịu đựng. Mình thậm chí còn cho rằng có thể những hành vi sai trái mà ba của bạn đang mắc phải chỉ "xấu xa" bằng 1/10 so với thực tế mà vì bạn quá xấu hổ chẳng dám nói ra.

Nhưng bạn ơi, cho dù cha bạn có xấu xa như thế gấp một trăm, một ngàn lần đi nữa thì đó vẫn là cha của bạn. Đó là một thực tế "đau đớn" mà không ai trong bất cứ chúng ta có thể thay đổi được. Kể từ khi chúng ta được mẹ sinh ra trên cõi đời này, thì chúng ta đã gánh món nợ ân tình, ơn nghĩa sinh thành và sau này là công lao dưỡng dục của cả cha lẫn mẹ. Nếu không có công lao trời biển ấy, chúng ta có đủ hình hài, có được tồn tại được trên đời để bây giờ ngồi phán xét hay không?

Thật may là người bạn đó đủ thân tình để hiểu hết và hiểu đúng đến từng ngóc ngách những khổ đau trong cuộc đời mình. Để bạn tin rằng những nỗi đau mà bạn đang gánh chịu so với mình thì còn nhẹ nhàng nhiều lắm. Bạn cũng đủ đồng cảm để tin rằng có những thời điểm mình "hoàn toàn đúng" khi phát sinh lòng thù hận với cha. Và với những người thân thuộc, họ còn cho rằng sự thù hận như vậy là quá nhẹ so với những gì mình chịu đựng.

Mình cũng cho rằng mình luôn đúng. Mình tuyệt đối đúng. Cho tới một ngày mình cảm thấy những vết thương ngày xưa nay đã liền da. Những sai lầm, những khổ đau đã lui vào dĩ vãng. Cho tới lúc mình cảm thấy tâm thế dửng dưng, cảm xúc trơ lì và mặt mày ráo hoảnh trước những nỗi buồn trong quá khứ thì cũng là lúc trong lòng dâng lên một nỗi niềm mất mát và ân hận đến không giấy mực nào tả nổi.

Bởi vì trong những lúc bị "đàn áp" và "vùi dập" đến không thương tiếc, đã có nhiều lần mình "phản kháng". Và cứ thế, một bức tường vô hình đã được dựng lên ngăn cách cha con. Ban đầu nó thật mỏng manh, nhưng nỗi đau cứ bện chặt vào và tình cảm lại bị bào mòn đi một ít.

Tới khi mình đủ lớn, đủ va vấp và trải nghiệm để có thể hiểu (dù chỉ một phần) những suy nghĩ ẩn giấu sâu xa làm phát sinh những việc làm tiêu cực của cha ngày trước, để có thể nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại cho một giọt nước chảy ra và quên đi mọi chuyện, sẵn sàng đào sâu chôn chặt quá khứ đau thương dạo trước thì cũng là lúc mình bàng hoàng nhận ra tình cảm cha con không thể nào quay trở lại.

Mình bắt đầu một cuộc chạy đua không mệt mỏi để phá vỡ bức tường vô hình mà ngày xưa chính mình là kẻ góp công góp sức dựng lên. Nhưng điều đó là không đơn giản. Cho dù mình đã cố hết sức và bằng mọi cách để quan tâm, lo lắng và yêu thương nhưng hai cha con vẫn không thể đối xử với nhau một cách thực sự "bình thường".

Nhìn cha ngày một già đi, bệnh tình ngày càng thêm trầm trọng mà mình lại tự trách mình vô dụng. Có nhiều đêm ngủ, nằm mơ thấy cha không còn nữa. Mình bơ vơ ôm di ảnh cha ngồi khóc bên nấm mộ, giữa đồng không mông quạnh, không một bóng người, chỉ tê tái một mùa gió chướng. Vào giây phút ấy, mọi lỗi lầm trong quá khứ của cha đối với mình nhẹ như sương khói. Oán hận đã bay đi, chỉ còn tình yêu ở lại.

Mình nói với bạn mà như tâm sự với chính bản thân mình. Rằng tất cả chúng ta, ai ai cũng chỉ có một cha một mẹ. Điều đó là bất biến, là thiêng liêng nhất và không gì có thể thay thế được.

Không gì có thể thay thế được.

Lỡ mai này cha mẹ mất đi rồi thì chúng ta sẽ mãi mãi là một "đứa trẻ" mồ côi. Cảm giác ấy mình may mắn đã được gặp trong những giấc mơ. Và mình hiểu nó kinh khủng lắm. Nó cô đơn và đau đớn lắm. Nó khiến chúng ta cảm thấy hối hận vì những tháng ngày hoang phí không ở cạnh và không được nói tiếng yêu thương với mẹ với cha.

Mình nói, và rồi gần như năn nỉ. Rằng "em hãy hứa với anh đi, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cũng không được để lỡ miệng nói ra bất cứ một lời nào có thể cắt đứt sợi dây tình cảm cha con. Sợi dây đó bền chặt lắm nhưng cũng lại mong manh lắm. Và một khi đã đứt rồi thì không gì, không gì có thể hàn gắn lại như ngày xưa được nữa".

"Em có thể buồn chán, giận hờn, oán trách hay đau khổ. Và nếu những đau khổ mà em chịu đựng lớn đến mức có thể khiến em gục ngã thì em có thể căm thù, có thể cho rằng mình không bao giờ tha thứ, nhưng hãy cố gắng ĐỪNG BAO GIỜ NÓI RA CÂU NÓI ẤY. Đừng tự tay dựng lên bức tường ngăn cách tình cảm cha con".

Vì thời gian kì diệu lắm. Nó có thể chữa lành mọi vết thương. Rồi sẽ tới lúc mọi khổ đau tan biến và chúng ta muốn lại được chạy đến sà lòng vào cha mẹ, ôm lấy họ và cất lên tiếng nói yêu thương. Nếu vì một lý do nào đó mà bạn không thể nào vung tay, cất miệng để làm, để nói lên những điều như vậy. Thì đấy mới chính là sự đau khổ lớn nhất trong cuộc đời của mỗi chúng ta.

Sưu tầm.

4
6 tháng 11 2016

hay

Ai gieo tình này, ai mang tình này, để lệ trên khóe mi cayAi đưa về nhà, ai cho ngọc ngà, giờ người xa cách taTừng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèoHồn nhiên cài hoa mái đầuDòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàngRời xa tình anh năm tháng …ĐK:Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mongDòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâuTrong nỗi đau anh mệt nhoàiTrong phút giây anh tìm hoàiMuốn...
Đọc tiếp

Ai gieo tình này, ai mang tình này, để lệ trên khóe mi cay
Ai đưa về nhà, ai cho ngọc ngà, giờ người xa cách ta
Từng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèo
Hồn nhiên cài hoa mái đầu
Dòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàng
Rời xa tình anh năm tháng …

ĐK:
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài
Trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương

Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt li
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà
Lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau …

Thoáng thoáng, ngày miên mang, giờ con nước dài thênh thang
Không trách, người không thương, mà hương tóc còn vương vương

RAP:
Gửi tặng em màu son cỏ dại
Chút bình yên trên môi bỏ lại
Nước mắt nào thấm đẫm cả hai vai
Mắt phượng mày ngài người phải tìm đến thiên thai
À ơi câu hát em không cần những lời khuyên
Em buông thả mình và chẳng màng đến tình duyên
Đời em phiêu bạc đau đớn lắm lúc cũng vì tiền
Thương thân em khổ để một lần cùng chí tuyến.

Giờ em ở nơi khuê phòng
Ngày mai nữa em theo chồng
Và tô má em thêm hồng ôi đớn đau lòng ôi đớn đau lòng
Bình minh dẫn em đi rồi
Vòng xoay bánh xe luân hồi
Hoàng hôn khuất sau lưng đồi ôi vỡ tan rồi ôi vỡ tan rồi!

Một ngày buồn mây tím, em về thôn làng …
Mẹ cha của em vỡ òa …
Giọt lệ chạnh lòng em khóc, thương người sang đò
Hồng nhan bạc phận – sóng gió!

ĐK:
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài
Trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương

Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt li
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà
Lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau …

2
19 tháng 7 2019

Bạc phận nghe chán rồi

7 tháng 10 2021

Đáp Án:D

7 tháng 10 2021

D)bác của tôi rất nhân tài

Hok tốt!

1 tháng 4 2020

Thời kì Bắc Thuộc đã diễn ra trong vòng 1117 năm
Chúc bạn học tốt!

 

6 tháng 9 2016
- Trong bài 1, chàng trai và cô gái lại dùng những địa danh với nhưng đặc điểm của từng địa danh như vậy để hỏi - đáp nhau, vì đây là lời mà các chàng trai và các cô gái hát giao duyên trong chặng hát đố – chặng hát thử tài hiểu biết của nhau về lịch sử, địa lí,…của các vùng miền.- Những địa danh trong bài 1 là những địa danh ở vùng Bắc Bộ nước ta. Nó gắn với những đặc điểm lịch sử, địa lí, văn hoá của nhiều vùng đất. Người hỏi đã chọn được nhiều nét tiêu biểu để đố, trong khi đó, người đáp cũng trả lời rất đúng. Cuộc hỏi đáp diễn ra như vậy chính là cơ sở để các chàng trai và các cô gái bày tỏ tình cảm với nhau.Kiểu dạng này đó
6 tháng 9 2016

Như chúng ta đã biết, địa danh thường có những nét tiêu biếu về các phương diện địa lí, tự nhiên, lịch sử, văn hoá. Thông qua lời hỏi đáp, nhân vật trừ tình muôn bày tỏ tình cảm với nhau qua việc chia sẻ hiếu biết về nhừng danh lam thắng cảnh cua quê hương đất nước. Điều đó còn cho thấy người hỏi đã biết lựa chọn những nét đặc sắc, tiêu biểu về địa danh và người đáp đã trả lời rất trúng ý của người hỏi. Họ là những con người tài hoa, lịch lãm, tế nhị.