K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 12 2022

Câu trả lời:
Câu thơ "Trăng ơi có nơi nào/ Sáng hơn đất nước em" thể hiện tình cảm gắn bó bền chặt, tình cảm trân quý, tự hào về quê hương, đất nước của nhân vật" em". Thông qua câu thơ, người đọc càng hiểu hơn về những phẩm chất tốt đẹp của những con người Việt Nam cần cù, chất phác, nhân hậu và giàu tình cảm.

Hai câu thơ trên là lời ca ngợi, từ hào về đất nước đang tỏa sáng ( trên đà phát triển mạnh mẽ )

17 tháng 10 2023

Hai câu thơ là lời ngợi ca, tôn vinh vẻ đẹp của đất nước. Đất nước ta đang phát triển mạnh mẽ tiến lên phía trước tựa như một ngôi sao đang bừng sáng rực rỡ khiến tất cả phải ngước nhìn, thán phục.

Câu 1: Từ nào dưới đây có nghĩa là “yên ôn, không có nguy hiểm" ?A. An tâm B. An khang C. An toàn D. An lạcCâu 2: Cho đoạn thơ:"Trăng từ đâu...từ đầu ?Trăng đi khắp mọi miềnTrăng ơi, có nơi nàoSáng hơn đất nước em..."("Trăng ơi...từ đâu đến ?" - Trần Đăng Khoa)Em cảm nhận được điều gì qua khổ thơ trên?A. Vẻ đẹp tròn trịa, đầy đặn và đáng yêu của vầng trăng quê hương.B. Niềm tự hào thiết tha và tình...
Đọc tiếp

Câu 1: Từ nào dưới đây có nghĩa là “yên ôn, không có nguy hiểm" ?

A. An tâm B. An khang C. An toàn D. An lạc

Câu 2: Cho đoạn thơ:

"Trăng từ đâu...từ đầu ?

Trăng đi khắp mọi miền

Trăng ơi, có nơi nào

Sáng hơn đất nước em..."

("Trăng ơi...từ đâu đến ?" - Trần Đăng Khoa)

Em cảm nhận được điều gì qua khổ thơ trên?

A. Vẻ đẹp tròn trịa, đầy đặn và đáng yêu của vầng trăng quê hương.

B. Niềm tự hào thiết tha và tình yêu tự nhiên, trong sáng của tác giả dành cho quê hương, đất nước.

C. Vẻ đẹp gần gũi và thân thiện của những con người Việt Nam.

D. Cả A và B

Câu3: Câu nào dưới đây là câu ghép?

A. Thảo quả như những đồm lửa hồng, ngày qua ngày lại thắp thêm nhiều ngọn mới, nhấp nháy vui mắt. (Ma Văn Kháng)

B. Sang hè, lá lên thật dày, ánh sáng xuyên qua chỉ còn là màu ngọc bích. (Đoàn Giỏi)

C. Cho nên câu hát cứ cất lên từng đoạn rồi ngừng lại, rồi cất lên, rồi lại lịm đi trong cái nặng nề của hai mi mắt khép lại. (Băng Sơn)

D. Trong im ắng, hương vườn thơm thoảng bắt đầu rón rén bước ra và tung tăng trong ngọn gió nhẹ, nhảy lên cỏ, trườn theo những thân cành. (Phạm Đức)

Câu4: Kết hợp được gạch chân trong câu danh ngôn: "Thành công không phải là cuối cùng, thất bại không phải là chết người: lòng can đảm đi tiếp mới quan trọng." là một từ phức hay hai từ đơn ?

A. 1 từ phức B. 2 từ đơn

Câu 5: Các dấu thích hợp điền vào chỗ trống trong đoạn văn: “Bẹ măng bọc kín thân cây non, ủ kĩ như áo mẹ trùm lần ngoài cho đứa con non nóto Ai dám bảo thảo mộc tự nhiên không có tình mẫu tửo” (Ngô Văn Phú) lần lượt là:

A. Dấu phẩy, dấu chấm hỏi B. Dấu chấm than, dấu chấm hỏi

C. Dấu chấm, dấu chấm hỏi

Câu 6: Dựa vào nghĩa của tiếng “quan”, hãy loại từ không thuộc nhóm: “quan điểm, quan sát, quan tâm, quan niệm".

A. Quan điểm B. Quan sát C. Quan tâm D. Quan niệm

Câu 7: Các từ gạch chân trong câu nào dưới đây không phải là quan hệ từ?

A. Nhờ phục hồi rừng ngập mặn mà ở nhiều địa phương, môi trường đã có những thay đổi rất nhanh chóng. (Theo Phan Nguyên Hồng)

B. Mấy năm qua, chúng ta đã làm tốt công tác thông tin, tuyên truyền để người dân thấy rõ vai trò của rừng ngập mặn đối với việc bảo vệ đê điều. (Theo Phan Nguyên Hồng)

C. Tại xã Thạch Khê (Hà Tĩnh), sau bốn năm trồng rừng, lượng hải sản tăng nhiều và các loài chim nước cũng trở nên phong phú. (Theo Phan Nguyên Hồng)

D. Nhân dân các địa phương đều phấn khởi vì rừng ngập mặn phục hồi đã góp phần đáng kể tăng thêm thu nhập và bảo vệ vững chắc đê điều. (Theo Phan Nguyên Hồng)

Câu 8:. Trong đoạn: “Dòng sông đây rồi. Nó còn đang im lìm trong giấc ngủ. Màn sương trắng buông nhẹ trên mặt sông như che chở cho giấc ngủ yên lành. Cảnh vật mờ ảo dưới làn sương.” (Kim Viên), đại từ “nó" dùng để thay thế cho:

A. Danh từ B. Động từ C. Tính từ

Câu 9: Chủ tịch Hồ Chí Minh không phải là tác giả của bài nào dưới đây?

A. Ngắm trăng B. Không đề C. Cao Bằng

Câu 10: Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: “Mỗi mùa hè tới, hoa phượng vĩ nở đỏ rực hai bên bờ. Hương Giang, bỗng thay chiếc áo xanh hằng ngày thành dải lụa đào ửng hồng cả phố phường. Sông Hương là một đặc ân hay thiên nhiên dành cho Huế, làm cho không khí thành phố trở nên trong lành, làm tan biến những tiếng ồn ào của chợ búa, tạo cho thành phố một vẻ êm đềm." Đoạn văn trên mắc lỗi gì?

A. Dùng quan hệ từ chưa đúng B. Câu thiếu vị ngữ

C. Dùng dấu phẩy sai D. Cả A và C

Câu 11: Từ “an nhiên” trong câu “Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, một con chim đang an nhiên đậu trên tổ của mình...” có nghĩa là:

A. Rõ ràng, ai cũng phải thừa nhận.

B. Tỏ ra không kiêng sợ gì ai, ngang nhiên làm những việc dù biết rằng mọi người có thể phản đối.

C. Yên ổn, bình thản như tự nhiên vốn thế.

Câu 12: Đọc truyện sau và cho biết:

"Một người phàn nàn với bác sĩ:

- Bác sĩ biết không, người nhà tôi điên cả rồi. Họ nhất định nhét tôi vào bệnh viện tâm thần chỉ vì tôi thích dùng (1) tất sợi hơn tất ni-lông.

- Thế ư ? Tôi cũng thích tất sợi hơn tất ni-lông.

Người kia hỉ hả:

- Có thể chứ! Tôi biết thế nào cũng có người nghĩ giống mình mà. Thế bác sĩ thích dùng (2) tất sợi với nước sốt cà chua hay nước luộc gà?"

Hai từ “dùng” trong câu chuyện trên có quan hệ với nhau như thế nào ?

A. Đồng âm B. Nhiều nghĩa C. Trái nghĩa D. Đồng nghĩa

Câu 13: Câu nào sau đây là câu ghép?

A. Tiếng sấm điếc tai mỗi lúc một mạnh thêm, lớn lên, làm rung chuyên cả thể giới, chạy quanh vòm trời, đôi chỗ bùng nổ với một sức mạnh khủng khiếp. (Henryk Sienkiewicz)

B. Và khi dãy đèn bên đường bắt đầu thắp lên những quả tròn màu tím nhạt, chuyển dân sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bụng ra trọng màu trắng soi rõ mặt người qua lại thì khoảnh khắc yên tĩnh của buổi chiều cũng chấm dứt. (Hoàng Phú Ngọc Tường)

C. Khi những tai thỏ xòe ra thành vài ba chiếc lá nhỏ, cây bàng nảy thêm một lứa lộc lần thứ hai màu đỏ đọt giữa những chùm lá; tán bàng bây giờ là một màu áo lục non lỗ đỗ những vệt hoa hồng thắm. (Hoàng Phủ Ngọc Tường)

D. Dáng mọc của lộc rất lạ, thẳng đứng trên cành, như thế đêm qua có ai đã thả ngàn vạn búp lá nhỏ xíu từ trên trời, xanh biếc chỉ chít đầy cành và xoay thành những tán tròn quanh thân cây. (Hoàng Phủ Ngọc Tường)

Câu 14: Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: “Một con mèo mướp với bộ ngực và bốn chân trắng muốt đang ở đầu kia cái sân nhỏ, nó đủng đỉnh và khoan thai đi dọc theo một đống củi. Khi Cây Phi xuất hiện ở ngưỡng cửa, nó nhìn thấy chú ngay, liền đứng im với đôi mắt xanh mở lớn và cái đuôi ngoe nguẩy."( Richard Adams)

Từ được gạch chân ở đoạn trên cùng từ loại với từ nào cũng ở trong đoạn?

A. Cây Phi B. Con mèo C. Chú D. Cả A, B và C

 

1

1A

2C

3B

4D

5A

6B

7C

8D

9A

10D

Câu 1: Từ nào dưới đây có nghĩa là “yên ôn, không có nguy hiểm" ?A. An tâm B. An khang C. An toàn D. An lạcCâu 2: Cho đoạn thơ:"Trăng từ đâu...từ đầu ?Trăng đi khắp mọi miềnTrăng ơi, có nơi nàoSáng hơn đất nước em..."("Trăng ơi...từ đâu đến ?" - Trần Đăng Khoa)Em cảm nhận được điều gì qua khổ thơ trên?A. Vẻ đẹp tròn trịa, đầy đặn và đáng yêu của vầng trăng quê hương.B. Niềm tự hào thiết tha và tình...
Đọc tiếp

Câu 1: Từ nào dưới đây có nghĩa là “yên ôn, không có nguy hiểm" ?

A. An tâm B. An khang C. An toàn D. An lạc

Câu 2: Cho đoạn thơ:

"Trăng từ đâu...từ đầu ?

Trăng đi khắp mọi miền

Trăng ơi, có nơi nào

Sáng hơn đất nước em..."

("Trăng ơi...từ đâu đến ?" - Trần Đăng Khoa)

Em cảm nhận được điều gì qua khổ thơ trên?

A. Vẻ đẹp tròn trịa, đầy đặn và đáng yêu của vầng trăng quê hương.

B. Niềm tự hào thiết tha và tình yêu tự nhiên, trong sáng của tác giả dành cho quê hương, đất nước.

C. Vẻ đẹp gần gũi và thân thiện của những con người Việt Nam.

D. Cả A và B

Câu3: Câu nào dưới đây là câu ghép?

A. Thảo quả như những đồm lửa hồng, ngày qua ngày lại thắp thêm nhiều ngọn mới, nhấp nháy vui mắt. (Ma Văn Kháng)

B. Sang hè, lá lên thật dày, ánh sáng xuyên qua chỉ còn là màu ngọc bích. (Đoàn Giỏi)

C. Cho nên câu hát cứ cất lên từng đoạn rồi ngừng lại, rồi cất lên, rồi lại lịm đi trong cái nặng nề của hai mi mắt khép lại. (Băng Sơn)

D. Trong im ắng, hương vườn thơm thoảng bắt đầu rón rén bước ra và tung tăng trong ngọn gió nhẹ, nhảy lên cỏ, trườn theo những thân cành. (Phạm Đức)

Câu4: Kết hợp được gạch chân trong câu danh ngôn: "Thành công không phải là cuối cùng, thất bại không phải là chết người: lòng can đảm đi tiếp mới quan trọng." là một từ phức hay hai từ đơn ?

A. 1 từ phức B. 2 từ đơn

Câu 5: Các dấu thích hợp điền vào chỗ trống trong đoạn văn: “Bẹ măng bọc kín thân cây non, ủ kĩ như áo mẹ trùm lần ngoài cho đứa con non nóto Ai dám bảo thảo mộc tự nhiên không có tình mẫu tửo” (Ngô Văn Phú) lần lượt là:

A. Dấu phẩy, dấu chấm hỏi B. Dấu chấm than, dấu chấm hỏi

C. Dấu chấm, dấu chấm hỏi

Câu 6: Dựa vào nghĩa của tiếng “quan”, hãy loại từ không thuộc nhóm: “quan điểm, quan sát, quan tâm, quan niệm".

A. Quan điểm B. Quan sát C. Quan tâm D. Quan niệm

Câu 7: Các từ gạch chân trong câu nào dưới đây không phải là quan hệ từ?

A. Nhờ phục hồi rừng ngập mặn mà ở nhiều địa phương, môi trường đã có những thay đổi rất nhanh chóng. (Theo Phan Nguyên Hồng)

B. Mấy năm qua, chúng ta đã làm tốt công tác thông tin, tuyên truyền để người dân thấy rõ vai trò của rừng ngập mặn đối với việc bảo vệ đê điều. (Theo Phan Nguyên Hồng)

C. Tại xã Thạch Khê (Hà Tĩnh), sau bốn năm trồng rừng, lượng hải sản tăng nhiều và các loài chim nước cũng trở nên phong phú. (Theo Phan Nguyên Hồng)

D. Nhân dân các địa phương đều phấn khởi vì rừng ngập mặn phục hồi đã góp phần đáng kể tăng thêm thu nhập và bảo vệ vững chắc đê điều. (Theo Phan Nguyên Hồng)

Câu 8:. Trong đoạn: “Dòng sông đây rồi. Nó còn đang im lìm trong giấc ngủ. Màn sương trắng buông nhẹ trên mặt sông như che chở cho giấc ngủ yên lành. Cảnh vật mờ ảo dưới làn sương.” (Kim Viên), đại từ “nó" dùng để thay thế cho:

A. Danh từ B. Động từ C. Tính từ

Câu 9: Chủ tịch Hồ Chí Minh không phải là tác giả của bài nào dưới đây?

A. Ngắm trăng B. Không đề C. Cao Bằng

Câu 10: Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: “Mỗi mùa hè tới, hoa phượng vĩ nở đỏ rực hai bên bờ. Hương Giang, bỗng thay chiếc áo xanh hằng ngày thành dải lụa đào ửng hồng cả phố phường. Sông Hương là một đặc ân hay thiên nhiên dành cho Huế, làm cho không khí thành phố trở nên trong lành, làm tan biến những tiếng ồn ào của chợ búa, tạo cho thành phố một vẻ êm đềm." Đoạn văn trên mắc lỗi gì?

A. Dùng quan hệ từ chưa đúng B. Câu thiếu vị ngữ

C. Dùng dấu phẩy sai D. Cả A và C

Câu 11: Từ “an nhiên” trong câu “Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, một con chim đang an nhiên đậu trên tổ của mình...” có nghĩa là:

A. Rõ ràng, ai cũng phải thừa nhận.

B. Tỏ ra không kiêng sợ gì ai, ngang nhiên làm những việc dù biết rằng mọi người có thể phản đối.

C. Yên ổn, bình thản như tự nhiên vốn thế.

Câu 12: Đọc truyện sau và cho biết:

"Một người phàn nàn với bác sĩ:

- Bác sĩ biết không, người nhà tôi điên cả rồi. Họ nhất định nhét tôi vào bệnh viện tâm thần chỉ vì tôi thích dùng (1) tất sợi hơn tất ni-lông.

- Thế ư ? Tôi cũng thích tất sợi hơn tất ni-lông.

Người kia hỉ hả:

- Có thể chứ! Tôi biết thế nào cũng có người nghĩ giống mình mà. Thế bác sĩ thích dùng (2) tất sợi với nước sốt cà chua hay nước luộc gà?"

Hai từ “dùng” trong câu chuyện trên có quan hệ với nhau như thế nào ?

A. Đồng âm B. Nhiều nghĩa C. Trái nghĩa D. Đồng nghĩa

Câu 13: Câu nào sau đây là câu ghép?

A. Tiếng sấm điếc tai mỗi lúc một mạnh thêm, lớn lên, làm rung chuyên cả thể giới, chạy quanh vòm trời, đôi chỗ bùng nổ với một sức mạnh khủng khiếp. (Henryk Sienkiewicz)

B. Và khi dãy đèn bên đường bắt đầu thắp lên những quả tròn màu tím nhạt, chuyển dân sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bụng ra trọng màu trắng soi rõ mặt người qua lại thì khoảnh khắc yên tĩnh của buổi chiều cũng chấm dứt. (Hoàng Phú Ngọc Tường)

C. Khi những tai thỏ xòe ra thành vài ba chiếc lá nhỏ, cây bàng nảy thêm một lứa lộc lần thứ hai màu đỏ đọt giữa những chùm lá; tán bàng bây giờ là một màu áo lục non lỗ đỗ những vệt hoa hồng thắm. (Hoàng Phủ Ngọc Tường)

D. Dáng mọc của lộc rất lạ, thẳng đứng trên cành, như thế đêm qua có ai đã thả ngàn vạn búp lá nhỏ xíu từ trên trời, xanh biếc chỉ chít đầy cành và xoay thành những tán tròn quanh thân cây. (Hoàng Phủ Ngọc Tường)

Câu 14: Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: “Một con mèo mướp với bộ ngực và bốn chân trắng muốt đang ở đầu kia cái sân nhỏ, nó đủng đỉnh và khoan thai đi dọc theo một đống củi. Khi Cây Phi xuất hiện ở ngưỡng cửa, nó nhìn thấy chú ngay, liền đứng im với đôi mắt xanh mở lớn và cái đuôi ngoe nguẩy."( Richard Adams)

Từ được gạch chân ở đoạn trên cùng từ loại với từ nào cũng ở trong đoạn?

A. Cây Phi B. Con mèo C. Chú D. Cả A, B và C

0

Chọn D

16 tháng 2 2022

Tham khảo:

Câu 1: "sang" nghĩa là sang trọng, cao sang. một cách nói, một lối sống một quan niệm nhân sinh và ứng xử tuyệt đẹp. vượt lên trên gian khổ, khắc nghiệt là sang. chỉ có cháo bẹ rau măng, chỉ có bàn đá chông chênh mà vẫn sang, sang vì tin tưởng lạc quan về con đường cách mạng đánh Nhật đuổi Tây nhất định thắng lợi. sang vì lí tưởng, vì đời sống tinh thần lạc quan,tâm hồn phong phú, ung dung tự tại

Câu 2: Bác nói như thế không phải là nêu lên cái thiếu thốn mà để thể hiện sự mong muốn được thưởng thức trọn vẹn cái đẹp. – Qua hai câu đầu, em thấy Bác không chỉ là một người Cách mạng, người chiến sĩ mà còn là một người nghệ sĩ đích thực.

Chúc em học tốt

18 tháng 4 2018

Nguyễn Đình Thi là một nghệ sĩ tài hoa. Ông có sự gắn bó mật thiết đối với nền văn học Cách mạng ở Việt Nam từ những ngày đầu trứng nước (từ ngày thành lập Hội Văn hóa Cứu Quốc (1943) cho đến nay). Ông cống hiến tích cực trên nhiều lĩnh vực văn học (thi ca, truyện, kịch, phê bình văn học), thảo luận triết học, sáng tác nhạc. Ông được Chủ tịch nước tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật (đợt I - 1996). Trong lĩnh vực sáng tác thi ca, Nguyễn Đình Thi đã để lại cho đời tác phẩm Đất nước. Bài thơ được sáng tác trong quãng thời gian 8 năm (1948 - 1955), diễn tả quá trình nhận thức về kháng chiến, sự hình thành, nảy nở tình cảm yêu nước, căm thù bè lũ cướp nước và khái quát những chặng đường kháng chiến chống Pháp đau thương nhưng anh dũng, gian khổ nhưng vĩ đại của dân tộc ta.

Chúng ta hãy tìm hiểu phần thứ nhất của bài thơ (từ câu đầu đến câu 21):

Sáng mát trong như sáng năm xưa

Gió thổi mùa thu hương cốm mới

Tôi nhớ những ngày thu đã xa

Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội

Những phố dài xao xác hơi may

Người ra đi đầu không ngoảnh lại

Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy

Mùa thu nay khác rồi

Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi

Gió thổi rừng tre phấp phới

Trời thu thay áo mới

Trong biếc nói cười thiết tha

Trời xanh đây là của chúng ta

Núi rừng đây là của chúng ta

Những cánh đồng thơm mát

Những ngả đường bát ngát

Những dòng sông đỏ nặng phù sa

Nước chúng ta

Nước những người chưa bao giờ khuất

Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất

Những buổi ngày xưa vọng nói về.

Từ câu một đến câu ba là khúc dạo đầu của một bản đàn:

Sáng mát trong như sáng năm xưa

Gió thổi mùa thu hương cốm mới

Tôi nhớ những ngày thu đã xa.

Nguyền Đình Thi cảm nhận về đất nước thân yêu của mình bắt đầu từ buổi sáng tinh khiết của mùa thu. Trời thu mát mẻ, trong trẻo “mùi hương cốm mới” hòa quyện trong những làn gió nhẹ mơn man gợi cảm giác thi vị và cũng gợi cho chúng ta nhớ đến hương vị thơm ngon của lúa nếp trong câu thơ của Hoàng Cầm “Quê hương ta lúa nếp thơm nồng” (Bên kia sông Đuống). Từ mùa thu nơi núi rừng Việt Bắc, mùa thu độc lập, tự do, mùa thu của quê hương cách mạng, Nguyễn Đình Thi đưa điểm nhìn về “Những ngày thu đã xa”. Có thể nói, nhà thơ chỉ:

Vặn đàn mấy tiếng dạo qua

Dẫu chưa nên khúc tình đà thoảng bay.

Lòng tác giả nhớ về mùa thu Hà Nội:

Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội

Những phố dài xao xác hơi may

Người ra đi đầu không ngoảnh lại

Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

Khung cảnh Hà Nội hiện lên thật đẹp, bàng bạc chất thơ. Tiết trời chỉ “chớm lạnh” - cái lạnh rất đặc trưng của Hà Nội ba mươi sáu phố phường. Cái lạnh làm rung động hồn người. Cái lạnh gợi thi hứng khác hẳn cái lạnh lẽo của mùa đông. Những cơn gió heo may xao xác đầu mùa rải trên đường phố tĩnh lặng làm cho phố phường dài hơn, rộng hơn. "Xao  xác” là từ láy được nhà thơ dùng “rất đắt”. Đặc biệt những tia nắng hanh vàng soi trên “thềm nắng lá rơi đầy” gợi được thần sắc riêng biệt của vẻ đẹp mùa thu. Chính vì Hà Nội luôn ở nơi hồng trái tim của Nguyễn Đình Thi nên nhà thơ mới miêu tả đúng vẻ đẹp của mùa thu Hà Nội như thế. Tuy nhiên, cảnh sắc ấy dưới điểm nhìn của tác giả có chút xao xuyến, bâng khuâng, buồn lặng lẽ. Nhưng không thể vui được khi Hà Nội vẫn còn bóng dáng của quân cướp nước, bán nước. Cho nên, “Người ra đi đầu không ngoảnh lại'’. Câu thơ đã vẽ lên bức chân dung tự họa của thi sĩ Nguyền Đình Thi. Tâm trạng người ra đi mang nặng niềm thương mến, vấn vương. Vì lí trí nhắc nhở trách nhiệm của người công dân nên “Người ra đi đầu không ngoảnh lại”. Còn tinh cảm có sự lưu luyến với nếp sống quen thuộc trong căn nhà bé nhỏ và nỗi nhớ nhung Hà Nội bốn ngàn năm văn hiến. Vì vậy, nhà thơ “đầu không ngoảnh lại” nhưng tâm hồn thì không thể không ngoảnh lại:

Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy.

Nếu như mùa thu Hà Nội gợi cảm, thoáng nét buồn trọng khung cảnh biệt li thì mùa thu Việt Bắc tràn ngập niềm vui:

Mùa thu nay khác rồi

Tôi đứng vui nghe giữa núi đồi

Gió thổi rừng tre phấp phới

Trời thu thay áo mới

Trong biếc nói cười thiết tha.

Câu thơ “Mùa thu nay khác rồi” vừa là câu chuyển đoạn, chuyển ý vừa nói lên sự biến chuyển trong nhận thức về lòng yêu nước của Nguyền Đình Thi. Ở đây, niềm vui giữa chủ thể và khách thế có sự vang ứng, cộng hưởng. Nhà thơ đứng giữa thiên nhiên đẹp đến hai lần mà cất tiếng reo vui. Nghệ thuật nhân hóa tu từ đã giúp cho những cảnh vật đơn sơ trở nên có hồn và gần gũi với con người. Nhà thơ nhìn rừng tre thấy nó cũng vui; nhìn trời thu thấy nó vừa xanh vừa trong, vừa “thay áo mới”, vừa “nói cười thiết tha” như chưa bao giờ được nói cười một cách tự do, thoải mái như thời điểm này. Chúng ta đã thấy nhân vật “tôi” có sự thay đổi lớn. Trước đây, nhân vật “tôi” có cái nhìn còn hẹp, chỉ quẩn quanh nơi đường phố, thềm nhà. Bâv giờ, nhân vật “tôi” có cái nhìn rộng lớn bao quát cả: núi đồi, rừng tre, trời thu, cánh đồng, dòng sông... Có thể nói, cái nhìn của nhân vật “tôi” ít nhiều giống với cái nhìn của nhân vật Độ trong truyện ngắn Đôi mắt của Nam Cao. Đó là cái nhìn của những trí thức, văn thi sĩ nhập cuộc, đứng trong lòng cuộc kháng chiến, tin tưởng vào tương lai của cuộc kháng chiến và tin tưởng vào tương lai tươi sáng của dân tộc. Vậy nên, cái “tôi” của nhà thơ (chủ thề) đã hòa quyện vào cái chung rộng lớn vui tươi (khách thể).

Hơn nữa, đối với nhà thơ, niềm vui được giải phóng như được nhân lên theo cấp số nhân:

Trời xanh đây là của chúng ta

Núi rừng đây là của chúng ta

Những cánh đồng thơm mát

Những ngả đường bát ngát

Những dòng sông đỏ nặng phù sa.

Nghệ thuật điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc cú pháp và liệt kẽ cùng với nhịp điệu khẩn trương, khỏe khoắn, hồ hởi, sôi nổi cách dùng nhiều tính từ, cách chọn vần âm vang: “a - at” đã nhấn mạnh niềm tự hào mãnh liệt của nhà thơ khi được làm chủ đất nước. Vì đất nước đã độc lập, tự do nên trời xanh, núi rừng, cánh đồng, dòng sông đều trở về ta. Trước đây, Nguyên Đình Thi chưa có được những phút giây vui mừng, hạnh phúc đến thế. Trong Bài thơ Bắc Hải, khi phản ánh tâm trạng người tha hương, nhà thơ ghi nhận những nét sâu xa của tình yêu một đất nước bàng ngòi bút khổ đau:

Quê hương biết mấy thân yêu

Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau

Mặt người vất vả in sâu

Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn.

Nhớ Hải Phòng, nơi gắn liền với tuổi thơ ngây, hồn nhiên của mình, nhà thơ vẫn không quên được quá khứ đau thương của đất cảng:

Quán Bà Mau, ngõ Ba Chìa, Bến Đá

Chợ Cột Đèn, Chợ Sắt, chợ đưa người

Những tên gọi sao mà vất vả

Chẳng khác lênh đênh những cuộc đời.

(Nhớ Hải Phòng)

Do đó, trong điểm nhìn hiện tại, đất nước hiện lên trong đôi mắt chan chứa yêu thương của Nguyễn Đình Thi rất màu mỡ, phì nhiêu, dài rộng, bát ngát, duyên dáng và giàu tiềm năng.

Từ niềm vui lan tỏa không gian, mạch thơ chuyển sang suy tư trên mạch thời gian.

Nước chúng ta

Nước những người chưa bao giờ khuất

Đêm đèm rì rầm trong tiếng đất

Những buổi ngày xưa vọng nói về.

“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “Uống nước nhớ nguồn”, từ hiện tại, nhà thơ nhớ về quá khứ hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước vẻ vang, oanh liệt, hào hùng, chói lọi của dân tộc ta.

Hai câu thơ:

Nước những người chưa bao giờ khuất

Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất

là một sự khám phá về nghệ thuật sâu sắc, độc đáo của nhà thơ Nguyễn Đình Thi. Từ “rì rầm” vừa miêu tả cảm nhận bằng thính giác, vừa miêu tả cảm nhận bằng linh giác. Đồng thời đó cũng là tiếng gọi của quá khứ “hồn núi sông ngàn năm” thiêng liêng trở về hiện tại. Mạt khác, nhà thơ còn nói lên được hai đặc tính quý báu của ông cha ta là: không bao giờ chịu cúi đầu khuất phục trước kẻ thù, trước nghịch cảnh (những người chưa bao giờ khuất) và luôn quan tâm đến thế hệ mai sau “Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất’’ để chuyện trò to nhỏ, đều đều, nhắc nhở con cháu không dứt lời. Đó cũng chính là hai đặc tính rất đáng nâng niu, trân trọng của một dân tộc anh hùng, hiên ngang, kiên cường, nhân ái, giản dị, cần cù, chất phác. Hai đặc tính này, sau đó, được nhiều nhà thơ, nhà văn khai thác. Nhà thơ Huy Cận đã viết:

Sống vững chãi bốn nghìn năm sừng sững

Lưng đeo gươm, tay mềm mại bút hoa

Trong và thật sáng hai bờ suy tưởng

Sống hiên ngang mà nhân ái chan hòa.

Tóm lại, bằng một hồn thơ đất nước rộng mở, bằng tình cảm mạnh mẽ, bằng điếm nhìn từ quá khứ đến hiện tại và từ hiện tại về quá khứ, bằng các thủ pháp nghệ thuật độc đáo, Nguyễn Đình Thi vừa miêu tả được nét đẹp tuyệt vời của đất nước Việt Nam trăm quý ngàn yéu, hết lời ca ngợi đất nước, vừa bày tỏ được cảm hứng về đất nước và dân tộc anh hùng một cách nhất quán, chân thành.

4 tháng 6 2021

trời ơi sao bạn babie VietNam trả lời dài thế nhờ

Thuở nhỏ, Trần Đăng Khoa có một số bài thơ trăng, trong đó bài thơ ngũ ngôn "Trăng ơi... từ đâu đến?" là đặc sắc hơn cả.

Bài thơ có 6 khổ thơ, thì câu thơ "Trăng ơi... từ đâu đến?" (lược điệp lại đến 4 lần, gợi lên bao cảm xúc bâng khuâng và mênh mang, mênh mang.

Cái không gian mà vầng trăng xuất hiện thật bao la, mênh mông: "Hay từ cánh đồng xa", "Hay biển xanh diệu kì", "Hay từ một sân chơi”, "Hay từ lời mẹ ru" Hay từ đường hành quân", hay "Trăng đi khắp mọi miền", ở đây, trí tưởng tượng phong phú của nhà thơ thần đồng đã thắp sáng vần thơ kì diệu, bay bổng.

Trăng không còn là lá lúa, chiếc câu liêm vàng, chiếc đĩa bạc... nữa, mà Trần Đăng Khoa đã cảm nhận một cách tinh tế bằng tình yêu trăng của tâm hồn trẻ thơ, rất hồn nhiên, trong sáng.

Trăng hồng lơ lửng trước nhà thơm ngon, ngọt mát nơi vườn quê:

"Trăng hồng như quả chín

Lửng lơ lên trước nhà".

Hai chữ "lửng lơ" gợi tả vầng trăng nhẹ, từ từ bay lên "trước nhà" thật gần gũi thân thương.

Trăng từ biển xanh diệu kì đến, nơi có lắm cá nhiều tôm. Trăng tròn lung linh được, so sánh với mắt cá "chẳng bao giờ chớp mi" là một hình tượng ngộ nghĩnh, giàu chất thơ:

"Trăng tròn như mắt cá

Chẳng bao giờ chớp mi".

Trăng được ví như quả bóng từ một sân chơi của nhi đồng đã được "Bạn nào đá lên trời". Thật hóm hỉnh!

Trăng từ lời ru của mẹ: "Chú Cuội ngồi gác cây da - Thả trâu ăn lúa, gọi cha ời ời...." đã nhập vào tâm hồn tuổi thơ khi còn nằm trên nôi. Ngắm trăng, bé Khoa hỏi Cuội và thương Cuội biết bao nhiêu:

"Thương Cuội không được học

Hú gọi trâu đến giờ!".

Hai khổ thơ cuối, vầng trăng gợi mở tâm hồn tuổi thơ. Trần Đăng Khoa viết bài thơ này vào năm 1967, khi đất nước đang kháng chiến chống Mĩ. Trăng không chỉ soi sáng sân nhà em mà con soi sáng đường cho chú Giải phóng quân hành quân ra trận:

"Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

Và soi vàng góc sân".

Nước Việt Nam chúng ta đã đẹp, quê hương chúng ta đã đẹp: "Đẹp vô cùng Tổ quốc ta ơi!" (Tố Hữu). Dưới vầng trăng sáng, đất nước ta càng thêm đẹp:

"Trăng ơi, có nơi nào

Sáng hơn đất nước em".

Đó là niềm tự hào và tình yêu đất nước quê hương.

"Trăng ơi... từ đâu đến?" là một bài thơ đẹp và hay. Giọng thơ nhẹ nhàng thanh tao; tình yêu trăng chan hòa dào dạt với tình yêu đất nước, quê hương. Lời thơ trong sáng, hình tượng đẹp và mới lạ. Trăng đã trở thành một mảnh tâm hồn cùa tuổi thơ.


 

tớ viết gãy cả tay

26 tháng 2 2023

2 câu thơ trên cho em hiểu rằng quê hương là nơi đậm nghĩa tình dù đi đâ tác giả vẫn sẽ nhớ về nơi quê hương của mình 

 

26 tháng 2 2023

mình cũng ko chắc là đúng +>>