Ai có thể giúp mình kể 400 bài hát không ai làm được sẽ được mình tick cho mỗi ngày
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1.Hoa Hải Đường
2.Bạc phận
3.Sóng gió
4.Đom đóm
5.Em gì ơi
6.Làm người yêu em nhé baby
7.yêu anh cứ để em lo
8.thích thì đến
9.anh nhà ở đâu thế.
10.gái già tuyến phi công
11.phận làm em
12.phận làm anh
13.phận làm cha
14.phận lớp trưởng
15 trượt đại học
16 nam vương chuyển trường
17. cô giáo bá đạo
18.chủ tịch mụn
19.đòi nợ thuê
20.níu duyên
21. gà gáy
22. bài ca đi học
23. cùng múa hát dưới ánh trăng
24.em yêu hòa bình
25.bạn ơi lắng nghe
26. trên ngựa ta phi nhanh
27.nắng vàng
28.khăn quàng thắm mãi vai em
29.có lả
30.con chim ri
31.chúc mừng
32. lớp chúng ta đoàn kết
33.bàn tay mẹ
34 mẹ yêu ơi
35.999 đóa hoa hồng
36. áo mới cà mau
37.anh cứ đi đi
38.duyên phận
39 một con vịt
40.bà ơi bà
41con chim non
42. ngày mùa vui
43.em yêu trường em
44. chị nâu và em bé
45. sen hồng
46.mèo đi câu cá
47. hoa lê trắng
48.chim sáo
49.chú voi con ở bản đôn
50.khăn quàng thắp sáng bình minh.
51.lạc trôi
52.hoa lê trắng
53.cây đa Bác Hồ
54.em yêu làn điệu dân ca
55.tổ quốc tin yêu chúng em
56.cùng múa hát dưới ánh trăng
57.em là bông lúa Điện Biên
58. tiếng hát bạn bè mình
59.đếm sao
60.vầng trăng cổ tích
thêm 10 bài hát đây nhé.
Trong 10 ngày đội đó làm được số m đường là:
25x15x10=3750 (m)
Đáp số:3750m
Tớ gợi ý nhé :
I Mở bài:
Giới thiệu câu chuyện kể : “Lão nông và các con”.
II Thân bài:
a /Kể lại lời ông lão căn dặn các con trước khi mất .
-Lão khuyên các con cần cù lao động sẽ có cuộc sống giàu sang.
-Lão khuyên các con hãy đào xới đất thật kỉ để tìm kiếm kho vàng .
b/Việc làm của các con khi bố mất:
-Các con đào xới đất thật kỉ để tìm kho vàng nhưng chẳng thấy kho vàng đâu cả.
-Các con cày xới và trồng lúa .
-Lúa tốt,cuộc sống sung sướng.
- Các con hiểu được ý của bố.
Kể các sự việc kết hợp miêu tả .
III Kết bài:Cảm nghĩ về câu chuyện .Câu chuyện để lại lời khuyên mọi người cần cù ,siêng năng lao động .
Bài làm
Ở một vùng nông thôn xa xôi vô cùng trù phú có một ông lão nông dân, cả cuộc đời ông gắn bó với đất đai, mùa màng, cây trái.
Ông yêu lao động như yêu chính cuộc sống của mình, ông cho rằng nếu cần cù lao động nhất định cuộc sống của con người sẽ sung túc, giàu có, ấm no. Vì thế khi sắp lìa trần, ông cho gọi tất cả các con trai đến để dặn dò. Ông sợ các con không có được tình yêu đất đai như mình nên ông đã nghĩ ra một câu chuyện: -Các con ơi, cha cảm thấy mình đang sắp về với Tổ tiên rồi, cha muốn nói với các con một bí mật này, ngày xưa khi các cụ nhà ta đến vùng đất này gây dựng cuộc sống mới, các cụ có đem theo một hũ vàng, vì sau này không cần dùng đến nên các cụ đã cho chôn hũ vàng trên mảnh ruộng này, cha thực sự không biết rõ hũ vàng đó ở đâu nên bao năm nay cha cặm cụi trên mảnh đất này để mong tìm thấy. Tuy không tìm thấy được vàng nhưng nhờ mảnh ruộng này mà chúng ta luôn đủ ăn đủ mặc. Giờ cha mong các con chớ có dại dột mà mang bán mảnh đất này của chúng ta, các con hãy cày xới nó lên, cày thật sâu, cuốc thật bẫm, lật từng thớ đất lên để tìm hũ vàng của Tổ tiên chúng ta! Các con ông cùng đồng thanh nói: -Xin cha yên lòng, chúng con nhất định làm theo lời cha dặn! Nghe xong ông lão mỉm cười yên tâm nhắm mắt.
Những người con của ông là những chàng trai hiếu thảo, khỏe mạnh và chăm chỉ. Các anh quyết định sẽ làm theo lời cha căn dặn. Người anh cả nói: -Đợi vụ mùa này thu hoạch xong, chúng ta sẽ cùng nhau xới tung mảnh đất này lên! Người em thứ hai nói: -Tay em khỏe nhất, em xin nhận nhiệm vụ cuốc đất! Cậu em út nhẹ nhàng thưa: -Các anh ơi, con trâu nhà mình nó nghe lời em nhất, để em cùng nó cày xới đất, nhất định em sẽ không bỏ qua một mẩu đất nào đâu!
Tháng 8 năm ấy, mấy anh em cùng hăng hái vác cày cuốc ra đồng, họ làm việc từ khi trời chưa sáng đến khi mặt trời lặn xuống dãy núi phía xa mới cùng nhau về nhà nghỉ ngơi. Mảnh ruộng được lật từ dưới sâu lên từng khối đất to đen óng, được phơi khô nỏ, rồi lại được bừa nhỏ ra để tìm vàng, đất đai trở nên tơi mịn màu mỡ dưới bàn tay chăm chỉ của những người con. Chẳng mấy chốc mùa gieo hạt đã đến, mấy anh em nhìn nhau: -Khéo công sức của mình bỏ xuống sông xuống biển hết các anh ạ! Người em út nói. Người em thứ hai lại nói:- Sao chúng mình chẳng thấy vàng bạc ở đâu cả, dù chúng mình đã lật không bỏ sót một khoảnh đất nào? Người anh cả quyết định:- Thôi, tuy chúng mình chẳng tìm thấy hũ vàng như lời cha dặn, nhưng chúng mình đã làm đất tơi ra rồi, giờ chúng mình nên trồng trọt cho khỏi phí!
Năm đó mưa thuận gió hòa, hạt lúa gieo xuống đất tốt lớn lên trông thấy, lúa nặng trĩu bông, hạt mẩy tròn căng, nhìn cả thửa ruộng vàng óng ngút ngàn hút tầm mắt, mấy anh em vô cùng sung sướng. Ngày lúa chín, ba anh em ra đồng kĩu kịt gánh lúa về, thóc đổ hết bồ này đến bồ khác trong nhà đầy tràn, còn phải quây thêm những bồ thóc mới để chứa mới vừa.
Ngày thóc lúa đã thu hoạch phơi cất khô khén xong xuôi, bên mâm cơm mừng mùa màng bội thu, chợt họ nhìn nhau và dường như mới thấu hiểu lời cha dặn dò, nhờ sự chăm chỉ của chính mình, họ đã thu hoạch được cả một mùa vàng.
Ông lão nông dân thật là một người tài trí, thông minh. Bài học ông dạy các con vô cùng thấm thía, chúng ta đi tìm vàng ở đâu, khi mà vàng đang ở ngay trong chính bàn tay của chúng ta. Nếu chúng ta luôn chăm chỉ lao động thì tự khắc chúng ta sẽ nhận được kết quả tốt đẹp. Các con trai của ông đã nhận được một bài học giản dị về lao động. Em tin rằng họ sẽ trở thành những người nông dân cần cù, chăm chỉ và thông minh như người cha của họ.
Tk cho mk với nha!!!!!!!!!!!
Ánh trăng lạc lối gieo phù hoa duyên hoá thành tro
Mặt hồ rung lên mang hạt mưa xuyên nát lòng ta
Trái tim rộng lớn thu nhân gian trong đôi mắt sầu lo
Bầu trời riêng ta ru lời ca nhắn ai đừng xa
Hah hah nhắn ai đừng xa
Nhìn từng chiếc lá úa phai màu rụng rời ngoài hiên
Hah hah mình ta với ta thôi mà
Tấm thân này chịu nhiều đớn đau lưu luyến
Gió lung lay bàn tay nâng cánh hoa tình
Dẫu trăm năm người thương vẫn cách xa mình
Thuyền mãi ra khơi đi về nơi con sóng vô hình
Chốn xa xăm trùng dương muôn hướng vạn lý
Và đêm tối bên trong tâm hồn từng dòng suy nghĩ ta xa nhau vì
Bình minh giấu đi cô đơn ngày dài ta mong quên đi
Ai ai mang cô đơn đi
Ai ai mang cô đơn đi
Ai ai mang cô đơn đi
Và ai uh hoh
Hoh nhắn ai đừng xa
Nhìn từng chiếc lá úa phai màu rụng rời ngoài hiên (rớt rơi qua rồi)
Hah hah mình ta với ta thôi mà
Tấm thân này chịu nhiều đớn đau lưu luyến
Gió lung lay bàn tay nâng cánh hoa tình (cánh hoa tình ta)
Dẫu trăm năm người thương vẫn cách xa mình (cách xa mình)
Thuyền mãi ra khơi đi về nơi con sóng vô hình
Chốn xa xăm trùng dương muôn hướng vạn lý
Hah hah
Hah hah
Hah hah
Hah hah
ko gửi đc nhưng mình gửi lời nhé :
Ánh trăng lạc lối gieo phù hoa duyên hoá thành tro
Mặt hồ rung lên mang hạt mưa xuyên nát lòng ta
Trái tim rộng lớn thu nhân gian trong đôi mắt sầu lo
Bầu trời riêng ta ru lời ca nhắn ai đừng xa
Hah hah nhắn ai đừng xa
Nhìn từng chiếc lá úa phai màu rụng rời ngoài hiên
Hah hah mình ta với ta thôi mà
Tấm thân này chịu nhiều đớn đau lưu luyến
Gió lung lay bàn tay nâng cánh hoa tình
Dẫu trăm năm người thương vẫn cách xa mình
Thuyền mãi ra khơi đi về nơi con sóng vô hình
Chốn xa xăm trùng dương muôn hướng vạn lý
Và đêm tối bên trong tâm hồn từng dòng suy nghĩ ta xa nhau vì
Bình minh giấu đi cô đơn ngày dài ta mong quên đi
Ai ai mang cô đơn đi
Ai ai mang cô đơn đi
Ai ai mang cô đơn đi
Và ai uh hoh
Hoh nhắn ai đừng xa
Nhìn từng chiếc lá úa phai màu rụng rời ngoài hiên (rớt rơi qua rồi)
Hah hah mình ta với ta thôi mà
Tấm thân này chịu nhiều đớn đau lưu luyến
Gió lung lay bàn tay nâng cánh hoa tình (cánh hoa tình ta)
Dẫu trăm năm người thương vẫn cách xa mình (cách xa mình)
Thuyền mãi ra khơi đi về nơi con sóng vô hình
Chốn xa xăm trùng dương muôn hướng vạn lý
Hah hah
Hah hah
Hah hah
Hah hah
mình biết một trang có thể luyện thi violympic toán bất kể vòng nào . Bạn thử truy cập trang Luyện Thi Violympic xem sao nếu được thì k mình nha !
Nè sớm thứ 4 bạn rảnh không ?
nếu rảnh thì 8 :00 bật vào thi vòng 10 violympic
rồi gửi mik đề thi đóa
mik k cho
mình biết nhưng bạn phải k cho mình trước mình mới tin nhiểu đứa chơi gian quá
thật không
Điêu toang, k chỉ được một lần thôi