Chúng tôi ba người. Ba cô gái. Chúng tôi ở một hang dưới chân cao điểm, con đường qua trước hang kéo lên đòi đi lên đâu đó, xa! Đường bị đánh lở loét màu đất đỏ, trắng lẫn lộn. Hai bên đường không có lá xanh ,chỉ có những thân cây bị tước khô cháy. Những cây nhiều rễ nằm lăn lóc, những tảng đá to một vài cái thùng xăng hoặc hình ô tô méo mó han gỉ nằm trong đất. Việc của chúng tôi là ngồi đây khi có bom nổ thì chạy lên, đo khối lượng đất lấp vào hố bom đếm bom chưa nổ và nếu cần thì phá bom. Người ta gọi chúng tôi là tổ trinh sát mặt đường cái tên gợi sự khát khao làm nên những sự tích anh hùng. Do đó công việc cũng chẳng đơn giản chúng tôi bị bom vùi luôn. Có khi bò trên cao điểm về chị thấy hai con mắt lấp lánh cười thì hàm răng lá lên khuôn mặt nhem nhuốc những lúc đó chúng tôi gọi nhau là "những con quỷ mắt đen". Đơn vị trăm chúng tôi ra trò có gì lại bảo "để cho bọn trinh sát chúng nó ở trên đó vắng" 1) Tìm hai phép liên kết trong đoạn trích trên 2) Em hãy nêu nội dung chính của đoạn trích trên 3) Từ đoạn trích trên em hãy tìm một câu có khởi ngữ, xác định khởi ngữ nằm trong câu em vừa tìm
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
1. Các câu trên đều là câu đơn để thể hiệ sự nhanh trong nhịp văn càng nhấn mạnh sự nguy hiểm mà nơi họ làm việc.
2. Cuộc sống của họ vô cùng khó khăn gian khổ( đường bị đánh lở loét, hai bên đường không có lá xanh nhấn mạnh nơi đây không có sự sống...) Chính tình đồng chí đồng đội, lòng yêu nước, trách nhiệm cao với công việc đá khiến họ vượt qua để hoàn thành nhiệm vụ.
Với câu kết bài “Nhưng dù ai đi đâu về đâu, khi bàn chân đã bén hòn đá, hòn đất trên con đường quen thuộc ấy thì chắc chắn sẽ hẹn ngày quay lại.” tác giả muốn nói rằng con đường vào bản và cảnh vật ở bản mình vô cùng hấp dẫn. Cảnh vật nơi đây với những con suối trong rào rạt bốn mùa, những đàn cá bơi lội, những hàng cây cao vút,… tất cả như níu chân du khách, hẹn ngày trở lại với bản làng thân yêu.