Người ta nói : ''Ăn cho mình, mặc cho người'', có lẽ nhiều phần đúng. Cô gái một mình trong hang sâu chắc không váy xòe váy ngắn, không mắt xanh môi đỏ chót móng chân móng tay. Anh thanh niên đi tát nước hay câu cá ngoài cánh đồng vắng chắc không có pháp luật nào can thiệp, nhưng có những quy tắc ngầm phải tuân thủ, đó là văn hóa xã hội. Đi đám cưới không thể lôi thôi lếch thếch, mặt nhọ nhem, tay chân lấm bùn. Đi dự đám tang không được mặc áo quần lòe loẹt, nói cười oang oang.
1. Xác định phương thức biểu đạt trong đoạn văn
2. Chỉ ra thành phần biệt lập và gọi tên trong câu:
"Anh thanh niên đi tát nước hay câu cá ngoài cánh đồng vắng chắc không chải đầu mượt bằng sáp thơm, áo sơ mi là phẳng tắp..."
3. Chỉ ra các từ ngữ có phép lặp trong câu:
"Trang phục không có pháp luật nào can thiệp, nhưng có những quy tắc ngầm phải tuân thủ, đó là văn hóa xã hội. Đi đám cưới không thể lôi thôi lếch thếch, mặt nhọ nhem, chân tay lấm bùn. Đ i dự đám tang không được mặt áo quần lòe loẹt, nói cười oang oang."
4. Nêu nội dung đoạn văn
GIÚP MÌNH VỚI MỌI NGƯỜI ƠI >.<