kể chuyện ma ik các bạn!!!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
dạ :)
1.Là một viên cảnh sát, tôi cảm thấy rất đau thương khi lúc nào cũng là người có mặt đầu tiên trong những vụ tai nạn xe chết người.Hôm nay, khi đang kéo xác một cậu bé bị nghiền nát ở ghế sau của chiếc xe hơi bị tai nạn ra, tôi biết đây là ngày cuối cùng tôi phải làm công việc này: cậu bé mở mắt ra cười khúc khích
2.Có một tấm ảnh tôi đang ngủ xuất hiện trong điện thoại của tôi. Tôi sống một mình
3 Đêm ấy, ng bảo vệ đang đi tuần tra quanh tòa nhà, thấy có căn phòng lm vc giờ này hãy còn sáng đèn bèn đẩy cửa bước vào. Bác ta gặp một ng đang miệt mài vẽ gì đó trên trang bìa cuốn sách ms bằng một cây bút mực carbon. Trông anh ta có vẻ mệt mỏi, vầng trán lấm tấm mồ hôi.
Nghe thấy tiếng mở cửa, anh ta ngoảnh đầu lại nhìn ng bảo về vs khuôn mặt tái nhợt: "Các anh quên đóng khung đen cho tên của tôi, tôi đang phải sửa lại từng quyển đây này."
Anh ta là tác giả, mới mất.
(Giải thích một xíu: Ở nc này tên tác giả đã mất sẽ đc đóng trong khung bằng mực đèn trên bìa quyển sách.)
ngày xửa ngày xưa có một người đàn bà cứ sinh ra con gái, khi bà đẻ được 4 đứa con gái rùi mà không có con trai. một hôm bà mang bầu và người chồng luôn mong đó là con trai. khi đẻ ra, cả nhà trừ người chồng rất buồn vì đó là con gái, học liền giấu không cho ông bố biết, một ngáy người chồng đi làm về, bế đứa con đó lên và xem.... ông biết được đó là con gái lên rất là bực tức, ông cầm 2 chân đứa bé, xé đôi rem bé ra. Hết .
bạn lên mạng tìm câu phóng viên bắt gặp ma trên youtube thì sẽ ra
Bài làm
Câu 1: Ngày xửa ngày xưa, trong một khu rừng nọ, có một con quái vật to lướn, nó đang cười, nó lăn đùng ra chết.
Câu 2: Có một cậu bé, cậu ăn hết một con thỏ màu hồng, rồi tiếp đến một con cá sấu, chưa hết, cậu ăn luôn cả con gấu nâu. Và cuối cùng, cậu bé vứt vỏ chip chip và thùng rác.
Câu 3: Vào năm 1974, vụ án mạng nghiêm trọng xảy ra vào đúng đêm Halloween khiến cả nước Mỹ rúng động. Cậu bé mới 8 tuổi Timothy O’Bryan đã tử vong ngay sau khi ăn chiếc kẹo trong trò chơi “trick-or-treat” (trẻ em hóa trang và đến gõ cửa từng nhà xin kẹo). Nhưng vụ án này, còn nhiều chi tiết ghê rợn hơn.Sau khi điều tra, cảnh sát phát hiện ra người tẩm độc chiếc kẹo này lại chính là cha của cậu bé, Ronald, người đang gặp một số vấn đề về tài chính và âm mưu giết chính con trai để được nhận khoản tiền bảo hiểm. Ngoài con trai, ông bố vô nhân tính này tẩm độc những chiếc kẹo và đưa cho 4 đứa trẻ khác, bao gồm cả cô con gái Elizabeth, tuy nhiên chỉ có riêng cậu bé xấu số Timothy đã ăn chiếc kẹo đó. Năm 1984, tức 10 năm sau ngày xảy ra vụ án, Ronald bị kết án tử hình.
Câu 4: Năm 2005, một phụ nữ ở Delaware được phát hiện treo cổ tự tử ở một chiếc cây trên đường gần nơi cư trú. Điều đáng nói là ai cũng nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng trong vòng nhiều giờ, không một ai gọi điện báo cảnh sát. Hóa ra, khi được hỏi, nhiều người cho rằng người phụ nữ treo lơ lửng này chỉ đơn thuần là một vật trang trí cho ngày Halloween.
# Chúc bạn học tốt #
-Thằng nhỏ nhà tôi được điểm 10 lịch sử . Dạo này thằng nhỏ nhà chị có chịu học không hay lại ham chơi ?
Đang học bài lịch sử , được nhịp liền liến thoắng :
- Ông bèn tấn công vào thành Hoa Lư...Ông bèn tấn công vào thành Hoa Lư...
Bà bạn :
- Ông nào tấn công vào thành Hoa Lư hả cháu ?
- Dạ thưa bác , ông Bèn ạ !
- Hết " sảy "
Bà bạn nhìn bà mẹ vui vẻ . Cả hai bà cùng ôm bụng cười về cả chữ và nghĩa.
tham khảo
Ngày xưa, vương quốc Đa-ghet-xtan được trị vì bởi một ông vua nổi tiếng bạo ngược. Cuộc sống của nhân dân lầm than; đến nỗi có một bài hát lên án sự tàn bạo của ông mà mọi người từ già đến trẻ đều thuộc và ca hát say sưa.
Một ngày nọ, bài hát đến tai nhà vua. Lập tức, ông xuống lệnh tìm cho ra tác giả của bài hát. Lùng sục mãi vẫn không tìm được, vua sai bắt giam tất cả các nhà thơ và nghệ nhân hát rong.
Ba hôm sau, vua cho giải họ vào cung và yêu cầu mỗi người hãy hát bản nhạc do chính mình sáng tác. Các lời ca, tiếng nhạc lần lượt được tấu lên với nội dung ca ngợi trí tuệ hơn người, trái tim nhân hậu và sức mạnh quyền uy của đức vua. Đặc biệt, chỉ có ba nhà thơ không hát. Vua ra lệnh tống giam cả ba vào ngục tối và thả tất cả nhừng người kia.
Ba tháng sau, cả ba nhà thơ được giải đến vua. Một trong ba nhà thơ cất lời ca tụng đức vua và được thả ngay. Hai người còn lại bị đưa lên giàn hỏa, chuẩn bị hành hình. Một trong hai người lên giàn hỏa bỗng hát lên bài hát ca tụng nhà vua và được thả tức khắc.
Nhà thơ thứ ba vẫn im lặng. Sự im lặng ấy khiến nhà vua không kềm được cơn giận dữ và ra lệnh nổi lửa. Ngọn lửa vừa bốc lên, nhà thơ đã cất tiếng hát. Bài hát vạch trần bộ mặt tàn ác, giả dối của vua. Tiếng hát dũng cảm vang lên với những lời ca trung thực, thẳng thắn, không khuất phục trước ngọn lửa tàn bạo đã rung động cả hoàng cung. Nhà vua lập tức thét quân lính cởi trói cho nhà thơ và dập tắt ngay ngọn lửa.
Cuối cùng, nhà vua đã tìm ra được một nhà thơ chân chính của đất nước
Tham khảo
Câu chuyện: Nỗi dằn vặt của An-đrây-ca
Có mỗi cậu bé tên là An-đrây-ca chín tuổi sống với mẹ và ông ngoại. Ông cậu đã 96 tuổi nên sức khỏe rất yếu. Một buổi chiều mẹ ông nói với mẹ của An-đrây-ca Bố thấy khó thở lắm ! Mẹ câu bảo cậu nhanh chân chạy đi mua thuốc cho ông. Dọc đường, cậu gặp mấy đứa bạn rủ đá bóng, cậu nhập cuộc ngay. Chơi được một lúc, chợt nhớ lời mẹ dăn, cậu vội vàng chạy đi mua thuốc mang về. Vừa bước vào phòng ông nằm, cậu nghe tiếng mẹ khóc nức nở, cậu hoảng lên. Ông cậu đã qua đời. Cậu nghĩ : Có lẽ mình mải chơi bóng, đưa thuốc về chậm mà ông qua đời. Cậu ân hận quá, òa lên khóc và kể hết sự việc cho mẹ nghe. Mẹ cậu an ủi : Trong việc này, con không có lỗi. Chảng ai cứu được ông cả. Con vừa đi ra khỏi nhà thì ông qua đời. Dù sự thật là như thé nhưng An-đrây-ca không nghĩ như vậy. Cả đêm ấy, cậu không tài nào ngủ được. Cậu ra ngồi khóc nức nở dưới gốc cây táo ông trồng. Rồi mãi sau này khi đã trưởng thành cậu vận luôn dằn vặt mình: Giá như mình không mải đá bóng ,mua thuốc về nhanh thì ông cậu còn sống thêm được vài năm với mẹ con cậu
Hồi đại học mình có thói quen thức khuya (đứa nào chả thế). Bữa đó chuẩn bị thi nên mình thức khuya học bài, ko bật điện mà dùng đèn bàn thui. Tầm hơn 12h đêm thì mình mệt quá, để nguyên đèn sáng và lăn ra ngủ. Vừa chợp mắt chưa dc bao lâu , tự nhiên mình nghe thấy tiếng kèn đám ma rất ai oán, lúc ấy trong đầu mình nghĩ ” Quái, mình nhớ là con đường P.V.N này( con đường mà mình ở trọ, có 1 đoạn ngắn thui) làm gì có cái đám ma nào, sao lại có tiếng kèn đám ma”. Rùi ngay lập tức mình lại có 1 suy nghĩ kỳ quái trong đầu ” Chết rùi, mình phải tỉnh dậy ngay ko thì ma nó bắt mình đi mất” ( chả hiểu vì sao lại nghĩ thế). Vậy là mình lập tức mở mắt ra ( nhớ là thế nhưng lúc ấy chả biết là có mở mắt ko, nhưng mình có thấy một cái bóng mờ mờ in hình lên tường, vì vẫn để đèn bàn mà), và cố hết sức để la lên và cử động chân tay nhưng ko dc. Mình bắt đầu toát mồ hôi hột và khó thở rùi. truyen ma co that
Cũng ngay lúc ấy, mình bỗng nghe có tiếng nói trong đầu “Đừng bỏ anh mà đi nhé”. Mình chỉ nằm im dc thui. Rùi nó lại lặp lại lần thứ hai “Đừng bỏ anh mà đi nhé”. Mình vẫn cứng đờ và mồ hôi đầm đìa, lúc ấy quạt vẫn chạy ầm ầm nhé. Đến lần thứ ba nó lặp lại” Đừng bỏ ông mà đi nhé”.Lúc này thì mình gật gật nhẹ đầu dc 3 cái. Ngay sau đó thì mình như tỉnh hắn, cảm giác thở lại dc bình thường, mắt mở trừng trừng, tay chân bắt đầu cử động dc. Nhìn lại thấy mình nằm ngửa chứ ko nằm ngiêng, tay ko để lên ngực nhá, đèn vẫn sáng, quạt vẫn bật. Mình thì mồ hôi ướt nhẹp, người lại lạnh toát. Mình cứ nằm im như thế , ko cử động, ko làm gì. Phải đến cả tiếng sau mình mới dám ngọ nguậy, rùi dậy và sang gõ cửa đứa bạn phòng bên, nói sơ sơ rùi ôm chăn gối qua ngủ vs nó. Sáng hum sau vội vàng gọi điện về cho mẹ nói mẹ đi xem rùi xin cho cái là bùa, để tết về mình lấy, giờ vẫn còn để trong ví nè.
Chuyện này mình gặp hồi năm 4, giờ đã 3 năm rùi mà mình vẫn nhớ như in.
Chuyện 2: Chuyện của đứa bạn phòng bên
Chính là đứa mà mình ôm chăn vs gối qua ngủ cùng đấy ạ. Sáng hum sau dậy, mình mới kể lại chi tiết cho nó, vẫn nổi cả da gà lên. Nghe xong nó bảo”nghe M nói thì giờ Y mới dám nói, Y cũng gặp rùi”. Thế là nó kể chuyện của nó. Thỉnh thoảng nó ngủ, nó hay mơ thấy có 1 người thanh niên cứ đêm đêm là hay vào phòng nó chơi, nói chuyện, rùi đi từ phòng nó đi qua mấy cái cầu thang lên tầng trên nữa ( phòng nó làm gì có cầu thang, sau phòng nó là khoảng ko thui). Mấy lần mơ thấy vậy, nó liền hỏi bác chủ nhà thì bác nói là ” phòng con ngày xưa bác có làm cầu thang lên tầng trên nhưng bỏ rùi”. Sốc tập 1.
Rùi có 1 lần nói chuyện vui vui , người thanh niên đó bảo” a rất thích em, nên a đã bảo chủ nhà để cho e ở đây thoải mái, em cứ yên tâm ở đây”. Ngủ dậy nó cũng ko để tâm cho lắm, nhưng mấy ngày sau, thấy bác chủ nhà báo tăng tiền phòng của mấy đứa tầng trên mà ko thấy đả động gì đến nó, thì nó mới chợt nhớ tới lời người thanh niên đó, giật mình nghĩ lại thì từ hồi ở đây nó chưa bao giờ bị tăng tiền phòng cả mặc cho các phòng khác bị tăng ( các phòng khác ko biết nhá). Sốc tập 2.
Nó kể tiếp, đợt ấy, nó bị mổ ruột thừa, ở viện mấy ngày rùi về nhà. Vì chưa dc bao lâu nên nó vẫn còn mệt. Về nhà dc 2,3 hôm gì ấy, buổi tối hum ấy, tầm 11h nó tắt đèn đi ngủ mà nằm mãi ko ngủ dc, cứ quay qua quay lại. Rùi khi nó đang nằm quay mặt ra phía cửa phòng, tự nhiên nó thấy cửa phòng nó từ từ mở ra, và nó thấy 1 cái bóng đen mờ mờ đi vào trong phòng (đèn tắt rùi nhá) , thế mà ko hiểu vì sao lúc ấy trong đầu nó lại vang lên ý nghĩ ” mình phải bật đèn lên để mời khách vào phòng chứ”. Rùi như phản xạ nó đưa tay lên bật cái công tắc đèn ngay đầu giường. Đèn vừa sáng, nó như chợt tỉnh ấy, nhìn lại thì thấy cửa phòng vẫn khóa ( bấm chốt rùi), mà nửa đêm rùi làm gì còn ai đến chơi nữa. Lúc ấy nó mới toát mồ hôi, hiixxxx. Nhưng lúc sau thì nó nghĩ do người vẫn còn mệt nên gặp lung tung chứ ko có gì.
truyen ma tuyen chon
Sau khi nghe mình kể chuyện, nghĩ lại nó cũng nổi da gà, mình thì khiếp rùi. Mấy hum liền, hum thì mình sang phòng nó ngủ, hum thì nó sang phòng mình ngủ. Bà Ba ( bà giúp việc ở cùng tầng vs tụi mình, tụi mình rất hay nói chuyện vs bà, thỉnh thoảng rảnh cũng phụ bà nữa), thấy 2 đứa thế mới hỏi, tụi mình mới kể lại cho bà nghe. Nghe xong bà bảo” tao cũng gặp rùi, tao ko sợ nhưng tao ko kể ra, sợ mấy đứa bỏ đi, bà chủ bà la. Chứ trc tao đi thanh niên xung phong, tao có sợ gì”. Heeeee, 2 đứa mình nghe vậy mới nằn nì bà kể cho nghe.
Chuyện 3: Chuyện của bà Ba giúp việc
tieu thuyet kinh di
(Phòng bà Ba ngay kế phòng mình. Khi mình tới ở thì đã thấy phòng bà ko có cửa mà chỉ có tấm rèm che lại buổi tối khi bà ngủ thui).Bà kể ” ban đêm thỉnh thoảng ngủ tao vẫn thấy có ng đi qua đi lại chỗ hành lang này đấy chứ. Có một đêm, hum ấy tao nằm ngủ nhưng mãi ko ngủ dc, mà cái rèm cửa tao cũng ko buông xuống. Đang nằm trằn trọc, tự nhiên tao thấy 1 ng đàn ô cứ đứng ngoài cửa nhìn chòng chọc vào phòng tao. Lúc ấy tao cũng ko sợ, thấy thế liền ngồi dậy tựa lưng vào tường. Rồi bỗng nghe tiếng ng đàn ông đó nói ” cái nhà này, ngày rằm mùng một chả bao giờ chịu thắp hương gì cả”. Nghe vậy, tao mới bảo ” tôi chỉ là ng giúp việc ở đây thôi, tôi ko biết gì cả. Thôi ô đi cho tôi ngủ, mai dậy tôi sẽ nói bà chủ thắp hương cho ô”. Tao nói xong thì thấy cái bóng đó quay lưng đi rùi từ từ biến mất. Rùi sau đó tao cũng ngủ lun. Sáng dậy tao mới nói bà chủ, từ đó trở đi bà mới chịu khó thắp hương ngày rằm mùng một chứ trc bà chỉ làm mấy ngày giỗ hay lễ tết thui.
Hixxx, nghe xong thì lúc ấy tụi mình hãi thực sự rùi, mới bàn nhau gặp bà chủ nhà để hỏi rõ. Sau khi nghe tụi mình kể hết chuyện, bà chủ nhà mới nói ” tụi con đã gặp vậy thôi bác kể cho nghe. Đúng ra thì bác có x+1 người con, chứ ko fai là x người con như bây giờ. Thực ra bác cũng ko biết, nhưng 1 lần đi xem bói, ông thầy bói vừa nhìn thấy bác đã bảo ” bà có 1 ng con chết trẻ đúng ko”. Bác cứ nói là ko vì thực sự là ko có, nhưng ông thầy bói coi kỹ rùi nói ” bà trc có thai, nhưng vì bà ko biết nên đã để bị sảy. Cái thai đó là con trai, giờ ở dưới âm đang làm chức quan to lắm, nhưng vẫn muốn về nhà nên bà fai cúng cho nó”. Bác nghe vậy thì cũng về nhà làm 1 cái bát hương, ko biết mặt mũi ra sao nên để tấm hình ông quan nên thui. Chắc ng tụi con gặp là con trai bác đó. Nói rùi bác chỉ cho tụi mình thấy. Tụi mình bảo bác ” thui, từ giờ đến lúc tụi con ra trường, ngày rằm mùng một bác cứ cho tụi con lên thắp nén nhang cho an tâm bác ah”. Từ ngày đó thì tụ mình dc yên ổn
TRÍ NHỚ SIÊU KHỦNG CỦA SẾP !!!
Hai nhân viên nói chuyện với nhau: Người A: Sếp của tớ có trí nhớ siêu ghê… Năm vừa rồi tớ lỡ đi muộn có 2 lần thôi mà kỳ họp cơ quan nào ông ấy cũng điểm danh. Người B: Chưa bằng sếp cũ của tớ. Tớ chuyển cơ quan đó 5 năm rồi
BỆNH ...
Một người bị bệnh mộng du đang ngủ liền bật dậy chạy xuống bếp và cầm lên một con dao bầu. – Cả nhà anh ta không dám ngăn cản vì sợ nguy hiểm đến tính mạng. – Anh ta đi sờ đầu từng người, sau đó xuống bếp cất dao vào chỗ cũ rồi
TRONG RẠP CHIẾU PHIM
– Chuyện cậu và anh chàng nhà giàu mới quen đến đâu rồi? – Thôi rồi. – Sao vậy? Hôm qua hai người còn đi xem phim với nhau mừ. – Ừ, nhưng lúc trong rạp mất điện, chân anh ta cứ quờ quạng mãi… – Anh ta sàm sỡ cậu hả? – Được thế
BỐ CON THI TÁN GÁI
Một ông bố nọ suốt ngày than vãn với thằng con trai: – Mày ngần này tuổi rồi mà tau chẳng thấy mày có được nổi một con bồ! thằng này kém quá thôi! không bằng bố mày ngày xưa! Thằng con bực bội gân cổ lên : Bố có giỏi thì ra đường tán thử xem
XE BUÝT CHẾT MÁY
Vào buổi tối nọ, trong một chuyến xe buýt muộn cuối cùng, có một người đàn ông tan ca về khuya, ông ấy bước lên xe buýt và ngủ thiếp đi lúc nào không hay! Ông ấy vẫn ngủ, xe buýt vẫn chạy, bỗng nhiên ông ta giật mình thức giấc, nhìn xung quanh không thấy
HIHI
Xin lỗi!Tui không có khả năng!
Chẳng có truyện ma nào ghê và chuyện nào vui đối với tui cả!
You are here: Home / Truyện ma có thật / Những Câu Truyện Ngắn
Những Câu Truyện Ngắn
posted on 06/09/2017
Truyện ma có thật luôn giành được sự quan tâm rất lớn từ tất cả mọi người bởi sự ly kỳ và huyền bí của nó, Những truyện ma, truyen ma co that tất cả đều được viết lại qua lời kể của những người đã gặp thực sự trong đời sống hàng ngày. Dù chưa thể khẳng định những câu chuyện đó là thật hay giả nhưng hiện nay có nhiều chuyện khoa học vẫn chưa lý giải được nên vẫn không loại trừ tính chân thực của nó. “Những Câu Truyện Ngắn” cũng là một trong những truyện ma được viết lại qua lời kể chân thật của người trong cuộc đã gặp phải ma.
1) Ngọn nến.
Ba ngày trước Thoại và ba người bạn của mình chơi cầu cơ ở một nghĩa trang. Sau đó mỗi đêm, một người bạn của Thoại lại chết mà không rõ lý do. Hôm nay là ngày thứ tư, các bạn của Thoại đã chết hết chỉ còn mình cô. Biết mình bị ma ám nên Thoại đã lên chùa để nhờ đến các sư thầy.
Đêm đó Thoại được sư thầy đưa vào một căn phòng tối và chỉ mình cô ở đó. Sư thầy đưa cho cô một ngọn nến đã thấp sẵn và dặn cô phải giữ không được để ngọn nến tắt đến khi trời sáng. Nếu cô để ngọn nến tắt thì cô sẽ chết.
Nửa đêm, hồn ma đến hù dọa Thoại và tìm đủ cách để cô làm tắt nến. Nhưng cô đã vượt qua nỗi sợ và giữ ngọn nến không tắt đến khi trời sáng. Hồn ma biến đi và sư thầy bước vào nói với cô rằng cô đã an toàn, hồn ma sẽ không còn ám cô nữa.
Mấy ngày sau sinh nhật của Thoại, các bạn cô tụ họp đông đủ. Bạn trai cô đem ra một cái bánh sinh nhật và bảo cô thổi nến. Thoại nhấm mắt lại thổi nến và ước mơ những điều tốt đẹp trong tương lai. Khi mở mắt ra cô thấy một nụ cười giang xảo hiện lên gương mặt của ban trai mình. Hình như có điều gì đó không ổn?
truyện hay lắm!!!!!