Những gì Páo thấy giống quê mình ?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Những điều ở thành phố khiến Páo thấy lạ là : đường rộng, sông sâu (hơn suối ở quê nhà), người và xe đi như gió thổi, ngước lên mới thấy mái nhà vì nhà cao như núi, nhà có mấy trăm cửa sổ, đường lên các tầng lầu quanh co.
Quê Páo ở miền núi.
Các câu sau đây cho biết điều đó :
Ngọn núi ở lại cùng máy
Tiếng suối nhòa dần sau cây"
Ki-a thường mơ thấy mình đang ở quê ngoại, được gặp những người làng Chùa, được ngắm cánh đồng, dòng sông và dãy núi tím xa.
Những giấc mơ đó nói lên tình cảm của Ki-a với quê hương rất sâu đậm, rất tha thiết và mong nhớ.
Năm ngoái, những học sinh xuất sắc của trường Tiểu học Ngô Sĩ Liên được Ban Giám hiệu thưởng cho một chuyến du lịch miền Nam.
Con tàu tốc hành đưa chúng em từ Hà Nội vào thăm thành phố mang tên Bác đang vun vút lao trên tuyến đường sắt xuyên Việt. Phong cảnh hai bên đường thật tuyệt vời! Việt Nam quả là một giang sơn gấm vóc! Cô giáo Lan, trưởng đoàn thông báo tàu chuẩn bị vượt đèo Hải Vân, đèo dài nhất trên lộ trình Bắc Nam – một cảnh quan nổi tiếng của nước ta.
Kia rồi! Đèo Hải Vân đã hiện ra trước mắt. Dãy Trường Sơn sừng sững chắn ngang. Từ xa, chúng em đã nhìn thấy con đường ngoằn ngoèo uốn khúc vắt từ sườn núi này sang sườn núi nọ.
Đã đến chân đèo. Con tàu giảm tốc độ, ì ạch kéo các toa đầy hành khách từ từ leo dốc. Dù đã được lắp thêm một đầu máy đẩy phía sau, nó vẫn trườn đi một cách nặng nhọc. Có lúc, đoàn tàu chui vào đoạn đường hầm hun hút, tối om xuyên qua lòng núi. Có lúc, nó bám cheo leo vào sườn núi, hoặc lượn vòng như con rắn khổng lồ. Không gian tĩnh mịch và thoáng đãng. Thỉnh thoảng, có tiếng chim rừng lảnh lót trong nắng sớm.
Xa xa, biển Đông bao lao tít tắp nối liền với chân trời. Những chỗ biển ăn sâu vào chân núi tạo thành những vũng, những vịnh xinh xinh, nước xanh ngăn ngắt. Thỉnh thoảng hiện ra trong tầm mắt du khách du khách những cồn cát trắng có, rặng dừa xanh viền quanh làng chài ven biển. Dăm ba chiếc thuyền sau một đêm ra khơi đang từ từ về bến. Đoàn tàu lướt đi trong mây gió bồng bềnh. Xuống đến chân đèo, ta thấy biển xanh hiện ra gần gũi lạ thường. Hành khách có thể nhìn rõ từng cánh chim hải âu chao mình trên sóng rồi bay vút lên cao. Từng đợt sóng dào dạt vỗ bờ, bọt tung trắng xóa. Gió biển mát lộng mang lại sự sảng khoái lạ thường cho du khách.
Đèo Hải Vân phân chia rõ rệt khí hậu hai miền Bắc Nam. Hình như mọi cơn gió lạnh, mọi trận mưa phùn đều dừng lại phía Bắc đèo. Tạo hóa sắp đặt mới khéo làm sao! Ở đây có đủ trời mây, non nước hữu tình. Đèo Hải Vân là một cảnh quan hùng vĩ hiếm có của nước ta. Ai đã qua đây một lần, ắt không thể nào quên.
Mỗi học sinh sẽ kể về quê hương của mình. Ví dụ:
a. Quê em ở Hà Nội.
b. Quê em có rất nhiều cảnh đẹp như: Hồ Gươm, Cầu Thê Húc, Lăng Hồ Chủ tịch, Văn miếu Quốc Tử Giám, ...
c. Người dân quê em rất hiền lành, hòa đồng, hiếu khách, chăm chỉ, tốt bụng.
d. Em thích nhất không khi khi tiết trời vào thu của quê mình. Khung cảnh rất lãng mạn và nên thơ, tạo cho em có cảm giác thư giãn, thoải mái.
Những nét sau đây Páo cho thấy thành phố giống quê mình:
– Nhá cao sừng sững như núi.
– Đường lên đi vào trong ruột Quanh co như Páo leo đèo.
– Bố ở tầng năm chót vót.
– Gió như đỉnh núi bản ta.