Nói lên những suy nghĩ, tình cảm của em về Hà Nội – Nơi em đang sống?
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
tham khảo
Tình mẫu tử là một trong những tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất đối với mỗi người. Mẹ là người thân yêu và gần gũi với chúng ta nhất và có vai trò quan trọng trong quá trình lớn lên và trưởng thành của chúng ta. "Con dù lớn vẫn là con của mẹ/ Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con". Từ những ngày mang bầu chúng ta, mẹ đã phải chịu biết bao nhọc nhằn vất vả. Chín tháng mang nặng đẻ đau rồi đau đớn vô cùng để chúng ta được có mặt trên cõi đời này cơ mà.Tiếp theo, mẹ là người dõi theo từng quá trình lớn lên của chúng ta. Mẹ là người thầy uốn nắn cho con những bài học làm người đầu tiên. Mẹ còn là người bạn luôn ở bên lắng nghe giúp đỡ chúng ta bất cứ khi nào có thể. Tình yêu thương của mẹ lúc nào cũng là vô điều kiện. Chao ôi!Mọi sự thành công của chúng ta đều có mẹ ở bên hy sinh thầm lặng, cổ vũ và động viên. Tóm lại, tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng cao đẹp mà mỗi người con cần phải trân trọng và tôn thờ.
Tại sao người biên soạn lại đặt tên đoạn trích trong chương XVIII của tác phẩm "tất đèn"(Ngô Tất Tố) là"tất nước vỡ bờ"( SGK N.Văn8).Em hãy lí giải cụ thể đều này . Giúp mik với mn
Tham khảo
Nơi em sống là một thành phố. Có trường học, bệnh viện, siêu thị, công an phường, hiệu sách, cửa hàng thời trang, mỹ phẩm, quán cà phê, khu vui chơi, các tòa nhà cao tầng mọc san sát nhau, giao thông tấp nập. Em rất yêu quý nơi em sống.Tham khảo:
Ngày đầu tiên khai trường, đó là cái ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. Cái ngày ấy đã đánh dấu sự kiện mỗi chúng ta bước vào con đường học tập.
Đó là cái ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Hôm ấy, trời thu se se lạnh, mây bồng bềnh trôi, đó cũng là biểu hiện của một ngày khai trường đang đến, một năm học mới bắt đầu. Tôi nao nao trong lòng những tưởng tượng ngây thơ với tâm trạng một đứa trẻ sắp đối diện với một sự kiện quan trọng.
Thực ra lúc đó còn bé, chưa cảm nhận được mấy về ngày khai trường và cũng chẳng biết đó là ngày gì, nhưng thấy sự quan tâm, bận rộn của người lớn phần nào tôi cũng đã nhận ra có cái gì đó quan trọng.
Hôm nay bà sẽ là người đưa tôi đến trường, bố mẹ tôi công tác xa nên không thể đưa tôi đi được, nhưng nghe bà tôi nói bố mẹ tôi cũng háo hức cái ngày này lắm. Vùng quê tôi không phải ở thành thị, cũng chẳng phải một nơi nào giàu có, đó là một vùng sông nước mang đầy nét thôn quê và sự dân dã.
Trước mặt tôi là một cái cổng trường to lớn. Xung quanh đó là hàng trăm các bạn học sinh khác cùng với biết bao tâm trạng, suy nghĩ. Tôi để ý thấy từng nét mặt lo lắng trên mặt các bạn trong đó có cả mấy đứa thường đi thả diều với tôi, cùng với sự chu đáo của người lớn giống như bà tôi vậy.
Điều đó càng làm tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng chính vì đó mà khiến tôi càng thêm bận tâm. Chợt có tiếng khóc òa sau lưng tôi, tôi liền chạy lại úp mặt vào bà và cũng nghẹn ngào khó tả.
Nước mắt tôi đã dưng dưng đến tận cổ họng. Nhưng nhớ tới những lời mà bố mẹ tôi vẫn hay nựng nịu cùng với sự dỗ dành của bà. Tôi lại can đảm lau nhẹ nước mắt và mồ hôi, đứng thẳng người.Cùng lúc đó, có một cô giáo đi lại phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn thì cô nhẹ nhàng cất tiếng nói: “Bà cho cháu vào lớp đi. Đó là lớp của cháu”.
Giọng nói ấm ấm, thanh thanh mà ngọt ngào của cô đã khiến tôi nhớ đến mẹ. Tôi không còn cảm giác sợ hãi nữa. Cô nhẹ nhàng nắm tay tôi dắt vào lớp, tôi đi theo sau cô và cảm nhận mùi thơm từ tà áo dài của cô.
Với tôi, nếu không có ngày khai trường đầu tiên đi học chữ; lần đầu tiên nghe tiếng trống trường và đứng dưới lá cờ tổ quốc hát quốc ca ấy… tôi sẽ có gì sâu sắc với mái trường và tuổi thơ nhỉ? Những kỷ niệm đẹp đẽ trong ngày khai trường đầu tiên ấy đã góp phần bồi đắp nên tâm hồn thơ của tôi.
a, Quê em ở đâu ?
Quê em ở quận 11 , Thành phố Hồ Chí Minh
b, Em yêu nhất cảnh vật gì ở quê hương ?
Quê em là một thành phố năng động , có nhiều công trình hiện đại và cây cối xanh tươi . Em yêu nhất là hàng cây xanh hai bên đường của thành phố mang tên Bác.
c, Cảnh vật đó có gì đáng nhớ ?
Buổi sáng , đoàn người đông nghịt , xe cộ chen chúc nhau trên đường phố . Buổi tối , ánh đèn đường tỏa sáng khắp mọi nơi , bên cạnh những tòa nhà cao tầng hiện đại có những ánh đèn đa sắc màu làm nhộn nhịp cả một thành phố trẻ .
d, Tình cảm của em với quê hương như thế nào ?
Em tự hào vì phong cảnh của quê hương . Đi đâu xa , em cũng luôn nhớ về miền quê của mình.
Mỗi chúng ta ai cũng có những người bạn để cùng nhau tâm tình và có được những phút giây chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống. Có những người bạn, người tri kỉ bên cạnh chia sẻ, niềm vui sẽ được nhân lên gấp đôi, nỗi buồn cũng sẽ vơi đi một nửa. Những điều đó đã khiến cho cuộc sống của chúng ta có nhiều kỉ niệm và động lực hơn bao giờ hết. Nhưng không phải ai cũng may mắn có được những tình bạn như vậy. Và Nguyễn Khuyến nằm trong số những người may mắn đó. Ông có được một tình bạn rất đẹp và tình cảm ấy được thể hiện rất rõ trong bài thơ Bạn đến chơi nhà sau đây.
Đã bấy lâu nay bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng. chợ thời xa
Hai câu thơ đầu tiên đã cho chúng ta thấy hoàn cảnh khi hai người bạn gặp nhau. Lúc ấy, người bạn của nhà thơ tới chơi sau một khoảng thời gian khá lâu mà hai người mới gặp nhau. Thế nhưng, tình trang lúc ấy, chỉ có một mình nhà thơ ở nhà, những người trẻ tuổi trong nhà đều đã đi vắng hết, ngay cả nơi để cho mọi người mua bán cũng lại không gần nhà. Những lí do hết sức khách quan ấy khiến cho nhà thơ không thể tìm được những đồ tốt để mời người bạn của mình.
Ao sâu nước cả, khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa khó đuổi gà
Không đi được ra chợ, nhà thơ lại nhìn vào nhà mình xem có những đồ gì ngon để thiết đãi khách hay không. Từ cá ở dưới ao cho tới những chú gà được nuôi ở ngoài vườn. Thế nhưng, mọi thứ dường như đều không thể thực hiện được. Nước ao rất to, không thể nào mà bắt cá được, còn gà lại không ở trong chuồng mà lại thả ngoài. Đều là những thứ ngon, tác giả rất muốn mang tới cho người bạn của mình, thế nhưng mọi ý định của ông đều không thể trở thành sự thực. Những thứ muốn mua bắt đầu đơn giản dần.
Cải chửa ra cây, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Không có thịt, mà ngay cả những loại cây cà mướp cũng không có. Những thứ gần gũi với bữa ăn gia đình nhưng lại không có được loại cây nào có thể dùng để tiếp khách, nấu cho người bạn của mình một bữa ngon. Tất cả khiến cho nhà thơ có vẻ cảm thấy buồn, cũng bất lực trước những mong muốn của mình. Thế nhưng, biết làm như thế nào được. Hoàn cảnh của ông lúc bấy giờ thực sự là không thể thực hiện được một điều nào.
Đầu trò tiếp khách, trầu không có
Bác đến chơi đây, ta với ta
Theo tập tục của người Việt Nam chúng ta, miếng trầu là đầu câu chuyện. Thế nhưng, trong căn nhà của tác giả, thậm chí ngay cả một miếng trầu cũng không có mời khách. Thế nhưng, chính trong những hoàn cảnh như vậy, câu thơ cuối về tình bạn của ông mới được tỏa sáng. Đâu cần những vật chất bên ngoài, tình cảm bạn bè chẳng cần gì cả, chỉ cần có sự hòa hợp về chí hướng mà thôi. Với ông, người bạn, người tri kỉ đã không còn là người khác nữa mà là bản thân của ông. Hai người chính là một.
Tuy chỉ là một bài thơ ngắn, thế nhưng bài thơ đã khiến cho chúng ta xúc động trước tình bạn của những người tri kỉ cùng nhau. Đối với họ, không hề có vật chất xem vào mà chỉ có tình bạn luôn được tỏa sáng, là sự đồng điệu của hai tâm hồn mà thôi. Đó mới chính là giá trị lớn nhất của tình bạn.
Bài thơ " bạn đến chơi nhà " của Nguyễn Khuyến - nhà thơ kiệt xuất của thể thơ trung đại Việt Nam đã viết theo thể thơ thất ngôn bát cú đường luật nhưng có sự sáng tạo rất độc đáo . Khi có ông bạn già tới chơi nhà , Nguyễn Khuyến đáng lẽ phải tiếp đãi bạn một bữa ăn thịnh soạn , chu đáo nhưng ông đã tạo ra một tình huống trớ trêu : mọi thứ tưởng chừng có tất cả nhưng lại ở hình thức tiềm ẩn . Qua đó thể hiện cuộc sống dân dã của ông cũng như sự hóm hỉnh , dí dỏm đến tột độ . Nhưng ở câu thơ cuối :" ta với ta " hay và ý nghĩa hơn cả thể hiện rằng , tình bạn chân thực của đôi bạn già sẽ vượt qua tất cả khó khăn , thiếu thốn vật chất . Qua bài thơ này , em thấy càng quí trọng tình bạn hơn .
Nơi nào có tình thương yêu thì nơi đó luôn có những điều kỳ diệu”.Tình yêu thương có nghĩa là gì? Đó là thứ tình cảm thiêng liêng, quý báu là sự quan tâm giữa con người và con người với nhau. Vậy tại sao chúng ta cần phải có tình yêu thương? Bởi vì nó thể hiện phẩm chất cao quý của một con người. Có tình yêu thương, con người bỗng trở nên tốt đẹp hơn trong tâm hồn. Nó nuôi dưỡng tâm hồn chúng ta ngày càng hoàn thiện hơn về mặt nhân cách, nhân phẩm, đạo đức. Nhờ có tình yêu thương mà những nỗi đau, vết thương trong tâm hồn dường như được hàn gắn, khiến cho xã hội ngày một tốt đẹp hơn, phát triển tốt hơn. Dẫn chứng mà chúng ta dễ dàng thấy được đó chính là những phong trào kêu gọi sự giúp đỡ đồng bào miền Trung bị lũ lụt hàng năm hoành hành, vùng đồng bằng Sông Cửu Long bị thiên tai tàn phá nặng nề. Khi đất nước Nhật Bản bị sóng thần ập vào tàn phá đã để lại biết bao hậu quả đau thương về người, về của cho đất nước này. Tình yêu thương đã được nhân rộng khắp thế giới khi mà phong trào ủng hộ giúp đỡ nhân dân Nhật Bản khắc phục phần nào nỗi đau thương, mất mát này được nở rộ và mạnh mẽ. Những sự việc nêu trên thể hiện tình yêu thương con người luôn luôn sẵn có trong trái tim của mỗi con người nhưng khi có dịp thì tấm lòng yêu thương ấy bỗng trỗi dậy mạnh mẽ như đợt sóng trào dâng. Ngoài những hoạt động, phong trào lớn đó thì ở ngay tại trường lớp tôi cũng có những bạn có gia đình rất nghèo khó cần được giúp đỡ, vì gia đình quá khốn khó mà nhiều bạn phải nghỉ học để phụ giúp gia đình mưu sinh. Chúng tôi là học sinh, tuy không có nhiều tiền nhưng mỗi người một chút, mỗi ngày góp chút ít thì sau một khoảng thời gian chúng tôi vẫn có thể giúp đỡ những bạn nghèo khó này đi học dưới sự giúp đỡ của quý thầy cô trong nhà trường. Những biểu hiện đó phần nào nói lên tình yêu thương luôn có mặt ở khắp mọi nơi.
1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: Vai trò của tình yêu thương trong đời sống con người.
2. Thân bài:
a. Giải thích câu nói của Loilla Cather: “Nơi nào có tình thương yêu thì nơi đó luôn có những điều kỳ diệu”.
- Tình thương yêu là gì?
Là sự quan tâm, chia sẻ, yêu thương, giúp đỡ nhau trong những lúc gặp khó khăn, gian khổ.
- Những điều kì diệu là gì?
Những điều bất ngờ xảy ra mà mình không dự đoán trước được.
=> Khẳng định nội dung của câu nói: câu nói khẳng định ý nghĩa, tầm quan trong trọng của tình yêu thương trong cuộc sống. Tình yêu thương có thể khiến cho những điều kì diệu, những phép màu xảy ra; tình yêu thương khiến cho cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, con người hạnh phúc hơn.
b. Biểu hiện của tình yêu thương trong cuộc sống:
*Trong phạm vi gia đình:
– Cha mẹ yêu thương con cái, chấp nhận bao vất vả, cực nhọc, hi sinh bản thân để nuôi dạy con cái nên người. Con cái ngoan ngoãn, trưởng thành, cha mẹ coi đó là hạnh phúc nhất của đời mình.
– Con cái biết nghe lời dạy bảo của cha mẹ, biết đem lại niềm vui cho cha mẹ, đó là hiếu thảo, là tình thương và hạnh phúc.
– Tình thương yêu, sự hòa thuận giữa anh em, giữa cha mẹ và con cái (Dẫn chứng)
*Trong phạm vi xã hội:
– Tình thương chân thành là cơ sở của tình yêu đôi lứa.( Dẫn chứng: “Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo/Ngũ lục sông cũng lội, thất bát cửu thập đèo cũng qua”….)
– Tình thương là truyền thống đạo lí: Thương người như thể thương thân; (Dẫn chứng: Chương trình Vòng tay nhân ái, Trái tim cho em,…)
– Tình thương mở rộng, nâng cao thành tình yêu nhân loại. (Dẫn chứng: Thế giới và Việt Nam hướng về những nạn nhân của sóng thần và động đất ở Nhật Bản…)
c. Ý nghĩa của tình yêu thương:
- Tình yêu thương khiến cho mỗi con người sống tốt hơn, nhân ái, vị tha hơn.
- Tạo nên sự bền vững của hạnh phúc gia đình.
- Giúp đỡ được nhiều những hoàn cảnh, số phận bất hạnh trong cuộc sống.
- Tạo nên sự gắn bó chặt chẽ trong quan hệ cộng đồng, giai cấp.
- Tình thương vượt lên trên mọi sự khác biệt giữa các dân tộc trên thế giới, tạo nên khối đoàn kết giữa các dân tộc….
d. Bàn bạc, mở rộng vấn đề:
- Khẳng định: Đó là một quan niệm nhân sinh tốt đẹp.
- Phê phán bác bỏ những người không có tình yêu thương con người:
+ Phê phán lối sống vô cảm, không có tình thương
+ Phê phán những người không biết quan tâm, chia sẻ và đồng cảm với mọi người xung quanh.
e. Bài học nhận thức và hành động:
- Rút ra bài học về phương châm sống xứng đáng là con người có đạo đức, có nhân cách và hành động vì tình thương.
- Có ý thức yêu thương, quan tâm, giúp đỡ đến những người xung quanh nhiều hơn.
3. Kết bài: Suy nghĩ và liên hệ bản thân.
Tôi không phải cô gái người Hà Nội, nhưng từ thủa bé còn trên ghế nhà trường tôi đã giành cho Hà Nội một tình cảm rất đặc biệt, ngày đó tôi cảm nhận về Hà Nội đó là một nơi vô cùng đẹp. Trong tâm trí của một đứa học sinh cấp 1 như tôi thì Hà Nội là cái gì đó xa vời quá, là cầu Thê Húc màu đỏ rực trong bài học về Hồ Gươm, là Lăng Bác Hồ thiêng liêng trong những lời kể của cô giáo, là Quốc Tử Giám xuất hiện trên những trang sách,…Trong những thước phim và trang sách thì Hà Nội mà tôi biết đẹp vô cùng và dường như tôi đã phải lòng nơi này qua những địa danh nổi tiếng và những câu thơ của các nhà thi sĩ tài ba.
Cũng lâu lắm rồi nhỉ, Hà Nội mới có những ngày nắng gắt như này, những ngày đầu mùa Hạ sẽ khiến người ta nhớ da diết mùa xuân đã qua và mong chờ mùa Thu tới, đem theo tiết trời mát vẻ và không khí dễ chịu đến. Hà Nội là nơi thể hiện rõ nhất 4 mùa trong một năm, mỗi mùa đều có nét đẹp riêng của nó, đối với cá nhân tôi thì mùa Thu của Hà Nội là khoảng thời gian tôi thích nhất. Không lạnh như mùa Đông, Nắng như mùa Hạ cũng không có những cơn mưa phùn như mùa Xuân. Mùa Thu mang trong mình vẻ đẹp nhẹ nhàng, không khí se lạnh, tôi thích cái cảm giác đi dưới tán cây lá vàng ở con đường Phan Đình Phùng và ngửi mùi hoa sữa ở đường Nguyễn Chí Thanh trong cái thời tiết se lạnh làm lòng người xao xuyến. Tôi gọi mùa Thu Hà Nội là “thời gian để yêu“
Tôi có một niềm đam mê với những bài hát và những câu thơ về Hà Nội, thật biết cách làm người khác thương nhớ. Một bức tranh mang một nỗi buồn man mác mang tên mùa Thu Hà Nội
“Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng trình qua ngõ
Hình như Thu đã về…”
(Trích Sang Thu – Hữu Thỉnh)
Ngày trước chưa đặt chân đến Hà Nội thì tôi không hề thích mùa Thu một chút nào, mùa Thu là khoảng thời gian cây cối cứ khô héo không có sức sống, da thì khô, nói chung tôi không hề thích cho đến khi đặt chân đến Hà Nội và cảm nhận 4 mùa ở đây. Mùa Thu Hà Nội là mùa thay lá, có những con đường lá lãng mạn như trên phim Hàn Quốc và chỉ cần có một cơn gió khẽ qua cũng đã làm cho những chiếc lá này rơi xuống như cơn mưa. Điều đặc biệt hơn là bạn sẽ được ngửi mùi hương hoa sữa nhàn nhạt mỗi khi vào mùa, tất cả những điều này đã tạo nên trong tôi một mùa Thu Hà Nội rất đẹp của riêng tôi, dù có đi đâu thì nó vẫn làm tôi nhớ da diết.
Có lẽ bạn không biết rất nhiều mối tình được xe tơ bằng ” mùa Thu Hà Nội “, những cặp đôi thường có sở thích đưa nhau đi vi vu khắp ngõ nghách của Hà Nội, ăn những món ăn đặc sản của mùa Thu, chụp ảnh dưới những tán lá cây vàng,…cứ thế người ta gọi đây là ‘mùa để yêu thương” và tôi cũng đã tìm được người thương ở thời điểm này. Cảm ơn “cậu” vì đã giúp tớ không cô đơn nơi đất khách này.
Mùa Thu Hà Nội là cái mùa dễ gây thương nhớ và cũng dễ khiến người ta quyến luyến khi muốn đi xa. Những người vãng lai đã từng ở Hà Nội vào mùa Thu thì chắc chắn khi đi sẽ thường ngẩn ngơ thương nhớ cái không khí dễ chịu của những ngày mát mẻ, có chút se se lạnh. Tôi có một người bạn bằng tuổi ở Hồ Chí Minh, năm ngoái vào tháng 10 đã ra thăm tôi nhưng chỉ ở lại được 2 tuần đã phải về. Bạn đấy về được vài hôm đã gọi điện lại cho tôi nói “Tớ nhớ Hà Nội quá! Giá như ở lại Hà Nội thêm để tận hưởng nốt không khí mùa Thu Hà Nội, để cậu đưa tớ đi thêm nhiều địa điểm và ăn nhiều món ăn hơn“. Hỏi ra có phải cậu lỡ phải lòng cô gái nào rồi không? thì không nói được nhưng vẫn cứ bảo sang năm muốn ra tiếp. Tôi thích sự giản dị của Hà Nội mặc dù là thành phố lớn nhưng có cà phê vỉa hè, trà đá, bán hàng rong, tôi thích cảm giác dậy sớm ngày cuối tuần đi ăn bát phở buổi sáng rồi lượn lờ khắp các con phố cổ, Phan Đình Phùng, Hồ Tây…sau đó tạo vào quán cà phê nào đó ngồi buôn chuyện với bạn bè đến chiều rồi về. Hà Nội là thế đấy, đâu phải lúc nào cũng nhộn nhịp, hối hả đâu, cũng có những lúc yên bình và nhẹ nhàng theo cách riêng của nó.
Thói quen uống cà phê vỉa hè của người dân Hà Nội
Phố cổ buổi tối với nhiều hàng quán mở ra
Hà Nội trong tôi cứ thế ăn sâu vào tâm trí, chỉ cần đi đâu một thời gian ngắn là chắn tôi sẽ cảm thấy thiếu thiếu thứ gì đó mà bứt rứt không yên. Khó có ai lỡ rời xa Hà Nội khi mùa thu tới, và cũng không có một ai đang ở nơi xa xôi lại không tìm đường quay về với Hà Nội, để chắc chắn rằng mình không bỏ lỡ những đặc sản của ngày Thu tuyệt đẹp giữa thành phố nổi tiếng này.
Nhớ lắm cái cảm giác mùa Hạ với những cơn mưa đầu mùa, nhớ mỗi khi ta ngủ dậy, mở mắt ra thấy bầu trời mát mẻ vì cơn mưa đêm qua. Để rồi ra ngoài đường nhiệt độ mát mẻ khiến khuôn mặt ai cũng hớn hở cười nói, cơ mặt giãn ra không như những hôm trời nắng. Đi đường nhìn những chiếc lá cây có màu xanh nổi bật cả một vùng trời nhờ được tắm dưới những hạt mưa đêm qua, bầu trời lúc này thật đẹp. Tôi thích được nhìn thấy những chiếc xe đạp chở đầy hoa tươi, chiếc xe chở sắc màu của mùa hè đi khắp các con phố sao mà xinh xắn thế. Hà Nội đặc biệt thế đấy, chỉ cần bước xuống phố là bao mệt mỏi đều tan biến.
Hoa Phượng rực đỏ một vùng trời
Khi bạn có một nơi luôn dang rộng vòng tay chào đón bạn trở về thì chắc chắn bạn sẽ rất hạnh phúc. Ở đó có những điều gắn liền với tuổi thơ của bạn và được gặp những người bạn một thời tóc xanh cùng đạp xe đến trường nhưng nay đã lốm đốm bạc màu.
Có lẽ những ai gắn bó với Hà Nội từ những ngày bé thì vẫn sẽ lưu luyến vẻ cổ kính ngày trước rất nhiều, vì thực sự tôi còn không quen với thành phố đầy nhà cao tầng hiện đại như bây giờ. Những ai ở Hà nội từ ngày xưa thì chắc chắn sẽ nhớ những con hẻm nhỏ hoặc ngõ to có những món ăn cổ truyền, vào giờ tan làm sẽ bị tắc đường. Nhớ hương vị cà phê cóc quen ai cũng biết và những ngôi nhà nhỏ mà nay chỉ phố cổ giữ lại được.
Những ai đã có tuổi trẻ học và làm việc ở thành phố này thì chắc chắn sẽ có cảm nhận về Hà Nội trong tâm trí rất đẹp và nếu có ngày phải rời xa để đến một thành phố khác chắc chắn sẽ không khỏi nhớ thương nơi đây. Một thành phố giữ những ước mơ và hoài niệm thời trẻ của bạn, nơi giúp bạn dày dạn và trưởng thành hơn. Là những tối Hồ Tây bạn bè tụ tập bạn bè uống nước, những lần ăn kem và ngắm bình minh Hồ Tây. Đặc biệt là những đêm lang thang vài lon bia cùng đám bạn trên cầu Long Biên đến muộn rồi lại đi chợ hoa đêm đến rạng sáng mới về.
Có những buổi tụ tập bạn bè cuối tuần
Cầu Long biên gắn liền với những buổi tối đi phượt
Hà Nội cứ thế đi vào lòng người, chẳng có gì quá đặc biệt nhưng mọi thứ thuộc về Hà Nội lại gây thương nhớ cho mỗi người, nỗi nhớ dai dẳng không thể bỏ qua. Thật khó có ngòi bút hay ngôn từ nào có thể diễn tả được hết cái đặc sắc của Hà Nội. Đến với thành phố Thủ Đô này bạn sẽ có cảm nhận về Hà Nội một cách sâu sắc với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, bạn sẽ khó mà quên được mùa Thu Hà Nội với vẻ đẹp bình dị và êm ái. Trên đây là cảm nhận riêng của tôi đối với Hà Nội, còn bạn có cảm nhận về Hà Nội như nào hãy để lại ý kiến bên dưới nhé!
viết mấy câu cho đến mấy câu vậy bạn phải nói mik mới biết chứ chẳng nhẽ lại viết vô hạn câu ^^