Mong mn giúp. Hứa tick trả mn. Cảm ơn mn nhiều lắm!
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bài 3:
2 giờ 30 phút = 2,5 giờ
Quãng đường xe máy đi là:
42 x 2,5 = 105 ( km)
Xe máy còn cách B:
135 - 105 = 30 (km)
Đ/s: 30 km
Bài 4:
Thể tích 1 khối lập phương nhỏ là:
2 x 2 x 2 = 8 ( cm3)
Thể tích HLP lớn là:
8 x 8 = 64 ( cm3)
Đ/s: 64 cm3
Hok tốt !!!
Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 - là năm học thứ 2 của mái trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường.Tôi hít thở không khí trong lành của một buổi sáng đẹp trời,cảm xúc lúc ấy thật hồi hộp,xao xuyến . Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn.Cuối cùng cánh cổng trường cấp 2 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học đầu tiên lớp 7.
Ngày khai giảng đáng nhớ nhất của bạn như thế nào? Với tôi, ngày khai giảng đáng nhớ nhất ấy là khi tôi là một học sinh lớp 5. Tôi còn nhớ rõ đó là vào một buổi sáng mùa thu tiết trời thật trong trẻo. Tôi dậy từ rất sớm, khoác trên mình màu áo trắng tinh khôi, đeo chiếc khăn quàng đỏ tươi tung tăng tới trường. Vẫn là ngôi trường thân quen ấy, nhưng hôm nay tôi thấy sao mà trường thật đẹp, thật lộng lẫy. Phải chăng đây là buổi lễ khai giảng cuối cùng của tôi dưới mái trường thân yêu này nên cảm xúc trong tôi lúc này xao xuyến đến lạ thường? Tiếng nhạc,tiếng hát ca tưng bừng, tiếng gọi chào nhau í ới của lũ bạn bè sau kì nghỉ hè dài hay tiếng khóc nấc rụt rè của các em nhỏ ngày đầu tựu trường hôm ấy dường như một lần nữa tái hiện lại trong trí nhớ tôi. Tôi nhớ rõ tiếng thầy hiệu trưởng phát biểu chào một kì học mới thật thành công, chúc cho chúng tôi một năm học ý nghĩa. Tôi nhớ cả tiền trống :" Tùng tùng tùng..." mở đầu năm học mới, nhớ sắc xanh, sắc đỏ của những chùm bóng bay được thả trên bầu trời mùa thu ngày hôm đó. Tất cả, tôi đều nhớ rõ mồn một. Ngày khai giảng cuối cùng dưới mái trường tiểu học thân yêu đó luôn là kỉ niệm khó phai trong lòng của tôi vậy đó.
- Tím dòng sông - tím lục bình
Con đò ký ức trở mình nghe thương
- Ai đi chợ Thủ - Bình Dương"
Hỏi dùm tôi...lá trầu vườn nhà em...
Bình Dương Một góc tình riêng...!
- Chiều chiều mượn ngựa ông Đô,
Mượn ba chú lính đưa cô tôi về
Đưa về chợ Thủ bán hủ, bán ve
Bán bộ đồ chè, bán cối đâm tiêu
- Có bao giờ anh về Bình Dương
Dưới bóng quê hương vườn cây trái ngọt
Nghe hương quê đưa về thoang thoảng
Cây trái trong vườn thơm từng bước chân qua
Những con đường mẹ về ban trưa
Bóng nắng chang chang ngày xưa lối nhỏ
Nay thênh thang chân trời dang rộng
Em đón chờ anh trong hương sắc Bình Dương
Đậm đà tình quê khúc dân ca ngọt ngào
Dịu dàng làm sao có em là ca dao
Thuyền là vầng trăng lướt trên sông êm đềm
Điệu đàn tình quê gió đưa về êm êm
Dù mai sau đó có như cánh chim ngàn phương
Tình quê tha thiết nhớ thương ôi càng thương
- Ai về ngang đất Lái Thiêu
Nhớ người con gái mỹ miều nết na
Bình Dương người đẹp mặn mà
Minh tinh Thẩm Thúy, nữa là Việt Trinh
Hàng hàng lớp lớp gái xinh
Còn chờ ai đến trao tình đó
- Ai về ngang đất Lái Thiêu
Nhớ người con gái mỹ miều nết na
Bình Dương người đẹp mặn mà
Minh tinh Thẩm Thúy, nữa là Việt Trinh
Hàng hàng lớp lớp gái xinh
Còn chờ ai đến trao tình đó nha
- Có bao giờ anh về Bình Dương
Dưới bóng quê hương vườn cây trái ngọt
Nghe hương quê đưa về thoang thoảng
Cây trái trong vườn thơm từng bước chân qua
Những con đường mẹ về ban trưa
Bóng nắng chang chang ngày xưa lối nhỏ
Nay thênh thang chân trời dang rộng
Em đón chờ anh trong hương sắc Bình Dương
Đậm đà tình quê khúc dân ca ngọt ngào
Dịu dàng làm sao có em là ca dao
Thuyền là vầng trăng lướt trên sông êm đềm
Điệu đàn tình quê gió đưa về êm êm
Dù mai sau đó có như cánh chim ngàn phương
Tình quê tha thiết nhớ thương ôi càng thương
- Anh về chợ Búng nhớ em
Sầu riêng , măng cụt nhớ đem quà về
Nếu anh mà có ô kê
Bánh Bèo, Bì Cuốn, khỏi chê anh rồi.
- Chiều chiều mượn ngựa ông Đô,
Mượn ba chú lính đưa cô tôi về
Đưa về chợ Thủ bán hủ, bán ve
Bán bộ đồ chè, bán cối đâm tiêu
\(\frac{2}{2.4}+\frac{2}{4.6}+....+\frac{2}{x\left(x+2\right)}=\frac{4}{9}\)
<=> \(\frac{1}{2}-\frac{1}{4}+\frac{1}{4}-\frac{1}{6}+....+\frac{1}{x}-\frac{1}{x+2}=\frac{4}{9}\)
<=> \(\frac{1}{2}-\frac{1}{x+2}=\frac{4}{9}\)
<=> \(\frac{1}{x+2}=\frac{1}{18}\)
=> \(x+2=18\)
<=> \(x=16\)
Vậy...
\(x = {-b \pm \sqrt{b^2-4ac} \over 2a}\)