K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mời các bạn so sánh bài giải nhất số 120 và số 121:DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Dương https://olm.vn/thanhvien/duong0906Câu 2: “Lẽ nào vay mà không trảSống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”Khi con người càng trải qua dòng chảy cuộc đời thì càng thấm đẫm ý nghĩa hai câu thơ ấy của Tố Hữu. Đó là lẽ tự nhiên hiên ngang sống trong mọi thời đại: Cho đi, cuộc sống mới có ý nghĩa!...
Đọc tiếp

Mời các bạn so sánh bài giải nhất số 120 và số 121:

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Dương https://olm.vn/thanhvien/duong0906

Câu 2: “Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”
Khi con người càng trải qua dòng chảy cuộc đời thì càng thấm đẫm ý nghĩa hai câu thơ ấy của Tố Hữu. Đó là lẽ tự nhiên hiên ngang sống trong mọi thời đại: Cho đi, cuộc sống mới có ý nghĩa! Thế nên, một cách khách quan và đầy kinh nghiệm, có người cho rằng: “Hạnh phúc là cho và sống vì người khác". Lẽ nào sống cho riêng mình, chúng ta không thấy cô đơn, lạc lõng? Lẽ chăng con người ích kỷ sẽ được mọi người yêu thương và sống trong hạnh phúc? Bạn biết câu trả lời rồi đấy, đó là lý do ý kiến trên hoàn toàn đúng đắn!
Vậy hạnh phúc là gì mà góp phần lớn cho một cuộc đời ý nghĩa? Hạnh phúc là cảm xúc vui sướng, thỏa mãn về vật chất hay tinh thần khi đạt được một điều nào đó như ý muốn. Hạnh phúc đôi khi không phải là sơn hào hải vị hay nước hoa đắt tiền, mà là một gói xôi khi đói hay một phút gặp gỡ giữa mẹ và người con xa xứ, quan trọng hơn hết là những điều bình dị nhưng ý nghĩa và sự bằng lòng thực tại. Một người hạnh phúc sẽ nhìn cuộc đời dưới góc độ tích cực và đầy màu sắc, từ đó làm nên những điều tích cực, hay ít nhất là lan tỏa hạnh phúc đến mọi người. Hạnh phúc là thứ vô hình nhưng người ta vẫn thường nói “cho đi hạnh phúc", “nhận lấy hạnh phúc"... như một món quà vật chất cầm nắm được. Tại sao thế? Cũng dễ hiểu thôi khi chúng ta trao đi niềm tin, lòng thương mến, vị tha, sự tôn trọng hay điều tử tế với người khác, thì đó chính là món quà vô cùng ý nghĩa viết nên câu chuyện cuộc sống rồi. Cuộc sống đầy ắp món quà, bạn đã nhận được chưa? À, đây là quà đặc biệt, nên bạn cũng phải nhận theo cách đặc biệt chứ - cho đi bằng yêu thương, cuộc sống trao lại bằng thương yêu!
“Cho đi" ở đây không phải là cho những thứ mình không dùng đến, chăm chăm nghĩ đến lợi của mình, mà là cho vì người khác họ cần, vì miếng cơm giúp họ no, vì manh áo giúp họ ấm. Đó là sống vì người khác! Vì thế cho đi và sống vì người khác có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Mình không cho đi, sao gọi là sống vì người khác? Họa chăng cũng là vì người khác mà lòng đố kỵ hay lòng tham tăng lên bội phần cho những người ích kỷ.
Như vậy, “Hạnh phúc là cho và sống vì người khác\" là một chân lý sống khai thông lối sống tử tế cho con người: Yêu thương và sẻ chia chính là giao điểm giữa ngã ba người với người, với hạnh phúc. Là điều giản đơn mà ai cũng có thể làm được nhưng lại làm nên hạnh phúc lớn, cho mình và cho người! Thật là một sức mạnh vi diệu!
Một nơi tràn đầy sự cho đi và sống vì người khác sẽ “cảm hóa” được cả Nam Cực lạnh giá. Bởi đó là hơi ấm nồng, không quá nóng để làm tan chảy mọi thứ, mà chỉ đủ nóng để sưởi ấm. Còn nơi thiếu đi những người biết cho đi và sống vì người khác thì dù là sa mạc Xa-ha-ra cũng trở nên lạnh giá. Thương thay cho phận “cô bé bán diêm\" phải chết rét mà nguyên nhân sâu xa chính là do trái tim băng giá tồn tại trong con người vô tâm, ích kỷ. Thật đáng sợ!

Hoặc là có những con người cũng đáng sợ không kém khi họ cứ “miệng nam mô bụng bồ dao găm\". Những người ấy chỉ lợi dụng sự cho đi để đưa mình lên cao, ở một độ cao mà người khác phải ngước nhìn. Nói cách khác, “cho đi" như một sự xem thường của họ dành cho người nhận, mà điển hình trong xã hội là sự phân hóa giàu nghèo tạo khoảng cách giữa người với chính đồng loại của mình. Đôi khi của cải lại là hạt mầm của lòng ích kỷ và kiêu ngạo. Điều đáng buồn là một bộ phận không nhỏ trong xã hội lại biến “nhiều của" thành nước mát tưới cho hạt mầm ấy, để rồi cuối cùng họ chợt tự vấn, “hạnh phúc là gì?”.
Ai cũng mưu cầu hạnh phúc, nhưng đôi khi, ta cứ lẩn quẩn tìm hạnh phúc mà không thấy đâu như hổ tìm đuôi của mình, vì ta đã quên rằng, hạnh phúc ở ngay bên cạnh ta, chỉ cần ta biết mở lòng và thấu cảm, sẻ chia thì tự khắc hạnh phúc sẽ luôn theo ta.
“Hạnh phúc là cho và sống vì người khác" nghe có vẻ cao thượng quá, nhưng thật ra đơn giản lắm bạn à! Không phải đến khi nào bạn có tiền mới có thể cho đi, mà bạn có thể cho quà tinh thần mà? Công thức là chỉ cần có tình yêu, mọi thứ đều sẽ “ngon", chẳng phải có câu thơ rất hay đấy sao – “Còn gì đẹp trên đời hơn thế, người với người, sống để yêu nhau". Hay bạn có thể cho đi những thứ nhỏ nhoi nhưng người khác cần như nhân dân ta có câu “lá lành đùm lá rách, lá rách đùm lá rách hơn". Là một học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường, em sẽ cố gắng học tốt để biết lẽ làm người, và không quên giúp đỡ những người gặp khó khăn khi mình có thể. Em không biết gì nhiều, nhưng em biết rằng, là con người, hãy sống như một con người!

DƯỚI ĐÂY LÀ BÀI VĂN ĐẠT GIẢI NHẤT: Trương Thanh Hiếu https://olm.vn/thanhvien/daviddagea123

1.  Câu chuyện đầy ắp tình người được nhắc đến trong bức ảnh đó là một nhà hảo tâm tên Nguyễn Việt Anh với chiếc bình đựng trà chanh ở đường Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà Nội.

2.                “Lẽ nào vay lại không trả

   Càng trải qua những dòng chảy bất tận của cuộc đời thì con người chúng ta mới cảm nhận được hết những ý nghĩa sâu xa, thâm thúy trong hai câu thơ lục bát của nhà thơ Tố Hữu.

    Sống một cuộc đời hạnh phúc và ý nghĩa là không chỉ là được ăn sơn hảo hải vị, có thật nhiều tiền mà đôi khi nó chỉ giản dị như là gặp được bạn bè sau đợt nghỉ dịch vừa rồi, hay đạt được điểm 10 tròn trĩnh xứng đáng với công sức ôn luyện, miệt mài, hay ít nhất là lan tỏa hạnh phúc đến với mọi người. Quan trọng nhất đó là, một người hạnh phúc sẽ luôn có những suy nghĩ tích cực, từ đó mang tới và chia sẻ suy nghĩ ấy với mọi người xung quanh. Vì khi tình yêu thương, sự yêu mến được trao đi đến người khác thì nó cũng như một món quà vậy. Bạn trao cho cuộc sống sự yêu thương chân thành rồi cũng sẽ có ngày bạn sẽ được trả ơn theo một hình thức nào đó, vẫn là sự thương yêu đó mà thôi.    Sự “cho đi” không phải là quẳng đi những thứ mình vứt bỏ cho người khác để gọn chỗ mà là giúp cho người khác nhận được tình cảm mà bạn bỏ ra. Đó mới là sống vì người khác. Chỉ cần mọi người đều có trái tim nhân hậu, tình cảm thì lớp băng vĩnh cửu ở hai cực Trái đất có lạnh cũng phải tan chảy thôi. Trái ra, những người có trái tim băng giá, ích kỉ thì đến sa mạc Sahara cũng trở nên lạnh giá. Nếu như ngày giáng sinh hôm ấy, chúa trời phái những người có lòng tốt chứ không phải là trái tim giá lạnh kia thì cô bé bán diêm đã có thể về nhà....

       Không ở đâu xa, ngay tại thủ đô Hà Nội thân yêu của chúng ta cũng có sự ấm áp của lòng người đó thôi. Anh Nguyễn Việt Anh, một con người giàu nhân ái đã cùng với bạn bè mình trích một khoản nhỏ trong thu nhập làm một bình trà tranh đá miễn phí tại góc phố, nơi có nhiều người qua lại. Mỗi sang, anh đều dậy sớm pha trà cho mọi người. Vào buổi trưa, trời thì nóng bức, mọi người đều mệt, nhất là những tài xế công nghệ, shipper còn phải đi dưới cái nắng chang chang này. Hiểu được nỗi khổ của họ, anh đã để bình nước ở đó để cho mọi người đi qua có được một cốc trà ngon lành để giải khát.  Cốc nước mát lạnh này đã giúp cho người lao động ngoài trời được giải tỏa cơn khát và còn là chỗ nghỉ ngơi cho sảng khoái tinh thần để tiếp tục làm việc trong thời tiết khắc nghiệt như thế. “Tiếng lành đồn xa, tiếng dữ đồn gần” câu chuyện về con người giàu lòng nhân ái đã bay xa khắp tổ quốc, được cộng đồng mạng khen ngợi, dư luận ủng hộ. Đó là những tấm gương sang đáng để chúng ta noi theo học tập, là một hạt mầm cần ta chăm chút, gieo hạt.

       Là một học sinh còn ngồi trên ghế của nhà trường, em cũng không quá xuất sắc, những thứ em hiểu chỉ rất đơn giản nhưng em vẫn sẽ giữ được tinh thần học tập và làm việc theo phong cách Người tốt việc tốt của chủ tịch Hồ Chí Minh thân yêu và giúp người hoạn nạn bằng hết khả năng của bản thân. Và là một con người thì hãy sống như một con người tốt!

 

So sánh xong chưa nhỉ, giờ tới bình luận của mình nè:

Lúc mình còn đăng nhập tài khoản hoàn toàn có thể thấy bình luận của mk 

Lúc mình thoát tài khoản ra, bình luận đi đâu mất, nhưng khi đăng nhập lại vẫn thấy:

Trong khi bạn  mình (Maria Himesato) hoàn toàn có thể thấy bình luận của bạn ấy, trong khi của mình không bao giờ xuất hiện;

Mấy bạn ko tin có thể vào văn vui số 121 mà xem.

Chắc chắn OLM không cho mình bình luận đây mà. OLM từ trước đến giờ không hề công bằng đâu, các bạn nào muốn bỏ thì cứ bỏ đi.

OLM muốn trừ điểm mình thì cứ trừ thoải mái. Mà mấy người trừ cũng phải có cơ sở, tôi nói có gì sai à. Mấy người hãy chỉ ra cái sai đi, mấy người sai thì có, những gì tôi nói trên đây đều là sự thật.

Bạn nào đồng tình với mình không?

0
23 tháng 12 2022

Bạn tham khảo dàn ý sau đây nha

1. Mở bài

Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: Lí tưởng sống của giới trẻ hiện nay (học sinh tự lựa chọn cách viết mở bài trực tiếp hoặc gián tiếp cho bài làm văn của mình tùy thuộc vào khả năng của từng người).

2. Thân bài

a. Giải thích

Lí tưởng sống: những suy nghĩ, hành động tích cực của con người, hướng đến những điều tốt đẹp và cao cả.

Lí tưởng sống ảnh hưởng quan trọng đến suy nghĩ và hành động của giới trẻ đặc biệt là các bạn thanh niên hiện nay.

b. Phân tích

• Biểu hiện của người có lí tưởng sống

Biết phấn đấu, vươn lên trong cuộc sống của mình, nỗ lực hết sức để mong muốn đạt được những thành tựu cho riêng mình.

Khi vấp ngã không chán nản, buông xuôi mà tìm cách đứng dậy sau vấp ngã để đi tiếp con đường mình đã chọn.

Biết yêu thương những người xung quanh, luôn muốn lan tỏa những thông điệp tích cực ra xã hội, làm cho xã hội này tốt đẹp hơn.

• Lợi ích của lí tưởng sống

Mang đến cho con người những thành quả sau bao nỗ lực, cố gắng.

Giúp chúng ta tôi luyện những phẩm chất quý giá: chăm chỉ, cần cù, lạc quan.

Khiến chúng ta được người khác yêu thương, tin tưởng và học tập theo.

c. Chứng minh

Học sinh lấy dẫn chứng về những người trẻ sống có lí tượng nổi bật, tiêu biểu mà được nhiều người biết đến.

d. Phản biện

Trong xã hội vẫn còn nhiều người sống không có ước mơ, hoài bão, vô cảm hoặc có ước mơ nhưng không cố gắng thực hiện mà chỉ hão huyền, viển vông về một cuộc sống tốt đẹp hơn → những người này đáng bị phê phán, chỉ trích.

3. Kết bài

Khái quát lại tầm quan trọng của lí tưởng sống đối với giới trẻ đồng thời rút ra bài học, liên hệ bản thân.

 

7 tháng 2 2021

Giúp mình với nè yeu

7 tháng 2 2021

a, Thể thơ tự do

PTBD: biểu cảm

b, ND: sống phải biết sẻ chia, cống hiến, làm tốt vai trò của mình, không nên chỉ nhận cho riêng mình

7 tháng 4 2022

Tham khảo:

  Thơ hay không chỉ giàu cảm xúc mà còn lấp lánh chất trí tuệ, lí trí, mang hàm nghĩa sâu xa. Tôi rất thích khi đọc đoạn thơ sau đây, rút trong bài Một khúc ca xuân của Tố Hữu viết vào tháng 12 năm 1977:

                                           Nếu là con chim, là chiếc lá

                                           Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh

                                           Lẽ nào vay mà không trả

                                           Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình.

        Đoạn thơ đã gợi lên trong tâm trí tôi bao suy nghĩ, bao điều lí thú. Tác giả đã nêu lên một quan niệm sống tích cực, sống đẹp trong mối quan hệ nhân sinh: vay và trả, cho và nhận giữa cộng đồng đối với mọi người, nhất là thế hệ trẻ.

        Đoạn thơ đẹp, đẹp giản dị, đẹp hồn nhiên. Con chim và chiếc lá vừa là biểu tượng cho sự sống, vừa là hình tượng của ngôn ngữ thi ca: “Chim phải hót, chiếc lá phải xanh”. Chim hót vì sống theo bản năng, được sống, được bay lượn trong ánh sáng và bầu trời tự do. “Lá phải xanh”, lá được nuôi dưỡng bàng nước, bằng mầu mỡ của đất, bằng khí trời và ánh sáng. Được sống trong tự nhiên nên “chim phải hót, chiếc lá phải xanh”. Đó là quy luật của tự nhiên, quy luật của sự sống muôn đời và vĩnh hằng. Màu xanh của lá, tiếng hót của chim trời còn là vẻ đẹp của thiên nhiên, đem lại vẻ đẹp kì diệu của sự sống.

        Từ chim hót, lá xanh, nhà thơ nói đến vay và trả, cho và nhận, đó là quy luật của cuộc sống xã hội, của con người. Nói một cách khác, là quan niệm sống, đạo lí sống. “Vay mà không trả là vong ân bội nghĩa, đó là cách hành xử của những kẻ “ăn xổi ở thì”, của loại người bất nhân bất nghĩa. Hai tiếng “lẽ nào” là một lời khẽ nhắc: không nên làm như thế, không được ứng xử như thế.

        Có vay và có trả là đúng đạo lí. Vay và trả mang hàm nghĩa chịu ơn, mang ơn và đền ơn đáp nghĩa: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “Uống nước nhớ nguổn", “Ai ơi. bưng bát cơm đầy/ Nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng?”, là vay là trả. Trong xà lim máy chém, trên đường bước ra pháp trường của thực dân Pháp, người chiến sĩ cách mạng vẫn ngẩng cao đầu, vẫn hiên ngang, tự hào nhắc nhở mình, động viên mình:

                                           Đã vay dòng máu thơm thiên cổ  

                                           Hãy trả ta cho mạch giống nòi.

        Qua mấy nghìn năm đằng đẵng, lớp lớp con người Việt Nam từ thế hệ này qua thế hệ khác đã đem mồi hôi và xương máu để xây dựng và bảo vệ nơi chôn nhau cắt rốn của mình, làm nên giang sơn gấm vóc, ngày thêm vẻ vang, ngày thêm giàu đẹp. Ai cũng cảm thấy nghĩa vụ thiêng liêng đối với Tổ quốc đè nặng đôi vai, gắng sức vươn lên đem tài trí góp sức cùng đồng bào “trả” món nợ cùa tổ tiên, ông cha mà mình đã “vay”, đã nhận:

                                           Đất là nơi Chim về

                                           Nước là nơi Rồng ở

                                           Lạc Long Quân và Âu Cơ

                                           Đẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng

                                           Những ai đã khuất, những ai bây giờ

                                           Yêu nhau và sinh con đẻ cái

                                           Gánh vác phần người đi trước để lại

                                           Dặn dò con cháu chuyện mai sau

                                           Hằng năm ăn đâu làm đâu

                                           Cũng biết cúi đầu nhớ ngàv giỗ Tổ..

                                                (Đất nước - Nguyễn Khoa Điểm)

        Khép lại đoạn thơ là một lời nhắn gửi về đạo lí làm người. “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”. Trong văn cách, “cho” là cống hiến, dâng hiến, là phục vụ. “Nhận” là hưởng thụ. Trong cuộc sống thời bình, đem mồ hôi, đem công sức làm ra nhiều của cải,. góp phần làm cho dân giàu nước mạnh là “cho”. Thời kháng chiến, tất cả mọi miền hậu phương đều hướng về tiền tuyến, thi đua “thóc không thiếu một cân, quân không thiếu một người”; hàng vạn nam nữ thanh niên ào ào ra trận, quyết tâm “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Hàng ngàn sinh viên Ưu tú “xếp bút nghiên theo việc đao cung’’ để chiến đấu giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc. Có biết bao chiến sĩ, đồng bào đã “cho ", đã “hiến dâng”, đã “phục vụ”, đã hi sinh đề giành chiến thắng. Nào ai đã đắn đo, là “chỉ nhận riêng mình”.

        Một chữ “cho” bình dị mà chứa đựng biết bao tốt đẹp. Lúc đói rét thì nhường cơm sẻ áo. “lá lành đùm lá rách”; lúc hoạn nạn thì chung lưng đấu cật, đồng cam cộng khổ. Vì ai cũng biết sống đẹp, đã biết “cho” nhau tình thương, san sẻ, tương thân tương ái. Có “cho”, có san sè, có đồng cảm mới được sống hạnh phúc trong tình người rộng lớn, trong lòng đồng bào, đồng chí. Một chữ “cho" trong bài thơ Bầm ơi của Tố Hữu ngợi ca tình quân dân cá nước, ngợi ca lòng mẹ Việt Nam chắc nhiều người còn nhớ:

                                           Bao bà cụ từ tâm làm mẹ,

                                           Yêu qúy con như đẻ con ra

                                           Cho con nào áo, nào quà,

                                           Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi...

Vì biết “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình", nên ai cũng biết sống đẹp làm tròn nghĩa vụ công dân; sống, lao động, chiến đấu vì sự tồn vong của dân tộc, sự bền vững của đất nước:

                                           Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất Nước những núi Vụng Phu

                                           Cặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống Mái

                                           Gót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lại

                                           Chín mươi chín con voi góp mình dựng đất Tổ Hùng Vương

                                           Những con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳm

                                           Người học trò nghèo góp cho Đất Nước mình núi Bút non Nghiên...

                                                  (Đất Nước - Nguyễn Khoa Điềm)

Những chữ như: “góp nên”, “góp cho”, “góp mình”, “để lại” trong đoạn thơ trên đã làm sáng ngời một quan niệm sống đẹp, “sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”. Đó là tình nhân ái, đức hi sinh của con người Việt Nam trong trường kì lịch sử.

        Nhờ có truyền thống cao đẹp đó mà nhân dân ta tự hào về đất nước Việt Nam:

                                           Ôi Đất Nước sau bốn nghìn năm đi đâu ta cũng thấy

                                           Những cuộc đời đã hóa núi sông ta.

        Bước sang thế kỉ XXI, đất nước ta phát triển một cách kì diệu trên con đường công nghiệp hóa và hiện đại hóa. Đoạn thơ trên đây của Tố Hữu vẫn còn nhiều ý nghĩa thời sự mới mẻ, nhất là đối với tuổi trẻ Việt Nam.

        Học giỏi, lao động tốt vì sự nghiệp đổi mới đất nước, vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh. Học giỏi, lao động giỏi, tiến quân vào mặt trận khoa học kĩ thuật. Sống trong lao động sáng tạo, sống hạnh phúc trong tình nhân ái bao la.

        Hơn bao giờ hết, tuổi trẻ chúng ta mới thấy thấm thía về tinh cảm, tư tưởng hàm chứa trong một vần thơ đẹp, giàu ý nghĩa:

                                           Lẽ nào vay mà không trả

                                           Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình



 

7 tháng 4 2022

cày đỉnh vậy cậu :< 

11 tháng 4 2018

có số con vịt trống là : 126 : ( 2 + 5) x 2 = 36 con

có số con vịt mái là : 126 - 36 = 90 con 

đáp số tự viết nha bạn !

vịt trống : /___________/_____________/                                                                                              126 con vịt trống và mái

vịt mái   : /___________/_____________/______________/_____________/_____________/

30 tháng 12 2018

Mình xin 15sp cho giải nhì nhé :))

Mong các bạn tài trợ khác ko thưởng nhầm tai hại đấy :)

31 tháng 12 2018

CHo tui tham gia vs huhu

11 tháng 11 2018

Thơ hay không chỉ giàu cảm xúc mà còn lấp lánh chất trí tuệ, lí trí, mang hàm nghĩa sâu xa. Tôi rất thích khi đọc đoạn thơ sau đây, rút trong bài Một khúc ca xuân của Tố Hữu viết vào tháng 12 năm 1977:

                                           Nếu là con chim, là chiếc lá

                                           Thì chim phải hót, chiếc lá phải xanh

                                           Lẽ nào vay mà không trả

                                           Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình.

Đoạn thơ đã gợi lên trong tâm trí tôi bao suy nghĩ, bao điều lí thú. Tác giả đã nêu lên một quan niệm sống tích cực, sống đẹp trong mối quan hệ nhân sinh: vay và trả, cho và nhận giữa cộng đồng đối với mọi người, nhất là thế hệ trẻ.

Đoạn thơ đẹp, đẹp giản dị, đẹp hồn nhiên. Con chim và chiếc lá vừa là biểu tượng cho sự sống, vừa là hình tượng của ngôn ngữ thi ca: “Chim phải hót, chiếc lá phải xanh”. Chim hót vì sống theo bản năng, được sống, được bay lượn trong ánh sáng và bầu trời tự do. “Lá phải xanh”, lá được nuôi dưỡng bàng nước, bằng mầu mỡ của đất, bằng khí trời và ánh sáng. Được sống trong tự nhiên nên “chim phải hót, chiếc lá phải xanh”. Đó là quy luật của tự nhiên, quy luật của sự sống muôn đời và vĩnh hằng. Màu xanh của lá, tiếng hót của chim trời còn là vẻ đẹp của thiên nhiên, đem lại vẻ đẹp kì diệu của sự sống.

Từ chim hót, lá xanh, nhà thơ nói đến vay và trả, cho và nhận, đó là quy luật của cuộc sống xã hội, của con người. Nói một cách khác, là quan niệm sống, đạo lí sống.

“Vay mà không trả là vong ân bội nghĩa, đó là cách hành xử của những kẻ “ăn xổi ở thì”, của loại người bất nhân bất nghĩa. Hai tiếng “lẽ nào” là một lời khẽ nhắc: không nên làm như thế, không được ứng xử như thế.

Có vay và có trả là đúng đạo lí. Vay và trả mang hàm nghĩa chịu ơn, mang ơn và đền ơn đáp nghĩa: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”, “Uống nước nhớ nguổn", “Ai ơi. bưng bát cơm đầy/ Nhớ công hôm sớm cấy cày cho chăng?”, là vay là trả. Trong xà lim máy chém, trên đường bước ra pháp trường của thực dân Pháp, người chiến sĩ cách mạng vẫn ngẩng cao đầu, vẫn hiên ngang, tự hào nhắc nhở mình, động viên mình:

                                           Đã vay dòng máu thơm thiên cổ  

                                           Hãy trả ta cho mạch giống nòi.

Qua mấy nghìn năm đằng đẵng, lớp lớp con người Việt Nam từ thế hệ này qua thế hệ khác đã đem mồi hôi và xương máu để xây dựng và bảo vệ nơi chôn nhau cắt rốn của mình, làm nên giang sơn gấm vóc, ngày thêm vẻ vang, ngày thêm giàu đẹp. Ai cũng cảm thấy nghĩa vụ thiêng liêng đối với Tổ quốc đè nặng đôi vai, gắng sức vươn lên đem tài trí góp sức cùng đồng bào “trả” món nợ cùa tổ tiên, ông cha mà mình đã “vay”, đã nhận:

Đất là nơi Chim về

Nước là nơi Rồng ở

       Lạc Long Quân và Âu Cơ

                   Đẻ ra đồng bào ta trong bọc trứng

                      Những ai đã khuất, những ai bây giờ

           Yêu nhau và sinh con đẻ cái

                     Gánh vác phần người đi trước để lại

                 Dặn dò con cháu chuyện mai sau

        Hằng năm ăn đâu làm đâu

                    Cũng biết cúi đầu nhớ ngàv giỗ Tổ..

                (Đất nước - Nguyễn Khoa Điểm)

Khép lại đoạn thơ là một lời nhắn gửi về đạo lí làm người. “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”. Trong văn cách, “cho” là cống hiến, dâng hiến, là phục vụ. “Nhận” là hưởng thụ. Trong cuộc sống thời bình, đem mồ hôi, đem công sức làm ra nhiều của cải,. góp phần làm cho dân giàu nước mạnh là “cho”. Thời kháng chiến, tất cả mọi miền hậu phương đều hướng về tiền tuyến, thi đua “thóc không thiếu một cân, quân không thiếu một người”; hàng vạn nam nữ thanh niên ào ào ra trận, quyết tâm “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Hàng ngàn sinh viên Ưu tú “xếp bút nghiên theo việc đao cung’’ để chiến đấu giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc. Có biết bao chiến sĩ, đồng bào đã “cho ", đã “hiến dâng”, đã “phục vụ”, đã hi sinh đề giành chiến thắng. Nào ai đã đắn đo, là “chỉ nhận riêng mình”.

Một chữ “cho” bình dị mà chứa đựng biết bao tốt đẹp. Lúc đói rét thì nhường cơm sẻ áo. “lá lành đùm lá rách”; lúc hoạn nạn thì chung lưng đấu cật, đồng cam cộng khổ. Vì ai cũng biết sống đẹp, đã biết “cho” nhau tình thương, san sẻ, tương thân tương ái. Có “cho”, có san sè, có đồng cảm mới được sống hạnh phúc trong tình người rộng lớn, trong lòng đồng bào, đồng chí.

Một chữ “cho" trong bài thơ Bầm ơi của Tố Hữu ngợi ca tình quân dân cá nước, ngợi ca lòng mẹ Việt Nam chắc nhiều người còn nhớ:

  Bao bà cụ từ tâm làm mẹ,

 Yêu quí con như đẻ con ra

Cho con nào áo, nào quà,

              Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi...

Vì biết “Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình", nên ai cũng biết sống đẹp làm tròn nghĩa vụ công dân; sống, lao động, chiến đấu vì sự tồn vong của dân tộc, sự bền vững của đất nước:

Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất Nước những núi Vụng Phu

Cặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống Mái

Gót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lại

Chín mươi chín con voi góp mình dựng đất Tổ Hùng Vương

Những con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳm

Người học trò nghèo góp cho Đất Nước mình núi Bút non Nghiên...

             (Đất Nước - Nguyễn Khoa Điềm)

Những chữ như: “góp nên”, “góp cho”, “góp mình”, “để lại” trong đoạn thơ trên đã làm sáng ngời một quan niệm sống đẹp, “sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”. Đó là tình nhân ái, đức hi sinh của con người Việt Nam trong trường kì lịch sử.

Nhờ có truyền thống cao đẹp đó mà nhân dân ta tự hào về đất nước Việt Nam:

            Ôi Đất Nước sau bốn nghìn năm đi đâu ta cũng thấy

            Những cuộc đời đã hóa núi sông ta.

Bước sang thế kỉ XXI, đất nước ta phát triển một cách kì diệu trên con đường công nghiệp hóa và hiện đại hóa. Đoạn thơ trên đây của Tố Hữu vẫn còn nhiều ý nghĩa thời sự mới mẻ, nhất là đối với tuổi trẻ Việt Nam.

Học giỏi, lao động tốt vì sự nghiệp đổi mới đất nước, vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh.

Học giỏi, lao động giỏi, tiến quân vào mặt trận khoa học kĩ thuật. Sống trong lao động sáng tạo, sống hạnh phúc trong tình nhân ái bao la.

Hơn bao giờ hết, tuổi trẻ chúng ta mới thấy thấm thía về tinh cảm, tư tưởng hàm chứa trong một vần thơ đẹp, giàu ý nghĩa:

Lẽ nào vay mà không trả

Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình



 

Quên mất mình chưa ấn bài 2!Bài 2: Thầy Nghiêm được nhà trường cử đưa 4 học sinh Lê, Huy, Hoàng và Tiến đi thi đấu điền kinh. Kết quả có một em giải nhất, một nhì, một ba và một ko đạt giải. Khi về trường các bạn tò mò xúm lại hỏi kết quả thì 4 bạn trả lời như sau: Lê: Mình đạt giải nhì hoặc ba.Huy: Mình đạt giải nhất.Hoàng: Mình đạt giải nhất.Tiến: Mình ko đạt giải.Nghe...
Đọc tiếp

Quên mất mình chưa ấn bài 2!

Bài 2: Thầy Nghiêm được nhà trường cử đưa 4 học sinh Lê, Huy, Hoàng và Tiến đi thi đấu điền kinh. Kết quả có một em giải nhất, một nhì, một ba và một ko đạt giải. Khi về trường các bạn tò mò xúm lại hỏi kết quả thì 4 bạn trả lời như sau: 

Lê: Mình đạt giải nhì hoặc ba.

Huy: Mình đạt giải nhất.

Hoàng: Mình đạt giải nhất.

Tiến: Mình ko đạt giải.

Nghe xong 4 bạn nói, thầy Nghiêm mỉm cười: "Chỉ 3 bạn nói thật, còn một bạn đã nói đùa vui các em đó! Vậy đố các em, bạn nào đạt giải nhất, bn nào ko đạt giải và bn nào nói đùa?"

Các em hãy tìm xem bn nào đạt giải nhất, bn nào ko đạt giải và bn nào nói đùa giúp các bn học snh trong trường nhé!

Chú ý: Các bn chỉ đi tìm bn nào đạt giải nhất, ko đạt giải và bn nói đùa thôi nhé!

 

8
6 tháng 3 2021

Tiến đạt giải nhất

nếu Tiến nói sai thì nghĩa là 3 người kia nói đúng, như vậy cả 4 người đều đạt giải, vô lý. Vậy Tiến phải nói đúng.
như vậy Lê, Huy , Hoàng cả 3 đều đạt giải và trong 3 người có 1 nói sai và 2 nói đúng.
nếu Hoàng nói đúng thì suy ra Lê và Huy có 1 người đúng và 1 người sai. Nếu Huy đúng thì suy ra Lê sai, tức là Lê sẽ đạt nhất, tức cả Lê và Hoàng đều nhất, vô lý. nếu Huy sai thì nghĩa là Huy ko đạt giải, cũng vô lý vì cả 3 đều đạt giải.
Vậy Hoàng phải là người nói sai. do đó Lê và Huy nói đúng. suy ra Hoàng và Lê 1 người nhì và 1 người 3 còn Huy giải nhất. và Tiến ko đạt giải.

24 tháng 11 2017

B1 :

Vì 2^4 = 16 chia hết cho 16

=> A chia hết cho 16

Vì 5^3 = 125 chia hết cho 25

=> A chia hết cho 25 (1)

A chia hết cho 16 => A chia hết cho 4 (2)

Từ (1) và (2) => A chia hết cho 100 ( vì 4 và 25 là 2 số nguyên tố cùng nhau ) 

Vì 2^4 chia hết cho 16

5^3 chia hết cho 25 

=> A chia hết cho 16.25 = 400

=> A chia hết cho 40

Mà 7^8 chia hết cho 7 => A chia hết cho 7

=> A chia hết cho 280 ( vì 40 và 7 là 2 số nguyên tố cùng nhau )

k mk nha