Tuổi thơ của chúng ta đã bị tàn phá bởi những bộ phim hoạt hình tưởng như bình thường nhưng lại rất kinh dị , hãy tả sự ngạc nhiên của bạn khi biết sự thật đằng sau những bộ phim hoạt hình .
Học tốt Hok tok
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gủi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo… Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường… Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em… Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! (Hết)
Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.
Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.
Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.
Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.
Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.
Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.
Chào bn, mk cũng đã xem hết tập cuối phim này hôm thứ 3 gần đây thôi. Mk sẽ tả lại theo nh gì mk đã nhớ:
- Băng cướp Hồ Thắng chạy trên một chiếc xe màu đen, đẹp. Nó đi xuyên qua rừng và chuẩn bị đến chỗ hẹn vs thằng nc ngoài nào đó nhằm trao đổi cái hộp màu trắng mà tay sai của Hồ Thắng vừa lấy về đc từ tay ng đàn bà khốn khổ. Chúng ko mảy may nghi ngờ, vẫn tươi cười hớn hở mà ko bt rằng có 1 cái xe khách khác đag chở cảnh sát đi đằng sau. Và rồi, khi đag nc và chuẩn bị trao đổi thì cảnh sát ập tới, Hồ Thắng chạy trốn vào rừng cùng đồng bọn. Bọn chúng cầm súng bắn vào cảnh sát nhưng do lực lượng ko đủ để đấu tranh nên bị bắt ngay tại trận...
Mk ko bt là kể đoạn nào nên mk chỉ tả lại đoạn này thôi nhé!
Các dấu ngoặc kép trong đoạn văn trên: "Những mảnh ghép cảm xúc", "Chú khủng long tốt bụng".
Ngoài đọc sách và học bài, em còn có sở thích làm xem tivi. Hôm ấy lúc 8 giờ , em đã học xong bài để chuẩn bị xuống nhà xem tivi. Lúc đó trên kênh HTV3 đang chiếu bộ phim Đô-rê-mon tập 91, một trong những bộ phim mà ai cũng biết. Tập phim nói về Nô-bi-ta bị Chai-en bắt nạt, cậu liền về nhà kể với bố. Nhưng bố cậu không an ủi mà bắt cậu phải quay lại đánh nhau với Chai-en to khỏe. Nô-bi-ta liền đem chuyện đó kể với cậu bạn thân nhất của mình - mèo máy Đô-rê-mon. Đô-rê-mon nói rằng ông nội của Nô-bita đã nói với bố của Nô-bi-ta phải dạy con trai mình trở thành người mạnh mẽ trong giấc mơ đêm qua. Hai người bạn liền dùng máy quay ngược thời gian để về quá khứ. Thì ra ngày xưa bố của Nô-bi-ta cũng nhút nhát không kém gì cậu. Ông nội thì cố gắng dạy bố Nô-bi-ta môn đánh kiếm tre nhưng ông chơi rất kém. Hôm sau, bố của Nô-bi-ta bị bắt nạt và cũng phải quay lại đánh nhau với bọn bạn xấu tính như Nô-bi-ta bây giờ. Đô-rê-mon nhanh trí dùng bảo bối kiếm của mình giúp bố Nô-bi-ta và làm bọn bạn xấu tính nổi điên. Trong lúc chạy về, bố Nô-bi-ta đã làm rơi 1 chiếc dép xuống cống, nhưng sợ bố mắng nên ông không đi về nhà mà ra ngọn núi cạnh bờ sông ngủ. Ông nội thấy lâu quá con mình chưa về nên đi tìm, gặp Đô-rê-mon và nghe cậu giải thích mọi chuyện, giúp ông tìm bố của Nô-bi-ta. Bố Nô-bi-ta đã dũng cảm đánh thắng bọn bạn dù ông đã ngã gục rất nhiều lần. Nghe Nô-bi-ta kể chuyện lúc sáng đã xảy ra với cậu, ông nội đã quay về tương lai dặn dò con trai mình. Nô-bi-ta cũng vui vẻ chơi bóng chày cũng Chai-en và Sê-cô. Bộ phim nói lên tình bạn sâu sắc của Nôbi-ta và Đô-rê-mon, khuyên chúng ta không nên trêu bạn bè, biết hòa nhập với cộng đồng.
~HT~
Ngoài đọc sách và học bài, em còn có sở thích làm xem tivi. Hôm ấy lúc 8 giờ , em đã học xong bài để chuẩn bị xuống nhà xem tivi. Lúc đó trên kênh HTV3 đang chiếu bộ phim Đô-rê-mon tập 91, một trong những bộ phim mà ai cũng biết. Tập phim nói về Nô-bi-ta bị Chai-en bắt nạt, cậu liền về nhà kể với bố. Nhưng bố cậu không an ủi mà bắt cậu phải quay lại đánh nhau với Chai-en to khỏe. Nô-bi-ta liền đem chuyện đó kể với cậu bạn thân nhất của mình - mèo máy Đô-rê-mon. Đô-rê-mon nói rằng ông nội của Nô-bita đã nói với bố của Nô-bi-ta phải dạy con trai mình trở thành người mạnh mẽ trong giấc mơ đêm qua. Hai người bạn liền dùng máy quay ngược thời gian để về quá khứ. Thì ra ngày xưa bố của Nô-bi-ta cũng nhút nhát không kém gì cậu. Ông nội thì cố gắng dạy bố Nô-bi-ta môn đánh kiếm tre nhưng ông chơi rất kém. Hôm sau, bố của Nô-bi-ta bị bắt nạt và cũng phải quay lại đánh nhau với bọn bạn xấu tính như Nô-bi-ta bây giờ. Đô-rê-mon nhanh trí dùng bảo bối kiếm của mình giúp bố Nô-bi-ta và làm bọn bạn xấu tính nổi điên. Trong lúc chạy về, bố Nô-bi-ta đã làm rơi 1 chiếc dép xuống cống, nhưng sợ bố mắng nên ông không đi về nhà mà ra ngọn núi cạnh bờ sông ngủ. Ông nội thấy lâu quá con mình chưa về nên đi tìm, gặp Đô-rê-mon và nghe cậu giải thích mọi chuyện, giúp ông tìm bố của Nô-bi-ta. Bố Nô-bi-ta đã dũng cảm đánh thắng bọn bạn dù ông đã ngã gục rất nhiều lần. Nghe Nô-bi-ta kể chuyện lúc sáng đã xảy ra với cậu, ông nội đã quay về tương lai dặn dò con trai mình. Nô-bi-ta cũng vui vẻ chơi bóng chày cũng Chai-en và Sê-cô. Bộ phim nói lên tình bạn sâu sắc của Nôbi-ta và Đô-rê-mon, khuyên chúng ta không nên trêu bạn bè, biết hòa nhập với cộng đồng.
Tối hôm trước, cả nhà em cùng nhau đi nghe chương trình ca nhạc từ thiện mang tên Nhịp cầu tri ân. Buổi biểu diễn được tổ chức tại nhà hát Hòa Bình. Nhà hát đông nghịt người. Ai cũng yên lặng, chăm chú lắng nghe giọng hát của các ca sĩ. Giọng ai cũng biểu cảm, ngọt ngào. Em thích nhất tiết mục biểu diễn của ca sĩ Cẩm Ly. Cô ấy thật đẹp với mái tóc dài mượt mà, bên chiếc áo dài thướt tha. Giọng cô ca lúc trầm, lúc bổng, lúc thì buồn lúc thì du dương như tiếng đàn, lúc lại dịu dàng như một lời ru. Cô vừa hát xong, cả nhà hát như lặng đi rồi ai nấy vỗ tay rào rào tán thưởng.
Our Miss Teen Age is a movie in the kind of familiar garden youth with the main purpose is to cheer and encourage young people to constantly strive to pursue passion. The film brings new breath of innocent, energe youth living with the passion and ideals of today's 10x generation. Throughout the film, the stories of gentle, humorous are also filled with the philosophy of teacher's love, friendship, love as well as passionate desire of each character that we have to ponder.
mik nghĩ nó kiểu nhất mạnh câu v á
như chiếc áo rất đẹp biểu diễn chiếc áo ấy thật sự rất đẹp mik bt v thôi
Hãy có ai đó sẽ trả lời câu hỏi này
Tự nhiên nói kinh dị làm người ta hết hồn