Câu 1. Vấn đề nghị luận của bài viết Bàn về đọc sách là gì ? Hãy tóm tắt các luận điểm của tác giả khi triển khai vấn đề ấy ?
Câu 2.
a. Thế nào là phép phân tích? Thế nào là phép tổng hợp?
b. Dựa vào văn bản Bàn về đọc sách của Chu Quang Tiềm, em hãy phân tích các lý do khiến mọi người phải đọc sách.
Câu 3. Xác định khởi ngữ trong những câu sau:
a. Đọc sách, phải chọn cho tinh, đọc cho kĩ
b. Kiến thức phổ thông, không chỉ những công dân thế giới hiện tại cần mà cả những nhà học giả chuyên môn cũng không thể thiếu nó được.
c. Trang phục không có pháp luật nào can thiệp, nhưng có những quy tắc ngầm phải tuân thủ, đó là văn hóa xã hội. Đi đám cưới không thể lôi thôi, lếch thếch, mặt nhọ nhem, chân tay lấm bùn. Đi dự đám tang không được mặc áo lòe loẹt, nói cười oang oang.
Câu 4. Chuyển các câu sau thành câu có chứa thành phần khởi ngữ.
a. Người ta sợ cái uy quyền thế của quan. Người ta sợ cái uy đồng tiền của Nghị Lại.
b. Ông Giáo ấy không hút thuốc, không uống rượu.
c. Tôi cứ ở nhà tôi, làm việc của tôi.
Ai giúp mình với :(
Câu 1:
- Vấn đề nghị luận: Đọc sách là con đường quan trọng để tích lũy, nâng cao học vấn, đọc sách có những khó khăn và phải có phương pháp đọc hiệu quả
- Luận điểm:
Câu 2:
a) - Phân tích là phép lập luận trình bày từng bộ phận, phương diện của một vấn đề nhằm chỉ ra nội dung của sự vật, hiện tượng. Để phân tích nội dung của sự vật, hiện tượng người ta có thể vận dụng các biện pháp nêu giả thiết, so sánh, đối chiếu,… và cả phép lập luận giải thích, chứng minh.
- Tổng hợp là phép lập luận rút ra cái chung từ những điều đã phân tích. Không có phân tích thì không có tổng hợp. Lập luận tổng hợp thường đặt ở cuối đoạn hay cuối bài, ở phần kết luận của một phần hoậc toàn bộ văn bản.
b)
Những lí do khiến mọi người cần phải đọc sách:
Câu 3:
a. Đọc sách, phải chọn cho tinh, đọc cho kĩ
b. Kiến thức phổ thông, không chỉ những công dân thế giới hiện tại cần mà cả những nhà học giả chuyên môn cũng không thể thiếu nó được.
Câu 4. Chuyển các câu sau thành câu có chứa thành phần khởi ngữ.
a. Người ta sợ cái uy quyền thế của quan. Người ta sợ cái uy đồng tiền của Nghị Lại.
=> Quan, người ta sợ các ủy quyền thế lực của họ, người ta sợ cái uy đồng tiền của Nghị Lại.
b. Ông Giáo ấy không hút thuốc, không uống rượu.
=> Ông giáo không hút thuốc, không uống rượu, thật vậy đó.
c. Tôi cứ ở nhà tôi, làm việc của tôi.
=> Tôi cứ ở nhà tôi, không đi đâu cả, lại làm việc của tôi