Cho đoạn thơ :
"Ta đã qua bao phố phường tráng lệ
Paris ánh sáng hay Luân Đôn cổ kính
Lòng vẫn trôi về bến
Mái đình cong trăng khuyết
Triền sông mướt câu hò
Đường làng rơm thơm vào trí nhớ
Rặng tre già măng non ta".
1, Đoạn thơ trên của bài văn nào
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Tìm câu ghép trong đoạn văn sau:
(1) Thời gian trôi đi, nhanh quá. (2) Tôi đã trưởng thành, đã là một thanh niên, đã có công ăn việc làm, đã có xe máy, đã phóng vù vù qua khắp phố phường thì tôi vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu. (3) Tôi cứ nhớ mãi về bà, về sự thương yêu của bà lòng tôi cứ ngậm ngùi, day dứt.
b) Khoanh tròn quan hệ từ hoặc dấu câu dùng để nối các vế câu ghép trong đoạn văn trên
Tôi đã trưởng thành, đã là một thanh niên, đã có công ăn việc làm, đã có xe máy, đã phóng vù vù qua khắp phố phường thì tôi vẫn cứ nhớ mãi những kỉ niệm thời thơ ấu.
( câu ghép)a.
tn cn vn
Hôm nay/ nó/ đã là cây chuối to, đĩnh đạc, thân bằng cột hiên,
cn vn
những tàu lá /ngả dài xanh mướt.
( câu ghép) b.
tn cn1 vn1 cn2 vn2
Dưới ánh trăng,/ dòng sông /sáng rực lên, những con sóng/ nhỏ vỗ
nhẹ vào hai bên bờ cát.
( câu ghép) c. Những chiếc vòi/ quấn chắc nhiều vòng rồi một chùm Tigôn /hé nở.
( câu ghép) d.Bầu trời /bỗng cao và xanh hơn, nắng/ cũng dịu và không còn gay gắt.
( câu đơn) e. Hoa oải hương vàng hoe, từng vạt dài ẩn hiện trong sương bên sườn đồi.
( câu đơn) g. Chúng không còn là hồ nước nữa, chúng là những cái giếng không đáy.
( câu ghép)a.
tn cn vn
Hôm nay/ nó/ đã là cây chuối to, đĩnh đạc, thân bằng cột hiên,
cn vn
những tàu lá /ngả dài xanh mướt.
( câu ghép) b.
tn cn1 vn1 cn2 vn2
Dưới ánh trăng,/ dòng sông /sáng rực lên, những con sóng/ nhỏ vỗ
nhẹ vào hai bên bờ cát.
( câu ghép) c. Những chiếc vòi/ quấn chắc nhiều vòng rồi một chùm Tigôn /hé nở.
( câu ghép) d.Bầu trời /bỗng cao và xanh hơn, nắng/ cũng dịu và không còn gay gắt.
( câu đơn) e. Hoa oải hương vàng hoe, từng vạt dài ẩn hiện trong sương bên sườn đồi.
( câu đơn) g. Chúng không còn là hồ nước nữa, chúng là những cái giếng không đáy.
Tham khảo:
Qua khổ thơ thứ ba, Tế Hải anh đã vẽ nên bức tranh đầy tươi sáng, sinh động khi dân làng đánh cá trở về. . .Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngắm rám nắng” hiện lên để lại dấu ấn vô cùng sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một cảm nhận rất lãng mạn “Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” – Thân hình vạm vỡ của người dân chài thấm đẫm hơi thở của biển cả nồng mặn vị muối của đại dương bao la. Cái độc đáo của câu thơ là gợi cả linh hồn và tầm vóc của con người biển cả. Hai câu thơ miêu tả về con thuyền nằm im trên bến đỗ cũng là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo.Nhà thơ không chỉ thấy con thuyền nằm im trên bến mà còn thấy cả sự mệt mỏi của nó. Cũng như dân chài, con thuyền có vị mặn của nước biển, con thuyền như đang lắng nghe chất muối của đại dương đang thấm trong từng thớ vỏ của nó. Thuyền trở nên có hồn hơn, nó không còn là một vật vô tri vô giác nữa mà đã trở thành người bạn của ngư dân. Không phải người con làng chài thì không thể viết hay như thế, tinh như thế, và cũng chỉ viết được những câu thơ như vậy khi tâm hồn Tế Hanh hoà vào cảnh vật cả hồn mình để lắng nghe. Ở đó là âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, là tiếng sóng vỗ triều lên, là tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng đọng trong từng thớ gỗ con thuyền.Có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâng khuâng kì diệu. Nét tinh tế, tài hoa của Tế Hanh là ông “nghe thấy cả những điều không hình sắc, không âm thanh như “mảnh hồn làng” trên “cánh buồm giương”… Thơ Tế Hanh là thế giới thật gần gũi, thường ta chỉ thấy một cách lờ mờ, cái thế giới tình cảm ta đã âm thầm trao cảnh vật: sự mỏi mệt, say sưa của con thuyền lúc trở về bến…”
động từ: trôi đi, phóng, nhớ, thương nhớ
tính từ: trưởng thành, nhanh, vù vù, sự thương yêu, ngậm ngùi
danh từ: thời gian, xe máy, phố phường, kỉ niệm, thời ấu thơ
đại từ: tôi, thanh niên, bà
quan hệ từ: thì, của, và
của bài thơ:Là Vieeth nhé ban
$Châu's ngốc
mik viết lại của bài thơ Là Việt nhé bn