Hãy viết một đoạn văn kể về quê em bằng tiếng anh
Các nạn giup mink vs mink đang cần gấp
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngôi nhà của em mới được xây dựng cách đây 2 năm nên vẫn còn rất mới và khang trang. Bên ngoài sơn màu xanh da trời có cảm giác thanh thoát, mát mẻ. Còn bên trong tường nhà được sơn màu vàng nhạt. Bố nói với em là màu vàng tượng trưng cho sự ấm áp, vì thế bố mong muốn gia đình mình sẽ luôn hạnh phúc, ấm áp trong ngôi nhà này.
Ngôi nhà em có 2 tầng. Phòng khách và hai phòng ngủ ở tầng 1. Còn tầng 2 là phòng thờ và một phòng ngủ nữa. Phòng bếp nhà em là một nhà nhỏ, tách hẳn với nhà ở chứ không nằm trong nhà ở như nhiều nhà khác.
Phòng khách nhà em có một bộ xa-lông bằng gỗ màu đỏ gụ sang trọng. Trên bàn luôn có một bình hoa pha lê do chính tay chị em làm. Phía trên tường, bố mẹ em treo một chiếc gương lớn để tạo cho căn phòng như rộng rãi thêm. Phía đối diện là để kệ ti vi. Trên tường có treo có treo một bức tranh hoa sen cá chép rất đẹp. Thi thoảng, mẹ em mua một lọ hoa tươi đặt trong phòng khách để cho căn phòng thêm phần sinh động và thoang thoảng mùi thơm hơn.
The field that is mounted with you is the school of the school of Thai Nguyen. This is also a second house of yours where you have friends and friends.
Today is the day you are online, to the field. Port of the port of the port of the golden port of the order of the big hero. The protect of the new smile open port for em vào trường. At school, there are a lot of yellow leaves the little sailors running aground.
Khi chuẩn để học sinh học cho người học cho tất cả các trường hợp cho nhau sau bardo province để take after a long sleep. The room of the three sequences in the floating U float in the fresh color. The activities of the students are clean up clean up. On the desk of the room, short images Doctor Ho is hanging on to the smile with the see. The learning rooms have the marine name to be mounted in order and hanging on of grade.
I love school because this is the place to sk with the fun memories of teachers and friends.
* Study well !
# Miu
Bạn tham khảo nha
My name is Mai, I am now a student in a high school in District 5 of Ho Chi Minh city. My family has 3 people, and they are my parents and I. I have one special thing which makes me different from my friends is that I have not lived with my parents since I was 12 years old, but I live with my grandmother. My grandmother takes a very good care of me although she is quite old now. Every day, she cooks, does the laundries, and irons my clothes. As for my parents, I only meet them on the weekends. My father has a severe look on his face, but his personality is complete opposite. He loves me and always treats me with kindness and consideration. He has never scolded me, but he only gave me good advices whenever I have done something wrong. My mother is a very understanding person, so I can share my girlish things with her. Both of them work far from home in order to support our family. I know all of their hard work, so I try my best to become a good child. I feel that I am a very happy and lucky person, and I always thanks God for giving me the best family.
Dịch:
Tôi tên là Mai, hiện tại tôi là học sinh của một trường cấp ba tại quận 5 thành phố Hồ Chí Minh. Gia đình tôi có ba người, đó là bố mẹ tôi và tôi. Tôi có một điều đặc biệt khác với khác bạn là tôi không sống cùng với bố mẹ kể từ khi tôi 12 tuổi mà tôi sống cùng với bà ngoại. Ngoại chăm sóc tôi rất tốt mặc dù bây giờ tuổi bà cùng đã cao. Mỗi ngày, bà nấu ăn, giặt giũ và là phẳng quần áo cho tôi. Còn về bố mẹ tôi thì tôi chỉ được gặp họ vào những dịp cuối tuần. Bố tôi có một cái nhìn nghiêm khắc trên khuôn mặt, nhưng tính cách của ông ấy thì lại trái ngược với vẻ bề ngoài. Ông rất yêu thương tôi và luôn chiều chuộng cũng như thấu hiểu cho tôi. Bố không bao giờ la mắng tôi, mà ông chỉ đưa ra những lời khuyên tốt nhất cho tôi mỗi khi tôi làm một điều gì đó sai. Mẹ tôi thì là một người rất biết thấu hiểu, vậy nên tôi có thể chia sẻ với mẹ những điều bí mật của con gái. Cả bố và mẹ tôi phải làm việc xa nhà để có thể lo đầy đủ cho gia đình. Tôi biết bố mẹ rất vất vả, cho nên tôi cố gắng hết sức để trở thành một đứa con ngoan. Tôi cảm thấy mình là một người vô cùng hạnh phúc và may mắn, tôi luôn cảm ơn Thượng đế vì đã cho tôi một gia đình tuyệt vời nhất.
Bạn tham khảo nha
was born and raised in Tien Giang province, where the famous My Thuan Bridge is located. My family has five people, and they are my grandmother, my parents, my sister and I. My father is hard on us, and he usually has a strict look. I know he loves us very much, but he is sometimes stern because he wants us to learn good things. My mother is in the opposite side of him. She is a very gentle woman, and she always takes good care of the family. Most of the time she is our advocate when one of us is being scolded. The fights over silly things between my sister and I are usually the biggest reason why we are in trouble. However, we also show the love of siblings by sharing almost everything we have. My grandmother is 92 years old, and she starts to have some signs of absent-mindedness. Although she sometimes forgets, she often calls us and talks to us as if we are still small kids. Next year I am going to be away from home for college, and I think I will miss my family a lot. I promise myself to study well and finish my program quickly so that I can find a job near home to take care of my family.
Dịch:
Tôi sinh ra và lớn lên ở tỉnh Tiền Giang, nơi có cây cầu Mỹ Thuận nổi tiếng. Nhà tôi có năm người là bà nội, bố mẹ, chị hai và tôi. Bố tôi là một người vô cùng khó tính với con cái, và ông luôn có cái nhìn hết sức nghiêm nghị. Tôi biết ông rất yêu thương chúng tôi, nhưng ông nghiêm khắc bời vì ông muốn chúng tôi học được những điều tốt .Mẹ tôi thì ngược lại với ông hoàn toàn. Bà là một người phụ nữ dịu dàng, và mẹ chăm sóc gia đình rất tốt. Phần lớn thời gian mẹ luôn là người bênh vực chúng tôi khi một trong 2 đứa tôi bị bố mắng.Những cuộc cãi vả vì nhiều lý do ngớ ngẩn giữa chị em chúng tôi thường là nguyên nhân lớn nhất khiến chúng tôi gặp rắc rối. Tuy nhiên chúng tôi cũng yêu thương nhau bằng cách chia sẻ cho nhau mọi thứ. Bà nội tôi hiện tại đã 92 tuổi, và bà bắt đầu có dấu hiệu của bệnh đãng trí. Mặc dù đôi khi bà hay quên, nhưng bà vẫn thường hay gọi chúng tôi lại và nói chuyện như khi chúng tôi còn nhỏ. Năm sau tôi sẽ phải đi xa nhà để học đại học, và tôi nghĩ là tôi sẽ nhớ gia đình tôi rất nhiều. Tôi tự hứa sẽ học thật tốt và hoàn thành chương trình học thật nhanh để có thể tìm một công việc ở gần nhà hơn để tiện chăm sóc mọi người.
Tham Khảo
Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Đối với những con người lao động, nhất là người nông dân, họ đã gắn bó mật thiết với quê hương. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp...
Most people would define a good teacher as someone who makes their students excel academically and do well on their tests. I believe that’s almost right, but a little off. I believe that a good teacher doesn’t have one dimension but two. They not only make you excel, but they make you want to go to school. They care about the student’s insecurities and problems, and most importantly they are there to support you.
My teacher is like that. Her name is Ms. Young and she’s changed the way I see the world. She isn’t one of those teachers that will give it their all just to be liked by the students. She honestly doesn't fit in a category of teachers. Although it’s her first year teaching at High Tech Middle she fit in immediately. Normally the project based learning philosophy is hard for new teachers to adapt to, but Ms. Young did it effortlessly.
After nine years of switching from town to town, school to school, and teacher to teacher, Ms. Young is by far the best teacher I’ve ever had. She keeps the class in order, yet manages to make it fun at the same time. She’s always there for academic as well as personal help. Honestly for the first time I don’t want to pass the grade. Ms. Young has taught me a lot over the past school year. I’m not only speaking of history, writing, and reading. She has taught me to appreciate the little things, never judge, and be happy about the work I create. I have grown more in this year than any other, and I owe it almost completely to Ms. Young.
I used to think I was a good writer. Looking back on my work from just last year, I realize how much stronger my writing skills and vocabulary are. Ms. Young has done a superb job preparing me for high school, for which I am very grateful. I feel that I have developed my writing skills most this year than any other year.
Throughout the year Ms. Young has become my role model. I’ve had many people tell me that when they grow up they want to be like her. I believe that becoming half of the teacher she is would be an incredible achievement. I wrote this essay because I believe that she should be recognized. Not only because of her incredible teaching abilities, but because she made a difference in my life. She showed me that hard work pays off, and that I should never give up. These lessons will continue to have an effect on my life throughout high school and college. Thank you Ms. Young.
Ms. Thanh Xuan was my teacher in the first grade. Perhaps her name is Xuan, so she is very gentle. Her jet-black hair touches her shoulders, highlighting the pure white ao dai. Her figure is slender. Her face is oval. Her brown eyes shone with affection. Her nose is high. Her red lips are always smiling brightly. She kindly guided us every word and calculation. Once, Hoa's friend fell, her clothes were all dirty, she lent her a set of clothes to wear. And it was also her hand to wipe Hoa's wounds, wash hands and feet for friends. We were very touched by her kindnes
When finding somewhere to escape from the hustle and bustle of life, my bedroom is always an ideal place. My bedroom is on the second floor. It is not exactly a large room but it is spacious enough to become my private world. It is a fully-furnished room with a single bed on the left and a wardrobe on the right corner. And there stands a wood table with a shelf that contains many interesting books and is decorated with lots of souvenirs and birthday gifts on the left corner. With two small windows on the two sides of the room, I use bright color tone for the wall to make my bedroom airier and warmer. My childhood memories is coupled with every corner of the room. In my deep thoughts, it is not only a place where greets me after strained long hours at work, brings me sweet dreams but also a friend that witnesses maturity in every step of my daily life. My bedroom- a small room but unintentionally becomes a vital piece in my whole life.
Ba năm bú mớm con thơ
Kể công cha mẹ biết cơ ngần nào!
Dạy rằng chín chữ cù - lao
Bể sâu không ví, trời cao không bì”
"Muốn sang phải bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy”.
"Khó mà biết lẽ biết trời
Biết ăn, biết ở hơn người giàu sang”
mình chỉ viết được mỗi thế thôi thông cảm cho tui nhé!
Ngôi trường em đang học là trường trung học cơ sở Nguyễn Huệ. Ngôi trường có ba dãy phòng học hình chữ U, rộng rãi, thoáng mát. Rải rác khắp sân trường có những cây bàng xanh tươi, vừa che bóng mát vừa tạo mảng xanh cho ngôi trường. Dọc dãy hành lang có những hàng ghế đá để chúng em ngồi đọc sách, báo trong giờ ra chơi. Phía sau ngôi trường có khoảng sân rất rộng, để chúng em vui chơi thỏa thích. Em rất quý ngôi trường này và em xem nó như ngôi nhà thứ hai của mình.
trường em co 1 cai trống cứ mỗi lần ra chơi nó lại kêu: tùng tùng tùng tùng tùng tùng ..............................................................................hết
Everyone has a place to be born, grow up, grow and go away, always remember. That place is home. I also have a place that is always in my heart, this land, my parents, my grandparents, my friends and my childhood full of the most memorable memories. I love my hometown, love the people here boldly.
In my mind, every country has its own characteris that cannot be confused. The same people in the countryside, too, have their own personalities and feelings.
My hometown has immense rice paddies, a long run that I have not gone. My mother told me that this rice field is still far away, so I have never dared to go. In the season of ripe yellow rice, the rice seed makes me feel an endless yellow carpet. There are diligent buffaloes grazing on high and long dykes. There we can lie still and watch the sky with clouds floating, watching the sun set every time the sun comes down the high mountains.
My hometown is still poor, so the roads with concrete are still very few, the most popular are still winding earth roads. The smell of pebbles rising up into the wind kept coming straight into the bridge of the nose, making me feel too familiar, even if I grew up later, it would not be strange.
Everyone in my hometown is hard working, they sell their face to the land to sell to the sun to feed their children. They are simple, gentle and hospitable farmers. They always care about the people around them. I used to hear my mother say that the people in the countryside appreciate the neighbors, not in the city, who knows the house. She said so, she would the simple life in the countryside.
I still to look at my hometown whenever I am calm and when the sun goes down. Because these are two memorable moments that mark the beginning of the day and are about to end one day. It makes each person feel peaceful, not hustle, slow and strangely quiet.
There are many people who go far away saying that no matter where they go, their homeland is the place to look for the most. Because that place has families, parents, childhood. And me too, I always love my homeland so much.
My parents’ hometown is Long An, but I was born and raised up in Ho Chi Minh City. People usually call it Saigon, and it is the biggest city of Vietnam. It has a lot of fascinating buildings and constructions since it is a modern and developing city. What I love about Saigon is that all the new and old things are perfectly harmonized. Behind the skyscrapers are the small alleys which contain a slower lifestyle and traditional values. My friends and I have a lot of places to go in our free time such as Nguyen Hue walking street, Tao Dan Park, Dam Sen Water Park, Suoi Tien theme park, and many other places which tourists usually visit. Besides the view, it can be said that Saigon is one of the food heaven that people should not miss when they come to Vietnam. We can find almost all kind of Vietnamese cuisine here, and we can enjoy featuring foods on floating restaurants on Saigon River. I love Saigon a lot, because both the people and the city itself are nice to me and whoever wants to visit it.