vì nhà nghèo bố mẹ của Tuyết đi đến quyết định bạn ấy phải nghỉ học ở nhà kiếm tiền cho anh hai đi học theo họ con gái không cần học nhiều chỉ cần biết đọc biết viết nêu suy nghĩ của em về tình huống trên
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Cách ứng xử :
a ) Giair thk cho bạn hành vi của bạn là sai trái đối với quy định của pháp luật.
Đi xe máy khi chưa đủ tuổi quy định => Có thể gây thương tích cho người khác
Khuyên bạn k nên đi xe mày vì an toàn của bản thân và mọi người
b)
- Giải thích cho bạn ko học bài thì sẽ k làm đc bài kiểm tra,kq suy sút => phụ lòng bố mẹ
- Khuyên bạn không nên trốn học
bài 2 :
a ) Hoa có thể thuyết phục mẹ cho tiếp tục đi học và cố gắng thu xếp thời gian ngoài giờ học ở trường sẽ giúp mẹ làm việc nhà. Hoa có thể vừa làm công việc kiếm tiền và xắp xếp thời gian biểu để đi học. Phụ mẹ làm công việc để tăng thêm thu nhập cho gia đình nuôi 3 chị em ăn học
b,Em sẽ bàn bạc với mẹ về chuyện nghỉ học của mình,ban ngày đi kiếm sống,ban đêm đi hok ở các lớp buổi tối để tiếp tục việc hok tập của mk
Theo em, Nam không được hưởng những quyền lợi như : không được sống như bạn bè cùng trang lứa, phải nghỉ học kiểm tiền...
Nếu em là bạn của Nam em sẽ giúp bạn bảo vệ lợi cho bạn :
- Viết về cuộc sống khổ cực của Nam, và gửi lại cho nhà nước để họ tìm ra cách giúp Nam được sống và được đi học ở môi trường tốt như bao bạn bè khác.
- Trao tặng số tiền, quần áo,... để gia đình Nam không phải nghèo như trước nữa. Giờ Nam có tiền để đóng học, được đi học khi có đủ số tiền, không phải đi kiếm tiền, và sẽ có nhiều quần áo mới ,...
* Nhận xét : Cuộc sống của Nam tuy không được hưởng những quyền lợi của trẻ em. Nhưng vì gia đình của Nam, bạn đã nghỉ học để phụ bố nuôi em. Đây là việc làm xúc động, cảm động trước việc làm của bạn. Nhà nghèo nhưng bạn cũng rất yêu quý bố và em trai của bạn.
Theo em, Nam ko đc hưởng những quyền lợi như : Ko đc đến trường, ko đc như bn bè, ko đc môi trường giáo dục tốt, phải lao động từ nhỏ,.....
Nếu em là bn của Nam em sẽ :
+ Tìm trụ sở địa phương nơi nam sống để nhờ sự giúp đỡ từ mn.
+ Có thể trao tặng quần áo ko cần đến, đồ dùng học tập, ... cho GĐ Nam.
+ Tạo động lực , tinh thần cho Nam.
ko.Vi con cai can hoc de lay kien thuc
b. Trường học là môi trường giáo dục nhân cách con người, là nơi mà ai cũng trải qua một thời gian gắn bó, là nơi có bạn bè để ta học hỏi, có thầy cô dìu dắt nhân cách chúng ta. Nhưng thật đáng buồn nếu môi trường ấy ngày càng trở nên tha hóa bởi vấn đề bạo lực học đường. Vấn đề bạo lực học đường trong thời gian gần đang là vấn đề đáng lo ngại của phụ huynh nhà trường nói riêng và của xã hội nói chung.
Vấn đề bạo lực học đường trong thời gian gần đây thực sự đang trở thành một mối lo lắng và quan tâm lớn của toàn xã hội. Thông thường khi nới tới hai từ “bạo lực” chúng ta chỉ nghĩ tới các bạn học sinh nam sinh đánh nhau, những người dễ dàng dùng sức mạnh cơ bắp với người khác.Nhưng trên thực tế hiện nay cho thế những hành vi bạo lực này không chỉ xảy ra ở các bạn nam mà còn ở không ít các bạn gái, và thậm chí càng phổ biến hơn nhiều. Trong hai năm trở lại đây nổi cộm lên vấn đề nữ sinh thường xuyên giật tóc, đánh nhau bị quay clip đăng ên mạng xã hội. Phụ huynh học sinh, thầy cô không có ai có thể không bàng hoàng cũng như bức xúc và tức giận trước những clip cả hội đồng nhào vô đánh một bạn nữ, thậm chí cắt tóc, cởi đồ quay clip up lên mạng xã hội. Mà những đoạn video đó cũng chỉ là một góc rất nhỏ trong tình trạng bạo lực học đường hiện nay , ngoài xã hội thực chất vẫn còn vô vàn các vụ bạo lực mà có thể còn chưa được công khai. Đối tượng trong các clip đánh nhau đó chính là những bạn học sinh trung học cơ sở hay trung học phổ thông, là lứa tuổi mà các em có những biến đổi về tâm sinh lý,suy nghĩ bồng bột và thích thể hiện bản thân. Ngày nay, bạo lực học đường không chỉ xảy ra ở hình thức đơn gian như chửi nhau, đánh nhau trên lớp nữa mà đáng lo ngại hơn đó là việc đánh nhau nghiêm trọng có thể nguy hại đến tính mạng. Có những sự việc cả chục nữ sinh xúm vào giật tóc, cầm giày dép đánh một bạn, thậm chí còn quay clip bêu rếu trên mạng xã hội, và thậm chí còn dùng dao rạch vào mặt bạn. Những người hứng chịu việc bạo lực học đường đó chắc chắn không chỉ chịu nỗi đau về thân xác mà còn chịu tổn thương về tinh thần.
Nguyên nhân của vấn đề bạo lực học đường trong thời gian gần đây có rất nhiều nguyên nhân. Trong đó nguyên nhân xã hội: sự bức xúc của cá nhân khi không nhận được điều mà cá nhân muốn và những điều mà cá nhân kỳ vọng nhưng không đạt được; sự ghanh ghét đố kị về những điều mà người khác có được; những cử chỉ và nhận xét mang nội dung hạ nhục. Đặc biệt là đối với học sinh THCS với sự thay đổi nhanh mạnh về mặt thể chất và tâm sinh lý nhưng không cân đối do đó trong tâm lí có những nét bất ổn, đôi lúc là bốc đồng và không kiểm soát được hành vi bản thân. Thứ hai là tác động của văn hóa: truyền thông đại chúng (phim ảnh bạo lực, những clip đánh nhau, những hình ảnh mang tính bạo lực …), game hành động. Đây là một trong những nguyên nhân có ảnh hưởng tương đối sâu sắc tới hành vi bạo lực của học sinh trung học cơ sở.Do hành vi lây lan của học sinh, vì học sinh lứa tuổi trung học cơ sở và trung học phổ thông rất quan trọng tình bạn và quan hệ bạn bè chi phối rất nhiều tới sự phát triển nhân cách ở lứa tuổi này. Do đó khi trẻ chơi với nhóm bạn có hành vi bạo lực thì trẻ cũng có hành vi bạo lực theo và đôi khi hành vi bạo lực đó được trẻ coi là hành vi tốt để bảo vệ bạn bè. Nói như thế có nghĩa là đôi khi trẻ không nhận thức được hoặc có nhận thức sai lệch về động cơ của hành động dẫn tới những hành vi sai lệch trong môi trường học tập.
Bạo lực học đường trước hết gây tổn hại về thể chất nghiêm trọng cho những em chịu những trận đòn đó. Bên cạnh đó là nỗi ám ảnh về tinh thần. Khi trường học không còn là nơi giáo dục nhân cách con người mà là nơi chỉ có những trận đòn roi đáng sợ thì ai ai cũng sợ phải đến trường. Khi trường học không còn là nơi ngập tràn kỉ niệm bạn bè nữa mà là nơi chi có sự thù ghét nhau thì đó chính là tổn thương sâu sắc đố với người học sinh.
Nguyên nhân của vấn đề bạo lực học đường trong thời gian gần đây có rất nhiều nguyên nhân. Trong đó nguyên nhân xã hội: sự bức xúc của cá nhân khi không nhận được điều mà cá nhân muốn và những điều mà cá nhân kỳ vọng nhưng không đạt được; sự ghanh ghét đố kị về những điều mà người khác có được; những cử chỉ và nhận xét mang nội dung hạ nhục. Đặc biệt là đối với học sinh THCS với sự thay đổi nhanh mạnh về mặt thể chất và tâm sinh lý nhưng không cân đối do đó trong tâm lí có những nét bất ổn, đôi lúc là bốc đồng và không kiểm soát được hành vi bản thân. Thứ hai là tác động của văn hóa: truyền thông đại chúng (phim ảnh bạo lực, những clip đánh nhau, những hình ảnh mang tính bạo lực …), game hành động. Đây là một trong những nguyên nhân có ảnh hưởng tương đối sâu sắc tới hành vi bạo lực của học sinh trung học cơ sở.Do hành vi lây lan của học sinh, vì học sinh lứa tuổi trung học cơ sở và trung học phổ thông rất quan trọng tình bạn và quan hệ bạn bè chi phối rất nhiều tới sự phát triển nhân cách ở lứa tuổi này. Do đó khi trẻ chơi với nhóm bạn có hành vi bạo lực thì trẻ cũng có hành vi bạo lực theo và đôi khi hành vi bạo lực đó được trẻ coi là hành vi tốt để bảo vệ bạn bè. Nói như thế có nghĩa là đôi khi trẻ không nhận thức được hoặc có nhận thức sai lệch về động cơ của hành động dẫn tới những hành vi sai lệch trong môi trường học tập.
Bạo lực học đường trước hết gây tổn hại về thể chất nghiêm trọng cho những em chịu những trận đòn đó. Bên cạnh đó là nỗi ám ảnh về tinh thần. Khi trường học không còn là nơi giáo dục nhân cách con người mà là nơi chỉ có những trận đòn roi đáng sợ thì ai ai cũng sợ phải đến trường. Khi trường học không còn là nơi ngập tràn kỉ niệm bạn bè nữa mà là nơi chi có sự thù ghét nhau thì đó chính là tổn thương sâu sắc đố với người học sinh.
TH1: việc làm của Tân không thể hiện tính tự lập vì việc đi xa sẽ khiến cho ba mẹ lo lắng, mình không nên tự quyết đinh những việc như vậy, cần phải xin phép bố mẹ . có những việc chúng ta cần tự lập nhưng cũng không phải hoàng toàn có thể làm bất cứ việc gì mình muốn.
TH2: cách sống của bạn An như thế thể hiện tính giản dị, biết tự lập, biết cố gắng học tập và luôn giúp đỡ bạn bè, An không ăn mặc cầu kì, kiểu cách, thể hiện tính giản dị. em cần học tập ở An về tính tự lập, chăm chỉ, luôn giúp đợ bạn bè.
TH1: việc làm của Tân không thể hiện tính tự lập vì việc đi xa sẽ khiến cho ba mẹ lo lắng, mình không nên tự quyết đinh những việc như vậy, cần phải xin phép bố mẹ . có những việc chúng ta cần tự lập nhưng cũng không phải hoàng toàn có thể làm bất cứ việc gì mình muốn.
TH2: cách sống của bạn An như thế thể hiện tính giản dị, biết tự lập, biết cố gắng học tập và luôn giúp đỡ bạn bè, An không ăn mặc cầu kì, kiểu cách, thể hiện tính giản dị. em cần học tập ở An về tính tự lập, chăm chỉ, luôn giúp đợ bạn bè.
Đúng 0Bình luận (0)nếu là em em sẽ khuyên bn lan là :
-giải thích cho bạn ko nên làm thế vì bn và anh bn là trẻ mồ côi anh bn đã phải nuôi bn ăn học và phải bỏ học để cho bn 1 cuộc sống tốt sau này . Anh của bn kì vọng vào bn rất nhiều nên bn ko nên làm thế.
- khuyên bn nếu cứ làm thế thì sẽ gây ra nhiều hậu quả
- bảo bn chú tâm vào học tập nhiều hơn nữa
- ko dao du với những bn xấu tính hay rủ mik trốn học
-.........
Nếu là em, em sẽ khuyên Lan:
- Phải chuyên tâm vào học hành vì bản thân anh Lan đã rất khổ, phải nghĩ học để làm việc chăm sóc cho Lan nên không được phụ lòng chăm sóc của anh.
- Không chơi bờ, la cà với đám bạn, nên kết thân với những người bạn ưu tú để bạn giúp mình trong học tập
- Vâng lời anh, không để anh phải buồn lòng
-...
Em không đồng tình với quyết định của bố mẹ bạn Tuyết. Cha mẹ bạn Tuyết vẫn còn giữ suy nghĩ lạc hậu ấy của người đời đó là trọng nam kinh nữ. Thời nay người đời đã không còn giữ suy nghĩ đó nữa, pháp luật của Việt Nam đã đưa ra quyền của trẻ em; quyền được bảo vệ, quyền được chăm sóc và quyền được bảo vệ. Cha mẹ của Tuyết đã tước đi cái quyền ấy cũng như vi phạm pháp luật. Bổn phận của cha mẹ là chăm sóc, nuôi dưỡng và giáo dục con cái. Do đó cha mẹ của Tuyết không được làm vậy. Câu này cô giáo của mình đã từng cho ra, mình trả lời như trên và cô chấm đúng...
Rõ ràng, định nghĩa về “cái nghèo” ở mỗi nơi mỗi khác. Chẳng hạn, có lẽ Gregory nghĩ rằng mình thật nghèo túng, nhưng so với Loyiso thì Gregory đang sống xa hoa. Sự thật là dù bạn nghèo đến đâu chăng nữa thì vẫn có người nghèo hơn. Nhưng có lẽ điều này chưa đủ để an ủi nếu bạn đang sống trong cảnh thiếu ăn thiếu mặc.
Một số bạn trẻ lớn lên trong cảnh nghèo túng cảm thấy mình vô giá trị và thấp kém. Họ cố quên đi thực tại bằng cách dùng rượu bia hoặc ma túy. Tuy nhiên, lẩn tránh chỉ khiến vấn đề tồi tệ hơn. Những người nghiện rượu nhận ra rằng “nó cắn như rắn và tiết nọc độc khác nào rắn lục” (Châm ngôn 23:32). Maria sinh ra trong một gia đình đơn chiếc và nghèo khó ở Nam Phi. Bạn ấy cho biết: “Cố trốn tránh thực tại thường gây ra nhiều vấn đề hơn là giải quyết vấn đề”.
Có lẽ bạn không dùng rượu bia hay ma túy. Nhưng hy vọng đổi đời thì nằm ngoài tầm tay của bạn. Vậy, bạn có thể hướng về đâu? Lời khuyên trong Kinh Thánh được ví như chìa khóa giải thoát bạn khỏi xiềng xích của sự tuyệt vọng và giúp bạn vun trồng thái độ tích cực. Bằng cách nào?
Nghĩ về những gì mình có
Điều quan trọng là bạn nên tập trung vào những thứ mình có thay vì những thứ mình không có. Một mái ấm thân thương chắc chắn có giá trị hơn tiền bạc! Kinh Thánh nói: “Thà một món rau mà có tình yêu thương, còn hơn bò vỗ béo mà có lòng căm ghét” (Châm ngôn 15:17). Những người trẻ tín đồ đạo Đấng Ki-tô còn có tài sản quý giá là sự ủng hộ của “cả đoàn thể anh em”.—1 Phi-e-rơ 2:17.
Hãy cố gắng có cái nhìn lạc quan về những thứ mình có. Có thể bạn đang sống trong ngôi nhà vô cùng đơn sơ, mặc quần áo sờn rách và ao ước được ăn nhiều món ngon. Nhưng bạn có cần quần áo thời trang hoặc chỗ ở sang trọng để làm Đức Chúa Trời vui lòng không? Bạn có cần sơn hào hải vị để sống khỏe mạnh không? Không hẳn là vậy. Sứ đồ Phao-lô rút ra bài học giá trị liên quan đến điều này. Ông đã nếm trải đời sống giàu sang lẫn nghèo khó (Phi-líp 4:12). Rồi ông kết luận: “Có thức ăn, áo mặc thì phải thỏa lòng”.—1 Ti-mô-thê 6:8.
Eldred lớn lên trong một gia đình thiếu thốn ở Nam Phi, anh chia sẻ: “Chúng tôi hiểu rằng mình không có tiền để mua mọi thứ mình muốn”. Eldred hồi tưởng cảnh mẹ cứ vá đi vá lại cái quần đi học cũ rích của anh. Anh kể: “Tôi thường bị người ta chọc ghẹo. Nhưng dù sao thì quần áo tôi mặc luôn sạch sẽ và tươm tất”.