Trong bài văn Nước Đại Việt ta em thích nhất đoạn văn nào và vì sao em thích đoạn văn đó
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em thích nhất đoạn: “Chao ôi! Với những người ở quanh ta… xa tôi dần dần.” vì đoạn văn này thể hiện sự cảm thông của tác giả với người lao động trong xã hội cũ.
Truyện dân gian là kho tàng quý báu của dân tộc ta, nó luôn thu hút người đọc, luôn có sức hấp dẫn riêng của mình. Và chắc chắn rằng các bạn đã rất quen thuộc với truyện "Sơn Tinh, Thủy Tinh" rồi nhỉ. Câu chuện kể về cuộc tranh giành công chúa của hai vị thần là thần Núi và thần Nước. Cuộc chiến đã diễn ra vô cùng khốc liệt, và Sơn Tinh- Thần Núi luôn luôn chiến thắng Thần Nước hẹp hòi, si tình. Điều mà tôi thích nhất của câu chuyện là nó giúp tôi hiểu được vì sao cứ vào tháng 7, tháng 8 hằng năm ở đồng bằng Bắc Bộ nước ta lại hay xảy ra lũ lụt, hiểu thêm về ước mơ chế ngự thiên tai của nhân dân ta. Chính vì vậy, cứ vào mùa mưa, mùa bão các địa phương lại phải tu sửa đê điều để tránh các thiệt hại do cơn tức giận của Thần Nước gây ra.
XIN LỖI BẠN VÌ MÌNH KHÔNG BIẾT VIẾT GÌ THÊM CHO NÓ DÀI RA, BẠN CÓ THỂ THÊM MỘT SỐ CHI TIẾT VÀO BẠN NHÉ!!!
Em thích đoạn: “Ai từng ở ...ngoài nội” vì đoạn trích đã phân tích chi tiết khổ thơ “Mỗi lần...những ngày không”, làm nổi bật lên cái tĩnh lặng của làng quê vào buổi trưa, cái nhịp điệu nhẹ nhàng của bài thơ qua việc phân tích từ ngữ, giọng điệu thơ.
đây là 1 số từ thông dụng tiếng hán việt bạn tham khảo có nghĩa đấy
- NỮ: Gái
- NAM: Trai
- ĐÁI: Đai
- QUAN: Mũ
- TÚC: Đủ
- ĐA: Nhiều
- ÁI: Yêu
- TĂNG: Ghét
- THỨC: Biết
- TRI: Hay
- MỘC: Cây
- CĂN: Rễ
- DỊ: Dễ
- NAN: Khôn (khó)
- CHỈ: Ngon
- CAM: Ngọt
- TRỤ: Cột
- LƯƠNG: Rường
- SÀNG: Giường
- TỊCH: Chiếu
- KHIẾM: Thiếu
- DƯ: Thừa
- SỪ: Bừa
- CÚC: Cuốc
- CHÚC: Đuốc
- ĐĂNG: Đèn
- THĂNG: Lên
- GIÁNG: Xuống
- ĐIỀN: Ruộng
- TRẠCH: Nhà
- LÃO: Già
- ĐỒNG: Trẻ
- TƯỚC: Sẻ (chim Sẻ)
- KÊ: Gà
- NGÃ: Ta
- THA: Khác (người khác)
- BÁ: Bác
- DI: Dì
- DIÊN: Chì
- TÍCH: Thiếc
- DỊCH: Việc
- CÔNG: Công
- HÀN: Lông
- DỰC: Cánh
- THÁNH: Thánh
- HIỀN: Hiền
- TIÊN: Tiên
- PHẬT: Bụt
- LẠO: Lụt
- TRIỀU: Triều
- DIÊN: Diều
- PHƯỢNG: Phượng
- TRƯỢNG: Trượng
- TẦM: Tầm
- BÀN: Mâm
- TRẢN: Chén
- KIỂN: Kén
- TY: Tơ
- MAI: Mơ
- LÝ: Mận
- TỬ: Cặn
- THANH: Trong
- HUNG: Lòng
- ỨC: Ngực
- MẶC: Mực
- CHU: Son
- KIỀU: Non
- THỤC: Chín
- THẬN: Ghín
- LIÊM: Ngay
- TỬ: Tây
- MỘ: Mến
- CHÍ: Đến
- HỒI: Về
- HƯƠNG: Quê
- THỊ: Chợ
- PHỤ: Vợ
- PHU: Chồng
- NỘI: Trong
- TRUNG: Giữa
- MÔN: Cửa
- ỐC: Nhà
- ANH: Hoa
- ĐẾ: Rễ
- PHỈ: Hẹ
- THÔNG: Hành
- THƯƠNG: Xanh
- BẠCH: Trắng
- KHỔ: Đắng
- TOAN: Chua
- SÔ: Ngựa
- GIÁ: xe giá
- THẠCH: Đá
- KIM: Vàng
- CÙ: Đường
- HẠNG: Ngõ
- ĐẠC: Mõ
- CHUNG: Chuông
- PHƯƠNG: Vuông
- TRỰC: Thẳng
- TRÁC: Đẳng
- HÀM: Hòm
- KHUY: Dòm
- SÁT: xét
- MIỆN: Lét
- CHIÊM: Xem
- MUỘI: Em
- TỶ : Chị
- THỊ: Thị
- ĐÀO:Điều
- CÂN:Rìu
- PHỦ: Búa
- CỐC: Lúa
- MA: Vừng
- KHƯƠNG: Gừng
- GIỚI:Cải
- THỊ: Phải
- PHI: Chăng
- DUẪN: Măng
- NHA: Mống
- CỔ: Trống
- CHINH: Chiêng
- KHUYNH: Nghiêng
- NGƯỠNG: Ngửa
- BÁN: Nửa
- SONG: Đôi
- NHĨ: Mồi
- LUÂN: Chỉ
- HẦU: Khỉ
- HỔ: Hùm
- ĐÀM: Chum
- CỮU: Cối
- MỘ :Tối
- TRIÊU: Mai
- TRƯỜNG: Dài
- ĐOẢN: Ngắn
- XÀ: Rắn
- TƯỢNG: Voi
- VỊ :Ngôi
- GIAI: Thứ
- CỨ: Cứ
- Y:y
- QUỲ: Rau Quỳ
- HOẮC: Rau Hoắc
- CÁC: Gác
- LÂU: Lầu
- THỊ: Chầu
- CA: Hát
- PHIẾN: Quạt
- DU: Dù
- THU: Mùa Thu
- HẠ: Mùa Hạ
- BĂNG: Giá
- VŨ: Mưa
- TIỄN: Đưa
- NGHINH:Rước
- THUỶ: Nước
- NÊ: Bùn
- KHỐI: Hòn
- ĐÔI: Đống
- KHIẾM: Súng
- LIÊN :Sen
- DANH: Tên
- TÁNH: Họ
- CẤU: Đó
- THUYỀN: Nơm
- PHẠN: Cơm
- TƯƠNG: Nước tương
- XÍCH: Thước
- PHÂN: Phân
- CÂN: Cân
- ĐẨU: Đấu
- HÙNG: Gấu
- BÁO: Beo
- MIÊU: Mèo
- THỬ: Chuột
- TRÀNG: Ruột
- BỐI: Lưng
- LÂM: Rừng
- HẢI: Bể
- TRÍ: Để
- BÀI: Bày
- CHÍNH: Ngay
- TÀ: Vạy
- THỊ: Cậy
- KIỀU: Nhờ
- KỲ: Cờ
- BÁC: Bạc
- LÃN: Nhác
- TRẮC: Nghiêng
- TRÌNH: Chiềng
- THUYẾT: Nói
- HÔ: Gọi
- TRIỆU: Vời
- SÁI: Phơi
- CHƯNG: Nấu
- DUỆ: Gấu (áo)
- KHÂM: Tay (áo)
- PHÙNG: May
- CHỨC: Dệt
- HÀI: Miệt
- LÝ: Giày
- SƯ: Thầy
- HỮU: Bạn
- HẠC: Cạn
- DẬT: Đầy
- MY: Mày
- MỤC: Mắt
- DIỆN: Mặt
- ĐẦU: Đầu
- TU: Râu
- PHÁT: Tóc
- THIỀM: Cóc
- THIỆN: Lươn
- OÁN: Hờn
- HUYÊN: Dứt
- CHỨC: chức
- QUAN: Quan
- LAN: Hoa Lan
- HUỆ: Hoa Huệ
- GIÁ: Mía
- DA: Dừa
- QUA: Dưa
- LỆ: Vải
- NGẢI: Ngải
- BỒ: Bồ
- MÃI: Mua
- MẠI: Bán
- VẠN: Vạn
- THIÊN: Nghìn
- THƯỜNG: Đền
- BÁO: Trả
- THUÝ: Chim Trả
- ÂU: Cò
- LAO: Bò
- THÁI: Rái
- NGỐC: Dại
- NGU: Ngây
- THẰNG: Dây
- TUYẾN: Sợi
- TÂN: Mới
- CỬU: Lâu
- THÂM: Sâu
- THIỂN: Cạn
- KHOÁN: Khoán
- BI: Bia
- BỈ: Kia
- Y: Ấy
- KIẾN: Thấy
- QUAN: Xem
- TU: Nem
- BÍNH: Bánh
- TỴ: Lánh
- HỒI: Về
- PHIỆT: Bè
- TÙNG: Bụi
- PHỤ: Đội
- ĐỀ: Cầm
- NGOẠ: Nằm
- XU: Rảo
- HIẾU: Thảo
- TRUNG: Ngay
- THẦN: Ngày
- KHẮC: Khắc
- BẮC: Bắc
- NAM: Nam
- CAM: Cam
- QUẤT: Quýt
- ÁP: Vịt
- NGA: Ngan
- CAN: Gan
- ĐẢM: Mật
- THẬN: Cật
- CÂN: Gân
- CHỈ: Ngón chân
- QUĂNG: Cánh tay
- TỈNH: Tỉnh
- HÀM: Say
- QUYỀN: Tay quyền
- CHỦNG: gót
- QUÝ: rối
- NGUYÊN: Đầu
- PHÚ: Giàu
- ÂN: Thịnh
- DÕNG: Mạnh
- LƯƠNG: Lành
- HUYNH: Anh
- TẨU: Chị dâu
- CHÍ: chí
- TRUNG: Lòng
- LONG: Rồng
- LÝ: Cá gáy
- KỲ: Cây
- BẠNG: Trai
- KIÊN: Vai
- NGẠCH: Trán
- QUÁN: Quán
- KIỀU: Cầu
- TANG: Dâu
- NẠI: Mít
- NHỤC: Thịt
- BÌ: Da
- GIA: cà
- TÁO: Táo
- Y: Áo
- LÃNH: Tràng
- HOÀNG: Vàng
- XÍCH: Đỏ
- THẢO: Cỏ
- BÌNH: Bèo
- DI: Cá nheo
- LỄ: cá chuối
- DIÊM: Muối
- THÁI: Rau
- LANG: Cau
- TỬU: rượu
- ĐỊCH: Sáo
- SINH: Sênh
- KHA: Anh
- THÚC: Chú
- NHŨ: vú
- THẦN: Môi
- HOÀN: Cá Trôi
- TỨC: Cá Diếc
- BÍCH: Biếc
- HUYỀN: Đen
- THẦM: Tin
- THƯỞNG: Thưởng
- TRƯỚNG: Trướng
- DUY: Màn
- LOAN: Loan
- HẠC: Hạc
- ĐỈNH: Vạc
- OA :Nồi
- XUY: Xôi
- CHỬ: Nấu
- XÚ: Xấu
- TIÊN: Tươi
- TIẾU: Cười
- SÂN: Giận
- SẮT: Rận
- DĂNG: Ruồi
- ĐẠI: Đồi mồi
- NGUYÊN: con giải
- BỐ: Vải
- LA: The
- THIỀN: Ve
- SUẤT: Dế
- LIỄM: Khế
- CHANH: Chanh
- CANH: Canh
- CHÚC: Cháo
- THƯỢC: gáo
- LƯ: Lò
- ĐỘ: Đò
- TÂN: Bến
- NGHỊ: Kiến
- PHONG: Ong
- HÀ: Sông
- LÃNH: Núi
- CHẨM: Gối
- CÂN: Khăn
- KHÂM: Chăn
- NHỤC: Nệm
- THẨM: Thím
- CÔ: Cô
- QUYỆT: Cá rô
- THÌ: Cá cháy
- ĐỂ: Đáy
- NGÂN: Ngần
- QUÂN: quân
- CHÚNG: Chúng
- SÚNG: Súng
- KỲ: Cờ
- SƠ: Sơ
- CỰU: Cũ
- VŨ: Vũ
- VĂN: Văn
- DÂN: Dân
- XÃ: Xã
- ĐẠI: Cả
- TÔN: Cao
- TRÌ: Ao
- TỈNH: Giếng
- KHẨU: Miệng
- DI: Cằm
- TÀM: Tằm
- DÕNG: Nhộng
- TỐC: Chống
- TRÌ: Chầy
- VÂN: Mây
- HOẢ: Lửa
- THẦN: Chửa
- DỤC: Nuôi
- VĨ: Đuôi
- LÂN: Vẩy
- HUY: Vẫy
- CHẤP: Cầm
- NIÊN: Năm
- NGUYỆT: Tháng
- MINH: Sáng
- TÍN: Tin
- ẤN: In
- THUYÊN: Cắt (khắc)
- VẬT: Vật
- NHƠN: Người
- HY: Chơi
- HÍ: Cợt
- CƠ: Chốt
- PHU: Chày
- TÁ: Vay
- HOÀN: Trả
- GIÃ: Giã
- MÀNH: Mành
- VU: Quanh
- KÍNH: Tắt
- THIẾT: Cắt
- THA: Mài
- VU: Khoai
- ĐẬU: Đậu
- LĂNG: Củ Ấu
- THỊ: Trái hồng
- CUNG: Cung
- NỖ: cái nỏ
- PHỦ: Chõ
- ĐANG: Cái xanh
- CHI: Cành
- DIỆP: Lá
- TOẢ: Khoá
- KIỀM: Kiềm
- NHU: Mềm
- KÍNH: Cứng
- LẬP: Đứng
- HÀNH: Đi
- UY: Uy
- ĐỨC: Đức
- CẤP: Bực
- GIAI: Thềm
- GIA: Thêm
- GIẢM: Bớt
- HƯỚC: Cợt
- THÀNH: Tin
- DỰ: Khen
- DAO: Ngợi
- QUÁN: Tưới
- BÍNH: Soi
- THẦN: Tôi
- CHỦ: Chúa
- VŨ: Múa
- PHI: Bay
- TRINH: Ngay
- TĨNH: Lặng
- XƯNG: Tặng
- THÀNH: Nên
- VONG: Quên
- KÝ: Nhớ
- THÊ: Vợ
- THIẾP: Hầu
- BÀO: Bầu
- ỦNG: Ống
- TÍCH: Xương sống
- XOANG: Lòng
- HƯ: Không
- THỰC: Thật
- THIẾT: Sắt
- ĐỒNG: Đồng
- ĐÔNG: Đông
- SÓC: Bắc
- TRẮC: Trắc
- BÌNH: Bằng
- BẤT: Chăng
- DA: Vậy
- DƯỢC: Nhảy
- TIỀM: Chìm
- CHÂM: Kim
- NHẬN: Nhọn
- TOÀN: Trọn
- TỊNH: Đều
- ĐÀI: Rêu
- CẤU: Bụi (nhơ)
- VỊNH: Lội
- THOAN: Trôi
- XUY: Xôi
- MỄ: Gạo
- HỒ: Cáo
- LỘC: Hươu
- HOÀI: Cưu mang
- HIỆP: Cắp
- ỦNG: Lấp
- LƯU: Trôi
- CHUỲ: Dùi
- TRƯỢNG : Gậy
- BÔN: Chậy
- VÃNG: Qua
- VIỄN: Xa
- HỒNG: Cả (lớn)
- CHÁ: Chả
- TRÀ: Chè
- NGHỆ: Nghề
- TÀI: Của
- TRỢ: Đũa
- CHUỶ: Môi (cái vá)
- KHÔI: Vội
- PHẤN: Phấn
- HÀM: Mặn
- LẠT: Cay
- DOANH: Đầy
- PHẠP: Thiếu
- BÀO: Áo
- BỊ: Chăn
- ĐÌNH: Sân
- KHUYẾT: Cửa
- DỰNG: Chửa
- THAI: Thai
- CAI: Cai
- KẾ: Kể
- TẾ: Rể
- HÔN: Dâu
- CÚ: Câu
- THƠ: Sách
- ĐỔ: Vách
- TƯỜNG: Tường
- PHƯỜNG: Phường
- PHỐ: Phố
- BỘ: Bộ
- PHIÊN: Phiên
- QUYỀN: Quyền
- TƯỚC: Tước
- ĐẮC: Được
- VI: Làm
- THAM: Tham
- DỤC: Muốn
- QUYỂN: Cuốn
- TRƯƠNG: Trương ra
- SƯƠNG: Sương
- THỬ: Nắng
- HẠO: Sáng trắng
- HINH: Thơm
- CHIÊM: Rơm
- LẠP: Hạt
- LƯƠNG: Mát
- BÃO: No
- KHỐ: Kho
- QUÂN: Vựa
- HÁN: Đứa
- LANG: Chàng
- HOÀNH: Ngang
- KHOÁT: Rộng
- BA: Sóng
- HƯỞNG: Vang
- THÊ :Thang
- KỶ: Ghế
- MẪU: Mẹ
- NHI: Con
- VIÊN: Tròn
- NHUỆ: Nhọn
- SOẠN: Dọn
- THU: Thâu
- CHÂU: Châu
- HUYỆN: Huyện
- TỤNG: Kiện
- MINH: Kêu
- TÙNG: Theo
- SỬ: Khiến
- MIỆN: Mũ miện
- TRÂM: Cây trâm
- ĐẢO: Đâm
- ĐÀO :Đãi
- THÁI: Sảy
- NGHIÊN: Nghiền
- LIÊN: Liền
- TỤC: Nối
- ĐOAN: Mối
- PHÁI: Dòng
- LUNG: Lồng
- QUỸ: Sọt
- ĐỐ: Mọt
- TRÙNG: Sâu
- CÚ: Câu
- ĐIỂM: Chấm
- THỐ: Giấm
- DU: Dầu
- PHÙ: Trầu
- TOÁN: Tỏi
- KHOÁI: Gỏi
- HÀ: Tôm
- KIÊM: Gồm
- PHỔ: Khắp
- HẠ: Thấp
- CAO: Cao
- CAO: Sào
- ĐÀ: Lái
- TRẠI: Trại
- THÔN: Thôn
- NỘN: Non
- KHỐNG: Dại
- PHÁI: Phái
- TÔNG: Dòng
- TÀI: Trồng
- NGẢI: Cắt
- SẮC: Gặt
- ƯU: Cày
- TÍCH: Gầy
- PHÌ: Béo
- XẢO: Khéo
- TINH: Ròng
- PHÙNG: Họ Phùng
- MẠNH: Họ Mạnh
- TÍNH: Gộp
- LƯỢNG: Tin
- KIÊN: Bền
- XÁC: Thật
- TẤT: Ắt
- TU: Tua
- TỰ: Chùa
- BƯU: Dịch
- BÍCH: Ngọc Bích
- CƠ: Sao Cơ
- ĐÊ: Bờ
- CẢNH: Cõi
- VẤN: Hỏi
- THIẾT: Bày
- THƯ: Lầy
- TÁO: Ráo
- THƯƠNG: Giáo
- KIẾM: Gươm
- LIÊM: Liềm
- TRỬU: Chổi
- QUỸ: Cũi (hòm)
- SƯƠNG: Rương
- HƯƠNG: Hương
- LẠP: Sáp
- THÁP: Tháp
- ĐÌNH: Đình
- KHU: Mình
- MẠO: Mặt
- MẬT: Nhặt
- SƠ: Thưa
- ÁN: Trưa
- THẦN: Sớm
- CẢM: Cám
- PHU: Tin
- BỘC: Min (tôi)
- TÊ: Đứa
- TÍCH: Chứa
- SUNG: Đầy
- HẬU: Dầy
- KHINH: Nhẹ
- THẾ: Thế
- TÀI: Tài
- ĐÀI: Đài
- MIỄU: Miễu
- KIỆU : Kiệu
- TRI: Xe
- THÍNH: Nghe
- ĐỔ: Thấy
- THỦ: Lấy
- BAN: Ban
- TỪ: Khoan
- CẤP: Kíp
- TƯ: Níp
- ĐAN: Giai
- CỨC: Gai
- NHÂN: Hạt
- ĐẠM: Lạt
- NÙNG: Nồng
- ƯỚC: Mong
- TƯỞNG: Nhớ
- TRÁI: Nợ
- DUYÊN: Duyên
- NGHIỄN: Nghiên
- TIÊN: Giấy
- GIÃ: Vậy
- TAI! Thay
- HẠNH: May
- KHAM: Khá
- QUYỀN: Má
- NHĨ: Tai
- THUỲ: Ai
- MỖ: Mỗ
- SÀO: Tổ
- CỐC: Hang
- ANG: Nồi rang
- BỒN: Chậu
- CỰU: Cậu
- DA: Ông (cha)
- XUYÊN: Sông
- NHẠC: Núi
- NGÔN: Nói
- TÁC: Làm
- LAM: Chàm
- UẤT: Nghệ
- BỄ: Vế đùi
- YÊU: Lưng
- GIÁC: Sừng
- ĐỀ:Móng
- ẢNH: Bóng
- HÌNH: Hình
- KINH: Kinh
- SỬ: Sử
- THỦ: Giữ
- DU: Chơi
- CHIÊU: Vời
- TỰU: Tới
- CẢI: Đổi
- DI: Dời
- TRUỴ: Rơi
- ĐIÊN: Ngã
- KÝ: Đã
- TẰNG: Từng
- HỶ: Mừng
- GIA: Tốt
- NGHIỄNG: Đồng cốt
- VU: Thầy mo
- KHUẤT: Cốt
- THÂN: Duỗi
- TUẾ: Tuổi
- THÌ: Giờ
- TINH: Cờ
- TẢN: Tán
- HY: Hơn hớn
- XÁN: Rỡ ràng
- THANG: Vua Thang
- VŨ: Vua Vũ
- PHỦ: Phủ
- CUNG: Cung
- ĐÔNG: Mùa Đông
- LẠP: Tháng Chạp
- HỢP: Hạp
- LY: Lìa
- MÊ: Mê
- NGỘ: Biết
- CẨM: Vóc
- SA: The
- PHÚ: Che
- BAO: Bọc
- NGUNG: Góc
- BỆ: Hè
- LUÂN: Bánh xe
- TỨ: Ngựa
- THƯƠNG: Vựa
- THẢNG: Kho
- NHO: Đạo Nho
- THÍCH: Đạo Phật
- MIẾN: Bột
- DI: Đường
- QUÝ: Sang
- BẦN: Khó
- TÔN: Lọ
- ÁN: Yên
- BIÊN: Biên
- TẢ: Chép
- GIÁP: Mép
- TAI: Mang
- NƯƠNG: Nàng
- ẨU: Mụ
- MÃO: Mũ
- THAO: Thao
- NHẬP: Vào
- CƯ: ở
- CAO: Mỡ
- CỐT: Xương
- TƯỜNG: Tường
- LƯỢC: Lược
- BỘ: Bước
- CHI: Đi
- THI: Thi
- LỄ: Lễ
- DO: Bởi
- PHÁT: Ra
- ĐƯỜNG: Nhà
- HỘ: Cửa
- SỞ: Thửa
- Ư: Chưng
- BỔNG: Bưng
- TÊ: Dẫy
- PHẢ: Sảy
- THUNG: Đâm
- Á: Câm
- LUNG: Điếc
- TÍCH: tiếc
- CƠ: Chê
- ĐÊ: Dê
- CẨU: Chó
- TỘC: Họ
- LƯ: Làng
- ĐƯỜNG: Cây Đường
- LỆ: Cây Lệ
- QUẾ: Cây Quế
- ĐỒNG: Cây Vông
- ĐỘC: Sông
- SƠN: Núi
- YÊN: Khói.
- VỤ: Mù
- NGÔ: Nước Ngô
- SỞ: Nước Sở
- TẢI: Chở
- ĐÀI: Khiêng
- LINH: Thiêng
- ỨNG: Ứng
- HỨNG: Hứng
- NGU: Vui
- CÔ: Côi
- QUẢ: Goá
- NHA: Quạ
- THƯỚC: Ác Là
- HOÀ: Hoà
- THUẬN: Thuận
- NỘ: Giận
- TỪ: Lành
- THÀNH: Thành
- TRẠI: Trại
- THẾ: Giại
- LANG: Hiên
- CHU: Thuyền
- VÕNG: Võng
- KHỔNG: Họ Khổng
- CHU: Họ Chu
- NGU: Nhà Ngu
- QUẮC: Đất Quắc
- HOẶC: Hoặc
- NGHI: Ngờ
- PHỤNG: Thờ
- CUNG: Kính
- ĐIÊN: Đỉnh
- NGẠN: Bờ
- Ô: Dơ
- KHIẾT: Sạch
- KHIẾT: Xách
- CHIÊM: Cầm
- MẬU: Lầm
- MAN: Dối
- PHONG: Gói
- TRÁO: Trùm
- BÀO: Đùm
- THÚC: Buộc
- DƯỢC: Thuốc
- PHÙ: Bùa
- QUÂN: Vua
- TƯỚNG: Tướng
- LƯỢNG: Lượng
- TÀI: Tài
- BÀI: Bài
- BIỂN: Biển
- QUYỂN: Quyển
- THIÊN: Thiên
- MIỄN: Khuyên
- XANH: Chống
- QUẢNG: Rộng
- DIÊN: Dài
- LOẠI: Loài
- LUÂN: Đấng
- NOÃN: Trứng
- BÀO: Nhau
- THÂU: Thau
- NGỌC: Ngọc
- THỐC: Trọc
- KHUNG: Cao
- TINH: Sao
- ĐIỆN: Chớp
- HẤP: Hớp
- HA: La
- XUẤT: Ra
- KHAI: Mở
- QUÁI: Gở
- TƯỜNG: Điềm
- NHUYỄN: Mềm
- CƯƠNG: Cứng
- KHẲNG: Khứng
- TUỲ: Theo
- HUYỀN: Treo
- ĐẢM: Gánh
- ĐẢ: Đánh
- KHU: Trừ
- TỪ: Lời
- THỌ: Chịu
- MÃO: Mẹo
- DẦN: Dần
- THÂN: Thân
- DẬU: Dậu
- ẨN: Giấu
- GIÀ: Che
- TUYỀN: Về
- PHẢN: Lại
- QUẢ: Trái
- ĐIỀU: Cành
- BÌNH: Cái Bình
- BÁT: Cái Bát
- XƯỚNG: Hát
- ĐÀN: Đàn
- SĨ: Làm quan
- NÔNG: Làm ruộng
- THƯỢNG: Chuộng
- BAO: Khen
- HẮC: Đen
- HỒNG: Đỏ
- THỐ: Con thỏ
- LY: Con cầy
- SƯ: rây
- CẤP: Kín
- NHẪN: Nhịn
- Ý: Lòng
- THÔNG: Thông
- TẮC: Lấp
- BIẾN: Khắp
- GIAI: Đều
- TIÊU: Nêu (giới)
- KIỆT: kiệt
- VIỆT: Nước Việt
- TỀ: Nước Tề
- KHUÊ: Sao Khuê
- MÃO: Sao Mão
- KHẢO: Khảo
- TRA: Tra
- NGOA: Ngoa
- NGUỴ: Dối
- MUỘI: Tối
- MINH: Mờ
- NGỤ: Nhờ
- MÔNG: Đội
- KỶ :Mối
- CƯƠNG: Giường
- CHƯƠNG: Chương
- CẢO: Cảo
- THỊ: Bảo
- TRUYỀN: Truyền
- TIỀN: Tiền
- TÚC: Thóc
- CHÚ: Đúc
- YÊU : Cầu
- ĐIẾU: Câu
- NGƯ: Đánh cá
- MIÊU: Mạ
- HUỆ: Bông
- ÔNG: Ông
- ĐIỆT: Cháu
- MẬU: Can Mậu
- CANH: Can Canh
- ĐINH: Can ĐINH
- QUÝ: Can Quý
- NGUỴ: Nước Nguỵ
- TẦN: Nước Tần
- QUẦN: Quần
- KHOÁ: Khố
- HỘ: Hộ
- PHÙ: Vùa
- THÂU: Thu
- HOẠCH: Được
- MƯU: Chước
- LỰ :Lo
- THÔ: To
- TẾ: Nhỏ
- SOẠN: Cỗ (mâm)
- TU: Đồ ăn
- CẦN: Rau cần
- BẶC: Cải củ
- THÚ: Thú
- TÌNH: Tình
- BINH: Binh
- NGŨ: Ngũ
- NÙNG: Mũ
- THŨNG: Sưng
- TẰNG: Từng
- BỆ: Bực
- BỨC: Bức
- TUẦN: Thuần
- TUẦN: Đi tuần
- THÚ: Đi thú
- CHUỶ: Mỏ
- PHU: Da
- HOA: Hoa
- NHUỴ: Nhuỵ
- UÝ: Quan Uý
- THỪA: Quan Thừa
- XỈ: Răng
- MÂU: Mắt(ngươi)
- THỤ: Bán Đắt
- THIÊM: Thêm
- TIÊU: Đêm
- ĐÁN: Sớm
- KỸ: Bợm
- BÀI: Trò
- BÃO: No
- CƠ: Đói
- CHƯ: Mọi
- CÁC: Đều
- KHIẾU: Kêu
- HÀM: Ngậm
- CẤM: Cấm
- NHƯNG: Nhưng
- VU: Chưng
- THỬ: Ấy
- DĨ: Lấy
- CẦU: Tìm
- CẦM: Chim
- MÔ: Ếch
- CHUYÊN: Gạch
- THÁN: Than
- QUÁN: Quan
- LÂU: Rút
- BẠT: Tuốt
- MÔ: Sờ
- TẠ: Nhờ
- CHI: Chống
- MANH: Mống
- NHƯỠNG: Gây
- TỔ: Chay
- HUÂN: Tạp
- TIỄN: Đạp
- KHOÁ: Cầm
- THÁM: Thăm
- TAO: Gãi
- LỊCH: Trải
- DU: Qua
- MA: Ma
- QUỶ: Quỷ
- TỨC: Nghỉ
- TƯ: Nay
- TIÊU: Mây
- LỖ: Mặn
- KHIẾT: Cắn
- HÀO: Kêu
- LIÊU: Trêu
- NHIỄU: Quấy
- GIÁO: Dạy
- TRỪNG: Răn
- NHIỄM: Con trăn
- VỊ: Con nhím
- THIỀM: Liếm
- XAN: Ăn
- CƯỚC: Chân
- CĂN: Gót
- MỸ: Tốt
- VINH: Sang
- CƯƠNG: Gang
- THỔ: Đất
- THẬP: Nhặt
- SƯU: Tìm
- HIỀM: Hiềm
- TẬT: Ghét
- ÁN: Xét
- LAO: Mò
- VỤ: Cò
- QUYÊN: Cuốc
- TIẾT: Guốc
- NGOA: Giầy
- QUY: Quay
- CỦ: Thước
- TỲ: Lược
- KÍNH: Gương
- DƯƠNG: Dương
- LIỄU: Liễu
- TRÀO: Ghẹo
- SOẠ: Chơi
- LÂN: Ma trơi
- HUỲNH: Đóm
- TỔNG: Tóm
- TRÌ: Cầm
- ĐÀM: Đầm
- HỨC: Rãnh
- CẢNH: Cảnh
- TRANG: Trang
- CHỈ: Gang
- CHÍCH: Lẻ
- CHIẾT: Bẻ
- PHAN: Vin
- MIÊN: Mền
- PHÚC: Kép
- PHÁP: Phép
- ÂN: Ơn
- HIỆP: Lờn
- DONG: Nhác
- GIÁ: Gác
- GIAN: Ngăn
- MỤC: Chăn
- TIỀU: Hái củi
- CHUẨN: Sống mũi
- ĐỒNG: Ngươi
- KHÍ: Hơi
- THANH: Tiếng
- TƯỜNG: Liệng
- NHIỄU: Quanh
- TRANH: Tranh
- CHIẾN: Đánh
- LINH: Cánh
- VŨ: Lông
- TÒNG: Tòng
- BÁCH: Bách
- SÁCH: Sách
- ĐỒ: Bản đồ
- KHÔ: Khô
- THẤP: Ướt
- CHỬNG: Vớt
- ĐẦU: Gieo
- GIAO: Keo
- TIẾT: Mạt
- HẠCH: Hạt
- ĐẰNG: Giây
- THỌ: Cây
- SÀI: Củi
- HOÁN: Đổi
- THIÊN: Dời
- THẾ: Đời
- KINH: Chợ
- VÔ: Chớ
- PHẤT: Chăng
- VÂN: Rằng
- VỊ: Bảo
- TỐ: Cáo
- XƯNG: Xưng
- MẶC: Thừng
- BỔNG: Gậy
- GIÁ: Cấy
- CANH: Cầy
- NHỰT: Ngày
- KỲ: Hẹn
- HOÀN: Vẹn
- TIẾN: Lên
- BÌNH: Phên
- LY: Giậu
- TÀNG: Giấu
- YỂM: Che
- LIÊM: Khe
- KHIẾU: Lỗ
- BỔ: Vá
- ĐIỀU: Hoà
- KHOA: Khoa
- ĐỆ: Thứ
- NÔ: Người ở
- ĐỒNG: Tiểu đồng
- KÝ: Mong
- HY: Hoạ
- DỊ: Lạ
- ĐỒNG: Cùng
- TRÙNG: Trùng
- ĐIỆP: Điệp
- NGHIỆP: Nghiệp
- HUÂN: Công
- THỰC: Trồng
- BỒI: Đắp
- PHỤ: Giúp
- TRÙ: Toan
- NHÀN: Nhàn
- TÁN: Tán
- KHA: Cán
- BÍNH: Chuôi
- VỊ: Mùi
- PHONG: Thói
- BỐC: Bói
- CHIÊM: Xem
- ÁP: Kèm
- KHIỂN: Khiến
- BIẾN: Biến
- THƯỜNG: Thường
- NHƯỢNG: Nhường
- KHIÊM: Tốn
- XỨ: Chốn
- KHU: Khu
- ĐẠC: Đo
- TUYỆT: Dứt
- CẦM: Bắt
- XÁ: Tha
- HÀ: Xa
- BÁCH: Ngặt
- ẤT: Can Ất
- NHÂM: Can Nhâm
- THÍCH: Đâm
- CÔNG: Đánh
- PHỐI: Sánh
- LIÊN: Liền
- KHA: Thuyền
- LỤC: Bộ
- GIẢ: Dối
- KHÔNG: Không
- SÍNH: Giong
- TRÌ: Ruổi
- KHU: Đuổi
- KHƯỚC: Ruồng
- PHÓNG: Buông
- KHIÊN: Dắt
- PHỤC: Mặc
- BÔ: Ăn
- THUÂN: Da nhăn
- MIỄN: Cúi
- TUNG: Rối
- HOẠT: Trơn
- HUỆ: Ơn
- HY: Phúc
- ĐỐC: Giục
- THƯ: Khoan
- CÀN: Quẻ Càn
- CHẤN: Quẻ Chấn
- CẤN: Quẻ Cấn
- KHÔN: Quẻ Khôn
- HỒN: Hồn
- PHÁCH: Vía
- TỬ: Tía
- THANH: Xanh
- TANG: Lành
- HẢO: Tốt
- THIÊU: Đốt
- BỒI: Vùi
- TẠNG: Mồi
- TÍCH: Dấu
- PHANH: Nấu
- LẠN: Sôi
- TOẠ: Ngồi
- BÀO: Nhảy
- TIẾT: Chảy
- PHIÊU: Trôi
- BỒI: Bồi
- THỤC: Chuộc
- CỰ: Đuốc
- LÔ: Lò
- TẨN: Tro
- TRẦN: Bụi
- PHỦ: Cúi
- SÂN: Giương
- CHƯƠNG: Ngọc Chương
- UYỂN: Ngọc Uyển
- LIỄN: Ngọc Liễn
- DAO: Ngọc Dao
- MỘ: Rao
- PHỎNG: Hỏi
- NGỮ: Nói
- BÌNH: Bàn
- LAN: Giàn
- XƯỞNG: Xưởng
- ĐÃNG: Phóng đãng
- PHIỀN: Phiền
- PHAN: Vin
- LẠP: Bẻ
- TRÁNG: Khoẻ
- SI: Ngây
- VI: Vây
- TẬP: Úp
- CHUYẾT: Núp (Ném)
- CÚC: Răn
- TRĂN: Sông Trăn
- VĨ: Sông Vĩ
- Ỷ: Ỷ
- DƯ: Xe
- THÍNH: Nghe
- TUÂN: Hỏi
- BÌ: Mỏi
- LẠC: Vui
- HẠ: Rỗi
- MANG: Vội
- MỘC: Gội
- NHU: Dầm
- TÊ: Cầm
- THỐ: Đặt
- TIỄN: Cắt
- CHÀNG: Đâm
- LÃM: Cầm
- HUY: Vẫy lui
- DUNG: Chảy (tan)
- PHÍ: Sôi
- PHIẾM: Trôi
- PHÙ: Nổi
- GIẢI: Cởi
- THAO: Cầm
- VỌNG: Ngày rằm
- SÓC: Mồng một
- LẬU: Dột
- LUÂN: Chìm
- MỊCH: Tìm
- LUÂN: Chọn
- TIÊM: Nhọn
- ĐỘT: Lồi
- HY! Ôi
- SẤT: Quát
- SÁT: xát
- XOA: Thoa
- LA: Mã la
- KHÁNH: Cái khánh
- LỆNH: Lịnh
- ĐỀ: Bài
- NGOẠI: Ngoài
- LINH: lẻ
- THÁI: Vẻ
- CƠ: Nền
- QUÁN: Quen
- KỲ: Lạ
- NẶC: Dạ
- THỪA: Vâng
- THƯỜNG: Từng
- CÁI: Tượng
- VƯỢNG: Vượng
- NINH: An
- CAN: Can
- HỆ: Hệ
- TỪ: Tế
- ĐẢO: Cầu
- TẤU: Tâu
- TƯ: Hỏi
- QUYỆN: Mỏi
- CHUYÊN: Chuyên
- BIÊN: Ngoài biên
- QUẬN: Ngoài quận
- LUẬN: Luận
- PHÊ: Phê
- CỔ: Dê
- TRƯ: Lợn
- VIÊN: Vượn
- ĐỘC: Trâu (nghé)
- CỨU: Tàu (ngựa)
- BÀO: Bếp
- NHU: Nếp
- MẠCH: Lúa chiêm
- TIÊM: Cái tiêm
- THIẾP: cái thiếp
- KIẾP: Cướp
- THÂN: Mình
- TỨ: Rình
- KIỀU: Ngóng
- TẤN: Chóng
- KÊ: Lâu
- TÀU: Chiếc tàu
- TRỤC: Lái
- HÃI: Hãi
- KINH: Kinh
- CƯU: Cầu lành
- DỊCH: Quán
- BẢN: Ván
- ĐINH: Đinh
- THIỆN: Lành
- HUY: Tốt
- LIỆU: dốt
- SAO: Rang
- NHAM: Hang
- HUYỆT: Lỗ
- DỤ: Dỗ
- CĂNG: Thương
- ƯƠNG: Ương
- HOẠCH: Gặt
- KỲ: Cắt
- CỨ: Cưa
- TỐNG: Đưa
- PHÙNG: Gặp
- TRÚC: Đắp
- TOÀN: Giùi
- DUY: Duy
- KHỞI: Há
- GIÁ: Gả
- HÂN: Mừng
- CẨN: Nhưng
- TƯ: Ấy
- HỸ: Vậy
- DƯ: Thay
- TUÝ: Say
- MIÊU: Ngủ
- THUỲ: Rũ
- TỨ: Cho
- LỘ: Cò
- THANH: Vạc
- THỔ: Khạc
- LÌNH: Nghe
- KHOA:Khoe
- KIỂU: Dối
- KHẤU: Hỏi
- XAI: Ngờ
- PHÒNG: Ngừa
- BẢ: Giữ
- NGỰ: Ngự
- TRUY: Theo
- TRẠO: Chèo
- THÔI: Đẩy
- TRƯỚNG: Dẫy
- XUNG: Xông
- HỒNG: Chim Hồng
- CHÍ: Bồ cắt
- SẮT: Đàn Sắt
- CẦM: Đàn Cầm
- NGỘ: Lầm
- VÂN: Rối
- THỐNG: Mối
- QUẦN: Bầy
- ĐẠI: Thay
- TAO: Gặp
- TẬP: Tập
- ÔN: Ôn
- CÔN: Cá côn
- NGẠC: Cá Ngạc
- NOẠ: Nhác
- TẦN: Năng
- VIẾT: Rằng
- ĐÀM: Nói
- GIAN: Cói
- ĐỊCH: Lau
- TẦN: Cau mày
- HOÃN: Mỉm
- CỐ: Chỉn
- VIÊN: Bèn
- GIANG: Đèn
- TÁO: Bếp
- HIỆP: Hẹp
- LONG: Cao
- THỌ: Trao
- PHI: Mở
- PHÁ: Vỡ
- TÀN: Tàn
- THÁN: Than
- HOA: Dức
- LỰC: Sức
- DU: Mưu
- LƯU: Họ Lưu
- NGUYỄN: Họ Nguyễn
- CHUYỂN: Chuyển
- TUẦN: Noi
- CHIẾU: Soi
- LÂM: Đến
- TRINH: Hến
- DƯ: Sam
- LAM: Tham
- THỊ: Muốn
- PHÍ: Tốn
- DOANH: Dư
- SƯ: Con Sư
- KÝ: Ngựa Ký
- TỴ: Chi TỴ
- THÌN: Chi Thìn
- TRÍ: Bền
- DI: Phẳng
- CHƯƠNG: Xẳng
- SÀM: Dèm
- LIÊM: Rèm
- DŨ: Cửa sổ
- TẨY: Rửa
- TRẦM: Chìm
- DẠ: Đêm
- HÔN: Tối
- TRÁ: Dối
- GIAN: Gian
- YÊN: Cái Yên
- BÍ: Dây khấu
- THẤU: Thấu
- TIÊU: Tiêu
- KIÊU: Kiêu
- NGẠO: Ngạo
- MẠO: Mạo
- NHÂN: Nhân
- XUÂN: Xuân
- NHUẬN: Nhuần
- THUẤN: Thuấn
- NGHIÊU: Nghiêu
- BẾ: Yêu
- SÙNG: Chuộng
- ĐỒ: Luống
- KHÁP: Vừa
- LƯ: Con Lừa
- SÀI: Con Sại
- NGẠI: Ngại
- KHOAN: Khoan
- ĐÀN: Đàn
- VIỆN: Viện
- TIỆN: Tiện
- HOAN: Vui
- TUY: Rau mùi
- CỬ: Rau diếp
- HIỆP: Hiệp
- TƯ: Đều
- ĐIÊU: Con Điêu
- THỈ: Con Lợn
- CỰ: Lớn
- TƯ: Thêm
- THUỴ: Điềm
- YÊU: Gở
- TRỞ: Trở
- LAN: Ngăn
- GIÁI: Răn
- LY: Sửa
- TRỢ: Đỡ
- THOAN: Chừa
- BỊ: Ngừa
- ĐỒN: Đóng
- HU: Ngóng
- THỊ: Xem
- TÊ: Đem
- HIẾN: Hiến
- BẰNG: Khiến
- ĐỆ: Đưa
- VÂN: Bừa
- BÁ: Vải
- CHỬ: Bãi
- NHAI: Bờ
- SỰ: Thờ
- KHÂM: Kính
- CHÍNH: Chính
- HÌNH: Hình
- HỒI: Quanh
- TỐ: Ngược
- THẮNG: Được
- ƯU: Hơn
- TIẾT: Nhờn (lờn)
- CUNG: Kính
- VỊNH: Vịnh
- NGÂM: Ngâm
- TẨM: Dầm
- TRỪNG: Lóng
- BÀN: Đứng
- NHIỄU: Quanh
- LINH: Lanh
- LỢI: Lợi
- ĐÃI: Đợi
- DUNG: Dong
- LOAN: Cong
- NHU: Uốn
- DỤC: Muốn
- AM: Quen
- NÃI: Bèn
- Y: Ấy
- HỀ: Vậy
- NHƯỢC: Bằng
- MẠC: Chăng
- HY: Ít
- TẬN: Hết
- TRÙ: Nhiều
- HIÊU: Cú mèo
- YẾN: Chim Yến
- PHÙ: Chà chiện
- LINH: Choi choi
- THOAN: Cái thoi
- TRỤC: Cuốn vải
- KÝ: Gởi
- KỲ: Cầu
- THỌ: Sống lâu
- KHANG: Mạnh khoẻ
- PHÚ: Thuế
- THUYÊN: Lường
- UÔNG: Mênh mang
- DU: Lội
- DÃ: Nội
- ĐÌNH: Triều đình
- KÌNH: Cá kình
- NHẠN: Chim nhạn
- BẰNG: Bạn
- PHỤ: Cha
- DAO: Xa
- MẠC: Vắng
- THẢN: Phẳng
- OANH: Quanh
- TINH: Tanh
- XÚ: Thối
- ĐỘI: Đội
- ĐOÀN: Đoàn
- LIÊU: Quan
- LẠI: Thuộc
- LỆ: Buộc
- TRIỀN: Đi
- LY: Ly
- THỐN: Tấc
- ÁCH: Nấc
- XI: Cười
- TINH: Đười ươi
- SẠT: Chim Vạc
- NGÂN: Bạc
- XUYẾN: Vòng
- GIANG: Sông
- HỬ : Bến
- TRÍ: Đến
- XIÊM: Lên
- ĐIỆN: Đền
- QUAN: Ải
- TỨC: Lãi
- NGUYÊN: Nguyên
- KHUYẾN: Khuyên
- XU: Hỏi
- THOÁT: Khỏi
- NHIÊU: Tha
- NHI: Mà
- THẢ: Vã
- CỰ: Há
- TUY: Tuy
- KỲ: Sông Kỳ
- DĨ: Sông Dĩ
- VỊ: Sông Vị
- KINH: Sông Kinh
- DINH: Dinh
- TỈNH: Tỉnh
- CÂU: Rãnh
- KHOÁI: Ngòi
- TIÊN: Roi
- LẶC: Khấu
- LANG: Châu chấu
- QUẢ: Tò vò
- CÁP: Sò
- LOA: Ốc
- ĐẨU: Nong nóc
- NGA: Con Ngài
- BỨC: Dơi
- MINH: Nhện
- LIỄN: xe liễn
- DƯ: Xe
- MÍNH: Chè
- TIÊU: Chuối
- NGOÃ: Ngói
- MAO: Tranh
- LINH: Cỏ Linh
- CÁT: Dây Sắn
- XẠ: Bắn
- ĐIỀN: Săn
- LÂN: Lân
- HỘC: Chim hộc
- LĂNG: Góc
- CHỈ: Thềm
- TĂNG: Thêm
- TỔN: Bớt
- VIỆN: Vớt
- MÔN: Sờ
- PHÙ: Phù du
- ĐIỆP: Bướm
- LÃM: Cây trám
- CHI: Dành dành
- LAM: Trành
- HIỆP: Níp
- HẠP: Hộp
- LIÊM: Hộp gương
- TRANH: Đờn
- QUẢN: Sáo
- TƯ:Gạo
- XÁN: Cơm
- PHƯƠNG: Thơm
- BẢO: Báu
- LẬU: Lậu
- TỬ: Chê
- LÊ: Cây lê
- LẬT: Cây Lật
- NGỖ: Nghịch
- YÊM: Giầm
- GIANG: Cùm
- NHIÊN: Vuốt
- TIẾT: Đốt
- HÀNH: Cọng rơm
- LÂU: Ôm
- BÃO: Ấp
- DỊCH: Cắp
- DƯỢNG: Giương
- ĐIẾU: Thương
- QUYÊN: Bỏ vô
- HẦU: Cơm khô
- HỒ: Hồ
- NGÔ: Cây ngô
- CHỈ: Cây chỉ
- DĨ: Cây dĩ
- VÂN: Cây vân
- THUẦN: Rau thuần
- HẠNH: Rau hạnh
- TÝ: Cánh
- CHI: Chơn tay
- ĐÌNH: Rau đay
- CẨN: Dâm bụt
- TRẤP: Nước cốt
- CAM: Nước cơm
- PHỨC: Thơm
- ĐIỀM: Ngọt
- TÂN: Nước bọt
- HÃN: Mồ hôi
- HỒI: Cây Hồi
- GIÁP: Bồ kết
- QUYẾT: Rau quyết
- VI: Rau vi
- CHI: Cỏ chi
- LỰU: Cây Lựu
- TRIỆU: Nước Triệu
- HY: Vua Hy
- TỸ: Đi
- DỤC: Tắm
- SỨC: Sắm
- TRANG: Giồi
- CHUỶ: (môi) muỗng
- TỪ: Dĩa
- ĐIỆT: Con Đỉa
- KHEO: Con giun
- HUÂN: Hun
- CHƯỚC: Đốt
- ÂU: Bọt
- NÁO: Bùn
- DẪN: Trùng
- CÙNG: Dế
- CỔ: vế
- CUNG: Mình
- TRIẾT: Lành
- CÔNG: Khéo
- DŨ: Méo
- LOAN: Tròn
- HOÀN: Hòn
- PHIẾN: Tấm
- THIỆP: Thấm
- TUẤT: Thương
- THÁP: Giường
- BA: Liếp
- CẬP: Níp
- CÂU: Lồng
- KHUNG: Xuyên khung
- CÚC: Hoa cúc
- PHỤC: Phục linh
- MAN: Dây man
- NHÂM: Đan
- TU: Sửa
- TRỮ: Chứa
- BỒI: Bồi
- SUY: Thôi
- DUYỆT: Hớn hở
- THÍ: Thử
- KHIẾM: Đánh lừa
- DƯƠNG: Giảđò
- BIỂN: Dối
- LỖI: Máy dối
- KHÔI: Làm trò
- THÁC: Mo
- CAI: Rễ
- LỄ: Rượu Lễ
- THUẦN: Rượu Thuần
- KHIÊN: Xăn quần
- ĐẢN: Xăn áo
- CHIÊN: Cháo
- XÚ: Lương
- ĐƯỜNG: Đường
- MẬT: Mật
- KẾT: Thắt
- CÂU: Cầm
- PHIẾU: Đâm
- KHUÊ: Mổ
- THỔ: Mửa
- TẦN: Cười
- ĐẾ: Hắt hơi
- SIÊU: Đằng hắng
- HA: Mắng
- TÁN: Khen
- KÌNH: Chơn đèn
- TUỆ: Chổi
- XAN: Thổi (cơm)
- BỘC: Phơi
- THÔI: Áo tơi
- LẠP: Nón
- TIỆT: Đón (ngăn)
- TRỪU: Đem
- ĐỆ: Em
- SANH: Cháu
- HUYẾT: Máu
- MAO: Lông
- TÂN: Lấy chồng
- THÚ: Lấy vợ
- ĐỊCH: Rợ
- MANH: Dân
- HỈNH: Ống chân
- KHOAN: Đầu gối
- CÁN: Cội
- TIÊU: Ngành
- MẪN: Nhanh (lanh)
- TIỆP: Chóng
- PHÚC: Bụng
- ƯNG: Lòng
- CÁT: Bọ hung
- HUỲNH: Đom đóm
- ĐẠO: Trộm
- ĐỈNH: Say
- UYỂN: Cổ tay
- TỲ: Lá lách
- KHÁCH: Khách
- THÂN: Thân
- VẬN: Vần
- PHỤC: Lại
- CỐ: Đoái
- SÁN: Chê
- LY: Con Ly
- MÃNG: Con Mãng
- BẢNG: Bảng
- BÌNH: Tranh
- LOAN: Quanh
- DIẾU: Ngọn
- GIẢN: Chọn
- PHAO: Buông
- THÚ: Muông
- LƯ: Chó
- MA: Xoá
- SOÁI: Đo
- BÀ: Bà
- NÃI: (Nễ) Vú
- MẪU: Mụ
- GIÀ: Cha
- DƯ: Ta
- TA: Ấy
- CẬN: Thấy
- TÂN: Chầu
- SƠ: Rau
- LOẢ: Bí
- CHỬ: Mía
- THỰ: Củ mài
- CỔ: Chài
- VÕNG: Lưới
- SÍNH: Lễ cưới
- CẦU: Đôi bạn
- THỐi: Đùi
- THU: Vế (đùi)
- THUẾ: Thuế
- TÔ: Tô
- HỒ: Hồ
- CHỈ: Bến
- HÀ: Vết
- TRẠM: Trong
- TRỮ: Mong
- MAI: Kể
- MIÊU: Vẽ
- TÚ: Thêu
- TIỂN: Rêu
- VU: Rậm
- QUẢI: Cắm
- HUỀ: Cầm
- TRẠCH: Chằm
- SƯU: Đái (tiểu)
- NHŨNG: Quấy
- THUẦN: Thuần
- TUẦN: Tuần
- TIẾT: Tiết
- BIỀU: Hàm thiếc
- KHUYÊN: Vòng khuyên
- TIỄN: Tên
- MANG: Mũi nhọn
- TUYỂN: Chọn
- TRINH: Thám
- TRỪNG: Nhắm
- CHIỂU: Sáng
- THẢNG: Thảng
- HÀ: Sao
- CAO: Cỏ cao
- NGẪU: Ngó
- ÁO: Xó
- PHÒNG: Buồng
- CUỒNG: Cuồng
- TRÍ :Trí
- THÍ: Ví
- THUYÊN: Bàn
- TOÁN: Toan
- ÂM: Ngầm
- QUA: Đâm
- LÔI: Nghiền
- CHÚC: Liền
- KỲ: Lối khác
- Ô: Đất nát
- TẤT: Sơn
- NẶC:Lờn
- LĂNG: Lấn
- NHUẾ: (Khuế) giận
- LÂN: Thương
- DƯƠNG: Khí Dương
- TẪN: Giống cái
- THƯ: Mái
- TRĨ: Non
- SỒ: Chim con
- PHỤC: Nấp
- ĐIỀN: Lấp
- CỐ: Cầm
- NHƯƠNG: Hãn
- ÁCH: Chẹn
- TÀM: Thẹn
- THOẢ: An
- GIÁN: Can
- CHÂM: Răn (sửa)
- YẾN: Ngửa
- NGANG: Cao
- TIẾU: Rao
- DỤ: Dỗ
- CẢNH: Cổ
- LƯ: Đầu
- HẦU: Hầu
- THIỆT: Lưỡi
- DỮU: Bưởi
- GIÁ: Dâu
- HY: Trâu
- TRỆ: Lợn
- LAN: Sóng dợn
- LẠI : Reo
- BIỀU: Bèo
- MÃNG: Rậm
- Ác(Ốc) nắm
- KHIÊU: Khêu
- HẢM: Kêu
- HOAN: Dức
- NGỘ: Thức
- CÁN: Chiều
- SĨ: Chờ
- MẬU: Đổi
- XUY: Thổi
- PHÚN: Phun
- LẬT: Run
- KHÁO: Dựa
- SÚC: Chứa
- MAI: Chôn
- ÔN: Ôn
- HUẤN: Nhủ
- THUỴ: Ngủ
- ĐAM: Say
- MÃN: Đầy
- ĐÊ: Thấp
- NGẬT: Nói lắp
- NAM: Nói thầm
- PHÀM: Phàm
- TỤC: Tục
- XÚC: Giục
- XAO: Xua
- VƯƠNG: Vua
- BÁ: Bá
- THƯỢC: Chìa khoá
- XU(khu) : Khen
- DÕNG: Bù nhìn
- KỲ: Xấu dáng
- HƯỚNG: Hướng
- ĐÀ: Đem
- NHUYÊN: Thềm
- LỰU: Máng xối
- MÔI: Làm mối
- Á: Đồng hao
- TUẤN: Đào
- NHÂN: Lấp
- TY: Thấp
- THỪA: Thừa
- ĐỀ: Ngừa
- DÕNG: Nhảy
- THÍCH: Xảy
- CỘNG: Cùng
- DÕNG: Thùng
- ĐỒNG: Ống
- PHỤ: Đống
- KHÊ: Khe
- NHIÊN: Song le
- CỐ: Vậy
- KHỞI: Dậy
- THĂNG: Lên
- TỨC: Bèn
- NGHI : Hợp
- MÔNG: Rợp
- CHƯỚNG: Che
- ÁP: Đè
- THÔI: Nén
- TIẾP: Bén
- LƯ: Tỏ ra
- NGÔ: Ta
- CÁ: Ấy
- YÊN: Vậy
- TẮC: Thì
- TẾ: Che
- KHẢ: Khá
- NGƯ: Cá
- ĐIỂU: Chim
- TÚC: Đêm
- HIỂU: Sáng
- DẠNG: Dạng
- MÔ: Khuôn
- THƯƠNG: Buôn
- PHÁN: Bán
- VẠN: Vạn chài
- THUYỀN: Thuyền
- HUYÊN: Quên
- ỨC: Nhớ
- ĐIỂN: Cố
- DUNG: Thuê
- LỆ: Lề
- NGHI: Phép
- LỤC: Chép
- ĐẰNG: Đằng
- NHƯ: Bằng
- KHOÁI: Sướng
- TƯỚNG: (Quan) Tướng
- VIÊN: Quan Viên
- TÀ: Nghiêng
- KHÚC: Xiên (vạy)
- CHỈ: Giấy
- VI: Da
- ĐỊCH: Xa
- CÙNG: Rất
- ĐOẠN: Dứt
- TÀI: May
- LIỆT: Bày
- THAO: Giấu
- CỨU: Cứu
- TRỪ: Trừ
- CỪ: Xà cừ
- PHÁCH: Hổ phách
- TỊNH: Sạch
- TRANG: Nghiêm
- THƯỜNG: Xiêm
- ÁO: Áo
- ĐẠO: Đạo
- TÂM: Lòng
- CÂU: Cong
- BẢ: Lệch
- HẠCH: Hạch
- CUNG: Cung
- TUNG: Núi Tung
- THÁI: Núi Thái
- NGẠ: Đói
- ƯỚNG: No
- NGA: Núi Nga
- HỖ: Núi Hỗ
- BẠ: Sổ
- MINH: Ghi
- LY: Quỷ Ly
- MỴ: Quỷ Mỵ
- TRỊ: Trị
- AN: An
- HỘI: Tràn
- TOÀN: Hợp
- LIỄM: Góp
- THÔI: Đòi
- TUÂN: Noi
- THUẬT: Bắt chước
- TIÊN: Trước
- LÝ: Trong
- LIỆU: Đong
- BIỀU: Bớt
- HẠT: Chim Hạt
- CƯU: Chim cưu
- TRỪU: Trừu
- ĐOẠN: Vóc
- LAO: Nhọc
- DỰ: Vui
- CHUỲ: Dùi
- TRÁC: Đẽo
- DUỆ: Kéo
- QUYÊN: Tha
- THẤT: Nhà
- XƯƠNG: Cửa
- CÂU: Ngựa
- HIÊN: Xe
- PHỤ: Về
- SIÊU: Vượt
- VIỆT: Cái Việt
- MAO: Cờ mao
- MỘNG: Chiêm bao
- ĐƠN: Nói vấp
- TÁNG: Lấp (chôn)
- HÂN: Nâng
- HỐI: Ăn năn
- VĂN: Mắng tiếng
- NGAO: Liệng
- CHỬ: Bay
- MINH: Say
- TỈNH: Tỉnh
- TỈNH: Chĩnh
- OA: Nồi
- NGẪU: Đôi
- ĐƠN: Một
- ĐỐNG: Cột
- THÔI: Rui
- THUÝ: Tôi
- ĐÀO: Đúc
- PHÚC: Phúc
- TRƯNG: Điềm
- ÍCH: Thêm
- TRỪ: Để
- ĐẾ: Đế
- HOÀNG: Hoàng
- DI: Càng
- THẬM: Rất
- THẤT: Mất
- DIÊN: Noi
- CỪ: Ngòi
- BỘT: Vũng
- BỔNG: Bổng
- LƯƠNG: Lương
- DIỆC: cũng
- VƯU: Thêm
- BÔ: Nem
- THIỆN: Bữa cơm
- PHÂN: Thơm
- TUÝ: Tốt
- ĐỘT: Đốt
- NĂNG: Hay
- NHỮ: Mầy
- SINH: Gã
- NHẠN: Giả
- CHƠN: Ngay
- THẾ: Thay
- THÙ: Lả (trả)
- BÁCH: Bã
- TAO: Hèm
- TRINH: Điềm
- KHÁNH: Phúc
- LỘC: Lộc
- KỲ: Lành
- BÀNH: Họ Bành
- YỂU: Khốn
- DI: Nước lớn
- BẬT: Thơm thay
- KIM: Nay
- THUỶ: Mới
- LỢI: Lợi
- PHỒN: Nhiều
- QUÂN: Đều
- TẠP: Lộn
- TRẠCH: Chọn
- BAN: Dời
- CẬN: Bồi
- PHAN: Huyệt
- HÀN: Rét
- YẾM: No
- HỨA: Cho
- PHÚNG: Dạy
- ĐÁT: Áy náy
- TỨ: Luông tuồng
- VIÊN: Vườn
- QUẬT: Lỗ
- TẠC: Trổ
- XUYÊN: Dùi
- TA: Ôi
- KHÁI: Hăm hở
- NGỮ: Trắc trở
- HỒI: Bồi hồi
- ƯỞNG: Bùi ngùi
- QUYỀN: Đau đáu
- SÁCH: Giậu
- BỒNG: Phên
- TRẮC :Lên
- KHIÊU: Nhảy
- THÁC: Cái đẫy
- THƯ: Đùm (gói)
- TINH: trùm
- ĐẢO: Úp
- TÁ: Giúp
- LIÊU: Nhờ
- NGẪU: tình cờ
- CỜ: Hoạ
- KIỂM: Má
- THIỀU: Răng
- HẰNG: Hằng
- THỰC: Thật
- CHẤT: Chất
- HOA: Hoa
- TỶ: Hoà
- KHẮC: Khắc
- TẶC: Giặc
- TRÙ: Loài
- BAN: Dời
- NHẠ: Rước
- KHUỂ: Bước
- BIÊN: quanh
- DUNG: Thành
- HỐI: Vực
- MẪU: Đực
- NHÂM: Thai
- TƯỚC: Nhai
- THÔN: Nuốt
- TRẢO: vuốt
- ĐỒN: Mông
- ĐỘT: Xông
- CHINH: Đánh
- ĐOÁ: Lánh
- PHÔ: Phô
- KHÍCH: Vải to
- HY: Vải nhỏ
- KHÍ: Bỏ
- HƯU: Thôi
- HU: Ôi !
- PHẤT: Bẻ
- LÝ :Lẽ
- THẦM: Lòng
- THOA: Trâm
- HOÀN: (vòng) nhẫn
- PHẪN: Giận
- SỦNG: Yêu
- NHIẾP: Theo
- KHÊ: Đường tắt
- TRÓC: Bắt
- BẢO: Gìn
- KIỀN: Tin
- TÚC: Kính
- ĐÍNH: Đính chính
- MÔ: Mưu mô
- DU: A Dua
- QUỈ: Dối
- CHÚC: Trối
- DI: Noi
- XUY: Roi
- SÁCH: Vọt
- TRÍCH: giọt
- NGUYÊN: Nguồn
- MUỘN: Buồn
- CƯỜNG: Mạnh
- XƯƠNG: Thạnh
- BẬT: An
- NGOAN: Ngoan
- LỆ: Trái
- HỰU: Lại
- TINH: Gồm
- DU: Dòm
- ĐỊCH: Thấy
- BÀNH: Cáy
- GIẢI: Cua
- QUY: Rùa
- BIẾC: Giải
- MẪU: Bà vãi
- TỲ: Nô tỳ
- ĐỈNH: Thoi
- MÂN: Lõi
- SÁCH: Hỏi
- NHU: Chờ
- CƯƠNG: Bờ
- GIỚI: Cõi
- LỊCH: Sỏi
- NHƯ: Lầy
- SẤU: Gầy
- BÀNG: Lớn
- VẤN: Bợn
- QUYÊN: Trong
- HUÂN: Xông
- NHIỆT: Sốt
- HUỶ: Đốt
- THÔI: Thui
- GIÁM: Soi
- KÌNH: Chống
- CỐNG: Tiến cống
- ĐAM: Mê man
- THOÁN: Nấu cơm
- THUNG: Giã gạo
- SÓC: Giáo
- QUA: Đòng
- SẬU: Giong
- ĐẰNG: Ruổi
- LINH: Tuổi
- TỰ: Năm (tế lễ)
- BÁ: Trăm
- CHU: Khắp
- THẬP: Thập
- CAI: Cai
- TAI: Tai
- HOẠ: Hoạ
- NHIẾP: Gá
- TỰ: Dường
- THƯƠNG: Thương
- HẠI: Hại
- GIẢI: Con Giải
- ĐÀ: Lạc đà
- TOẠ: Toà
- THỨ: Thứ
- DỰ: Dự
- BỒI: Thêm
- THUỴ: Tên hèm
- HÀM: Tên chức
- BỨC: Bức
- KỲ: Khăn
- CANG: Thằn lằn
- ĐỈNH: Rắn mối
- BỘI: Bội
- THỪA: Nhân
- TRÌ: Sân
- THÁT: Cửa
- ĐỊCH: Rửa
- SƠ: Khơi
- HỒ: Ôi !
- ĐÃN: Những
- CỦNG: Vững
- BÀN: Đá
- VỌNG: Trá
- NỊNH: hót
- THƯ: nhọt
- CHÍ: Nốt ruồi
- DƯỠNG: Nuôi
- TRANG: Sửa
- TRẠC: Rửa
- BIÊM: Lể
- SỔ: Kể
- THAM: Xét
- TẢO: Quét
- LÊ: Cày
- TRIỆU: Gây
- CHIÊU: Sáng
- ĐÁNG: Đáng
- CÔNG: Ông
- TẮNG: Nồi hông
- LINH: Cái thống
- ĐÀO: Sóng
- HỘ: Nước đông
- TRIỆT: Thông
- KHÁNG: Chống
- KHOÁNG: Rộng
- LIÊU: Xa
- QUÁ: Qua
- THƯƠNG: Nhảy
- TRÍCH: Lấy
- SAN: Chia
- TIÊU: Tia
- ÁNH: Ánh
- PHẠT: Phạt
- DAO: Lay
- LAI: Cỏ may
- HỦ: Mục
- XÚC: Giục
- CÙ: Siêng
- KỴ: Kiêng
- ĐÀO: Trốn
- BẢN: Vốn
- BÀNG: Bên
- TIỆN: Khen
- VU: Dối
- KẾ: Nối
- HÀI: Hoà
- DU: Xô
- MẠT: Sổ
- VŨ: Vỗ
- TUY: An
- TRÁNH: Can
- DI : Để
- KHI: Dễ
- LẠI: Nhờ
- QUÁT: Vơ
- MY: Buộc
- Y: Thuốc
- KHOÁ: Khoa
- VŨ: Mái nhà
- MY: Mí cửa
- PHONG: Ngọn lửa
- HẠN: Nắng lâu
- THỐNG: Đau
- THUYÊN: Đã khỏi
- LÃ: Ông Lã
- THI: Cỏ thi
- KỲ: Ngựa kỳ
- ĐẶC: Nghé (trâu)
- TỂ: Quan Tể
- HẦU: Tước Hầu
- MÂU: Cái mâu
- THUẪN: Cái thuẫn
- TẬP: Áo vắn
- KHÂM: Nệm giường
- LỘ: Đường
- NHAI: Ngõ
- GIÁNG: Đỏ
- TRI: Đen
- PHÀN: Phèn
- BẠC: Mưa đá
- DUY: Dạ
- DU: Ừ è
- HOÈ: Cây hoè
- TỬ: Cây tử
- CHỬ :Câu chử
- KINH: Cây kinh
- LINH: Cái linh
- THÁC: Cái trắc
- HOẠCH: Vạc
- DUNG: Chuông
- KHUÔNG: Cáo khuông
- CỬ: Cái cử
- NGỮ: Nhà ngữ
- LINH: Nhà linh (tù)
- TRÀNG: Hùm tinh
- CHẾ: Chó dại
- DUYẾN: Lại
- NHA: Nha
- XA: Xa
- CÁCH: Cách
- LIỆT: Rách
- HÁO: Hao
- TÀO: Sông Tào
- BIỆN: Sông Biện
- MIỆN: Sông Miện
- NGHI: Sông Nghi
- KỲ: thần kỳ
- NỄ: Ông vải
- TRỮ: Đợi
- XÍ: Mong
- DẬT: Thong dong
- UNG: Hoà nhã
- PHI: Cả
- ĐẢN: Tin
- CÁI: xin
- SƯU: Dấu
- XI: Xấu
- LIỆT: Hèn
- TẠ O: Đen
- PHI: Đỏ
- SÔ: Cỏ
- PHỐ: Vườn
- PHONG: Bò rừng
- HÝ: Lợn
- KHÔI: Lớn
- NUỴ: Lùn
- SÚC: Đùn đùn
- NGỘT: Vòi vọi
- TRÁC: Chót vót
- PHÂN: Bời bời
- DAO: Noi
- CÁCH: Đổi
- NGHIÊU: Đá sỏi
- LỆ: Đá mài
- LỴ: Hoa lài
- BA: Bông sói
- SÀI: Chó sói
- PHẤT: Lợn lòi
- NHỊ: Hai
- YÊU: Nhỏ
- QUỲNH: Vò võ
- KHOÁI: Ngùi ngùi
- VẪN: Ngậm môi
- LUYẾN: Co cánh
- Á: Sánh
- SÀI: Tày
- ĐỀ: Chỉ gai
- NHỨ: Bông vải
- KẾ: Búi tóc
- KHÔN: Cạo đầu
- DIỆU: Mầu
- TU: Hổ
- TÍCH: Mổ
- DỊCH: Xoi
- LỆ: Đôi
- MÂU: Sánh
- MỆNH: Mệnh
- THẦN: Ngôi
- THIỀU: Ngùi ngùi
- CĂNG: Năm nắm
- NGHIỄM: Chăm chắm
- XÂM: Dần dần
- VẬN: Vần
- THOẠI: Nói
- PHỦ: Mới
- TÀO: Tàn
- THAO: Tham ăn
- BIỂU: Chết đói
- UY: Thân ái
- BẰNG: Dựa nương
- DŨNG: Bồi đường
- KỲ: Đống
- NGHÊ: Mống
- VẬN: Vầng
- ĐÌNH: Dừng
- TRỤ: Trọ
- CHỈ: Mỡ
- MẠC: Màng
- HOÀNG: Bàng hoàng
- PHẤT: Phưởng phất
- THUẤN: Chợp mắt
- THIÊU: Ù tai
- PHỈ: Cái đài
- SAO: Cái rá
- ĐÍCH: Con cả
- LÝ: Em dâu
- LƯƠNG: Cầu
- SẠN: Nhà sạn
- ĐIẾM: Nhà quán
- CỔ: Đi buôn
- ĐỘC: Đọc ôn
- CHÚ: Thích nghĩa
- UYỂN: Chén dĩa
- ÂU: Bình
- CÁT: Lành
- HUNG: Dữ
- TỰ: Thứ
- BỐI: Loài
- SAI: Sai
- SUYỄN: Suyễn
- DỊCH: Diễn
- SAO: Sao
- CHIỂU: Ao
- ĐẬU: Lỗ
- THOÁ: Nhổ
- HAO: hen
- HUYÊN: Cỏ huyên
- UNG: Rau muống
- TRI: Làm ruộng
- CẤU: Làm nhà
- DUNG: Cây đa
- UÝ: Ích mẫu
- ĐIÊU : Gian giảo
- MÃ: Mã La
- GIÁ: Chim đa đa
- THUẦN: Chim cút
- TÊ: Tê giác
- BÁC: Ngựa lang
- HẠO: Mênh mang
- NHÂN: Nghi ngút
- BÚT: Bút
- ĐAO: Đao
- NGAO: Ngao
- HIẾN: Hiến
- GIẢ: Chén
- HỒ: Hồ
- XƯƠNG : Xương bồ
- Ý: Ý dĩ
- KỶ: Cây kỷ
- NHU: Hương nhu
- SA: Áo thầy tu
- NẠP: Áo vá
- SA: Cát
- NHỊ: Mềm
- LỘNG: Lăng loàn
- NGÂN: Ngang trái
- NGA: Ngải
- NGHIỆT: Riềng
- LÂN: Giềng
- LỮ: Nhà
- GIAO: Qua
- GIÁP: Bè
- PHƯƠNG: Cá mè
- LẠC: Cá mối
- HỖ: Đắp đổi
- SAI: So le
- LÊ: Rau lê
- TRÚC: Cây trúc
- CHÚC: Lời chúc
- NHÂN: Lễ cầu
- SƠ: Chải đầu
- THẤU: Súc miệng
- TA: Lúng liếng
- ĐẬU: Tạm lưu
- SÀO: Ươm tơ
- TÍCH: Chắp sợi
- PHAN: Phơi phới
- ƯỞNG: Bùi ngùi
- THOAN: Rồi
- CỨC: Giục
- LAO: Rượu
- CÚC: Men
- THIÊN: Ven
- MẠCH: Đường mạch
- HOẠCH: Vạch
- CÂU: Lưỡi câu
- THIỀU: Cá dầu
- TIỂU: Cá bổn
- CỔN: Áo cổn
- CỪU : Áo Cừu
- HÀO: Hào
- QUÁI: Quẻ
- KÍNH: Nể
- ĐIỆU: Thương
- BẠC: Rèm
- CHIÊM: Đá nện
- GIỚI: Đến
- TỒ: Qua
- NHẬM: Làm thuê
- DƯ: Làm ruộng
- TỊCH: Nước cạn
- ĐÔN: Mặt trời
- LÔ: Cá rìa
- DỰ: Cá lẹp
- YÊU: Ép
- HÃN: Theo
- TRỊCH: Gieo
- CHÂM: Rót
- CẮNG: Suốt
- ĐẠT: Thông
- KHƯƠNG: Bọ hung
- GIỚI: Con sâu
- LÂU: Sâu
- YẾT: Hà
- THẾ: Tha
- TRÁCH: Trách
- LỊCH: Lịch
- TAO: Xôn xao
- CAO: Cao
- LUỸ: Luỹ
- LƯU: Chim cú
- ĐỀ: Chim Đề
- PHÙ: Le le
- LIỄM: Chim sáo
- PHÁO: Pháo
- XA: Xe
- THƯ: So le
- TRÙ: Thủng thẳng
- CHỈNH: Ngay ngắn
- NGHIÊM: Nghiêm
- LIÊM: Câu liêm
- BẢN: Sọt
- CẢ: Được
- SÀN: Yếu
- NẠI: Chịu
- THẨM: Xét
- SÁP: Rít
- THÔ: To
- NGHĨ: So
- SÚC: Rút
- PHIỀN: Đốt
- BÁI: Mưa rào
- QUẬT: Đào
- XÚC: Giục
- PHẦU: Vục
- KHỐNG: Đem
- DUYỆT: Xem
- TUÂN: Hỏi
- TUỴ: Mỏi
- CÙ: Gầy
- HUÂN: Say
- NỊCH: Đắm
- NGỘT: Chằm hẳm
- HOÀN: Hăm hăm
- LỤC: Rau răm
- BỒ: Cây lác
- ĐỔ: Đánh bạc
- CANH: Hoạ thơ
- NHAI: Bờ
- ĐẢO: Đảo
- SỬU: Sửu
- MÙI: Mùi
- THỨC: Chùi
- HUY: Rách
- HÁC: Hách
- NGA: Ngâm nga
- XA: Xa
- XỈ: Xỉ
- THƯ: Con khỉ
- BI: Con Bi
- YẾN: Chim gi
- HUY: Chim trả
- XUYẾT: Vá
- TRIỀN: Ràng
- CƯƠNG: Dây cương
- TIẾT: Dây buộc
- BÀN: Sẹo (thẹo)
- HUYỄN: Hoa mắt
- SẢNH: Nhà khách
- HẠP: Cửa
- DU: Thửa
- DUẬT: Bèn
- THƯỢNG: Trên
- ƯƠNG: Giữa
- KHUÔNG: Chứa
- SẮC: Răn
- CAN: Cần
- QUYẾT: Cột
- LƯ: Con cộc
- CẢM: Cá măng
- NÁ: Chăng
- PHẢ: Vã
- XẠ: Con xạ
- NGHÊ : cá nghê
- LÝ: Quê
- TƯ: Đẹp
- TRÁCH: Đẹp
- KIÊU: Xấc
- SIỀM: Hót
- CẨN: Kín
- KIÊN: Sẻn
- ĐỐ: Ghen
- ĐĂNG: Lên
- TỰ: Nối
- GIAO: Cá đuối
- KỶ: Con hươu
- A: Theo
- TUẬN: Tuần
- HUYỀN: Dây cung
- CẤU: Giương
- BẰNG: Nương
- LUYẾN: Mến
- DẬT: Nén
- QUÂN: 30 cân
- TRÁCH: Khăn
- THÂN: Giải
- CHÂU: Bãi
- HỰU: Vườn
- QUỸ: Bát đàn
- CÙNG: Gậy trúc
- TRIÊU: Dài tóc
- TƯ : Rậm râu
- TỐC: Rau
- ÂU: Cây lác
- HOẮC: Trâu bạc
- LY: Ngựa đen
- NÔ: Dốt hèn
- XUẪN: Ngây dại
- TỨC: Con dâu
- MÔ: Đàn bà
- NÙNG: Ta
- BẠN: Bạn
- DỊ: Hàng quán
- ĐÀI: Quý đài
- KINH: Gai
- ĐỂ: Rễ
- HÀNG: Vượt bể
- NGHỈ: Chống đò
- VU: Vò
- ÁNG: Chậu
- TƯ: Đau đáu
- NGẬT: Đầm đầm
- CỦ: Hăm hăm
- BÂN: Rầy rậy
- TÀI: Xảy
- TÁI: Hai
- MẬU: Dài
- VẶN: Rối
- NGHÊ: Mối
- DẬT: Hàng
- QUỸ: Lương
- TRÙ: Bột
- TÚ: Lúa tốt
- NHUNG: Sừng non
- ĐỒN: Heo con
- THUẦN: Trâu nghé
- TRÍ: Để
- ĐẠO: Noi
- ĐỒ: Bôi
- TỊCH: Mở
- QUYNH: Then cửa
- VŨ: Chái nhà
- PHÁC: Thật thà
- KIỆT: Dữ dội
- LIỆT: Chói lói
- HOÀNG: Rõ ràng
- HIỂN: Vinh vang
- BIẾM: Biếm
- KIỆM: Kiệm
- CẦN: Cần
- CẬT: Hỏi phăng
- CUỐNG: Nói liều
- HUÂN: Nắng chiều
- DÂM: Mưa dầm
- LÂN: Ầm ầm
- LỤC: Lục tục
- HỒN: Nước đục
- PHỈ: Vẻ vang
- BẢO: Chăn
- THIÊN: Mang đá gót
- PHẠM: Nhà bụt
- THIỀN: Nhà chùa
- BI: A dua
- CHUẾ: Gởi rể
- NHÂN: Tế lễ
- TIẾN: Dâng cơm
- TRÙ: Bếp nấu cơm
- CHỬ: Chày giã gạo
- TÍCH: Ráo
- CANG: Khô
- BỘC: Ồ Ồ
- KHANH: Sang sảng
- THÔNG: Sáng
- ÁM: Mờ
- PHẾ: Cờ
- QUYẾN: Lụa
- KHANH: Lỗ
- TỈNH: Hang to
- PHA: Bờ
- DŨ: vựa
- PHẪN: Tóc ngựa
- KINH: Ống chân trâu
- HOẰNG: Sâu
- VẬT: Bợn
- THIỀU: Tóc mượn
- TẢ: Tay chiêu
- QUÂN: Đều
- BIẾU: Biếu
- TIẾU: Làm tiếu
- TRAI: Làm chay
- MÊ : Say
- TỈNH: Tỉnh
- LƯU: Thủng thỉnh
- KHỐNG: Vội vàng
- GIÀM: Ràng
- TỔNG: Tóm
- ĐỚI: Núm
- BA: Hoa
- THIỀU: Xa
- TỊCH: Vắng
- LUYỆN: Lụa trắng
- CƠ: Hàng xanh
- THỤC: Lành
- KIÊU: Mạnh
- XÍ: Thạnh
- HÂN: Vui
- YỂM: Nốt ruồi
- CHI: Chín giạn
- PHÁO: Đạn
- THỈ: Tên
- THỈNH: Xin
- NGHỆ: Lại
- HUY: Nắng giại
- LÂM: Mưa lâu
- ÂU: Ca chầu
- TẠ: Tạ
- DŨ: Đã
- THIỆM: Đầy
- TĂNG: Thầy
- TƯỢNG: Thợ
- TẦN: Rau ngổ
- TẢO: Rau rong
- BỒNG: Cỏ bồng
- HẠNH: Cây hạnh
- HÙNG: Mạnh
- HÚNG: Say
- KHẢN: Ngay
- XANG: Thật
- THÚC: Giây phút
- LIÊU: Vắng xa
- LƯ: Nhà
- LẪM: Lẫm
- PHẨM: Phẩm
- BAN: Ban
- PHAN: Thịt xay
- TỘ; thịt tộ
- THÍCH: Bướu cây
- CHÂU: Cây
- LUỴ: Dây
- LÂU (LŨ): Lụa
- ĐỘT: Doạ
- ĐÔ: Ừ
- TƯ: Quan tư
- ĐẢNG: Đảng
- TẢNG: Đá tảng
- TƯ: Cỏ tranh
- HƯU: Lành
- THỊNH: Thịnh đạt
- TIẾT: Cây tiết
- TÔ: Cây tô
- TRẪM: Ta
- QUAN: Goá
- CHẾ: Phép
- TANG: Tang
- BIỀN: Mũ biền
- HỐT: Cái hốt
- KHIÊN: Tuốt
- BỈNH: Cầm
- TRIÊM: Dầm
- TẢ: Iả chảy
- CỤ: Gió cả
- VIÊM: Lửa xông
- ĐỒNG: Cùng
- NIẾP: Nắm
- THANH: Cá trắm
- LỆ: Cá rưa
- BÔ: Trưa
- VÃN: Muộn
- UYỂN: Uốn
- BÀN: Quanh
- OANH:Vàng anh
- VŨ: Chim vũ
- TRẦN: Cũ
- CỔ: Xưa
- NGỰ: Ngừa
- THẢO: Đánh
- MÃNH: Mạnh
- ĐÁNG: Ngăn
- THẦN: Thần
- TƯỢNG: Tượng
- ỐC: Trướng
- VI: Màn
- HÀN: Khoan
- ĐỊNH: Định
- DẦN: Kính
- NGOẠN: Lờn
- LẪM: Nhơn nhơn
- HIÊU: Ong óng
- QUỸ: Bóng
- MAI: Rêu
- TIÊU: Thêu
- HỘI: Vẽ
- PHÁN: Rẽ
- CHƯƠNG: Rõ ràng
- BI: Thương
- NÃO: Sầu não
- KỲ: Lão
- CẤU: Già
- CÔ: Oa
- QUYẾT: Từ giã
- CỰ: Cái giá
- NAO: Cái chiêng
- DƯ: Khiêng
- TẤN :Dắt
- KHUÔN: Mí mắt
- NGẠC: Hàm răng
- NHAI: Dùng dằng
- NGHỄ: Chờ đợi
- PHI: Phơi phới
- OANH: ầm ầm
- Ế: Râm
- DƯƠNG: Nắng
- CẢO: Trắng
- TƯƠNG: Vàng
- ĐỘNG: Hang
- KHOA: Tổ
- TRÁC: Đẽo gỗ
- THỜI: trồng cây
- NINH: Lầy
- VÂN: Gợn
- KỲ: Lớn
- KHOẢ: Nhiều
- TIÊU: Thiêu
- THUẾ: Mọt
- SẤM: Rót
- UYÊN: Sâu
- LỆ: Hàu
- DU: Chạch
- CÁC: Nách
- THI: Thây
- ĐỀ: Lụa dày
- HUỆ: Vải nhỏ
- GIẢ: Đỏ
- LÊ: Đen
- ĐOAN: Đoan
- NẶC:Giấu
- THÚC: Đậu
- THẦM: Quả dâu
- DỰNG: Nàng hầu
- PHI: Vợ vua
- TRIỀN: Chợ
- TỨ: Hàng
- HƯỚNG: Lương
- BỘT: Bột
- KIẾT: Côi cút
- SẦU: Buồn rầu
- LÔ: Cây lau
- GIỚI: Củ kiệu
- QUÁN: Chim sếu
- THU: Chim Thu
- HOANG: Hoang vu
- ĐIỆN: Cõi điện
- TOAN: Kiện
- CẠNH: Đua
- TƯ: Lo
- HỐI: Dạy
- KHƯ: Ngáy
- THÁO: Kêu
- THIÊM: Đều
- PHÓ: Nhiếp
- KHAM: Dẹp
- TOẢ: Giằn
- DUY: Riêng
- CÁNH: Lại
- ĐẠI: Thanh đại
- TINH: Thuỷ tinh
- SINH: Tam sinh
- SÚC: Lục súc
- DUNG: Đúc
- LUYỆN: Rèn
- TƯƠNG: Nên
- HOÁ: Dậy
- CẤU: Thấy
- CHIÊM: Xem
- DẪN: Đem
- XÂM: Lấn
- ĐINH: Dặn
- HỰU: Khuyên
- TÊ: Lên
- SĨ: Đợi
- TRÁCH: Hỡi
- Y: Ôi
- TOẢ: Nồi
- HỘC: Hộc
- CHẤT: Bông thóc
- SAO: Tiền
- TUẤN: Hiền
- GIAI: Tốt
- HỐT: Một hốt
- THÙ: Một thù
- MÔNG: Mịt mù
- LÃNG: Sáng
- KIẾN: Đầu tháng
- TẠP: Ba mươi
- HÀ: Rươi
- TRÁ: Mắm
- ĐƠN: Thắm
- LỤC: Xanh
- PHẦU: Mành mành
- MẠC: Màn trướng
- HÀ: Mây ráng
- HỒNG: Cầu vồng
- ĐÔNG: Mống đông
- LÔI: Sấm
- NHẪM: Vạt áo
- THUẾ: Khăn
- TRÙ: Chăn
- ĐẠI: Đãy
- CÁO: Dạy
- THỆ: Thề
- BÁNG: Chê
- TẠC: Xấu
- UẨN: Giấu
- PHONG: Giàu
- UYÊN: Sâu
- BÍ: Mật
- VI: Nhặt
- TIỆM: Dần
- CẢNH: Răn
- ÁC: Dữ
- TỰ: Chữ
- TỪ: Tờ
Nước Đại Việt ta là một đất nước có nền văn hiến lâu đời, có chủ quyền lãnh thổ, có phong tục tập quán, chế độ nhà nước riêng, lịch sử riêng, hoàn toàn bình đẳng ngang hàng với các triều đại Trung Quốc. Chính vì thế mà kẻ thù có ý định xâm lược nước ta tất yếu sẽ phải thất bại. Một dân tộc độc lập không chi là một dân tộc có độc lập và chủ quyền riêng, mà điều cần thiết không thể thiếu là dân tộc ấy phải có một nền văn hiến lâu đời. Nền văn hiến ấy chính là truyền thống văn hóa tốt đẹp. Nền văn hóa ấy kết hợp với phong tục tập quán sẽ làm nên bản sắc dân tộc. Đồng thời, cũng chính truyền thống văn hiến làm nên ý chí quật khởi, tạo nên một bề dày lịch sử oanh liệt hiếm có. Và nền độc lập ấy đâu phải tự nhiên vốn có, mà đó là kết quả của một quá trình đấu tranh lâu dài và gian khổ đầy hi sinh; đó là xương máu của bao lớp cha anh đã ngã xuống để xây đắp lên.
Tham khảo!
Nước Đại Việt ta là một đất nước có nền văn hiến lâu đời, có chủ quyền lãnh thổ, có phong tục tập quán, chế độ nhà nước riêng, lịch sử riêng, hoàn toàn bình đẳng ngang hàng với các triều đại Trung Quốc. Chính vì thế mà kẻ thù có ý định xâm lược nước ta tất yếu sẽ phải thất bại. Một dân tộc độc lập không chi là một dân tộc có độc lập và chủ quyền riêng, mà điều cần thiết không thể thiếu là dân tộc ấy phải có một nền văn hiến lâu đời. Nền văn hiến ấy chính là truyền thống văn hóa tốt đẹp. Nền văn hóa ấy kết hợp với phong tục tập quán sẽ làm nên bản sắc dân tộc. Đồng thời, cũng chính truyền thống văn hiến làm nên ý chí quật khởi, tạo nên một bề dày lịch sử oanh liệt hiếm có. Và nền độc lập ấy đâu phải tự nhiên vốn có, mà đó là kết quả của một quá trình đấu tranh lâu dài và gian khổ đầy hi sinh; đó là xương máu của bao lớp cha anh đã ngã xuống để xây đắp lên.
Chi tiết Tiếng đàn thần trong truyện Thạch Sanh là một chi tiết nghệ thuật lấp lánh màu sắc hoang đường nhưng rất giàu ý nghĩa nhân sinh. Nó xuất hiện hai lần trong văn bản. Lần thứ nhất nó vang lên từ trong ngục tối, vạch mặt của Lí Thông, minh oan cho Thạch Sanh và giải câm cho công chúa. Đó chính là tiếng nói của công lí, của lẽ phải, tiếng đàn của hạnh phúc và tình yêu lứa dôi. Tiếng đàn đã làm rõ trắng đen, tốt xấu, bênh vực người có công, vạch mặt kẻ có tội, thể hiện khát vọng về chân lí của nhân dân ta. Và tiếng đàn chỉ thực sự có phép màu kì diệu khi ở trong tay người dũng sĩ có tâm hồn thanh cao. Lần thứ hai, tiếng đàn vang lên trước mặt binh sĩ mười tám nước chư hầu. Nó thức tỉnh nỗi nhớ quê nhà da diết của họ, khơi gợi tình người, lòng nhân ái trong họ, khiến cho quân sĩ bủn rủn tay chân, không muốn đánh. Đó là bức thông điệp hoà bình, phản ánh khát vọng, ước mơ xây dựng tình đoàn kết giữa các dân tộc của cha ông ta từ thời xa xưa. Hai chi tiết nghệ thuật hấp dẫn trên đã đem đến cho người đọc những cảm xúc thú vị, khiến ta càng thêm yêu thế giới truyện dân gian.
Câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” nói lên tầm quan trọng của môi trường trong cuộc sống của con người. Xét theo nghĩa đen, “mực” là một loại chất lỏng, dùng để in hoặc viết. Còn “đèn” là một đồ vật, có thể phát ra ánh sáng. Xét theo nghĩa bóng, “mực” gợi đến những điều tăm tối, xấu xa. Còn “đèn” ý chỉ những điều sáng rõ, tốt đẹp. Như vậy, câu tục ngữ “Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng” muốn nói đến ảnh hưởng của môi trường đối với con người. Chúng ta sống trong môi trường xấu, thường xuyên tiếp xúc với người xấu thì sẽ dễ bị nhiễm thói hư tật xấu. Ngược lại, chúng ta sống trong môi trường tốt, tiếp xúc với những người tốt thì ta sẽ học hỏi được điều hay, trở thành người có ích. Bên cạnh đó, vẫn có những người không chịu ảnh hưởng của môi trường xung quanh. Họ vẫn giữ được lối sống đẹp đẽ, nhân cách tốt đẹp dù sống trong hoàn cảnh xấu xa. Những tấm gương như Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm đều là các bậc ẩn sĩ, từ bỏ chốn quan trường xô bồ để tìm về với thiên nhiên, quê hương. “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” đã giúp người đọc có được một lời khuyên quý giá.
Cảm nghĩ của em về bài thơ Ông đồ:
Vũ Đình Liên là một nhà thơ đa tài đã để lại cho kho tàng văn học Việt Nam nhiều tác phẩm nổi bật. Thơ ông mang một giọng điệu hoài cổ rất đặc trưng. Ông đồ là một trong những tác phẩm tiêu biểu Vũ Đình Liên đã để lại cho văn học Việt Nam. Bài thơ được sáng tác năm 1936 trong hoàn cảnh nền Hán học đang mất dần vị thế do sự ảnh hưởng của văn hóa phương Tây. “Ông đồ” là tác phẩm nói lên thực trạng đáng buồn của một loại hình nghệ thuật vốn là truyền thống đang ngày càng mai một và dần lùi sâu và dĩ vãng. Nó mang đến một sự tiếc nuối vô cùng của tác giả cho một sự đổi thay không đáng có.
Bài thơ ra đời khi nho học bị thất sủng, những tinh hoa nho giáo xưa nay chỉ còn là tàn tích, ông đồ và chữ nho cũng trở thành một tàn tích khi người ta vứt bút lông đi giắt bút chì
Hai khổ thơ đầu, Vũ Đình Liên gợi nhắc lại thời huy hoàng của ông đồ:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay
Khổ thơ đầu gợi nên thời gian, địa điểm nơi ông đồ làm việc. Thời gian là vào mùa xuân, mùa đẹp nhất trong năm với hình ảnh hoán dụ là hoa đào nở đã cho ta biết ông đồ làm việc khi trời đất bắt đầu vào độ đẹp nhất của năm Không khí mùa xuân, hình ảnh hoa đào nở đã tươi thắm nay lại thêm “mực tàu giấy đỏ” làm mọi nét vẽ trong bức tranh tả cảnh ông đồ thời kỳ huy hoàng này đậm dần lên, rõ nét, tươi vui, tràn đầy sức sống. Đặc biệt là từ lặp lại về thời gian “lại” đã cho thấy sự gắn bó lâu dài giữa ông đồ với mùa xuân, công việc viết chữ của ông đồ không chỉ diễn ra trong một năm mà đã từ mùa xuân năm này qua mùa xuân năm khác. Địa điểm nơi ông đồ viết chữ là “Bên phố đông người qua” dòng người đông đúc nơi phố phường mỗi dịp xuân về, quan trọng hơn cả là dòng người đông đúc ấy đều quan tâm đến ông đồ “Bao nhiêu người thuê viết” và biết thưởng thức tài năng của ông đồ “Tấm tắc ngợi khen tài”. Tác giả tả nét chữ của ông đồ “Hoa tay thảo những nét/ Như phượng múa rồng bay”. Nghệ thuật so sánh của 2 câu thơ này làm toát lên khí chất trong từng nét chữ của ông đồ, đó là nét chữ đẹp, phóng khoáng, cao quý, qua việc ngợi khen nét chữ, tác giả gửi gắm sự kính trọng, ngưỡng mộ, nâng niu nét đẹp văn hóa truyền thống của dân tộc. trong 2 khổ thơ đầu, hình ảnh ông đồ xưa trong thời kì huy hoàng của mình được tác giả kính trọng ngưỡng mộ, qua hình ảnh ông đồ, vũ đình liên cũng thể hiện tình cảm chân quý đến những giá trị truyền thống tốt đẹp của dân tộc
Hai khổ thơ tiếp theo tác giả vẽ lên bức tranh ông đồ thời nay, một kẻ sĩ lạc lõng giữa dòng đời đã không còn phù hợp, dòng đời mà ở đó chữ nho đã trở thành một tàn tích
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu
Ông đồ vẫn ngồi đó
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay
“Năm nay đào lại nở” khung cảnh mùa xuân vẫn diễn ra nhưng con người đã thay đổi, “Người thuê viết nay đâu” đây là một câu hỏi tu từ chứa đựng băn khoăn cũng như nỗi buồn của tác giả trước sự thay đổi của con người, mùa xuân vẫn đẹp như thế, nhưng con người nay đã không còn quan tâm đến nét đẹp văn hóa xưa. Đây là câu thơ vẽ lên cảnh lụi tàn của văn hóa chữ nho xưa. “Giấy đỏ buồn không thắm/ Mực đọng trong nghiên sầu” trước sự hờ hững của con người, đồ vật cũng ám muội muộn phiền, hình ảnh nhân hóa khiến cho giấy đỏ, mực nghiên cũng có cảm xúc như con người, bị lãng quên, giấy đỏ cũng nhạt màu đi, mực đọng lại nơi nghiên hay đọng lại trong nỗi buồn, “nghiên sầu” nghe thật bi ai.
Hình ảnh ông đồ thời nay cũng đã thay đổi, “Ông đồ vẫn ngồi đó/ Qua đường không ai hay” nếu như trước đây là “Bao nhiêu người thuê viết/ Tấm tắc ngợi khen tài” thì nay hình ảnh ông đồ âm thầm lặng lẽ, mờ phai dần trong sự lãng quên của mọi người. Vốn dĩ nghề ông đồ là nghề của những nho gia xưa không đạt được ước mơ khoa bảng phải về bốc thuốc, dạy học, hay trải chiếu bán chữ, là việc bất đắc dĩ của một nho gia, chữ nghĩa chỉ để cho chứ ai lại bán, như huấn cao trong chữ người tử tù cả đời chỉ cho chữ 3 lần, vậy mà ở đây ông đồ phải bán chữ để kiếm sống đã đủ thấy bất hạnh của kiếp người nho sĩ. Trước đây, được mọi người đón nhận, ít ra còn kiếm sống được bằng nghề này, đến nay, nho học thất sủng, người ta không còn quan tâm đến ông đồ, đến chữ ông viết, tức là không kiếm sống được bằng chính khả năng của mình nữa, ở đây không chỉ là bất hạnh của tài năng mà còn là bất hạnh cơm áo gạo tiền. khung cảnh quanh ông đồ cũng chứa đựng nỗi buồn “Lá vàng rơi trên giấy/Ngoài trời mưa bụi bay” nghệ thuật tả cảnh ngụ tình, cảnh vật mùa xuân cũng trở nên tàn tạ, buồn theo nỗi buồn của con người, quả là “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” (Nguyễn Du)
Khổ thơ cuối tác giả dùng để bày tỏ nỗi lòng thương xót đối với ông đồ cũng như đối với một nét đẹp văn hóa bị mai một của dân tộc
Năm nay hoa đào nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ
Mở đầu bài thơ tác giả viết “Mỗi năm hoa đào nở/ Lại thấy ông đồ già” kết thúc bài thơ tác giả viết “Năm nay hoa đào nở/ Không thấy ông đồ xưa” kết cấu đầu cuối tương ứng của bài thơ giúp cho bài thơ chặt chẽ, có tính liên kết thành một thể thống nhất song cũng khắc sâu nỗi buồn của tác giả trước sự biến mất ngày càng rõ ràng của nét đẹp truyền thống dân tộc. cảnh thiên nhiên vẫn tươi đẹp, hoa đào vẫn nở nhưng ông đồ không còn “Bày mực tàu giấy đỏ” ông đồ đã biến mất hoàn toàn trong bức tranh mùa xuân không thay đổi ấy, thời gian cảnh vật đã quên lãng đi người xưa, hay chính là nét đẹp truyền thống đã biến mất? câu hỏi tu từ “Những người muôn năm cũ/ Hồn ở đâu bây giờ?” là sự tiếc thương của tác giả với ông đồ với giá trị văn hóa tốt đẹp của dân tộc
Hình ảnh ông đồ là đại diện cho một lớp người đang tàn tạ cũng như những giá trị truyền thống đang bị lãng quên. Qua đó thể hiện niềm cảm thương của tác giả trước sự tha hóa của xã hội và nỗi tiếc nhớ cảnh cũ người xưa.