“ Diễn giả Lê-ô Bu-sca-gli-a lần nọ kể về cuộc thi mà ông làm giám khảo. Mục đích của cuộc thi là tìm ra đứa trẻ biết quan tâm đến người khác nhất. Người thắng cuộc là một em bé bốn tuổi.Người hàng xóm của em là một ông lão vừa mất vợ. Nhìn thấy ông khóc, cậu bé lại gần rồi leo lên ngồi vào lòng ông. Cậu ngồi rất lâu và chỉ ngồi như thế. Khi mẹ em hỏi em đã trò chuyện...
Đọc tiếp
“ Diễn giả Lê-ô Bu-sca-gli-a lần nọ kể về cuộc thi mà ông làm giám khảo. Mục đích của cuộc thi là tìm ra đứa trẻ biết quan tâm đến người khác nhất. Người thắng cuộc là một em bé bốn tuổi.
Người hàng xóm của em là một ông lão vừa mất vợ. Nhìn thấy ông khóc, cậu bé lại gần rồi leo lên ngồi vào lòng ông. Cậu ngồi rất lâu và chỉ ngồi như thế. Khi mẹ em hỏi em đã trò chuyện gì với ông ấy, cậu bé trả lời: “Không có gì đâu ạ. Con chỉ để ông ấy khóc”.”
(Theo Phép màu nhiệm của đời- NXB Trẻ, 2005)
1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên. ( 0,5 điểm)
2. Ghi lại một lời dẫn trực tiếp có trong đoạn trích. (0,5 điểm)
3. Xét về mục đích của cuộc thi, theo em vì sao câu bé lại là người thắng cuộc? (0,5 điểm )
4. Qua đoạn trích trên em rút ra cho bản thân bài học gì? Hãy viết 5-7 câu để nói về bài học đó? (1,5 điểm)
Giúp mk với, mai thi rùi T^T
Thật ra giọt nước mắt chỉ là một thứ thuốc bổ mà Thượng đế ban cho mỗi chúng ta.Khi ta buồn ,nước mắt rơi xuống cho lòng ta thanh thản.Khi ta vui nước mắt rơi cho niềm vui trọn vẹn...............những khi ta đau,nước mắt xoa dịu trong ta sự đau đớn vô cùng----------->Nói túm lại,mỗi giọt nước mắt là 1 phần tâm tư mỗi chúng ta,là một thứ mà ta không thể thiếu.Ai thiếu nó thì người đó không biết "đồng cảm" là gì và thật đáng thương cho những ai đang lợi dụng nó như 1 công cụ tìm kiếm nỗi thưong hại từ người khác...........
Vì thế, cậu bé dành chiến thắng là nhờ lòng đồng cảm của cậu.