Viết đoạn văn khoảng 10 dòng, chủ đề tự chọn, trong đó có sử dụng ít nhất 1 câu đặc biệt, 1 câu rút gọn (gạch chân dưới câu đặc biệt và câu rút gọn đó.
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em được ông nội dẫn ra đồng, đây là lần đầu tiên em được ngắm nhìn cánh đồng quê hương mình sau mấy năm xa cách. Cánh đồng mênh mông, mang một màu xanh mướt tựa tấm lụa đào, trải dài tít tắp tới phía cuối chân trời. Bao chị cò trắng cần mẫn kiếm mồi, mấy chú chim chích cũng tranh thủ làm tổ trên những khóm lúa của đồng quê. Mấy bác nông dân đang hăng say lao động sản xuất, người tranh thủ nhổ cỏ dại cho ruộng lúa, người bón thêm đạm cho lúa kịp trổ bông đúng thời. Ánh vàng của chiều hoàng hôn buông xuống tô lên vẻ đẹp của cảnh vật. Ôi! Đẹp quá! Cánh đồng làng quê của tôi.
Quê hương em khi mùa xuân về thật đẹp. Khi những chiếc lá già lìa cành, nhường chỗ cho những mầm non mới và tiết trời se lạnh của mùa đông cũng đã nhường chỗ cho tiết trời ấm áp, thì đó cũng là dấu hiệu của mùa xuân đã tới. Mùa xuân! Mùa xuân trên quê hương thật là đẹp. Những mầm non trên cây đang nhú lên để thay thế cho thế hệ trước. Những bông hoa đào, hoa mai dịp Tết đến cũng như muốn khoe mình trong chiếc áo mà vàng, màu đỏ. Những cánh đồng lúa còn đang thì con gái, thơm mùi hương của lúa ngậm đòng, trông như một dải lụa màu xanh kéo dài tới tận chân trời. Dòng sông mùa xuân cũng tràn đầy sức sống. Ôi chao! Dòng sông mới điệu làm sao, trong một ngày mà ba lần thay áo. Những chị ong, bướm chăm chỉ đi tìm những thứ mật ngọt nhất của hoa. Khung cảnh mùa xuân trên quê hương em thật đẹp
1) Tôi thích nhất cánh đồng lúa ngày mùa. (2) Bát ngát vàng. (3) Hạt lúa vàng mẩy. (4) Chiếc nón loáng nắng vàng tươi. (5) Bầu trời cũng vì phản chiếu cánh đồng mà vàng rực...(6) Lúc ấy, thật khó nói hết niềm vui rạng rỡ trên khuôn mặt người quê tôi vì một vụ mùa bội thu đã tới.
Câu đặc biệt: Câu (2)
Câu rút gọn: Câu (6)
Chiều xuân! Một chiều xuân trên quê hương Quảng Bình yêu dấu. Đẹp biết bao những cánh đào thắm nở, cánh mai vàng khoe sắc trên mỗi ngõ phố, con đường. Tiếng cười nói rộn rã của trẻ em và tiếng hỏi thăm nhau, lời chúc nhau may mắn thành công trong năm mới phấn khởi, rộn ràng. Trên những hàng cây xanh, búp non của chồi xuân hé nở, lộc xuân căng tràn trên từng cảnh vật. Chiều xuân. Mưa bụi bay bay phảng phất trong gió nhẹ, giọt mưa vương trên cánh đào mỏng manh, vương trên mái tóc của cô gái tuổi xuân thì. Chiều xuân. Đẹp quá. Yêu biết bao nhiêu xuân trên quê hương mình.
Câu đặc biệt:
- Chiều xuân.
- Đẹp quá.
Câu rút gọn:
- Đẹp biết bao những cánh đào thắm nở, cánh mai vàng khoe sắc trên mỗi ngõ phố, con đường
Nguồn: https://vndoc.com/viet-doan-van-ngan-khoang-5-7-cau-ta-canh-que-huong-trong-do-co-mot-vai-cau-dac-biet-163425 (Bài văn số 1)
#ht
(3 điểm)
- Hình thức là một đoạn văn ngắn (5-7 dòng)
- Nội dung hay, diễn đạt tốt, có danh từ và cụm danh từ, trình bày sạch, chữ viết đúng chính tả, hành văn lưu loát
+ Bài viết sơ sài mắc lỗi chính tả 2 lỗi trở lên trừ 0.5đ
Bài mẫu:
Thế là mùa xuân mong ước đã đến! Xuân về mang theo những tia nắng sưởi ấm vạn vật và đất trời. Cây cối đâm chồi nảy lộc, những chiếc lá non xanh mơn mởn hé lộ giữa trời xuân. Những chùm hoa nhỏ li ti xuất hiện trên những cây bưởi, cây cam, cây nhãn… Mưa phùn lất phất chỉ đủ để cành đào nở hoa khoe sắc thắm với tạo vật. Xuân về, Tết đến, người người đi chợ xuân mua sắm đồ Tết, nhà nhà cùng nhau gói bánh chưng xanh. Ai cũng vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc. Mùa xuân kì diệu như vậy đấy!
Cậu vào :
https://olm.vn/hoi -dap/detail/249435844220.html
Học tốt
tính mạng của con người l;à vô cùng quan trọng . trong xã hội ngày nay đã có rất nhiều người hiểu được điều đó , gìn giữ trân trong sinh mạng . nhưng bên cạnh ấy vẫn thấp thoáng đâu đó những con người quý trọng của cải vật hơn chính bản thân mình . để nhắc nhở mọi người về điều này , người xưa đã có câu :" một mặt người bằng mười mặt của " . vậy câu tục ngữ trên có thật đúng đắn , chí lí không ?
câu hỏi đặt ra khó có thể trả lời ngay. trước hết , tôi và bạn hãy cùng giải thích ý nghĩa của nó . "một " là đơn vị đếm chỉ số ít ." mặt người " ở đây chính là thân thể , tính mạng con người . " mười " là đơn vị đếm chỉ số nhiều . " mặt của " là những vật chất có giá trị . như vậy , ta có thể hiểu " một mặt người bằng mười mặt của " muốn nói rằng : tính mạng của một con người bằng rất nhiều thứ của cải vật chất có giá trị to lớn và còn có nhiều to lớn hơn thế . ông cha ta đúc kết câu tục ngữ này nhằm khuyên nhủ cho mỗi chúng ta một bài học quý . trong mọi trường hợp phải biết đặt sự an toàn cho tính mạng lên trên của cải vật chất đù đó là những thứ vô cùng quý báu . đừng nên hi sinh vì tiền bạc , vật chất to lớn . còn người là còn tất cả .
quả đúng như vậy có con người sẽ có rất nhiều của cải ,. từ xưa đến nay điều đó đã được chứng minh . nếu một con người mất đi , của cải chắc chắn sẽ còn đó nhưng nó có được sinh sổi nảy nở ra nhiều hơn trước không , đổi lại của cải vật chất đã bị mất đi , con người vẫn sống đó thì chắc chắn một điều rằng của cải sẽ được làm ra nhiều . để khẳng định rõ hơn chúng ta hãy cùng tìm hiểu trên nhiều khía cạnh . không xa lạ đâu chúng ta tìm hiểu ngay trong chính gia đình . thử hỏi rằng những gia đình có người đã mất thì lúc đấy ta sẽ biết thêm về giá trị tính mạng của một con người , những gia đình gặp hoàn cảnh không may như vậy , họ sẽ không làm ra nhiều của cải vật chất như những gia đình có đầy đủ các thành viên . họ sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong việc làm kinh tế . thử hỏi những con người đang cận kề giữa 2 chữ sinh - tử thì ta còn biết hơn nữa tầm quan trọng của con người . những con người đó sẽ chia sẻ với ta tâm trạng của họ,. chắc chắn rằng , họ đều muốn cứu lấy tính mạng dù có mất rất nhiều tiền bạc . trong lúc nước sôi lửa bỏng ấy của cải đã không còn giá trị . nó chỉ như một thứ hình dung vô ảo mà thôi có thể vứt đi như một chiếc lá hay cái rác . ta lại hỏi những con người làm bác sĩ . họ sè cho ta hiểu sâu sắc hơn về câu tục ngữ . những con người hành nghề bác sì cứu giúp con người bằng lương tâm của mình . họ không quá vì tiền bạc của cải . vậy qua tất cả những bằng chứng trên , ta có thể khẳng định thật rõ ràng sinh mạng con người là báu vật còn tiền bạc , vật chất chỉ là tầm thường . tiền bạc sẽ không bao giờ mua lại được một sinh mạng khi nó đã mất đi
con người có giá trị to lớn như vậy . nhưng bên cạnh ấy vần có vô vàn những kẻ quý tiền bạc hơn sinh mạng thân thể mình . tiêu biểu ta phải kể đến những người buôn ma túy phạm đến vòng pháp luật . những người chỉ vì tiền mà bất chấp tất cả . họ biết rằng những việc làm đó sẽ bị phấp luật sử lí nhưng vần cố làm . tiền bạc đã làm lu mờ ý chí của họ . sao những con người ấy không biết nghĩ cho bản thân cùng như toàn xã hội ? sao họ không không biết rằng việc làm đấy sẽ gây hại , như giết nhân loại từng ngày từng giờ . đứng trước hành vi này , xã hôi cần phải có những biện pháp thật hữu hiệu . nhà nước phải trừng phạt nặng kẻ đã làm hại con người . có những cách ngăn chặn hành vi này không còn tái diễn . nhưng các bạn ơi hàng loạt các giải pháp đó chỉ là một nhân tố , cốt lõi là ở ý thức mỗi người ta phải thấu hiểu sâu sắc lời dạy bảo chỉ giáo của người xưa . biết nhận thức được tầm quan trọng của giá trị sinh mạng , trân trọng , gìn giữ , bảo vệ . biết suy nghĩ trước khi hành động một việc làm nào đó
qua đây , em học cho mình thật nhiều điều . em có 1 cách nhìn nhận sâu sắc hơn về tính mạng con người . em sẽ luôn đặt sự an toàn cho tính mạng lên trên hàng đầu . trước mỗi hành vi sẽ có những suy nghĩ thật đúng đắn không bị tiền bạc lu mờ tâm trí . em mong một cuộc sồng thật đong giản không vinh hoa quá
tóm lại , người xưa đúc kết câu tục ngữ đó quả đúng đắn chí lí . đó là 1 chân lí đắt giá , sáng ngời . nó sè là bài học kinh nghiệm quý báu sống mãi trong tiềm thức mỗi người đất việt .
* Chủ đề: Quê hương
Mỗi người ai cũng có kĩ niệm đẹp nhưng đối với tôi cảnh quê có cánh cò bay lả bay la, có dòng sông xanh mát rượi,... đã in dấu trong đầu tôi. Quê hương ơi! Yêu lắm hương thơm của những đồng lúa chín, chỉ có hương thơm thoang thoảng mà sao mang lại cho tôi biết bao nhiêu kỉ niệm. Yêu lắm những dòng sông xanh mát rượi giữa mùa hè oi ả. Nhưng chỗ tôi thích nhất vẫn là cây đa đầu làng, hồi nhỏ tôi cùng mấy đứa bạn thường lại đây chơi nên khi nhìn lại, tôi như trở về tuổi thơ. Quê hương. Chỉ hai từ mà sao mộc mạc quá vậy! Ôi, Quê hương tôi mới đẹp làm sao!
Vậy là đã hai năm trôi qua từ khi tôi bước đi tạm biệt ngôi trường cấp 1 yêu dấu này. Ôi! Sao nhớ quá! Những hình ảnh về buổi đầu tiên đến trường cứ gợi lên mãi trong tâm trí tôi. Tất cả hiện lên thật quá đỗi thân thương. Hình ảnh thầy cô, hình ảnh bạn bè và cả hình ảnh sân trường giờ ra chơi. Ngày mai, tôi sẽ chuyển đến một nơi rất xa cùng với gia đình mình nhưng có lẽ những kỉ niệm về ngôi trường đặc biệt này tôi sẽ mãi không bao giờ quên.
+ Câu đặc biệt: in đậm
+ Câu rút gọn: in nghiêng