nhà triết học Ren-pho Oen-Đơ Emi-sơn cho rằng: Bất kì người nào tôi gặp cũng có chỗ hơn tôi, đáng cho tôi bắt chước.
rút ra bài học gì cho chúng ta??
(CẦN GẤP LẮM GIÚP MÌNH VỚI)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Qua câu nói trên ta có thể thấy nhà thơ, triết học Ren - po ... là một người vô cùng khi khiêm tốn mặc dù là một nhà thơ, nhà triết học vô cùng nổi tiếng nhưng ông ko hề kiêu ngạo mà tiếp tục học hỏi mọi người để xây dựng thêm vốn kiến thức cho chính mình. Chúng ta cần học tâp ông vì khiêm tốn là một đức tính tốt giúp con người có thêm sự hiểu biết và ko có tính kiêu ngạo
Em thấy bản thân em đã thể hiện tính khiêm tốn bằng cách khi mik giỏi hơn các bạn khác em đã ko kiêu ngạo ( bạn có thể lấy vd khác )
Hướng dẫn giải:
- là càng ngày túi khoai tây càng trở nên nặng nề và tồi tệ hơn khi nó bắt đầu thối rữa và rỉ nước.
Lúc ấy,thầy giáo mới từ điều gì phiền toán cho các bạn học sinh?
=> Chỉ sau thời gian ngắn,chúng tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và phiền tói vì luc nào cũng phải có một túi khoai tây nặng kề kề bên cạnh.Tình trạng này còn tồi tệ hơn khi những củ khoai tây bắt đầu thối rữa,rỉ nước
Hướng dẫn giải:
- em học được bài học cần phải biết thông cảm và tha thứ cho lỗi lầm của người khác.
Em rút ra được bài học :"Chúng ta nên tha thứ mọi lỗi lầm cho người khác và đừng để bụng những lỗi lầm đó vì biết đâu đó chỉ là sự không mong muốn"
... Em cũng nghèo nhưng thi thoảng vẫn dúi vào tay tôi một ổ bánh mì hay một chai nước ngọt. Sự chân thành của em làm tôi thấy mình rung động.
Ngày thứ hai trôi qua!
Em vẫn mê man nhưng bác sĩ nói cứ nuôi hy vọng.
Tôi vẫn tiếp tục ngồi ở hành lang. Kiên quyết không rời đi. Đôi mắt tôi mờ dại vì mệt và lo lắng...
Tôi và em hẹn nhau ngày ra trường sẽ cưới!
Tôi ra trường trước em. Rồi chìm đắm trong công việc, mải mê tìm sự nghiệp cho riêng mình. Có những ngày vùi đầu vào công việc, tôi quên bẵng em. Thi thoảng, em quay đi và khóc. Em giấu những giọt nước mắt vào trong, nhường cho tôi với sự nghiệp của mình...
Tôi mải mê, mải mê đến mức khi em đã ra trường rồi, mà lời hẹn năm nào vẫn còn để ngỏ.
Rồi tôi có công việc ở công ty nước ngoài, em mừng ra mặt. Tôi nghỉ việc để tự kinh doanh, em lo lắng, đôi mắt dõi theo chờ đợi.
Ngày thứ ba trôi qua! bác sĩ nói cứ nuôi hy vọng.
Ngày tôi sạt nghiệp. Em một mình đi xe trong đêm hơn hai mươi cây số từ Sài Gòn về Bình Dương để chỉ gục đầu vào ngực tôi mà khóc. Em hôn lên khuôn mặt lạnh băng của tôi, em tìm cách vuột ve vỗ về tôi. Em biết tôi đau, nhưng nỗi đau đạng bị nén chặt.
Tôi đã phớt lờ em... tôi không muốn em thương hại chính mình. Tôi gạt em ra và bước lên, một mình giải quyết khủng hoảng. Em nhìn tôi... hoảng hoải.
Ngày thứ tư
" Hãy chuẩn bị, bệnh nhân có thể đi bất cứ lúc nào."
Tôi không tin vào điều đó... Tôi lững thững bước đi trong đêm. Tưởng chừng như mình bị nghẹn thở... nước mắt rơi xối xả. Tôi ước tất cả chỉ là một giấc mơ. Em đừng đó nhìn tôi. Bông huệ trắng mong manh sẽ mãi ở trong vòng tay tôi. Mãi mãi...
Cuối cùng thì chúng tôi quyết định sẽ đến với nhau. Em đã đợi tôi chín năm và không muốn đợi lâu thêm nữa... Tôi cũng biết dẫu chưa có một sự nghiệp thực sự vẻ vang nhưng cũng đến lúc bắt đầu những trang mới bên em.
Chúng tôi lên kế hoạch cho đám cưới. Họ hàng hai bên đã gặp nhau... Tất cả mọi cái đều đã được sắp đặt trước, chỉ trừ cái chết của em.
Ngày thứ 5
Em đi! tôi không sẵn sàng cho tình huống này...
Tác dụng của dấu hai chấm:
a, Dấu hai chấm dùng để dẫn lời nói nhân vật, lời đối thoại
b, Dấu hai chấm trích dẫn lời nói trực tiếp
c, Dấu hai chấm ở đây để giải thích, thuyết minh cho phần trước đó.
Hướng dẫn giải:
- vì đó là món quà quý giá ta dành tặng mọi người. Chính lòng oán hận và thù ghét làm chúng ta trở nên nặng nề và khổ sở hơn.
Lòng vị tha là sự cảm thông với những lỗi lầm cuả người khác không chỉ là món quà quý giá để ta trao tặng cho mọi người,mà nó còn là món quà tốt đẹp để mỗi chúng ta dành tặng cho bản thân
Con người ta sinh ra, cuộc sống là do Thượng Đế ban tặng. Và mỗi khi tạo ra một con người, Thượng Đế đều gửi gắm một tin, một yêu, một hi vọng, một tài năng, và nhiều thành công ! Vậy nên, mỗi con người khi được sống trên cuộc đời này, đều mang trong mình một '' tài năng thiên phú''. Có thể ko phải gì đó quá cao xa, chỉ đơn giản như: Hát hay, nhảy đẹp, ăn nói duyên dáng, học tốt, yêu thích sách vở,.................vv, những điều rất bình dị thôi ! '' Bất kì người nào tôi gặp cũng có chỗ hơn tôi, đáng cho tôi bắt chước.'' là câu nói vô cùng ý nghĩa. Bởi như tôi vừa phân tích, không một ai là hoàn hảo, và cũng không một ai là vô ích ! Một khi họ đã được sinh ra, được sống, được trao yêu thương mà cảm nhận, thì họ vẫn còn giá trị ! Chính thế, xét về phương diện này, bạn có thể hơn họ, nhưng xét về phuong diện khác, họ lại có thể hơn bạn, có khi rất nhiều ! Câu nói thể hiện sự khiêm tốn của nhà triết học Ren-pho Oen-Đơ Emi-sơn