K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 12 2016

Tình bạn là tình cảm thiêng liêng của mỗi chúng ta, nó ngang bằng với tình yêu, vượt xa hơn lòng tham, sự đố kỵ hay bất cứ xúc cảm nào khác của con người.Trong tình bạn, có những điều mình không nói ra, nhưng người kia cũng có thể cảm nhận được.

12 tháng 1 2017

tình bạn là tình cảm gắn bó giữa 2 hoặc nhiều người trên cơ sở hợp nhau về tính tình,sở thích, xu hướng hoạt động,....Tình bạn phải dựa trên sự bình đẳng tôn trọng, tin cậy ,chân thành , ko vụ lợi ,có trách nhiệm ,luôn thông cảm ,chia sẻ ,giúp đỡ nhau tiến bộ

19 tháng 11 2016

. Tình bạn là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao cả trong cuộc sống của mỗi người. Bạn không thể sống trong cô đơn, sống trong buồn tẻ. Bạn cần phải biết xung quanh bạn có rất nhiều người, rất rất nhiều bạn. Họ luôn luôn giúp đỡ bạn, luôn luôn động viên mỗi khi bạn buồn, luôn chia sẻ những niềm vui cùng bạn. Trên thế giới rộng lớn này, ai mà chẳng có bạn, tôi cũng vậy, tôi cũng như mọi người, cũng có 1 người bạn, đó là Trang - cô bạn thân nhất của tôi từ khi tôi còn là 1 học sinh tiểu học.
. Trang học chung với tôi ngay từ những ngày đầu tiên tôi cắp sách đến trường. Hằng ngày chúng tôi vẫn hay nói chuyện với nhau, hát cùng nhau thậm chí mà đi học cùng nhau. Tôi không biết mọi người thế nào nhưng trong mắt tôi, Trang lúc nào cũng là cô bạn đáng yêu, đáng mến nhất mà tôi từng biết. Trang có 1 đôi mắt to tròn, có thể ví bạn như ''đôi mắt cười'' vì mỗi khi nhắm chặt mắt lại, trên đôi mắt thổ lộ những biểu cảm hết sức đáng yêu, cứ như bạn đang cười vậy. Tuy Trang không học giỏi nhưng lúc nào bạn cũng quan tâm đến tôi, bạn bảo: ''Mình không học giỏi nhưng đâu biết được cô bạn thân của mình lại học tệ được, bạn ấy học giỏi lắm đấy !''. Tôi biết Trang đang nói về tôi nhưng tôi cố kìm lại cảm xúc, tỏ ra như mình đang nghe Trang nói về bạn nữ nào đó trong lớp. Nếu nói về tấm lòng thì Trang là 1 cô gái hết sức thân thiện, bạn lúc nào cũng hòa đồng với mọi người. Lúc nào bạn cũng biết nghĩ về người khác, biết quan tâm đến các cô/chú trong Mái Ấm Tình Thương nên rất được thầy cô và bạn bè quý mến. Nhìn mặt bạn lấm tấm những giọt mồ hôi giúp đỡ các em học sinh nghèo, tôi lại càng thấm thía và quý trọng bạn hơn. Nhiều lúc tôi cứ ngỡ rằng: Trang là cô giáo thứ 2 của tôi vậy. Nhìn dáng người nhanh nhẹn và đôi mắt cười ấy nhưng ai biết được, trong con người nhỏ bé ấy chất chứa 1 nỗi buồn thầm kín khó nói. Gia đình Trang không khá giả, bạn lại là chị cả trong nhà nên hằng ngày vào giờ học ra, bạn còn phải bán hàng rong để kiếm thêm thu nhập phụ giúp cha mẹ. Khi 1 lần, tôi bất chợt hỏi bạn: Trang ơi, mình hỏi câu này, nếu có sai mình mong bạn bỏ qua. Bạn có bao giờ xấu hổ về bố mẹ bạn không. Trang trả lời nhanh như cắt: Không đâu, mình không bao giờ xấu hổ mà mình còn rất tự hào. Bố mẹ mình tuy không giàu có nhưng họ đều rất thương mình, điều đó làm mình vui lắm, mình không quan tâm mọi người nói gì đâu. Rồi nụ cười trên môi Trang chợt hé nở. Nụ cười trong niềm vui, trong niềm tự hào chứ không phải bị ép buộc. Bạn cười vì tôi, vì gia đình của bạn.
. Tôi cảm ơn Trang, cảm ơn cuộc đời đã cho tôi biết thế nào là tình bạn, cảm ơn cuộc đời đã mang Trang đến với tôi, bạn là người bạn tuyệt vời nhất của tôi. Dù chìm đắm, hăng say trong tình bạn, tôi không quên phải luôn cố gắng, phát huy và giữ gìn tình bạn ấy để nó mãi bay cao và bay xa hơn vì tôi biết: "Tình bạn là vô giá, không gì có thể mua chuộc được tình bạn".

3 tháng 2 2018

Trong kí ức của mỗi người, nhất là đối với những người học sinh như em thì một người bạn thân lại càng không thể thiếu. Thật đặc biệt là Đan- cô bạn thân từ hồi lớp 1 dến giờ vẫn học với em.

Đan là một cô bé có vóc dáng nhỏ bé cùng với nước da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt trái xoan với ánh mắt ngây thơ của một đứa trẻ, Đan luôn làm mềm lòng mọi người chỉ với một ánh nhìn. Đôi môi thì đỏ mọng, miệng lại luôn nở một nụ cười tươi để lộ hàm răng trắng muốt, tưởng chừng như những hạt ngọc trai. Cô bạn này lại có dáng đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Giọng nói nghe rất ngọt và dịu dàng. Chính vì thế mà ở mỗi cuộc thi hát của trường, sự có mặt của bạn ấy là không thể thiếu. Giọng ca "cây nhà lá vườn" này đã đưa về cho lớp, trường rất nhiều giải nhất, nhì.

Trong lớp thì Đan có vẻ rất hiền lành, dễ tính nhưng trong học tập lại rất nghiêm túc. Những hoạt động của trường, lớp thì bạn luôn đứng đầu. Dù vậy, Đan vẫn coi việc học là cần thiết nhất. Với một cái đầu thông minh và tính toán nhanh nên bạn học môn toán rất giỏi. Đan luôn được thầy cô và bạn bè quí mến bởi học giỏi lại hay giúp đỡ bạn bè. Về nhà, ngoài giờ học, Đan luôn giành thời gian giúp đỡ cha mẹ. Ngoài sở thích đọc sách, Đan có một sở thích hơi bị kì quái là thích xem phim ma. Mỗi lúc rảnh rỗi là hai đứa lại hỏi thăm chuyện học tập, tâm sự chuyện buồn vui. Lần mà em bị cảm, Đan đã thể hiện mình thực sự là một người bạn tốt. Em đã phải nghỉ học hết hai tuần. Dù vậy Đan vẫn đến nhà em và giảng cho em từng bài toán, bài văn. Điều này đã làm em thực sự làm em cảm động. Khi em hết bệnh cũng là lúc hai đứa lại cùng nhau bước đi trên con đường đến trường. Con đường in lại những kỉ niệm vui, buồn của đôi bạn thân.

Đan luôn là một người bạn tốt không chỉ đối với em mà với cả mọi người. Em cũng sẽ cố gắng học thật giỏi để hai đứa mãi là bạn thân, đôi bạn cùng tiến.

3 tháng 2 2018

Thấy tôi về nhà trễ hơn mọi bữa, mẹ tôi hỏi: "Hôm nay sao con về trễ vậy? Thường ngày độ 11 giờ hay hơn một chút là con về. Chắc ở lớp có sinh hoạt gì phải không con?" "Chút nữa, con kể mẹ nghe, mẹ nhé". Trả lời mẹ xong, tôi vào cất cặp rồi ra bể nước rửa chân tay mặt mũi sạch sẽ mới vào ngồi cạnh mẹ thỏ thẻ.
- Chuyện là thế này mẹ ạ! Tan học, con và Phương con nhà dì Tư đi về sau cùng. Chúng bạn đều đi xe về trước cả, chỉ mình con và Phương đi bộ. Trời nắng quá, hai đứa nép vào vệ đường mà đi. Đến ngã tư đầu làng, vừa mới bước sang bên kia đường, cả hai đứa đều nghe một tiếng rên nho nhỏ. Con bảo Phương dừng lại:
- Phương ơi! Hình như có tiếng ai rên?
- Mình cũng nghe như thế.
Chúng con nhìn quanh quất không thấy một bóng người. Bỗng, tiếng rên lại cất lên. Cả hai đứa như đã định hướng tiếng rên phát lên từ hướng nào rồi. Chúng con bước đến gần gốc me tây nằm sâu trong vệ đường một chút.
- Ôi! Một bà già.
Phương phát hiện ra trước rồi kéo tay con cùng chạy đến. Bà nằm gối đầu lên rễ me. Bộ quần áo màu nâu sẫm lấm lem bụi đường. Chiếc gậy tre trơn bóng nằm cạnh chân. Mái tóc bà đã bạc trắng. Khuôn mặt nhăn nheo xanh nhợt. Con sờ lên trán bà thấy lạnh toát.
- Làm sao bây giờ hả Phương?
Phương vội để cặp xuống theo, run run nói:
- Cậu có mang theo dầu không?
Lúc này, con mới sực nhớ ra vội với lấy chiếc cặp, nhanh nhẹn kéo dây khóa lấy ra một lọ dầu gió Kim mà mẹ vừa mới mua cho con hôm trước. Phương vừa thấm dầu lên trán, mũi, thái dương bà xoa mạnh. Chừng độ mười lăm phút, chúng con thấy người bà ấm lại hơi thở bắt đầu đều dần. Bà mở mắt nhìn chúng con rồi thều thào:
- Cho bà chút nước.
Nghe bà vừa nói xong, Phương quay lại con nói nhanh:
- Cậu ngồi đây với bà, mình chạy đi mua nước nhé!
- Phương chạy lùi lại gần một trăm mét, ngay quán cô Lựu, mua một túi nước chanh có ống hút rồi tất tả trở lại đưa cho con. Cầm túi nước, con từ từ cho bà uống. Được nửa túi, bà bảo cho bà nằm nghỉ một tí. Phương ngồi xuống bên cho bà tựa. Một lúc sau, bà uống tiếp hết túi nước rồi nhìn hai đứa chúng con:
- Bà ờ làng bên kia đi thăm đứa cháu gái ở xóm Đông. Qua đây, thây nắng quá, bà dừng lại nghỉ tạm ở gốc me này. Không ngờ, ngồi được một chút thì thấy xây xẩm cả mặt mày, chẳng có ai mà kêu cả.
- Bây giờ, bà đã thấy đỡ chưa hở bà?
- Bà đỡ rồi nhưng vẫn còn thấy mệt.
Ngồi với bà một lúc, chúng con bàn với nhau. Một đứa ra đường đón xe, đưa bà vào bệnh viện rồi nhắn với người nhà của bà lên. Con chạy ra đường đứng chờ. Từ xa, một chiếc honda vù tới. Con giơ tay ra hiệu cho xe dừng lại. Bác này có lẽ trạc tuổi với bố, dừng lại, nhìn con hỏi:
- Cháu đi về đâu?
- Thưa bác, cháu không đi nhưng có một bà cụ bị mệt. Chúng cháu đi học về, thấy bà ngất xỉu ở đây. Nhờ bác đưa hộ bà vào bệnh viện giúp ạ!
Bác xuống xe cùng con đi đến gốc me. Thấy bà cụ đang nằm tựa vào Phương, bác vội nói:
- Một cháu đứng chờ ở đây. Còn một cháu theo bác đưa bà vào bệnh viên.
Bác bế bà cụ trên tay rồi cùng Phương lên xe. Hai mươi phút sau, bác đưa Phương trở lại. Khi chia tay với chúng con, bác nói:
- Hai cháu thật là ngoan. Bác rất vui vì hành động của hai cháu. Bây giờ hai cháu yên tâm mà về. Bác đến xóm Đông, báo cho cô cháu gái của bà đến bệnh viện ngay.
Khi lên xe, bác còn quay lại mỉm cười với chúng con. Chuyện con về trễ là vì lí do thế đấy, mẹ ạ!
Bây giờ thì Phương - người bạn gái thân thiết của tôi đã theo gia đình về Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Câu chuyện trên là một kỉ niệm đáng nhớ trong tình bạn của chúng tôi.

4 tháng 9 2021

undefined

undefined

undefined

4 tháng 9 2021

bn j ơi , mik lm đến đây thôi, tại vì mik lười , nếu bn muốn mik lm tiếp thì bảo vs mik nha!

13 tháng 1 2019

Trả lời

2 + 2 = 4

Mình ko biết chặn.

15 tháng 1 2019

=4 còn lại mk ko bít

28 tháng 8 2021

Mik thấy câu a sai sao ý,

28 tháng 8 2021

ko có kết quả sao tìm x

12 tháng 12 2018

a, Ta có:

f(a + b) = 10(a + b)
f(a) + f(b) = 10a + 10b = 10(a+ b)

=> f(a + b) = f(a) + f(b)

b, f(x) = x2 <=> 10x = x2 

                  <=> x = 10 hoặc x = 0
                

1 tháng 9 2021
Tham Khảoa pig in a poke idiom alien blind foreign god God only knows idiom hidden lesser-known moodily moodiness moody murky/uncharted waters idiom not be in sb's vocabulary idiom obscure obscurely obscurity outside pig rando random shadowy strange strangeness TBD terra incognita the outside world idiom uncharted uncommon undefined unexplored unfamiliar unheard-of unknown unknown quantity unrecorded unsung untried unused vocabulary water wild card
1 tháng 9 2021

các bạn ơi giúp mink với mink cần lém khocroi

30 tháng 8 2018

Hau qua: Thieu cong an viec lam, nha o, hoc hanh.... da tro thanh ganh nang doi voi nhung nuoc co nen kinh te cham phat trien.

Bien phap: bang chinh sach dan so va phat trien kinh te - xa hoi gop phan ha thap ti le gia tang dan so o nhieu nuoc.