sống trong cô đọ,cô tám coi cá bống nhứ người bạn thân .Hăng ngày cô bớt phần cơm ít ỏi của mình cho cá bống.Em hãy tả niềm vui khi tấm gặp cá bống và nôi đau xót xa khi mất người bạn thân
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Tấm vốn là cô gái hiền lành chăm chỉ,hay lam hay làm,từ nhỏ vốn mồ côicả cha và
mẹ phải ở với dì ghẻ cùng Cám đứa em cùng cha khác mẹ vốn rất độc ác và cay nghiệt,
suốt ngày hành hạ Tấm nên Tấm rất buồn suốt ngày lủi thủi một mình chẳng có người
bầu bạn.
Tả niềm vui của Tấm khi gặp bống.
-Từ khi có bống chú cá nhỏ mà Bụt ban tăng cho,Tấm vui hẳn lên.Ngày ngày, sau mỗi
bữa ăn Tấm lại bớt phần cơm ít ỏi của mình cho Bống, rồi đến bên thành giếng cất
tiếng gọi Bống ngọt ngào.
Bống bống bang bang.
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta.
Chớ ăn cơm hẩm,cháo hoa nhà người.
Bống nổi lên trên mặt nước đớp những hạt cơm từ tay Tấm.
Mắt tròn xoe, đuôi ngúng nguẩy, nhẩy lên gần sát thành giếng để nhìn Tấm chẳng
muốn rời xa.
- Tấm khi thấy bống nổi lên mặt nước Tấm nở nụ cười tươi, mắt sáng long lanh,
khuôn mặt rạng rỡ hình như bao nỗi cô đơn tủi cực tan biến hết.
Nỗi đau xót khi mất Bống.
- Khi Tấm đi chăn trâu về muộn, Tấm vội vàng hấp tấp chạy đến bên giếng gọi bống
như thường ngày nhưng gọi mãi chẳng thấy Bống đâu.Tấm nghĩ hay Bống ốm chăng?
Hay Bống giận chị Tấm về muộn chăng? Gọi mãi , gọi mãi mà chẳng thấy Bống
đâu.Bỗng Tấm thấy một cục máu nổi lên.Tấm không tin vào mắt mình cho rằng mình
hoa mắt chăng? Tấm cố căng mắt ra để nhìn. Nhưng chao ôi điều đó là sự thật.Người
ta đã giết bống rồi. Bống chẳng còn ở trên đời này nữa.Đầu Tấm choáng váng, mắt tối
sầm lại, khuỵu xuống, gục đầu bên thành giếng khóc nức nở.Từ nay nỗi cô đơn lại bao
trùm lên Tấm.
con trai bị viết chứ gái chưa viết cái nào mỗi lớp có 2 cô người mẫu bị ra cho trang trọng nhất của trường cùng với 10 thằng ocn trai đi ra cầm quyển vở đugnứ 2 cô người mẫu giốt nhất trong con gái
Tấm /nhúng bàn tay xuống nước vuốt nhẹ hai bên lườn của cá.
CN VN
Cá /đứng im trong tay chị Tấm
CN VN
Tấm/ ngắm nhìn bống
CN VN
Bàn tay mềm mại của Tấm/ rắc đều những hạt cơm quanh bống.
CN VN
tôi là chủ ngữ
đứng ngắm cây sầu riêng , cứ nghĩ mãi về dáng câ
"Khi ra về mỗi bạn có số cá là 24 : 3 = 8 (con cá). Minh cho An và Phương số cá bằng số cá hiện có của mỗi người thì mỗi bạn có 8 con cá. Vậy trước khi Minh cho thì An và Phương mỗi bạn có 8 : 2 = 4 (con cá). Minh có 8 + 4 + 4 = 16 (con cá). Khi Phương cho An và Minh số các bằng số các hiện có của mỗi người thì An có 4 con cá, Minh có 16 con cá, Phương còn 4 con cá. Vậy trước khi Phương cho, An có 4 : 2 =2 (con cá). Minh có 16 : 2 = 8 (con cá). Phương có 4 + 2 + 8 = 14 (con cá). Khi An cho Minh và Phương số cá bằng số cá hiện có của mỗi người thì Phương có 14 con cá, Minh có 8 con cá, An có 2 con cá. Vậy trước khi An cho (lúc đầu) Phương có 14 : 2 = 7 (con cá). Minh có 8 : 2 = 4 (con cá), An có 2 + 7 + 4 = 13 (con cá).
"Khi ra về mỗi bạn có số cá là 24 : 3 = 8 (con cá). Minh cho An và Phương số cá bằng số cá hiện có của mỗi người thì mỗi bạn có 8 con cá. Vậy trước khi Minh cho thì An và Phương mỗi bạn có 8 : 2 = 4 (con cá). Minh có 8 + 4 + 4 = 16 (con cá). Khi Phương cho An và Minh số các bằng số các hiện có của mỗi người thì An có 4 con cá, Minh có 16 con cá, Phương còn 4 con cá. Vậy trước khi Phương cho, An có 4 : 2 =2 (con cá). Minh có 16 : 2 = 8 (con cá). Phương có 4 + 2 + 8 = 14 (con cá). Khi An cho Minh và Phương số cá bằng số cá hiện có của mỗi người thì Phương có 14 con cá, Minh có 8 con cá, An có 2 con cá. Vậy trước khi An cho (lúc đầu) Phương có 14 : 2 = 7 (con cá). Minh có 8 : 2 = 4 (con cá), An có 2 + 7 + 4 = 13 (con cá).
Khi ra về mỗi bạn có số cá là 24 : 3 = 8 (con cá).
Minh cho An và Phương số cá bằng số cá hiện có của mỗi người thì mỗi bạn có 8 con cá.
Vậy trước khi Minh cho thì An và Phương mỗi bạn có 8 : 2 = 4 (con cá).
Minh có 8 + 4 + 4 = 16 (con cá).
Khi Phương cho An và Minh số các bằng số các hiện có của mỗi người thì An có 4 con cá, Minh có 16 con cá, Phương còn 4 con cá.
Vậy trước khi Phương cho, An có 4 : 2 =2 (con cá).
Minh có 16 : 2 = 8 (con cá).
Phương có 4 + 2 + 8 = 14 (con cá).
Khi An cho Minh và Phương số cá bằng số cá hiện có của mỗi người thì Phương có 14 con cá, Minh có 8 con cá, An có 2 con cá.
Vậy trước khi An cho (lúc đầu) Phương có 14 : 2 = 7 (con cá).
Minh có 8 : 2 = 4 (con cá),
An có 2 + 7 + 4 = 13 (con cá).
Hiện tượng không biến đổi hình thái của từ:
- Nụ tầm xuân (1): phụ ngữ của cụm động từ chỉ đối tượng của hoạt động hái
- Nụ tầm xuân (2): chủ ngữ của động từ mở
- Bến (1): phụ ngữ cụm động từ nhớ
- Bến (2): chủ ngữ động từ đợi
- Trẻ (1): phụ ngữ của cụm động từ chỉ đối tượng
- Trẻ (2): chủ ngữ của động từ đến
- Bống (1): bổ ngữ chỉ đối tượng cho động từ đem
- Bống (2): bổ ngữ cho động từ thả
- Bống (3): Bổ ngữ động từ thả
- Bống (4) bổ ngữ động từ giấu
- Bống (5) chủ ngữ hành động ngoi lên
- Bống (6): chủ ngữ của câu
Bạn tham khảo bài viết từ link này nhé
Link:
https://h.vn/cau-hoi/song-trong-canh-co-don-tui-cuc-co-tam-da-coi-ca-bong-nhu-mot-nguoi-ban-than-hang-ngay-co-bot-phan-com-it-oi-cua-minh-de-danh-cho-ca-bong-em-hay.255030123143
Tham khảo !!!!!!!!!!!!!
Tấm vốn là cô gái hiền lành chăm chỉ,hay lam hay làm,từ nhỏ vốn mồ côicả cha và
mẹ phải ở với dì ghẻ cùng Cám đứa em cùng cha khác mẹ vốn rất độc ác và cay nghiệt,
suốt ngày hành hạ Tấm nên Tấm rất buồn suốt ngày lủi thủi một mình chẳng có người
bầu bạn.
Tả niềm vui của tấm
-Từ khi có bống chú cá nhỏ mà Bụt ban tăng cho,Tấm vui hẳn lên.Ngày ngày, sau mỗi
bữa ăn Tấm lại bớt phần cơm ít ỏi của mình cho Bống, rồi đến bên thành giếng cất
tiếng gọi Bống ngọt ngào.
Bống bống bang bang.
Lên ăn cơm vàng cơm bạc nhà ta.
Chớ ăn cơm hẩm,cháo hoa nhà người.
Bống nổi lên trên mặt nước đớp những hạt cơm từ tay Tấm.
Mắt tròn xoe, đuôi ngúng nguẩy, nhẩy lên gần sát thành giếng để nhìn Tấm chẳng
muốn rời xa.
- Tấm khi thấy bống nổi lên mặt nước Tấm nở nụ cười tươi, mắt sáng long lanh,
khuôn mặt rạng rỡ hình như bao nỗi cô đơn tủi cực tan biến hết.
Nỗi đau sót của tấm khi mất Bống:
- Khi Tấm đi chăn trâu về muộn, Tấm vội vàng hấp tấp chạy đến bên giếng gọi bống
như thường ngày nhưng gọi mãi chẳng thấy Bống đâu.Tấm nghĩ hay Bống ốm chăng?
Hay Bống giận chị Tấm về muộn chăng? Gọi mãi , gọi mãi mà chẳng thấy Bống
đâu.Bỗng Tấm thấy một cục máu nổi lên.Tấm không tin vào mắt mình cho rằng mình
hoa mắt chăng? Tấm cố căng mắt ra để nhìn. Nhưng chao ôi điều đó là sự thật.Người
ta đã giết bống rồi. Bống chẳng còn ở trên đời này nữa.Đầu Tấm choáng váng, mắt tối
sầm lại, khuỵu xuống, gục đầu bên thành giếng khóc nức nở.Từ nay nỗi cô đơn lại bao
trùm lên Tấm.