K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 5 2016

Mỗi buổi trưa như thường lệ, chúng em lại đi học. Hôm nay, em vào lớp trước nửa giờ để chuẩn bị cho bài kiểm tra tiết học đầu. Tình cờ em thấy các bạn đang chơi trò đánh banh đũa.

Dưới bóng cây me tây xanh um tàn lá, những chú chim nhảy nhót chuyền cành với tiếng hót lánh lót thật vui tai, các bạn gái lớp em đang ngồi xì xụp quanh các rễ cây nổi to như những con trăn lớn để theo dõi cuộc chơi.

Bạn Khánh Tâm vì chơi trượt, mọi người thét lên: “Minh Nguyệt đâu vào chơi đi bạn”. Minh Nguyệt đứng dậy, bạn vuốt vuốt cái áo nếp quần một chút, mặt thoáng đỏ ửng lên vì xúc động. Bạn ngồi xuống cầm lấy trái banh nhỏ màu đọt chuối đã sờn lớp lông mịn ở bên ngoài.(Khánh Tâm bảo đó là banh quần vợt mà ba bạn cho bạn). Bạn thu gom chừng chục cái ống mủ dài như những chiếc đũa (thứ ống vẫn dùng để uống nước ở quán giải khát ấy mà!). .Tuy bạn run run, có lẽ vì xúc động quá. Bạn bỏ tất cả xuống đất và dùng hai tay ém mái tóc của mình lại phía sau. Bạn tháo cái kẹp và cột nhanh bằng sợi dây thun. Mọi người hồi hộp. Có tiếng giục: “Nhanh đi, nhanh đi Minh Nguyệt, còn đến lượt mình nữa mà!”. Minh Nguyệt mà vào rồi thì không đến lượt cậu!”. – Có tiếng đáp lại. Nguyệt nhìn mọi người ánh mắt như biết lỗi và lí nhí: “Cho mình lau mặt cái đã” rồi bộn lấy mùi soa lau nhanh những giọt mồ hôi lâm tâm.

 

Nguyệt bắt đầu chơi. Bạn xòe ngửa bàn tay trắng hồng với những ngón búp măng thon thon. Ngón tay cái ôm tròn những chiếc ống mủ năm ngay trên lòng bàn tay, bốn ngón còn lại khum khum nâng đỡ trái banh. Đôi mắt lóng lánh của bạn nhìn chăm chú vào trái banh rồi bất ngờ tay bạn hất ngược lên, quả banh bay như xoáy trên không trung Mắt bạn như bám vào đường lên cua trái banh và theo dõi nó rớt xuống. Bàn tay của bạn rất khẩn trương và bình tĩnh thả đều từng ống mủ trẻn mặt đất Vừa rải xong thì banh đã rớt gần chạm đất, may mà Nguyệt với kịp. Sau những phút giầy loạng choạng ban đầu khiến ai cũng “đứng tim” thay cho bạn giờ thì những trái banh cứ vụt lên rớt xuống đều đặn như muốn tinh nghịch bay lên không để nhìn cho rổ những chú chim chuyền cành và cũng muốn nằm xuống trong vòng tay thon thả của Nguyệt. Những chú chích chòe giờ cũng thôi hót, dường như chăm chú theo dõi tài năng của Nguyệt. Mọi người cứ nhấp nhom không yên, lâu lâu lại có tiếng: “Ô! À…” để biểu hiện sự ngạc nhiên thích thú khi Nguyệt cứu được những trái banh ngỡ như đá chạm đất và trượt khỏi vòng tay với.

Nguyệt càng đánh càng sôi nổi, những chặng đường sau của trò chơi càng phức tạp, người bạn nghiêng ngả khiến cho cái tóc đuôi gà phía sau cũng ngúng nguẩy. Đầu bạn giờ đây cứ cúi xuống ngẩng lên nhìn như một con rối nhưng không ai phát hiện ra cái nét ngồ ngộ đó. Ai cũng đang mải mê theo dõi kết cục ra sao?

Hôm nay, em mới có dịp nhìn rõ Nguyệt đến như vậy. Sông mũi dọc dừa, đôi mắt long lánh hoạt bát và chăm chú, hai má phúng phính mũm mĩm khiến cho khuôn mặt như một búp sen hồng nho nhỏ đang hé mở ra cánh đầu tiên. Cái miệng rộng với cặp môi mọng đỏ giờ đang chúm lại trông thật có duyên… Không hiểu sao em thấy Nguyệt đẹp một vẻ đẹp khác, mặc dầu từ lâu lớp em vẫn cho bạn lớp trưởng Nguyệt là hoa hậu của trường!

–    Giỏi quá Nguyệt ơi ! Lần này thì tung banh cho cao để mà xoay bó đũa nhé!

–    Khéo tung đụng cành me đấy!

Các bạn cổ vũ khuyến khích Nguyệt.

–    ÔỊ chắc có lẽ không đến lượt tui nữa đâu! – Bạn Kim Phượng phụng phịu thất vọng..

–    Ôi! Sao thế? – Tất cả ngạc nhiên bởi thấy Minh Nguyệt để tung tóe những que đũa và trái banh đã lăn, xa trong lớp bụi.

–    Mình dở quá! Nguyệt thanh minh rồi chạy đi nhặt quả banh và trao cho Phượng khi bạn này đã nhặt đủ ông mủ để bắt đầu cuộc chơi.

Mặt mày của Nguyệt đỏ bừng lên như mặt trời. Không thấy bạn buồn, mà nụ cười như được mở ra từ cái miệng rộng từ nãy giờ chúm chím. Bạn ngồi xuống lau mồ hôi và âu yếm nhìn Kim Phượng chơi.

22 tháng 10

Vào chat GPT gõ từ mình muốn là nó ra

 

21 tháng 6 2020

Môn thể thao yêu thích của tôi là cầu lông. Đó là một môn thể thao cá nhân và đồng đội. Nó có thể kéo dài khoảng một tiếng rưỡi. Nó cần ít nhất hai người chơi, có thể nhiều hơn nữa. Không giống như bóng đá, cầu lông chỉ cần một khuôn viên nhỏ hơn để chơi, nó cần các công cụ như vợt, bóng, lưới. Hai người chơi phải thay phiên nhau gửi cây cầu qua mạng cho đến khi nó rơi xuống đất. Mặc dù khá dễ dàng, nó cũng cần rất nhiều kỹ năng thực tế và linh hoạt. Ngoài ra, cầu lông cũng giúp chúng ta khỏe mạnh và rèn luyện cơ bắp. Tôi rất thích nó, tôi thường chơi nó vào những ngày lễ vì nó khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn sau những ngày học tập mệt mỏi.

bài chứ ko phải đoạn con ạ

8 tháng 5 2018

Mỗi buổi trưa như thường lệ, chúng em lại đi học. Hôm nay, em vào lớp trước nửa giờ để chuẩn bị cho bài kiểm tra tiết học đầu. Tình cờ em thấy các bạn đang chơi trò đánh banh đũa.

Dưới bóng cây me tây xanh um tàn lá, những chú chim nhảy nhót chuyền cành với tiếng hót lánh lót thật vui tai, các bạn gái lớp em đang ngồi xì xụp quanh các rễ cây nổi to như những con trăn lớn để theo dõi cuộc chơi.

Bạn Khánh Tâm vì chơi trượt, mọi người thét lên: “Minh Nguyệt đâu vào chơi đi bạn”. Minh Nguyệt đứng dậy, bạn vuốt vuốt cái áo nếp quần một chút, mặt thoáng đỏ ửng lên vì xúc động. Bạn ngồi xuống cầm lấy trái banh nhỏ màu đọt chuối đã sờn lớp lông mịn ở bên ngoài.(Khánh Tâm bảo đó là banh quần vợt mà ba bạn cho bạn). Bạn thu gom chừng chục cái ống mủ dài như những chiếc đũa (thứ ống vẫn dùng để uống nước ở quán giải khát ấy mà!). .Tuy bạn run run, có lẽ vì xúc động quá. Bạn bỏ tất cả xuống đất và dùng hai tay ém mái tóc của mình lại phía sau. Bạn tháo cái kẹp và cột nhanh bằng sợi dây thun. Mọi người hồi hộp. Có tiếng giục: “Nhanh đi, nhanh đi Minh Nguyệt, còn đến lượt mình nữa mà!”. Minh Nguyệt mà vào rồi thì không đến lượt cậu!”. – Có tiếng đáp lại. Nguyệt nhìn mọi người ánh mắt như biết lỗi và lí nhí: “Cho mình lau mặt cái đã” rồi bộn lấy mùi soa lau nhanh những giọt mồ hôi lâm tâm.

Nguyệt bắt đầu chơi. Bạn xòe ngửa bàn tay trắng hồng với những ngón búp măng thon thon. Ngón tay cái ôm tròn những chiếc ống mủ năm ngay trên lòng bàn tay, bốn ngón còn lại khum khum nâng đỡ trái banh. Đôi mắt lóng lánh của bạn nhìn chăm chú vào trái banh rồi bất ngờ tay bạn hất ngược lên, quả banh bay như xoáy trên không trung Mắt bạn như bám vào đường lên cua trái banh và theo dõi nó rớt xuống. Bàn tay của bạn rất khẩn trương và bình tĩnh thả đều từng ống mủ trẻn mặt đất Vừa rải xong thì banh đã rớt gần chạm đất, may mà Nguyệt với kịp. Sau những phút giầy loạng choạng ban đầu khiến ai cũng “đứng tim” thay cho bạn giờ thì những trái banh cứ vụt lên rớt xuống đều đặn như muốn tinh nghịch bay lên không để nhìn cho rổ những chú chim chuyền cành và cũng muốn nằm xuống trong vòng tay thon thả của Nguyệt. Những chú chích chòe giờ cũng thôi hót, dường như chăm chú theo dõi tài năng của Nguyệt. Mọi người cứ nhấp nhom không yên, lâu lâu lại có tiếng: “Ô! À…” để biểu hiện sự ngạc nhiên thích thú khi Nguyệt cứu được những trái banh ngỡ như đá chạm đất và trượt khỏi vòng tay với.

Nguyệt càng đánh càng sôi nổi, những chặng đường sau của trò chơi càng phức tạp, người bạn nghiêng ngả khiến cho cái tóc đuôi gà phía sau cũng ngúng nguẩy. Đầu bạn giờ đây cứ cúi xuống ngẩng lên nhìn như một con rối nhưng không ai phát hiện ra cái nét ngồ ngộ đó. Ai cũng đang mải mê theo dõi kết cục ra sao?

Hôm nay, em mới có dịp nhìn rõ Nguyệt đến như vậy. Sông mũi dọc dừa, đôi mắt long lánh hoạt bát và chăm chú, hai má phúng phính mũm mĩm khiến cho khuôn mặt như một búp sen hồng nho nhỏ đang hé mở ra cánh đầu tiên. Cái miệng rộng với cặp môi mọng đỏ giờ đang chúm lại trông thật có duyên… Không hiểu sao em thấy Nguyệt đẹp một vẻ đẹp khác, mặc dầu từ lâu lớp em vẫn cho bạn lớp trưởng Nguyệt là hoa hậu của trường!

–    Giỏi quá Nguyệt ơi ! Lần này thì tung banh cho cao để mà xoay bó đũa nhé!

–    Khéo tung đụng cành me đấy!

Các bạn cổ vũ khuyến khích Nguyệt.

–    ÔỊ chắc có lẽ không đến lượt tui nữa đâu! – Bạn Kim Phượng phụng phịu thất vọng..

–    Ôi! Sao thế? – Tất cả ngạc nhiên bởi thấy Minh Nguyệt để tung tóe những que đũa và trái banh đã lăn, xa trong lớp bụi.

–    Mình dở quá! Nguyệt thanh minh rồi chạy đi nhặt quả banh và trao cho Phượng khi bạn này đã nhặt đủ ông mủ để bắt đầu cuộc chơi.

Mặt mày của Nguyệt đỏ bừng lên như mặt trời. Không thấy bạn buồn, mà nụ cười như được mở ra từ cái miệng rộng từ nãy giờ chúm chím. Bạn ngồi xuống lau mồ hôi và âu yếm nhìn Kim Phượng chơi.

29 tháng 3 2018

a. Mở bài

- Cách 1: Đi từ cảm xúc dẫn tới nhân vật

- Cách 2: Đi từ lời bài hát hoặc bài thơ để dẫn tới nhân vật (ví dụ: Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình hoặc "Công cha như núi Thái Sơn - Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra")

b. Thân bài

- Miêu tả ngoại hình:

    + Tả bao quát tuổi, nghề nghiệp, dáng đi, cách ăn mặc

    + Tả chi tiết: mắt, nước da, nụ cười (khi buồn, khi vui khác nhau như thế nào?)

- Tiếp đó bạn miêu tả tính nết, cử chỉ, hành động, đặc điểm, tính cách.

c. Kết bài

- Cảm xúc của mình đối với người thân yêu đó.

Đề 2: Hãy miêu tả hình ảnh mẹ hoặc cha trong những trường hợp sau:

    + Lúc em ốm.

    + Khi em mắc lỗi.

    + Khi em làm được một việc tốt.

Dàn ý khái quát cho cả ba trường hợp như sau:

a. Mở bài

- Dẫn dắt người đọc vào tình huống (lúc em ốm, khi em mắc lỗi,…).

- Cảm nhận chung của em về hình ảnh của mẹ hoặc cha lúc ấy.

b. Thân bài

- Miêu tả lại chân dung của mẹ hoặc cha lúc ấy.

    + Vẻ mặt

    + Dáng điệu

    + Lời nói

    + Hành động

- Tả lại thái độ, cách ứng xử của mẹ hoặc cha lúc ấy (lo lắng, yêu thương, hạnh phúc, vui mừng, giận dữ,…).

c. Kết bài

- Qua những lần như thế, em cảm nhận đước thêm những điều gì về cha hoặc mẹ.

- Tự đó em suy nghĩ gì về trách nhiệm của bản thân.

Đề 3: Hãy tả lại hình ảnh một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ.

a. Mở bài

- Giới thiệu hoàn cảnh gặp gỡ hoặc địa điểm mà em được chứng kiến cụ già ngồi câu cá.

b. Thân bài

- Miêu tả lại chân dung của cụ già lúc ngồi câu cá.

   + Khuôn mặt (chú ý đôi mắt, chòm râu,…).

   + Tư thế ngồi khom mình, ngồi thấp...

- Miêu tả cử chỉ, hành động của cụ từ xa đến gần.

   + Chú ý miêu tả đôi tay.

   + Miêu tả chi tiết các hành động như cuốc giun, xâu mồi, cầm cần thả xuông ao, sông, suối...

- Phong thái của ông lão lúc ngồi câu gợi ra điều gì? (sự nhàn nhã, thanh thản hay suy tư, trầm mặc).

- Có thể cho thêm vài hình ảnh như bầu trời trong xanh, dưới hàng cây...

- Đến khi cụ về thì dáng dấp cụ ra sao, xô đã đầy cá chưa?

- Hình ảnh ông lão gợi cho em ấn tượng gì?

c. Kết bài

- Hình ảnh ông lão ngồi câu cá có ngợi cho em nhớ về một kỉ niệm nào đó đối với ông nội (hay ông ngoại) của mình không?

- Qua đó, em mong ước điều gì? (được sống cùng ông bà và những người thân, để luôn được chăm lo dạy dỗ,…).

Đề 4: Em đã có dịp xem vô tuyến, phim ảnh, báo chí, sách vở về hình ảnh một lực sĩ đang cử tạ. Hãy miêu tả lại hình ảnh ấy.

a. Mở bài

- Giới thiệu cho người đọc biết, em đã được chứng kiến cảnh người lực sĩ đang cử tạ ở đâu? (chứng kiến trực tiếp hay xem trên vô tuyến, trên phim ảnh, báo chí, sách vở,…).

b. Thân bài

- Miêu tả lại chân dung của người đó khi bước ra sân khấu.

   + Khuôn mặt ra sao?

   + Thân hình như thế nào? (ước chừng về chiều cao, cân nặng,…).

   + Đặc biệt chú ý miêu tả những cơ bắp của người lực sĩ.

- Miêu tả hành động của người lực sĩ khi nâng tạ.

   + Động tác chuẩn bị như thế nào?

   + Lúc nâng tạ, người lực sĩ đã gắng sức ra sao?

   + Lúc thả quả tạ nặng đó xuống mặt đất, người lực sĩ vẫn thể hiện được sự dũng mãnh như thế nào?

c. Kết bài

- Hình ảnh người lực sĩ gợi cho em sự thích thú và thán phục như thế nào?

- Từ đó em rút ra được bài học gì về vai trò của sức khoẻ và quá trình rèn luyện sức khoẻ.

Đề 5: Em hãy tả lại một người nào đó tuỳ theo ý thích của bản thân mình.

a. Mở bài

- Giới thiệu chung về bà ngoại của em, hoàn cảnh sống của bà (ví dụ: sống cùng các bác, hay cô chú, ...)

b. Thân bài

- Tả ngoại hình của bà: tuổi tác, hình dáng, khuôn mặt, ...

- Tả tính nết của bà: Siêng năng, cần cù, giàu tình thương đối với con cháu. (Thể hiện qua lời nói và hành động)

c. Kết bài

- Nêu cảm nghĩ của em: rất yêu quí bà; muốn được sống lâu bên bà.

29 tháng 3 2018

sao các câu trả lời toàn bị duyêt thế?

26 tháng 2 2018

mở 1:Tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên. Học sinh tất cả các lớp ùa ra sân. Yến Vân nhón chân chạy theo các bạn và nhanh chóng nhập vào nhóm chơi nhảy dây.

kết 1:

Trong lớp, bạn nào cũng thích chơi với Vân vì Vân hiền lành, dễ mến. Em cũng rất quý Vân. Vân có nhiều tính tốt để em học tạo: chăm học, nhường nhịn bạn. Em mong sao năm sau lên lớp sáu chúng em vẫn học cùng nhau.

mở 2:Mỗi buổi trưa như thường lệ, chúng em lại đi học. Hôm nay, em vào lớp trước nửa giờ để chuẩn bị cho bài kiểm tra tiết học đầu. Tình cờ em thấy các bạn đang chơi trò đánh banh đũa.

kết 2:Mặt mày của Nguyệt đỏ bừng lên như mặt trời. Không thấy bạn buồn, mà nụ cười như được mở ra từ cái miệng rộng từ nãy giờ chúm chím. Bạn ngồi xuống lau mồ hôi và âu yếm nhìn Kim Phượng chơi.

hay thì **** nha =))

21 tháng 2 2018

Tự làm đi.

Ngại tNgại thì trả google.

21 tháng 2 2018

Tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi vang lên. Học sinh tất cả các lớp ùa ra sân. Yến Vân nhón chân chạy theo các bạn và nhanh chóng nhập vào nhóm chơi nhảy dây.

Yến Vân bằng tuổi em, bạn tròn trịa, dáng người mũm mĩm trông rất ngô nghĩnh. Da bạn trắng hồng, mắt to, đen láy như mắt bồ câu. Tóc Vân mảnh, óng ả như tơ. Bạn có hai lúm đồng tiền. Khuôn mặt bạn nhu mì, dễ thương với chùm tóc đuôi gà thắt nơ màu đỏ thẫm.

Sau một hồi oẳn tù tì, Yến Vân là người nhảy “khai mạc” hội chơi nhảy dây. Vân giũ mạnh sợi dây thắt bằng vòng thun nhiều màu. Vân bắt đầu nhảy, bạn đếm thầm còn các bạn kia thì đếm rõ to. Cánh tay Vân gấp lại, hai tay nắm hai đầu sợi dây, cổ tay bạn cử động theo chiều kim đồng hồ đưa sợi dây chuyển động vòng tròn qua chân rồi qua đầu. Tiếng dây quay vù vù và Vân nhảy mỗi lúc một nhanh, chân bạn co lên, nhảy nhẹ nhàng rồi tiếp đất, cứ thế bạn nhảy theo nhịp dây. Chùm tóc đuôi gà của Vân nhảy nhót theo bước chân Vân, mặt bạn hồng lên. Phần váy xoè của chiếc áo đầm đồng phục bung tròn ra, phập phồng. Vân thở hổn hển rồi nhịp nhảy chậm lại. Bạn đuối sức, đứng lại cười: “Nhảy hết nổi rồi.”. Các bạn khác hô to: “Một trăm năm mươi cái, cũng cừ rồi”. Các bạn lần lượt chuyền nhau nhảy. Vân ngồi dưới gốc bàng nghỉ mệt. Vân đưa tay vén mấy sợi tóc mai loà xoà trước trán, hai má bạn hồng lên vì vận động. Trông Vân xinh xắn, thật đáng yêu.

Trong lớp, bạn nào cũng thích chơi với Vân vì Vân hiền lành, dễ mến. Em cũng rất quý Vân. Vân có nhiều tính tốt để em học tạo: chăm học, nhường nhịn bạn. Em mong sao năm sau lên lớp sáu chúng em vẫn học cùng nhau.