viết mọt đoạn văn tả về ngày nghỉ từ ngày 28/4 đến ngày 1/5
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
ngày nghỉ dịch đối với em rất nhàm chán nhưng em cx đã giúp cho mọi thứ lây lan chậm hơn . em ở nha hok với những người bn mới nói chuyện với họ rất vui . nhưng nỗi nhớ trường lớp của em không thể nào nguôi ngoai cuối cùng sau đó có một phần mềm khiến cho cô trò được gặp nhau trong máy . em ở nhà cx ko quên dọn dẹp để không gian thêm thoáng đãng sạch sẽ để con virus ko thể lây lan rộng hơn được . em mong các y bác sĩ sẽ tìm ra vác sin phòng bệnh tốt nhất .
Giờ đây tôi đã lớn, đã là một học sinh lớp 7 - là năm học thứ 2 của mái trường trung học cơ sở. Nhưng chưa bao giờ, tôi quên được những kỉ niệm của ngày tựu trường đầu tiên vào lớp Một. Nhất là khi mùa thu đang đến, lòng tôi lại nao nức, xốn xang, những kỉ niệm nhẹ nhàng, mà đậm đà, sâu sắc. Buổi mai hôm ấy, một buổi mai trời đẹp. Những đám mây trôi hững hờ khé đùa nghịch trên không trung. Những cơn gió nhẹ nhàng thổi quanh những cây bên đường.Tôi hít thở không khí trong lành của một buổi sáng đẹp trời,cảm xúc lúc ấy thật hồi hộp,xao xuyến . Cảm giác như mình đang thay đổi, để bước vào một thế giới màu nhiệm khác, to lớn hơn, đẹp đẽ hơn nhưng cũng xa lạ hơn.Cuối cùng cánh cổng trường cấp 2 cũng hiện ra trước mắt tôi. Nó to lớn quá! Tôi ngạc nhiên nhìn cánh cổng. Bê trong kia, mọi người đang tụ tập rất đông, nói cười rộn rã. Và cũng thoáng lác đác vài cô cậu trạc tuổi tôi, nắm chặt tay người thân và chỉ rụt rè nhìn ra quanh mình. Tôi nắm chặt tay mẹ, đi từng bước, từ từ. Sau đó, một cô giáo có mái tóc đen, dài, mặc chiếc áo dài thướt tha, hiền dịu bước đến bên chúng tôi và nói:" Hôm nay là ngày vào lớp 1 đầu tiên của các em, các em hãy cố gắng học tập nhé. Xin cảm ơn các bậc phụ huynh đã quan tâm đến việc giáo dục cho thế hệ trẻ!" Các phụ huynh vỗ tay rồi thì thầm điều gì đó với con mình. Các bạn xếp hàng trước cửa rồi chuẩn bị đi vào lớp. Tôi ngỡ ngàng. Một bàn tay dịu dàng nắm lấy vai tôi và đẩy tôi về phía các bạn đang đứng. Tôi không hiểu gì vẫn ngơ ngác và sợ hãi, tôi phải xa mẹ... Tôi bật khóc, ngay giữa đám đông. Cô giáo bước xuống nắm tay tôi, dắt vào lớp đưa tôi đến chỗ ngồi của mình. Tôi ngừng khóc, nhìn cô và các bạn nhỏ quanh mình. Rồi tự nhiên tôi thấy mình không còn sợ sệt gì nữa. Một cảm giác mới mẻ tràn đến bên tôi. Tôi thấy mình như chững chạc, lớn hẳn lên vậy. Tôi khoanh tay lên bàn, mở quyển vở và lấy chiếc bút chì chuẩn bị viết bài học đầu tiên lớp 7.
Ngày khai giảng đáng nhớ nhất của bạn như thế nào? Với tôi, ngày khai giảng đáng nhớ nhất ấy là khi tôi là một học sinh lớp 5. Tôi còn nhớ rõ đó là vào một buổi sáng mùa thu tiết trời thật trong trẻo. Tôi dậy từ rất sớm, khoác trên mình màu áo trắng tinh khôi, đeo chiếc khăn quàng đỏ tươi tung tăng tới trường. Vẫn là ngôi trường thân quen ấy, nhưng hôm nay tôi thấy sao mà trường thật đẹp, thật lộng lẫy. Phải chăng đây là buổi lễ khai giảng cuối cùng của tôi dưới mái trường thân yêu này nên cảm xúc trong tôi lúc này xao xuyến đến lạ thường? Tiếng nhạc,tiếng hát ca tưng bừng, tiếng gọi chào nhau í ới của lũ bạn bè sau kì nghỉ hè dài hay tiếng khóc nấc rụt rè của các em nhỏ ngày đầu tựu trường hôm ấy dường như một lần nữa tái hiện lại trong trí nhớ tôi. Tôi nhớ rõ tiếng thầy hiệu trưởng phát biểu chào một kì học mới thật thành công, chúc cho chúng tôi một năm học ý nghĩa. Tôi nhớ cả tiền trống :" Tùng tùng tùng..." mở đầu năm học mới, nhớ sắc xanh, sắc đỏ của những chùm bóng bay được thả trên bầu trời mùa thu ngày hôm đó. Tất cả, tôi đều nhớ rõ mồn một. Ngày khai giảng cuối cùng dưới mái trường tiểu học thân yêu đó luôn là kỉ niệm khó phai trong lòng của tôi vậy đó.
Tổng thời gian đi trên đường (không kể thời gian nghỉ) là: 12h5ph-9h45ph-15ph=2h5ph=25/12 (giờ)
Độ dài quãng đường AB là: (42.25/12):2=43,75 km
trả lời giằm đi táu tích cho bác, chứ cháu đang ngồi làm bt mai nộp cô nè pác ới
In the school year there are many days but most probably the most significant day is November 20 - Teacher's Day Vietnam. In the turbulent atmosphere of November 20, surely many students sit back to reflect on the teacher. Me too. Infinite memories can not be spilled over. I forgot how my grandmother was standing on the podium, lecturing every once and a while. I remember how the dusty time to fly lightly fly and settle on the teacher's love hair. At that time, the wall as old teachers go too fast. Actually, for me to say who is learning but learning the teacher is above all. I still remember the secrets taught by my teacher, the teacher literature, and the interesting mathemaal formulas as easy as pie. Those memories do not forget. I remember when I was beaten or scolded and scolded by my parents for forgetting to do my homework and the times she complimented me when I was a good student, still deep in my heart, Every teacher's choreography is arranged in advance. On November 20, my heart got up to an unbelievable emotion, but I knew that this emotion was gratitude, a respect and love of teachers-the driver of knowledge transfer students through shore success.
Hôm qua là một ngày vui vẻ đối với tôi. Nó là ngày chủ nhật. Tiết trời trong xanh, mát mẻ và đang là mùa thu. Tôi được nghỉ học ngày chủ nhật và ba mẹ tôi cũng vậy họ được nghỉ làm vào chủ nhật. Cả nhà tôi đã lập kế hoạch đi chơi công viên,sở thú,... rồi cuối cùng chúng tôi quyết định đi thăm lăng Bác. Nhưng tất nhiên chúng tôi phải đi cái đã , Cả nhà tôi đi bằng xe ô tô riêng của nhà xuống Hà Nội Chúng tôi bắt đầu đi từ 6 giờ sáng và khi xuống đến Hà Nội đã là hơn 7 giờ rồi. Rồi tôi được ăn rất nhiều món ngon ở đó tôi được ăn phở bò gia truyền, ăn gà rán ,ăn kem,... rất nhiều. Ăn xong chúng tôi đi đến lăng Bác. Chao ôi! Rất là đông người. Có người nước ngoài người Việt Nam nhiều người đến đây lắm. Nhưng may mắn thay bố tôi là bạn học cùng mấy chú làm bảo vệ ở đấy Vậy là mấy chú cho chúng tôi dàn hàng nhanh hơn để vào. Lăng Bác thật đẹp có những cảnh quan Kỳ Thú khi vào bên trong lăng Bác tôi được nhìn thấy xác ướp của Bác tôi cảm giác như Bác đang ở đây vậy. Tham quan một vòng rồi tôi và ba mẹ cùng đi đến Roayl City chỗ đó rất đẹp nó như là một siêu thị nó còn là cả chung cư là chỗ vui chơi cho trẻ em. Khi nào đó tôi được trượt băng vui lắm được mua sắm quần áo mới chơi được nhiều trò vui đặc biệt là trong đó có cả món Thịt Nướng BBQ rất ngon rồi cái gì đến thì cũng phải đi chúng tôi lại lên đường trở về nhà đúng là một ngày vui.