ở đây có bn nào đang viết upu k
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Viết thư UPU là thư viết với chủ đề :cảm nhận của em về đạ dịch covid-19
các trường hợp sau sẽ không tính và chấm điểm:
-chữ không tự viết mà viết bằng máy. (phtocopy.)
-các bài được chép trên mạng.
-ngài ra, trong lúc gứi thư UPU đi thì tuyệt đối không đăng bài viết của mình lên mạng xã hội.
Về cách làm thì bạn lập dàn ý trước sau đó suy nghĩ rồi viết lại thành bài văn luôn nhé!
T làm giùm đồng chí rồi lỡ đồng chí dc giải thì t ngồi khóc à =))
đừng lôi 2 bài này nha
Bài mẫu 1
"Những ngôi sao thức ngoài kia
Chẳng bằng mẹ đang thức vì chúng con.
Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời".
Cứ mỗi lần nghe những câu thơ này của nhà thơ Trần Quốc Minh vang lên, thì em lại chợt nghĩ đến người mẹ thân yêu của em. Em cảm thấy thật bất hạnh cho những ai không có mẹ, bởi vì mẹ là người dành trọn mọi sự thương yêu chăm sóc cho chúng ta. Và mẹ em chính là người như vậy.
Mẹ năm nay đã gần bốn mươi tuổi nhưng ai cũng nói mẹ già hơn so với tuổi, có lẽ vì gánh nặng cuộc đời chăng? Công việc của mẹ rất giản dị đó chính là làm ruộng. Sở thích của mẹ rất khác với mọi người, đó chính là làm việc.
Mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã bị rám nắng, mái tóc của mẹ dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoài đồng ruộng, nắng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ thường búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái tóc ấy chính là khuôn mặt hình trái xoan của mẹ.
Vầng trán của mẹ cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời gian đã hằn lên khuôn mặt mẹ những nếp nhăn nho nhỏ. Nhưng thời gian cũng không thể xóa nhòa được nét dịu hiền, phúc hậu trên khuôn mặt ấy.
Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Người ta thường nói "Đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn" quả là không sai. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em có thể đoán được những suy nghĩ trong mẹ. Những lúc em làm được việc tốt đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Và cũng từng đỏ hoe khi mỗi lần em làm điều sai trái.
Nhìn vào đôi mắt mẹ, em tự trách mình vì đã làm mẹ buồn. Cùng với đôi mắt mẹ là cặp lông mi dài và đôi chân mày lá liễu dày. Mũi mẹ cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười để lộ hàm răng trắng, đều như hạt bắp.
"Bàn tay ta làm nên tất cả
Có sức người sỏi đá cũng thành cơm".
Đúng vậy! Nhờ có bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã bị bao sậm, hằn những vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là bấy nhiêu vất vả gian lao của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Những khi trời trở lạnh, đôi bàn chân ấy lại đau, nhức khiến mẹ phải ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ gầy gộc đã trải bao nhiêu là mưa nắng.
Nhìn tất cả những thứ ấy em cảm thấy yêu mẹ thật nhiều, thật nhiều. Nhìn bàn tay mẹ chăm sóc từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy mẹ yêu cây cỏ đến chừng nào.
Mẹ là một người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những công việc như nấu ăn, giặt giũ, dọn nhà... thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù nhà cửa có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay siêng năng của mẹ thì sẽ trở nên gọn gàng. Vì lo cho cuộc sống của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết việc nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một người luôn dành trọn mọi sự yêu thương và lo toan cho em. Lúc em làm điều gì sai trái, mẹ không la mắng gì đâu mà mẹ dạy em những điều hay lẽ phải, khiến em luôn ghi nhớ trong lòng. Tuy mẹ bận rộn lắm nhưng mẹ vẫn luôn quan tâm tới công việc học hành của em.
Lúc em đau ốm, mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua. Đối với mọi người trong làng xóm, mẹ rất hòa nhã, cởi mở với họ nên ai cũng quý mến mẹ. Trong công việc, mẹ rất nhiệt tình nên mỗi lần đi dặm hay gặt lúa thì ai cũng kêu mẹ đi.
Thế đấy! Người mẹ thân yêu của em là như vậy đó, mẹ là một người rất yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu mẹ rất nhiều.
Bài mẫu 2
Ở lứa tuổi cấp 1 mẹ thường bắt tôi ngủ trưa và học bài, tôi không nghe thì bị mẹ đánh, lúc đó tôi rất ghét mẹ, đôi khi tâm trí tôi thấy "mẹ thật là ác". Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, đến khi lên cấp 2, tôi ghét mẹ vì luôn bị xét nét. Lúc đó, tôi chỉ muốn xách ba lô ra ở riêng. Tôi ghét mẹ lắm! Tôi từng muốn không có mẹ trên đời này...
Tôi có tính đua đòi mà gia đình thì không khá giả lắm. Năm tôi học lớp 8, tôi bắt mẹ phải cho tôi học trường tư dù học phí rất cao, lúc đó tôi suy nghĩ thật nông cạn. Mỗi lần ba tôi về, thấy tôi hư là lại gọi mẹ ra la và ba mẹ tôi thường cãi nhau vì tôi...
Đỉnh điểm mâu thuẫn giữa tôi và mẹ là năm lớp 9, tôi chuyển về gần nhà học, đây là năm tôi không thể quên những gì tôi đối xử với mẹ. Ngày Noel tôi đã dặn mẹ đón sớm hơn mà mẹ lại quên. Báo hại là hôm đó, tôi phải đi bộ cả tiếng đồng hồ. Về tới nhà, tôi cãi lộn với mẹ, nói những câu nói mà chính tôi cũng không tưởng tượng được.
Tối Giáng sinh, tôi đi Nhà thờ chơi nhưng khi bước xuống cổng, mẹ vẫn cằn nhằn và la tôi trước mặt bạn bè. Tôi đã không suy nghĩ mà ném cả khóa cổng vào người mẹ, làm bàn tay mẹ bị bầm tím cả tháng trời. Lúc đó tôi rất giận mẹ, nhưng tôi cũng thấy chưa có đứa con gái nào lại hư như tôi.
Trong thâm tâm, tôi biết rằng mẹ cũng rất quan tâm tới tôi nhưng vì mẹ hay la mắng và bắt tôi phải theo khuôn phép nên tôi thấy khó chịu. Thêm vào đó, thấy bạn bè của mình có được nhiều thứ và được ba mẹ chiều chuộng, dễ dãi nên lúc nào tôi cũng chỉ muốn mẹ mình bằng một góc nhỏ của mẹ đứa bạn...
Nhưng mọi việc đã bắt đầu đổi thay. Tôi đã gặp khó khăn lớn với đám bạn cùng khối. Đó là những đứa bạn mà tôi từng nói với mẹ là chúng còn tốt với tôi hơn cả mẹ. Chúng tôi bắt đầu chia phe và lên Facebook lời qua tiếng lại, rồi chúng kéo nhau đến tận nhà để đòi đánh tôi. Rồi chúng cô lập để bạn bè trong lớp dần xa lánh tôi.
Mâu thuẫn kéo dài, nhiều ngày liền và điều đó khiến tôi mất ăn mất ngủ. Khi vượt qua giới hạn chịu đựng của mình, tôi kể cho mẹ nghe những rắc rối và xin mẹ cho chuyển trường. Hôm đó, tôi bị mẹ la rất nhiều, và quyết định cho tôi nghỉ học luôn. Tuy nói vậy, nhưng mẹ vẫn bên tôi những lúc tôi suy sụp. Mẹ cho tôi một cơ hội mới tại ngôi trường khác.
Tối hôm đó, mẹ không ngủ được và trằn trọc suốt đêm. Lúc ấy, tôi bắt đầu thấy hận vì đã đi theo bạn bè mà quay lưng với mẹ. Sáng hôm sau, mẹ dậy từ sớm để chở em tôi đi học, sau đó quay lại chở tôi lên trường xin rút học bạ cho tôi. Trưa nắng, mẹ không ngủ trưa mà chở tôi lên trường mới để xin học. Chiều mẹ với tôi về, mẹ vừa chạy vừa đi đón em, vừa lo soạn đồ ăn để đưa tôi vào trường nội trú học.
Hơn 7 giờ tối, vì nội quy trường không được mặc quần ngắn, mẹ lại chạy đi mua quần cho tôi. Cả ngày mẹ không ăn uống đủ, lại lăn lộn ngoài đường vì tôi. Điều đó đã thực sự thay đổi suy nghĩ của tôi về mẹ. Đi học nội trú xa nhà, tôi lại muốn quay về khoảnh khắc đẹp khi có mẹ bên cạnh. Tôi thầm hiểu và ngày càng quý trọng mẹ hơn.
Mẹ không hề ghét bỏ tôi như tôi nghĩ, hồi bé mẹ bắt tôi ngủ trưa và học bài thì tốt cho tôi chứ mẹ có được gì. Đánh tôi đau, mẹ còn đau hơn cả trăm lần như thế. Tôi còn nhớ, ngày còn nhỏ, cứ mỗi lần mẹ đánh tôi là tối mẹ lại ngồi bóp mật gấu cho tôi.
Tôi dần thấy và cảm nhận rằng, dù mẹ có thể là người phụ nữ quê mùa nhưng mẹ đã hy sinh cả công việc và sự nghiệp của mình để chăm sóc chị em tôi... Tới lúc khó khăn nhất, tôi mới biết bên mình không phải là bạn bè mà là gia đình, là mẹ, nơi tôi sinh ra và nuôi dưỡng cho đến khi tôi lớn lên.
Giờ đây, khi đã đủ nhận thức để trưởng thành, tôi muốn nói với mẹ rằng: “Con xin lỗi mẹ! Vì con không bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe lời mẹ dạy, con đã luôn để ngoài tai những gì mẹ dặn dò, răn bảo. Con hư đốn lắm phải không mẹ? Những việc mà con gây ra chắc chắn đã làm mẹ tổn thương nhiều lắm. Nhưng dù sao con cũng thấy mình may mắn vì đã kịp nhận ra để biết tôn trọng mẹ từng phút, từng giây khi mẹ còn bên cạnh…”
Universe, year 3000!
Welcome to my friends in the 21st century!
I would to introduce myself, I'm Rando - the smart e-mail from the 3000 universe. You probably do not believe, but I came here with that time machine. Finding yourself responsible for the Earth, I ventured beyond time to travel to warn you: Act and join hands for a beautiful world!
Education is the key to building a stronger nation. However, there are now many people in many countries in the world can not read, write. This becomes a challenge to the development of the country.
Unexplained learning is also one of the causes of social evils, as evidenced by the fact that more criminal components and health problems are constantly increasing due to lack of knowledge.
Currently, around 40 million children worldwide are not able to attend school, especially girls. The situation is parularly severe in sub-Saharan African countries, where population booms and statiss show that nearly 20 million children are excluded from school.
In these countries, most children will never have access to study, while some will not be able to complete their studies but have to take breaks in the middle. More than one-third of children entering school in 2012 in this area will drop out of school before reaching the senior year of elementary school.
That is not to say, many Syrian children are living in poor refugee camps near the border of neighboring Jordan, where nearly 640,000 Syrian people have come to reside. Children living in these refugee camps have very struggling lives. They are often unlucky to go to field classes.
Without knowledge, how can a nation grow, a less developed country, and our world can not make a leap?
I look forward to, with our warnings, that each of us has a more dras action so that all children in our world can go to school, have access to the most advanced knowledge of the human This is because the world has a great development.
Sincerely and goodbye!
vào trang upu công bố chủ đề viết thư rồi có cái dàn ý nhìn vào ma viết
Tham khảo: Kính gửi bác… Chủ tịch UBND Thành phố…! Cháu là … học sinh trường THCS trên địa bàn thành phố mình. Nhân dịp cuộc thi viết thư UPU lần thứ 51 diễn ra, cháu xin viết thư này gửi bác. Hiện nay và cả từ trước đây, vấn đề khủng hoảng khí hậu toàn cầu vẫn luôn là vấn đề nóng hổi và nhức nhối. Bởi nó ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe, cuộc sống của người dân. Và nó hiện đang trở nên căng thẳng hơn, khi thiên tai, bệnh tật diễn ra ngày càng nhiều và khó ứng phó hơn. Chính vì vậy, cháu nghĩ rằng chúng ta cần phải hành động quyết liệt hơn nữa. Không chỉ ở quy mô lớn, với các công ty, tổ chức chính phủ. Mà còn phải từ từng cá nhân, không phân biệt độ tuổi. Bởi chỉ khi từng người đều có ý thức gìn giữ môi trường sống chung, thì sức mạnh tập thể mới có thể phát huy tối đa được. Cuối cùng, cháu xin cảm ơn bác vì đã đọc hết bức thư này. Và mong rằng sẽ sớm được cùng bác đồng hành trong cuộc chiến chống khủng hoảng khí hậu này! Học sinh. |
Bài mẫu viết thư UPU lần thứ 51 số 2
…, ngày … tháng … năm 2021 Kính gửi ban lãnh đạo Thành phố…! Ngày hôm nay, em viết bức thư này gửi các bác để được bày tỏ suy nghĩ của mình về vấn đề khủng hoảng khí hậu. Tuy chỉ là một học sinh nhưng em vẫn hiểu được sự đáng quan ngại đang tăng lên mỗi ngày của vấn đề này. Em cảm nhận được sự xấu đi của khí hậu qua những thông tin về thiên tai, dịch bệnh đang chiếu mỗi ngày trên tivi, báo đài. Bởi vậy, em chắc chắn rằng, đã đến lúc chúng ta phải thực sự hành động. Và em cho rằng, cùng với nhà nước và các tập thể lớn mạnh, học sinh chúng em cũng có thể tham gia vào công cuộc này. Từ những việc nhỏ nhặt như trồng thêm cây xanh, hạn chế sử dụng túi nilon, hộp nhựa dùng một lần, tiết kiệm điện và nước sạch… Những hành động ấy của rất rất nhiều các bạn nhỏ trên cả nước, chắc chắn sẽ đem đến hiệu quả tốt. Như Bác Hồ từng nói "Tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình". Cháu tin rằng dưới sự chỉ đạo của các bác, chắc chắn rằng chúng ta sẽ sớm chiến thắng cuộc khủng hoảng khí hậu này. Học sinh. |
tham khảo:
Hòa Bình, ngày 12 tháng 1 năm 2021
Kính thưa bác Tống - hội trưởng hội phát thanh của tiểu khu 11. Cháu là Bích, một học sinh đang sống cùng gia đình trên địa bàn của tiểu khu chúng ta.
Cháu được biết đến bác qua những bài phát thanh buổi sáng và chiều tối. Những chủ đề, câu chuyện trong nước và quốc tế nổi bật được bác tổng hợp và đọc cho mọi người nghe thực sự rất bổ ích và có sức lan tỏa. Nhờ bác, mà tiểu khu chúng ta trở thành tiểu khu có đường phố sạch đẹp nhất thành phố suốt hai năm qua. Bởi vậy, bác chính là người mà cháu vô cùng ngưỡng mộ. Thế nên, khi cuộc thi viết thư quốc tế UPU lần thứ 51 diễn ra, cháu đã nghĩ ngay đến bác và viết bức thư này.
Như bác cũng biết, hiện nay vấn đề khủng hoảng khí hậu đã và đang là một vấn đề nổi cộm và cần được giải quyết ngay của toàn xã hội. Bởi sự khủng hoảng ấy đem đến vô vàn những khó khăn, cản trở cho cuộc sống của người dân. Điều đó đã được báo đài, và chính bác, cùng hội phát thanh thông báo cho mọi người suốt thời gian qua. Đó là những trận bão lũ lịch sử, những đợt hạn hán kéo dài, những đợt rét băng giá, những cơn động đất, sạt lở kinh hoàng. Đâu chỉ có thế, biến đổi khí hậu còn dẫn đến hiện tượng ngập mặn, sâu bệnh hoành hành khiến cho cuộc sống và hoạt động sản xuất của người dân phải lao đao. Cháu vẫn còn nhớ, vì mưa rét kéo dài, mà các hộ gia đình chăn nuôi bò đã chết mấy con bò giá trị lớn. Rồi ruộng rau của bà con xóm trên chết khô vì thiếu nước, sâu bệnh. Tất cả đang từng ngày ăn món vào cuộc sống tưởng như là bình yên của chúng ta.
Thế nên, cháu nghĩ không có thời điểm nào phù hợp hơn hiện tại để hành động cả. Đã đến lúc mọi người để cho cái ta đứng lên trên cái tôi, cùng nhau chung tay đoàn kết lại vì công cuộc đẩy lùi khủng hoảng khí hậu. Bằng những hành động thiết thực nhất. Đó là những việc giản đơn, như phân loại rác trước khi xử lí, trồng thêm nhiều cây xanh, tiết kiệm điện và nước sạch, hạn chế sử dụng túi nilon… Rồi đến những việc có tầm ảnh hưởng lớn hơn nữa, như khai thác tài nguyên thiên nhiên hợp lí, không sử dụng các chất hóa học độc hại, xử lí kĩ càng các chất thải trước khi đưa ra môi trường… Và để làm được điều đó, chúng ta cần phải lan tỏa đến mọi người tinh thần quyết tâm cũng như các giải pháp chống khủng hoảng khí hậu. Với cương vị là hội trưởng hội phát thanh của tiểu khu, cháu tin rằng bác và các phát thanh viên có thể làm được điều đó. Chiến dịch chống khủng hoảng khí hậu chắc chắn sẽ thành công rực rỡ như những chiến dịch khác tiểu khu chúng ta từng triển khai.
Cuối thư, cháu xin gửi bác lời cảm ơn sâu sắc vì đã đọc bức thư này của cháu. Rất mong cháu sẽ sớm nhận được lời hồi âm của bác.
Học sinh
Trần Thị Ngọc Bích
mk viết xong từ tháng trước rùi
I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"
1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;
2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.
3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.
Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.