viết tiếp câu sau , có sử dụng biện pháp nhân hóa . Khi những hạt mưa rơi xuống , những tàu lá cau ...
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong ngôi trường đẹp và êm đềm,
Thầy cô yêu dấu, tình nghĩa quyền bề.
Dạy trò kiến thức, truyền đam mê,
Là người bạn đồng hành, trên con đường vinh quang.
Thầy ơi, bàn tay ân cần vẽ bài,
Một tia sáng soi đường em bước đi.
Giọng nói ấm áp như bài hát ru,
Dạy em biết ơn, dìu dắt tâm hồn.
Cô giáo yêu thương như mẹ hiền,
Truyền đạt tri thức, khơi gợi tài năng.
Hồn nhiên trẻ thơ, nở hoa tươi rạng,
Chúng em tha thiết, trao lòng thành kính.
Dù gian khó hay phong ba bão táp,
Thầy cô vẫn luôn đứng vững bên em.
Bài giảng sâu lắng như biển rộng,
Kiến thức sáng ngời, mang ước mơ bay.
Trong tim chúng em, thầy cô luôn mãi,
Ngọn đèn soi đường, cho cuộc đời sáng.
Với tình thầy trò, vun đắp ước mơ,
Trong trí tuệ và lòng, mãi theo bước thầy cô.
Trong lớp học, ánh mắt hiền hòa,
Thầy cô dạy dỗ, như ánh sao xa.
Từng trang sách, từng lời giảng dạy,
Khắc sâu trong lòng, mãi không phai.
Thầy như gió, thổi bùng ước mơ,
Cô như nắng, sưởi ấm tâm hồn.
Dẫn dắt chúng em qua bao bão tố,
Dạy cho chúng em biết yêu cuộc đời.
Những buổi chiều, bên bàn học cũ,
Thầy cô ân cần, dạy dỗ từng câu.
Từng bài toán, từng câu văn hay,
Là hành trang vững bước mai sau.
Cảm ơn thầy, cảm ơn cô giáo,
Người đã cho em những điều tuyệt vời.
Dù mai này, có đi xa cách,
Trong tim em, thầy cô mãi ngời.
Olm chào em, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm.
Mẫu tử: mẹ con
Phụ mẫu: cha mẹ
Phụ tử: cha con
Sinh tử: sống chết
Thiên địa: trời đất
thủ môn: người giữ cửa
Song ngữ: hai ngôn ngữ
Hậu đãi: tiếp đãi
Hữa ích: có lợi
song hành: cùng nhau
Thiên nga: Vịt trời
Thiên mệnh: mệnh trời
Thiên sứ: sử giả trời
Thiên thư: sách trời
Thi nhân: người thi
Đại: Lớn
Quốc: nước
Sơn: núi
Hà: sông
Ái: yêu
Gia nhân: người lảm việc trong nhà
Phụ mẫu: cha, mẹ
Phụ nữ: đàn bà
HI sinh: chết
Cô độc: Một mình
tham khảo:
Người đàn ông cô độc giữa rừng là một đoạn trích tiêu biểu cho màu sắc thiên nhiên và con người Nam Bộ. Chỉ bằng một cuộc chuyện trò nho nhỏ và qua hình ảnh nhân vật tiêu biểu là chú Võ Tòng, nhà văn Đoàn Giỏi đã khắc họa rõ nét hình tượng con người Nam Bộ hồn hậu chất phác, thật thà hồn nhiên. Nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật đặc sắc đi với việc sử dụng ngôi kể linh hoạt khiến câu chuyện thêm khách quan, gần gũi với người đọc. Thiên nhiên qua ngòi bút miêu tả chân thực của nhà văn cũng hiện lên xanh tươi đậm chất sông nước miền Nam khiến người đọc không khỏi yêu mến, nhớ nhung.
Nhân vật Võ Tòng hiện lên như một hình ảnh người anh hùng quả cảm và mạnh mẽ giữa chốn rừng thiêng đầy nguy hiểm. Một mình sống giữa rừng, Võ Tòng vẫn không chút do dự (phó từ) đối mặt với mọi thử thách. Anh là người cô độc, nhưng chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi, trái lại, sự cô độc ấy càng khiến anh trở nên kiên cường và bản lĩnh hơn. Qua hình ảnh Võ Tòng, ta thấy rõ tinh thần kiên trì, ý chí bất khuất và sức mạnh phi thường của một con người sẵn sàng hy sinh vì chính nghĩa. Võ Tòng tuy sống trong cảnh thiếu thốn, nhưng anh vẫn giữ được phẩm chất cao đẹp của mình, không bị cuốn vào cuộc sống tăm tối của những người xung quanh. Anh như ngọn đuốc sáng giữa rừng đêm, đem lại niềm hy vọng và niềm tin vào công lý và chính nghĩa.
Trong đoạn văn, từ “quả cảm,” “mạnh mẽ,” “cô độc,” là một số từ mô tả đặc điểm của Võ Tòng, và từ “do dự” là phó từ
Khi những hạt mưa rơi xuống, những tàu lá cau như thức dậy, vươn mình đón lấy từng giọt nước trong sự vui mừng. Lá cau khẽ run rẩy, thì thầm với gió, như đang kể cho nhau nghe những câu chuyện xưa cũ, lưu giữ những kỷ niệm mưa về trong lòng đất.