K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

“Chị là người cuối cùng đứng thẳng trong một thế giới đang cuộn xoắn”

Một bài văn cực dài từ đáy lòng Shuichi – em trai Kirie Goshima.


I. Trước khi thế giới bắt đầu cuộn lại…

Em từng nghĩ mình là một đứa trẻ may mắn.

Không phải vì gia đình giàu có, hay sống ở nơi yên bình gì cho cam – Kurouzu-cho là một thị trấn nhỏ, mờ nhạt trên bản đồ. Nhưng với em, nơi ấy từng là thiên đường, đơn giản vì ở đó có chị Kirie.

Chị là người mà bất cứ đứa con trai nào cũng mơ có làm chị gái: hiền dịu, thông minh, và luôn dịu dàng như nắng sớm. Chị không bao giờ quát mắng em, dù em làm vỡ bình hoa, dù em trốn học, hay dù em ngủ quên khiến cả nhà trễ chuyến tàu. Chị chỉ cười, xoa đầu em, và nói:

“Không sao đâu Shuichi, lần sau cố gắng hơn nhé.”

Chị không biết đâu – em đã không nói với chị – nhưng chính vì nụ cười đó, em luôn cố gắng. Em muốn lớn thật nhanh, để trở thành người có thể bảo vệ chị, thay vì lúc nào cũng trốn sau lưng chị như một cái bóng.


II. Khi vòng xoắn đầu tiên xuất hiện…

Em không nhớ chính xác khi nào mọi thứ bắt đầu.

Có thể là hôm chị về nhà, kể rằng bạn trai chị – anh Shuichi Saito – đang trở nên kỳ lạ. Rằng bố anh ta bị ám ảnh bởi những hình xoắn ốc, đến mức tự sát bằng cách chui vào một cái thùng gỗ, khiến cơ thể xoắn lại như bị vặn bởi một lực khủng khiếp.

Chị kể chuyện đó với vẻ mặt bình tĩnh, nhưng em thấy mắt chị rung lên. Và từ khoảnh khắc ấy, em hiểu: một cái gì đó đã vượt khỏi tầm tay chị.

Rồi sau đó là mẹ anh Shuichi – bà ta bắt đầu phát điên vì sợ xoắn ốc. Em nghe chị kể lại giọng bà ấy thét gào, đòi cắt bỏ tai mình vì sợ ốc tai có hình xoắn. Người ta nói đó là điên loạn. Nhưng em biết – chị không cười được nữa sau chuyện đó.

Chị bắt đầu thức khuya. Chị nhìn chằm chằm vào gương, như thể sợ thứ gì đó đang cuộn xoắn trong mắt mình. Chị lặng lẽ vẽ lên giấy những vòng xoắn – lặp đi lặp lại – như thể bị thôi miên.

Em lặng lẽ nhìn chị – và thấy cả thế giới của em đang bắt đầu vỡ ra từ giữa lòng chị.


III. Trường học trở thành nghĩa địa – và chị vẫn nắm tay em

Một ngày nọ, trên đường đi học, chúng em nghe tin: một bạn học lớp trên chết vì bị tóc của chính mình bóp cổ. Tóc bạn ấy – dài, dày – đột nhiên vặn xoắn lại thành một con rắn khổng lồ. Người ta không giải thích được. Chị Kirie có mặt lúc đó.

Chị kể, mắt không chớp:

“Mái tóc của cô ấy đã sống. Nó giết người vì nó thèm xoắn.”

Em ngồi nghe, tay nắm chặt. Lẽ ra em phải sợ. Nhưng điều em sợ hơn chính là… sự bình tĩnh đến đáng sợ trong giọng chị.

Chị đã dần chai lì với cái chết. Với nỗi sợ. Với sự phi lý.

Nhưng dù thế nào, mỗi khi em hoảng sợ – chị vẫn quay sang, chìa tay ra:

“Nắm lấy tay chị, Shuichi. Đừng nhìn xung quanh. Nhìn vào mắt chị là đủ.”

Và em làm thế. Trong khi những người xung quanh biến thành rắn nước, ốc sên người, hay quái vật tóc, chị vẫn là cột mốc cuối cùng để em bấu víu.


IV. Khi mẹ mất tích – và chị gần như sụp đổ

Rồi đến một ngày… mẹ không về nữa.

Chị đi tìm mẹ, như phát điên. Chị dắt em chạy quanh các con hẻm, đến tận nghĩa địa. Chị hỏi từng người dân. Rồi chị đứng giữa sân ga, mắt nhìn trân trân vào khoảng không, như thể nếu chị tập trung đủ, mẹ sẽ xuất hiện.

Chị nói trong hơi thở gấp:

“Mẹ không thể biến mất. Không thể. Nếu mẹ đi rồi… em và chị chỉ còn hai người thôi…”

Em nắm tay chị. Lần đầu tiên em thấy tay chị lạnh ngắt.

Chị không khóc. Nhưng em ước chị khóc đi. Vì im lặng của chị – lạnh lẽo hơn tất cả mọi hình xoắn quái dị em từng thấy.


V. Những ngày cuối cùng – và chị như đã vượt ra ngoài loài người

Chúng em sống trong đống đổ nát. Những ngôi nhà xoắn lại như vỏ ốc, mặt đất lõm thành hố sâu, bầu trời cong lại như bức tranh méo mó. Người dân mất trí. Kẻ ăn thịt người. Những đứa trẻ sinh ra đã mang hình xoắn. Cả thị trấn biến thành một vòng xoắn sống, cuộn lấy mọi thứ.

Chị Kirie không còn ăn nhiều. Không ngủ. Nhưng chị vẫn chăm em – vẫn nấu cơm, vẫn kiểm tra em có sốt không, dù xung quanh chỉ còn tiếng gào và hơi thở của quỷ dữ.

Chị vẫn là người cuối cùng không bị xoắn.

Không phải về thể xác. Mà là về tâm hồn.


VI. Đêm cuối cùng – và ánh mắt của chị khi thế giới sụp đổ

Hôm đó, cả thị trấn bị cuốn vào một xoáy khổng lồ. Em gào khóc. Em van chị bỏ em lại, chạy đi. Nhưng chị chỉ lắc đầu, mỉm cười buồn.

“Chị không thể sống nếu không có em, Shuichi. Và nếu đây là tận thế, thì ít nhất… chị sẽ ở bên em.”

Chị kéo em vào lòng. Chị đặt tay lên đầu em, thì thầm:

“Em là điều đẹp nhất ở Kurouzu. Không phải vì em mạnh mẽ. Mà vì em vẫn còn sống – còn hy vọng.”

Lúc đó, em hiểu ra: chị Kirie không chống lại xoắn ốc để sống sót.
Chị chống lại nó để bảo vệ em – thứ duy nhất chị không thể để mất.


VII. Nếu có một ngày nào đó, thế giới không còn xoắn nữa…

Em sẽ kể lại câu chuyện này.

Về chị Kirie Goshima – người con gái đã bước qua địa ngục không than khóc.
Người đã nhìn thẳng vào sự điên loạn và vẫn giữ được trái tim ấm áp.

Chị không phải người hùng. Không có phép màu. Nhưng với em, chị là người duy nhất còn người, trong một thị trấn đã biến thành hình thù quỷ quái.

Em vẫn sống. Vì chị đã ôm lấy em, đến giây cuối cùng.

Và em tin… dù thế giới có xoắn đến đâu, chị Kirie vẫn luôn đứng thẳng trong lòng em.


“Chị là đường thẳng cuối cùng trong một thế giới bị bẻ cong.”

— Shuichi Goshima

5
22 tháng 5

hay ko ạ?

22 tháng 5

đủ waooo r má oi

4 tháng 8 2021

Dòng 2

4 tháng 8 2021

chiều nay ... bà chơi nhé ! từ chị trong câu này là đại từ

1. Câu nào dưới đây không nói về  tình cảm ruột thịt gắn bó?a. Anh em giọt máu sẻ đôi.                b. Thương nhau như chị em gáic. Con có cha như nhà có phúc          d. Chị ngã, em nâng.2. Câu tục ngữ nào dưới đây khuyên con người phải tự trọng?a. Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ              b. Giấy rách phải giữ lấy lềc. Lửa thử vàng, gian nan thử sức.            d....
Đọc tiếp

1. Câu nào dưới đây không nói về  tình cảm ruột thịt gắn bó?

a. Anh em giọt máu sẻ đôi.                b. Thương nhau như chị em gái

c. Con có cha như nhà có phúc          d. Chị ngã, em nâng.

2. Câu tục ngữ nào dưới đây khuyên con người phải tự trọng?

a. Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ              b. Giấy rách phải giữ lấy lề

c. Lửa thử vàng, gian nan thử sức.            d. Nước lã mà vã nên hồ

Tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan.

3. Từ nào dưới đây có cấu tạo giống với từ được gạch chân trong câu “Tiếng chim vọng mãi lên trời cao xanh thẳm”?

a. Xanh xao            b. Xanh xanh             c. Màu xanh                  d. Sắc màu

4. Dòng nào dưới đây chứa các tiếng đều ghép được với tiếng “trai”?

a. Trẻ, tráng, lì                 b. Gái, trẻ, sạn            c. Tráng, trẻ, sạn      d. Trẻ, tráng, gái

5. Dòng nào dưới đây chứa toàn các từ cùng kiểu cấu tạo?

a. Đẹp lão, xinh đẹp, xanh lét, mát lành     

b. Xanh tươi, tươi mát, tập tành, mát mẻ

c. Màu sắc, tươi tốt, luyện tập, tốt đẹp   

d. Đẹp xinh, đẹp đẽ, đẹp lão, lành lặn

 

4
17 tháng 3 2022

1. C

2. B

3. A

4.D

5. C

17 tháng 3 2022

1. Câu nào dưới đây không nói về  tình cảm ruột thịt gắn bó?

a. Anh em giọt máu sẻ đôi.                b. Thương nhau như chị em gái

c. Con có cha như nhà có phúc          d. Chị ngã, em nâng.

2. Câu tục ngữ nào dưới đây khuyên con người phải tự trọng?

a. Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ              b. Giấy rách phải giữ lấy lề

c. Lửa thử vàng, gian nan thử sức.            d. Nước lã mà vã nên hồ

Tay không mà nổi cơ đồ mới ngoan.

3. Từ nào dưới đây có cấu tạo giống với từ được gạch chân trong câu “Tiếng chim vọng mãi lên trời cao xanh thẳm”?

a. Xanh xao            b. Xanh xanh             c. Màu xanh                  d. Sắc màu

4. Dòng nào dưới đây chứa các tiếng đều ghép được với tiếng “trai”?

a. Trẻ, tráng, lì                 b. Gái, trẻ, sạn            c. Tráng, trẻ, sạn      d. Trẻ, tráng, gái

5. Dòng nào dưới đây chứa toàn các từ cùng kiểu cấu tạo?

a. Đẹp lão, xinh đẹp, xanh lét, mát lành     

b. Xanh tươi, tươi mát, tập tành, mát mẻ

c. Màu sắc, tươi tốt, luyện tập, tốt đẹp   

d. Đẹp xinh, đẹp đẽ, đẹp lão, lành lặn

12 tháng 6 2021

Tham khảo nha em:

Như bao buổi tối khác, hôm đó khi đã học xong bài, em nằm trong vòng tay mẹ để nghe mẹ kể chuyện. Mỗi ngày mẹ đều kể chuyện cho em nghe trước khi đi ngủ. Hôm ấy, mẹ không kể chuyện cổ tích, ngụ ngôn hay truyện cười. Mẹ kể chuyện của mẹ – một người trung thực.

Năm em học lớp 2, để có tiền nuôi em và các chị đi học, ngoài việc đồng áng mẹ còn tranh thủ đi mua sắt vụn nữa. Những buổi trưa, khi chuẩn bị cho 3 chị em bữa ăn sau giờ học, dặn dò từng đứa công việc buổi chiều, mẹ lại đạp xe đi đến từng nhà để mua giấy, nhựa, sắt… tất cả những gì có thể bán được không kể nắng mưa.

Mẹ kể: Có những hôm may mắn, vào gia đình người ta vừa có tiệc, mẹ mua được rất nhiều thứ, mẹ vui lắm vì lại có được thêm tiền cho các con mua thêm sách, vở. Nhưng cũng có những hôm, mẹ đến khi người ta ngủ trưa, có người tỏ ra cáu gắt, mẹ luôn bình tĩnh, nói lời xin lỗi và đi ra. Từ khi có nghề tay trái, mặc dù là buôn bán nhưng mẹ chưa để ai mất lòng.

Mẹ nhắc lại lần mẹ nhớ nhất: Hôm đó, trời cũng nắng chang chang, mẹ đang đi, có tiếng gọi: Sắt vụn, vào đây nhặt ít đồ, mẹ quay xe và vào nhặt những vỏ lon, sách cũ. Người phụ nữ bán đồ cho mẹ đã đi vào nhà, để cho mẹ tự phân loại rồi cân. Đang miệt mài phân loại giấy viết, giấy in, báo thì mẹ phát hiện một chiếc phong bì đã mở, bên ngoài có dòng chữ: Gửi con gái. Mẹ thấy bên trong vẫn có thư và hai tờ 200 nghìn. Mẹ đã biết đó là thư bố gửi cho con gái khi ông đi làm xa cùng với tiền chắc là cũng cho con mua sách vở hoặc nộp tiền học như trách nhiệm của mẹ với các con mình. Mặc dù số tiền đó bằng cả tháng mẹ đi gom sắt vụn nhưng mẹ hiểu tấm lòng của những người cha cũng đoán rằng người con vẫn dành dụm nên mẹ gọi người phụ nữ ra và trao lại cho bà.

Người phụ nữ ra nhận trong sự vui mừng và ngạc nhiên: Con gái tôi học Đại học, mỗi lần viết thư về, bố nó vẫn cho tiền để đóng học. Chắc nó để dành, lần sau về lấy, cảm ơn chị quá! Chị thật tốt bụng, cảm ơn chị rất nhiều.

Mẹ em cũng vui vẻ nói chuyện, kể về chúng tôi rồi trả tiền cho bà mặc dù bà không lấy coi như lời cảm ơn. Trước khi mẹ đi tiếp chặng đường, người phụ nữ ấy vẫn nói với theo: Cảm ơn chị, lần sau chị lại đến nhé, có gì bán được tôi sẽ để phần chị.

Mẹ kể lại câu chuyện về nghề sắt vụn của mình trong niềm vui, mẹ không nói với em bài học nhưng em biết mẹ muốn khuyên rằng: Sống phải giữ cho mình tấm lòng trong sạch, sự trung thực, không tham lam, dối trá. Em cũng đã ghi lại câu chuyện ấy vào sổ nhật lý của mình. Em rất ngưỡng mộ mẹ em.

12 tháng 6 2021

#Tham_khảo!

 

Trong buổi chào cờ đầu tuần vừa qua, bạn Hoa của lớp 3B đã được tuyên dương trước toàn trường bởi đức tính trung thực của mình thể hiện qua hành động “nhặt được của rơi, trả người đánh mất” của bạn.

Theo như lời của thầy hiệu trưởng kể lại thì ngày thứ Năm của tuần trước, lớp 3B tan học sớm hơn các lớp khác. Và trên đường đi học về, bạn Hoa đã nhặt được một chiếc hộp mà thường được dùng để đựng đồ ở các tiệm vàng bạc, ban đầu bạn chỉ có ý định nhặt chiếc hộp để làm đồ chơi nhưng khi nhặt lên bạn phát hiện ra trong đó có một chiếc dây chuyền. Vì lúc đó đã khá trưa nên bạn mang chiếc hộp đó về nhà và đến buổi chiều bố Hoa đèo Hoa ra cơ quan công an huyện để nhờ các chú công an tìm giúp người đánh mất. Các chú đều khen Hoa thật thà và trung thực, tin tức nhanh chóng được thông báo và chỉ một ngày sau người đánh rơi chiếc hộp đó đã tìm đến cơ quan công an để nhận lại đồ của mình.

 

Người đánh rơi là một bác đã khá nhiều tuổi, chiếc dây chuyền là món quà mà bác mua để dành tặng cho cô con gái sắp cưới của bác nhưng bác không cẩn thận nên đã để rơi, tìm lại được chiếc dây chuyền bác rất vui và xin các chú công an số điện thoại và địa chỉ của gia đình bạn Hoa để cảm ơn, bác tìm đến nhà và gửi Hoa một ít tiền để cảm ơn bạn nhưng bạn không nhận không phải vì số tiền mà bác đưa ít mà bạn nói đây là việc cần phải làm của mỗi người.

Và cuối cùng bác đã tìm đến tận trường của Hoa học thông báo cho thầy cô để khen thưởng Hoa về việc làm của mình. Trong buổi chào cờ, Hoa đã được thầy hiệu trưởng tặng giấy khen vì đức tính thật thà, trung thực của bạn ấy, thầy còn nhấn mạnh đây chính là một tấm gương sáng để các bạn học sinh trong trường học tập và noi theo.

Việc làm của bạn thực sự là một việc làm rất ý nghĩa, thể hiện đức tính trung thực của cá nhân Hoa nói riêng và của cả dân tộc Việt Nam nói chung. Chúng ta nên học tập sự thật thà đó để trở thành một học sinh tiêu biểu làm đúng theo điều Bác Hồ dạy thiếu niên nhi đồng “khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”.

8 tháng 4

noi dung la gioi thieu ve buon ma thuot mong anh chi giup em voi a

không câu nào hết

31 tháng 3 2022

 

d. khi mặt trời lên cao , những giọt sương /đã bắt đầu tan ra

           TN                                 CN                         VN

mik giải thích lun á nha

 

21 tháng 3

seo lại nhờ mọi ng nhỉ


13 tháng 3 2022

`-` Thông điệp : Một năm mới bắt đầu là một sự khởi đầu mới,vứt bỏ những quá khứ của năm cũ và chào đón một năm mới tràn đầy hạnh phúc. Và nó cũng là sự bắt đầu mới của tình cảm chị em . (hiểu có như này)

13 tháng 3 2022

Cảm ơn bạn

17 tháng 2 2022

L,n,l,n,l,l,l

17 tháng 2 2022

lẫn

nào

nở

lẳn (từ này hơi lạ)

nịch

lông

loà

làm