Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
cha là mooyj người đã hi sinh cho mih nhìu nên mình rất rất thương cha mà mình cũng giống như bn nên mình nuốn nói lời xin lỗi cha vì ko quan tâm đến cha nhiều và mình cũng muốn cảm ơn cha vì đã sinh ra mình
Cảm ơn bn vì đã ra câu hỏi này
Ai trong cuộc sống cũng có người cha vậy người đó ra sao và tại sao họ lại đối xử tốt vs ta như vậy ? Ai cũng nói , lớn lên mình sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền và phục dưỡng cha nhưng sau câu nói đó : " liệu vật chất có làm cho cha vui không ? " thật sự nó sẽ không làm cha vui đâu dù cho nó thực sự là quý đối vs mọi người . NHưng đối vs cha , lúc nào tình cảm của con đối vs cha vẫn là trên hết . Đôi lúc , tôi tự nghĩ : " tại sao cha lại làm như vậy ? cha có thể đánh đổi một thanh xuân để chăm lo , nuôi lớn tôi hoặc cha còn có thể hy sinh vì tôi nữa " nghĩ đến điều đó là tôi lại cảm thấy day dắt trong lòng . Có người chỉ lo lắng tôi thì tôi đã có thể nói được tình cảm của mình vs họ nhưng sao cha đã quan tâm tôi vậy mà tôi ko thể nói được 3 tiếng : " Con yêu cha " nó đã trở nên khó khắn trong tôi . Tôi vẫn nhớ , hồi lúc còn bé cha luôn lo lắng mỗi khi tôi ốm còn có thể thức trắng đêm để trong tôi và tôi cũng còn nhớ 3 chữ ba thường nói dù có chuyển gì xảy ra đó là : " ba ko sao đâu con ạ ! " lúc đó tâm trí tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng : " cha có thể tự lo cho mình và cha vẫn ổn " . Cái ý nghĩ đó chỉ thoáng qua tôi như một làn gió rồi lại biến mất , cứ vậy mọi thứ đối vs tôi trở nên bình thường kể từ đó . NHưng điều tôi nghĩ lại là sai ! Vậy có ai nghĩ : " như bao người khác , nếu họ hy sinh cho mình một thứ gì đó thì đương nhiên họ sẽ đòi ta phải trả ơn , đền đáp họ nhưng tại sao cha lại ko bắt ta phải đáp trả dù chỉ là 3 tiếng : " con yêu cha chứ ?" đằng khác cha lại ko nói gì cả luôn hướng cho ta một hướng mới , luôn nghĩ , luôn lo lắng ta ,... TRong khi đó , bạn đang làm gì vậy ? Hãy làm điều tốt nhất và ý nghĩa cho ta trước khi mọi thứ quá muộn nhé !
bài mình tự làm !
BPTT: so sánh
Em tham khảo:
Tác giả muốn nói:
Dân tộc Việt Nam đã trải qua hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước. Khoảng cách giữa thế hệ trước (ông cha) với thế hệ sau (con cháu) cũng giống như con sông và chân trời - đầy xa cách. Nhưng nhờ có những câu chuyện cổ đã kéo gần khoảng cách đó lại, giúp cho “tôi” hiểu thêm về phẩm chất, đạo đức tốt đẹp của ông cha. Và từ đó, mỗi người thêm trân trọng, yêu quý hơn về truyền thống văn hóa của dân tộc.
Tình cảm yêu mến, tự hào về những điều ông cha để lại.Thư gửi mẹ.
Mẹ kính yêu,
Hôm nay thiên thần Buồn đi qua nhà con nhận được thư của mẹ. Con muốn viết thư gửi tới mẹ, vì hôm nay là ngày lễ của những người mẹ hiền mẫu. Ở đây các em bé thai nhi như chúng con mỗi khi có người nhà nhắc đến đó là một bức thư rồi mẹ ạ.
Con vui sướng bởi mẹ vẫn còn nhớ tới con. Vì mẹ vẫn là mẹ của con. Mẹ không như mẹ anh Mất Tay mẹ anh còn chẳng bao giờ viết thư cho anh nữa cơ. Anh Mất Tay là bạn con mẹ ạ. Hôm ấy con cùng anh được ở trong cái túi nhưng mà con chẳng nhìn thấy anh, nhưng con biết anh có hình đẹp lắm vì anh không như con Con thấy anh buồn lắm mẹ ạ. Con cũng không biết nữa con nghe bà ấy nói: “ Mẹ anh ấy không cần anh nữa”.
Mẹ yêu của con, hôm nay đọc thư con muốn trả lời với mẹ. Bây giờ mẹ muốn biết con đang ở nơi đâu nên con viết thư cho mẹ. Để kể cho mẹ nghe cuộc hành trình trong đời con bắt đầu từ lúc con được thành hình trong bụng mẹ.
Hôm ấy con rất vui vì mình được ra đời. Ngày ấy như là ngày đánh dấu sự xuất hiện của con. Con nhớ mẹ và ba cũng vui. Con còn được nghe nhạc nữa bài hát gì mà:” Ba là cây nến vàng, mẹ là cây nến xanh con là cây nến hồng ba ngọn nến lung linh thắp sáng một gia đình…” Con vui lắm lúc ấy con đã biết cảm nhận rồi đấy mẹ ạ. Con biết tình cảm mẹ dành cho con to lớn như thế nào. Nhưng khi con được 4 tháng tuổi. Ba mẹ đưa con đi khám bệnh con vui lắm nhưng qua cái máy gì mà biết được con là trai hay gái ấy. Khi biết con là con gái con vui lắm vì con ước mình được giống mẹ, để biết đan khăn khi mùa đông lạnh vào bếp khi bố đi làm về, và chăm sóc chị của con nữa. Nhưng mẹ ạ một vài phút sau con chỉ biết khóc thôi, bởi bố mẹ đã to tiếng với nhau. Con nghe thấy hết con biết mẹ đã không muốn xa con đi, nhưng bố lại quyết tâm bắt mẹ con mình xa nhau. Con lo sợ vô cùng con cố gắng nghe xem tại sao bố lại như vậy. Lúc ấy sợ quá con chỉ nhớ được tai con là con gái, gia đình nhà mình cần một người lối dõi, và con đã có một chị rồi…. Con sợ như trong một giấc mơ, con khóc, con không muốn phải xa mẹ
Mẹ yêu quý, khi ấy con được vật gì lạnh lắm. Nó làm con đau cứ kéo con xa dần mẹ. Con cố bám tay vào mẹ nhưng càng cố gắng bám bao nhiêu, con càng đau và càng rời xa mẹ bấy nhiêu. Lúc ấy chân tay con được kéo ra, cả đầu con nữa cũng được cắt vụn ra từng mảnh con đau. Tay một nơi, chân một lẻo, đầu một góc… nên con cũng chẳng biết nó như thế nào nữa. Tuy sau này được sếp lại thành hình nhưng mà những vết đứt, do được cắt và lôi ra của con cũng không thể trở nên một hình hài nguyên vẹn được. Con khóc nhưng có ai nghe tiếng khóc của con đâu. Con được đưa vào nơi mà con nghe mọi người gọi là thùng rác. Con ở cùng anh Mất Tay. Khi ấy mẹkhông biết đấy thôi, có con gì đấy nó ăn mất một bàn tay của con rồi, con đau lắm con sợ quá, con khóc thét nên:” Mẹ ơi mẹ ở đâu rồi, cứu con với mẹ ơi”
Một buổi chiều con được một bà già nghèo, đưa anh Mất Tay và con về. Con nói cho mẹ nghe, bà cố gắng tìm xem tay con ở đau nhưng mà không thấy. Con cũng muốn nói cho bà nhưng màkhông nói được. Con đã được ở nơi mà có rất nhiều bạn như con đấy mẹ ạ. Vì thân thể conkhông được lành, mặc dù đã được ghép lại nhưng cũng không đủ, và nó cũng không bao giờ được như trước nữa. Nên mọi người gọi con là Mảnh Vụn. Ở đây chúng con buồn lắm và chúng con nhớ đến mẹ luôn. Nhiều lúc có cơn gió đi qua con lạnh và cô đơn lắm.
Mẹ yêu quý, con biết mẹ buồn khi phải xa con. Mẹ đã xin sự tha thứ nơi con. Nhưng con khôngdám nhận điều xin lỗi của mẹ đâu. Con chỉ tiếc rằng con không được mặc váy hồng, và đi đôi dép màu hồng cùng mẹ về nhà thôi ạ. Nhiều lúc con thương mẹ lắm, con thương mẹ thật nhiều. Mẹ đừng buồn con vì con nữa nhé. Con muốn vẽ cho mẹ bức tranh về con, nhưng đôi bàn tay của con đã không còn nữa rồi, nên để vẽ được đối với con rất khó. Con cảm ơn mẹ đã luôn nhớ tới con. Mặc dù con chưa từng được nhìn thấy khuôn mặt mẹ nhưng con tin chắc là rất đẹp. Con chỉ xin mẹ một điều mẹ đừng đối xử với các em của con như con nữa nhé, con sợ các em sẽ chịunhiều đau khổ. Mẹ nhớ giữ sức khỏe nhé. Con nhớ mẹ nhiều.
Con yêu mẹ
Con gái yêu của mẹ.
(P/S:Bạn có thể tham khảo bài viết này)
Xác định phép liên kết cấu được sử dụng trong các câu văn sau là " con" và " cha"
➩ Phép lặp từ ngữ
con và cha