Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a. Từ "tự học" ở câu (2) lặp lại từ "tự học" ở câu (1)
Từ "du lịch" ở câu (2) được lặp lại trong câu 4 lần.
b. Từ "ta" ở câu (1) được lặp lại trong câu 2 lần.
c. Từ "tôi" ở câu (1) , (2) được lặp lại từ "tôi" ở câu (1) 5 lần.
Các phép liên kết được dùng để liên kết hai đoạn văn:
- Phép nối: trước hết - hơn nữa.
- Phép lặp: tự học.
a,Đoạn văn trên được trích trong văn bản "Tinh thần yêu nước của nhân dân ta".Tác giả là Bác HỒ CHÍ MINH.
b,Nội dung trên nói về lòng yêu nước được thể hiện lúc thì kín đáo, tiềm tàng, lúc thì được thể hiện rõ ràng,quý hóa và tuyên truyền về HĐ yêu nước của nhân dân
c,Khi còn là học sinh ngồi trên ghế nhà trường, việc đầu tiên em cần làm là phải biết lễ phép, yêu thương, quý trọng bố mẹ, ông bà, sau đó mới dốc hết sức học tập và rèn luyện,yêu quý và tôn trọng thầy cô, bạn bè.
Tham khảo nhé bn
chúc bn học tốt~~
Câu 1:
Văn học nghệ thuật là gì, xưa nay người ta định nghĩa nhiều rồi. Nay ta cũng đã biết nghệ thuật là thứ mà con người cho là tuyệt tác. Trong kho tàng văn học cũng đã có rất nhiều nghệ thuật gọi là kiệt tác. Đặc biệt là tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng' của tác giả nước ngoài.
Câu nghi vấn không dùng để hỏi: Văn học nghệ thuật là gì, xưa nay người ta định nghĩa nhiều rồi
Tác dụng: trường hợp này không dùng để hỏi mà để nêu tiền đề
Câu 2 : câu nghi vấn : Em mua quyển sách Tiếng Anh này à ?
Câu cầu khiến: Em làm ơn hãy mua quyển sách Tiếng Anh này
Câu phủ định: Em không mua quyển sách Tiếng Anh này
Câu 3: Hai dòng thơ đầu trong đoạn trích: dùng để nhấn mạnh sự thưa thớt của cảnh quan và chú tiều , lác đác của căn nhà
Hai dòng thơ sau trong đoạn trích: dùng để nhấn mạnh sự nhớ nước thương nhà của bà Huyện Thanh Quan
a. Cái thứ tự học cũng giống cái thứ đi bộ ấy. Tự học cũng giống như một cuộc du lịch, du lịch bằng trí óc, một cuộc du lịch say mê gấp trăm lần du lịch bằng chân, vì nó là du lịch trong không gian lần thời gian.
(Nguyễn Hiền Lê, Tự học – một thú vui bổ ích)
b. Bất kì ta ở một tình thế khắt khe, chua chát nào, mở sách ra là ta gặp những người đồng cảnh hay đồng bệnh mà đọc họ ta thấy ấm ấp lại trong lòng. Biết bao danh sĩ đã nhờ tự đọc sách, sự tự học mà khỏi chán đời.
(Nguyễn Hiền Lê, Tự học – một thú vui bổ ích)
c. Tôi nhìn bàn ghế chỗ tôi ngồi rất cẩn thận rồi tự nhiên lạm nhận là vật riêng của mình. Tôi nhìn người bạn tí hon ngồi bên tôi, một người bạn tôi chưa hề quen biết , nhưng lòng tôi vấn không cảm thấy sự xa lạ chút nào.
(Thanh Tịnh, tôi đi học)