Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
thân đoạn:Mẹ tôi năm nay đã ....tuổi. Mẹ có dáng người cân đối, hài hòa. Làn da mẹ rám nắng, khuôn mặt mẹ mỗi khi cười lại hiện lên những nếp nhăn vất vả. Mái tóc mẹ đen mượt óng ả. Mẹ tôi có đôi mắt biết nói, đôi mắt ấy buồn buồn, khép lại khi tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy sáng lên đầy tự hào và vui sướng mỗi khi tôi làm được một việc tốt. Hàng ngày mẹ đi làm ở cơ quan rồi về nhà lại quán xuyến việc cơm nước, dọn dẹp nhà cửa. Mỗi buổi tối, mẹ lại dành thời gian giúp tôi làm bài tập và hỏi han chuyện ở lớp của tôi.
kết đoạn :tôi yêu mẹ lắm. Mẹ ơi, con hứa sẽ chăm ngoan học giỏi để mẹ vui lòng.
mở đoạn: trên cuộc đời này, người mà tôi luôn yêu quý và kính trọng nhất chính là mẹ của tôi.
viết liền mở thân kết thành 1 đoạn nha bạn
Trong gia đình tôi, bố là người yêu thương tôi nhất. Bố luôn luôn lắng nghe mọi người nói và đặc biệt là tôi.
Bố có một thân hình to, cao, khoẻ mạnh. Bố rất khoẻ và luôn giúp đỡ mọi người trong gia đình. Bố có một đôi tay nổi cơ bắp, bàn tay bố có nhiều vết chai cứng như đá vì phải làm việc nhiều. Mặt bố tròn, mũi cao, mồm rộng, để râu và bố có đôi mắt màu nâu tuyệt đẹp.
Hôm nào tôi đi học, bố và mẹ cũng ra tiễn tôi. Bố dặn dò tôi rất kỹ, nào là “đi học hôm nay phải…”, rồi thì “phải nghe lời cô giáo…”, nhưng câu cuối cùng vẫn là “con đi đường cẩn thận nhé”. Khi đi học về, đang dắt xe vào nhà thì tiếng nói của bố từ trong nhà vọng ra “Con đã về rồi à?”. Nhưng bố cũng rất nghiêm khắc, những hôm nào tôi mắc khuyết điểm, hay bị điểm kém thì bố lại bắt tôi làm bản kiểm điểm. Tuy vậy, nhưng tôi vẫn yêu bố.
Bố tôi! Một người trụ cột trong gia đình. Đối với tôi, bố cho việc lớn thành việc nhỏ, việc nhỏ thì cho qua. Bố tôi là một tấm gương sáng cho gia đình. Tục ngữ có câu “con không cha như nhà không có nóc” và đúng là như vậy. Bố con như người cha trong câu tục ngữ ấy, là một con người mẫu mực, một trụ cột không thể thiếu trong gia đình tôi. Là một người siêng năng, kiên trì, thông minh khác hẳn những người khác và đã có ý định làm gì thì phải làm cho bằng được nên bố được rất nhiều người kính trọng.
Tôi rất tự hào khi là con trai của bố, con sẽ luôn ghi nhớ những điều bố dạy bảo và sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn của bố.
Lịch sử nước ta có biết bao nhiêu cuộc đấu tranh để giữ nước và đòi lại độc lập chủ quyền. Chính vì vậy nước ta có rất nhiều vị anh hùng chống ngoại xâm cứu nước lỗi lạc mà xuất thân của họ từ chính những người dân bình thường. Hai Bà Trưng cũng vậy. Hai Bà Trưng ghi danh vào trang sử hào hùng với cuộc chiến chống ách đô hộ nhà Đông Hán (40-43) tại quê nhà Bắc Ninh của hai bà. Chồng của bà Trưng Trắc bị thái thú Tô Định giết hại một cách dã man, bà quyết định nổi binh cùng em gái là Trưng Nhị tại thành Luy Lâu, Thuận Thành, Bắc Ninh. Trước khi xuất binh, hai bà đã đọc vang lời thề:
Một xin rửa sạch nước thù
Hai xin nối lại nghiệp xưa họ Hùng
Ba kẻo oan ức lòng chồng
Bốn xin vẻn vẹn sở công lênh này
Trong cuộc khởi nghĩa của hai bà, có rất nhiều nữ tướng tham gia và họ cùng nhau lập những chiến công khiến cho quân giặc khiếp hồn, thái thú Tô Định phải bỏ chạy về nước. Sau khi làm chủ đất Mê Linh, Trưng Trắc lên làm vua lấy hiệu là Trưng Vương, hoàn thành sứ mệnh nối nghiệp họ Hùng. Năm 43, quân giặc tiến quân xâm lược, Hai Bà Trưng kiên cường chống trả, song quân địch quá đông và mạnh, Hai Bà thua trận và đã tự tử tại sông Hát . Tuy thất bại nhưng cuộc khởi nghĩa của hai nữ tướng đã góp phần không nhỏ vào việc chống giặc ngoại xâm.
Danh tướng Lý Thường Kiệt là một trong những vị anh hùng để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc trong em. Bài thơ Nam Quốc sơn hà mà rất nhiều thế hệ người Việt Nam thuộc nằm lòng chính là bài thơ được ông sáng tác:
Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm?
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư!
(Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành định phận tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm?
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời!)
Nhưng ngoài tài văn chương thơ phú, tấm lòng, tinh thần và những đóng góp của ông cho đất nước và dân tộc cũng là những vấn đề đáng được nói đến. Năm 1077, nhà Tống kéo quân sang xâm lược nước ta, Lý Thường Kiệt đã lãnh đạo nhân dân ta kháng chiến chống quân giặc và giành thắng lợi. Chiến lược đánh giặc của ông cũng rất hay. Cũng chính nhờ bài thơ Nam quốc sơn hà trên của ông được lan truyền đi khắp nơi, đến tai quân giặc và khiến chúng hoang mang, hoảng sợ trước khí thế của dân tộc ta, đóng góp phần công sức tinh thần làm cho quân giặc đại bại, phải cầu hòa xin về nước.
Lý Thường Kiệt được ghi nhận là một trong số những anh hùng kiệt xuất của dân tộc Việt Nam. Một danh tướng văn võ song toàn rất đáng được ghi nhận. Em rất khâm phục tinh thần trượng nghĩa anh hùng và tấm lòng yêu nước thương dân của ông.
SORRY HƠI NGẮN MONG BẠN THÔNG CẢM :3
-HỌC TỐT-
Lời 1:
Em đi mất rồi, còn anh ở lại ...
Người giờ còn đây không? Thuyền này còn liệu sang sông?
Buổi chiều dài mênh mông, lòng người giờ hòa hay đông
Hồng mắt em cả bầu trời đỏ hoen
Ta như đứa trẻ ngây thơ, quên đi tháng ngày ngu ngơ
Người là ngàn mây bay, mình là giọt sầu chia tay
Người cạn bầu không say, còn mình giãi bày trong đây
Này gió ơi, đừng vội vàng, lắng nghe được không?
Điệp khúc:
Gió ơi xin đừng lấy em đi
Hãy mang em về chốn xuân thì
Ngày nào còn bồi hồi tóc xanh
Ngày nào còn trò chuyện với anh
Em nói em thương anh mà
Nói em yêu anh mà
Cớ sao ta lại hóa chia xa
Đóa phong lan lặng lẽ mơ màng
Nàng dịu dàng tựa đèn phố Vinh
Đẹp rạng ngời chẳng cần cố Xinh
Hạt ngọc rơi rớt trên mái nhà, sau luống cà, như thế là ...
Rap:
Xa nhau, xa nhau, thôi thì nỗi nhớ hà cớ gì người mang? Woo..
Bên nhau không lâu, như là người thấy tờ giấy này nghìn trang ...
Vậy hãy để màu nắng phiêu du, phiêu du trên đỉnh đầu
Và sẽ nói em nghe, em nghe, câu chuyện này là...
Cả bầu trời vàng, đỏ, tím, xanh xanh
Em luôn tồn tại ở trong trái tim anh
Lời 2:
Thuở mới niên thời tay nắm tay,
Cành lá me vàng ôm đắm say
Nhẹ nhàng lá rơi,
Đọng lại vấn vương ven đường
Điệp khúc:
Gió ơi xin đừng lấy em đi
Hãy mang em về chốn xuân thì
Ngày nào còn bồi hồi tóc xanh
Ngày nào còn trò chuyện với anh
Em nói em thương anh mà
Nói em yêu anh mà
Cớ sao ta lại hóa chia xa
Đóa phong lan lặng lẽ mơ màng
Nàng dịu dàng tựa đèn phố Vinh
Đẹp rạng ngời chẳng cần cố Xinh
Yêu em nhiều..
Lòng này nhói đau, thương em nhiều, cạn tình biển sâu
Biển sâu anh hát
Nếu có ước muốn ngược thời gian
Nhắm mắt cố xóa dòng đời này ái phong trần vỡ tan
Đành lòng sao em xé nát tan tâm can.. họa kì thư theo bóng trăng vàng
Giá như bây giờ, giá như em ở đây
Điệp khúc:
Gió ơi xin đừng lấy em đi
Hãy mang em về ... về chốn xuân thì
Ngày nào còn bồi hồi tóc xanh
Ngày nào còn trò chuyện với anh
Em nói em thương anh mà
Nói em yêu anh mà
Cớ sao ta lại hóa chia xa
Đóa phong lan lặng lẽ mơ màng
Nàng dịu dàng tựa đèn phố Vinh
Đẹp rạng ngời chẳng cần cố Xinh
3. Hợp âm Đom Đóm (J97)Dạo:
[Cmaj7] [Bm7] [Am7] [D7] [G] [G7]
Hà [Cmaj7]há.. [D]...em [Bm7]đi mất rồi...còn [Em]anh ở lại.... [Am7] [D7] [G]
Verse:
[G]Người giờ còn đây không, thuyền này liệu còn sang sông
[Em]Buổi chiều dài mênh mông, lòng người giờ hòa hay đông
[Am]Hồng mắt em cả bầu [C]trời đỏ hoen....
[D]Ta như đứa trẻ ngây thơ, quên đi tháng ngày ngu ngơ
[G]Người là ngàn mây bay, mình là giọt sầu chia tay
[Em]Người cạn bầu không say, còn mình giãi bày trong đây!
[C]Này gió ơi ! Đừng vội [D]vàng lắng nghe được [G]không?
[Dm7]- [G7]
Chorus:
[Cmaj7]Gió ơi xin đừng [D]lấy em đi,
[Bm7]Hãy mang em về [Em]chốn xuân thì
[Am7]Ngày nào còn bồi hồi tóc xanh,
[D]Ngày nào còn trò chuyện với anh
Em [G]nói em thương anh mà, [Dm7]nói em yêu [G7]anh mà
[Cmaj7]Cớ sao ta lại [D]hóa chia xa,
[Bm7]Đóa Phong Lan lặng [Em7]lẽ mơ màng
[Am7]Nàng dịu dàng tựa đèn phố Vinh,
[D]Đẹp rạng ngời chẳng cần cố [G]xinh
*Dạo:
[Cmaj7]hạt ngọc rơi rớt [Bm7]trên mái nhà, sau luống cà, như thế là......
[Cmaj7] [Bm7]- [Em] [Am7] [Bm7] [Em] [E] [F#]
Rap:
[G]xa nhau, xa nhau, thôi thì nỗi nhớ hà cớ gì người mang?Woo...
[Em]Bên nhau không lâu, như là tờ giấy người thấy này nghìn trang
Vậy hãy để màu [Am7]nắng phiêu du phiêu du trên đỉnh đầu
và sẽ [C]nói em nghe em nghe câu chuyện này là...
[D7]cả bầu trời vàng, đỏ, tím, xanh xanh...
Em luôn tồn tại ở trong tim anh
Verse 2:
[G]Thuở mới niên thời tay nắm tay,
[Em7]Cành lá me vàng ôm đắm say
[Am7]Nhẹ nhàng lá rơi, [D]đọng lại vấn vương ven [G]đường..
[Dm7] [G7]
Chorus:
[Cmaj7]Gió ơi xin đừng [D]lấy em đi,
[Bm7]Hãy mang em về [Em]chốn xuân thì
[Am7]Ngày nào còn bồi hồi tóc xanh,
[D]ngày nào còn trò chuyện với anh
Em [G]nói em thương anh mà, [Dm7]nói em yêu [G7]anh mà
[Cmaj7]Cớ sao ta lại [D]hóa chia xa,
[Bm7]Đóa Phong Lan lặng [Em7]lẽ mơ màng
[Am7]Nàng dịu dàng tựa đèn phố Vinh,
[D]Đẹp rạng ngời chẳng cần cố [G]xinh
*Bridge:
Yêu em [C]nhiều, lòng này nhói [D]đau,
Thương em [Bm7]nhiều, cạn tình biển [Em7]sâu..biển sâu anh hát
[C]Nếu có ước muốn ngược thời gian,
[D]Nhắm mắt cố xóa dòng đời này [Bm7]ái phong trần vỡ [Em]tan
Đành lòng [C]sao em xé nát tâm [D]can...họa kỳ
[Bm7]Thư theo bóng trăng [Em]vàng
[Am7]Giá như bây giờ, [C]giá như em ở [D]đây! -> [E]
[Dmaj7]Gió ơi xin đừng [E]lấy em đi,
[C#m7]Hãy mang em về [F#m]chốn xuân thì
[Bm7]Ngày nào còn bồi hồi tóc xanh,
[E]Ngày nào còn trò chuyện với anh
Em [A]nói em thương anh mà, [Em7]nói em yêu [A7]anh mà
[Dmaj7]Cớ sao ta lại [E]hóa chia xa,
[C#m7]Đóa Phong Lan lặng [F#m7]lẽ mơ màng
[Bm7]Nàng dịu dàng tựa đèn phố Vinh,
[E]Đẹp rạng ngời chẳng cần cố [A]xinh.
Chọi trâu
ở quê em có một hội lớn lắm. Đó là lễ hội chọi trâu ở Đồ Sơn – Hải phòng, nổi tiếng trên khắp các vùng miền cả nước. Nhân dân ta có câu: “Dù ai buôn đâu bán đâu, mùng chín tháng tám thì về chọi trâu”. Vào ngày hội du khách khắp nơi đổ về xem hội rất đông. Trước khi bắt đầu chọi trâu có một màn múa cờ truyền thống rất đặc sắc. Sau đó các cụ già làng dắt trâu ra thế là bắt đầu một ngày hội chọi trâu. Con trâu thứ nhất là số 87. Con trâu thứ hai là số 89. Con trâu số 89 là con trâu của làng em. Hai con trâu hùng hổ đánh nhau. Sau bao nhiêu trận đấu quyết liệt là những tiếng reo hò của khán giả. Ông trâu số 89 của làng em đã chiến thắng. Ông trâu ấy sẽ mang vinh quang, tự hào và cả sự sung túc cho làng em. Em rất thích hội chọi trâu bởi hội chọi trâu chứng minh sự thịnh vượng của quê hương em.
BAI VAN NAY CUNG HAY PHE MINH CHO BAN 1LAI NHUNG MINH SE KHONG CHEP VAO VO VOI DE XEM CON BAI NAO HAY THI CHEP
vt là zì
Ngày xưa, có một ông vua muốn tìm người tài ra giúp nước. Vua hạ lệnh cho mỗi làng trong vùng nọ phải nộp một con gà trống biết đẻ trứng, nếu không có thì cả làng phải chịu tội.
Được lệnh vua, cả vùng lo sợ. Chỉ có một cậu bé bình tĩnh thưa với cha :
- Cha đưa con lên kinh đô gặp Đức Vua, con sẽ lo được việc này.
Người cha lấy làm lạ, nói rõ với làng. Làng không biết làm thế nào, đành cấp tiền cho hai cha con lên đường.
Đến trước cung vua, cậu bé kêu khóc om sòm. Vua cho gọi vào, hỏi :
- Cậu bé kia, sao dám đến đây làm ầm ĩ ?
Muôn tâu Đức Vua - Cậu bé đáp - bố con mới đẻ em bé, bắt con đi xin sữa cho em. Con không xin được, liền bị đuổi đi.
Vua quát :
- Thằng bé này láo, dám đùa với trẫm ! Bố ngươi là đàn ông thì đẻ làm sao được !
Cậu bé bèn đáp :
- Muôn tâu, vậy sau Đức Vua lại ra lệnh cho làng con nộp gà trống biết đẻ trứng ạ ?
Vua bật cười, thầm khen cậu bé, nhưng vẫn muốn thử tài cậu lần nữa.
Hôm sau nhà vua cho người đem đến một con chim sẻ nhỏ bảo cậu bé làm ba mâm cỗ. Cậu bé đưa cho sứ giả một chiếc kim khâu, nói:
- Xin ông về tâu Đức Vua rèn cho tôi chiếc kim này thành một con dao thật sắc để xẻ thịt chim.
Vua biết là đã tìm được người tài giỏi, bèn trọng thưởng cho cậu bé và gửi cậu vào trường học để luyện thành tài.