K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

HQ
Hà Quang Minh
Giáo viên
1 tháng 5

Em viết lần lượt các từ trong câu ứng dụng theo thứ tự

                                        Làm văn Một năm có bốn mùa, mỗi mùa một vẻ đẹp, hương vị riêng. Em hãy viết đoạn văn khoảng một trang rưỡi về bốn mùa trong năm.                                                Bài...
Đọc tiếp

                                        Làm văn

Một năm có bốn mùa, mỗi mùa một vẻ đẹp, hương vị riêng. Em hãy viết đoạn văn khoảng một trang rưỡi về bốn mùa trong năm.

                                               Bài làm

............................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................

1
15 tháng 4 2022

Mùa hè bắt đầu từ tháng tư trong năm. Mặt trời mùa hè rất chói chang làm cho thời tiết nóng bức. Mỗi khi thấy hoa phượng nở là ai cũng biết mùa hè đến rồi. Vào mùa hè, hoa phượng là loài hoa em thích nhất. Những bông hoa, nụ hoa của cây phượng đỏ thắm.. Lòng em bây giờ đang hồi hộp vì sắp được nghỉ hè và vui chơi cùng gia đình. Cảm giác đó thật thích. Em rất yêu thích mùa hè.

27 tháng 8 2023

Một đồ vật mà tôi sử dụng hằng ngày là chiếc điện thoại thông minh. Nó giúp tôi giữ liên lạc với bạn bè và gia đình, cập nhật tin tức và thông tin mới nhất, giải trí và làm việc hiệu quả hơn. Thiết bị này có màn hình cảm ứng, kết nối internet và nhiều tính năng tiện ích khác. Tôi rất yêu quý chiếc điện thoại của mình và không thể tưởng tượng cuộc sống hàng ngày của mình mà không có nó. Đó là một phần không thể thiếu trong cuộc sống hiện đại của tôi.

 
3 tháng 9 2023

Một đồ vật mà em sử dụng hằng ngày là chiếc điện thoại di động. Đây là một thiết bị di động nhỏ gọn, có khả năng kết nối internet và thực hiện cuộc gọi, tin nhắn. Ngoài ra, điện thoại còn có tính năng chụp ảnh, quay video, nghe nhạc và truy cập vào các ứng dụng giải trí. Chiếc điện thoại di động là một công cụ hữu ích trong việc liên lạc và giải trí hàng ngày của em

28 tháng 8 2021

Thời gian qua, dịch Covid-19 và thiên tai đã gây ra nhiều hệ lụy xấu tới nền kinh tế đất nước, đời sống nhân dân... Trong hoàn cảnh khó khăn, ngặt nghèo đó vẫn ngời sáng lên hình ảnh người lính “Bộ đội cụ Hồ”. Họ luôn là lực lượng tiên phong đi đầu, trực tiếp tham gia phòng, chống thiên tai, dịch bệnh, nhất là trong bối cảnh dịch Covid-19 đang diễn biến phức tạp như hiện nay. Những người lính đã không quản gian lao, vất vả, hy sinh hạnh phúc riêng, tạo thành những “lá chắn thép” nơi tuyến đầu trong công tác phòng, chống dịch Covid-19. Vất vả, gian khổ là thế, nhưng nhiều người không hiểu, họ cho rằng, bộ đội thời bình là một nghề lương cao. Thực tế có phải vậy?

Bài hát “Có một nghề” được Đại úy Vũ Văn Quốc viết với ca từ mộc mạc, giản dị, nhưng đong đầy tâm tư, tình cảm yêu thương, tri ân những hy sinh thầm lặng, mất mát mà đồng đội trải qua khi tham gia phòng, chống dịch Covid-19, để bảo vệ sức khỏe, bình an cho nhân dân. Người lính ấy đã viết và đang hát những giai điệu thay lời tâm sự của người lính đang làm nhiệm vụ nơi tuyến đầu. Bài hát được ra đời khi anh chứng kiến sự khẩn trương nhận nhiệm vụ của hàng trăm cán bộ, chiến sĩ Sư đoàn 3 khi được điều động lên đường tham gia hỗ trợ tỉnh Bắc Giang phòng, chống dịch Covid-19 khi tình hình dịch căng thẳng.

Những câu chuyện Đại úy Vũ Văn Quốc được chứng kiến về đồng đội vì nhiệm vụ phòng, chống dịch Covid-19 phải gác niềm riêng, vì nhiệm vụ, vì nhân dân... đã trào dâng trong anh một cảm xúc khó tả. Lời ca, giai điệu của bài hát cứ thế tuôn trào trong sự rung cảm sâu sắc, nỗi xúc động khôn nguôi. Những người lính thời bình tuy không phải cầm súng ra trận chiến đấu trực tiếp với kẻ thù, nhưng các anh luôn tiên phong trên mặt trận mới, đó là công tác cứu hộ, cứu nạn mà người lính trong bất cứ thời điểm nào cũng đóng góp nhiều công sức. Người lính đã không quản gian khó, không ngại hy sinh, băng rừng, vượt lũ, nguyện vào nơi gian khó, cứu giúp nhân dân.

Đó không chỉ là nhiệm vụ chiến đấu đơn thuần thời bình, mà còn là mệnh lệnh từ trái tim người lính. Chính vì suy nghĩ cao cả ấy mà những người lính đã đặt tính mạng của nhân dân lên trên mạng sống của mình, tận hiến cho đất nước: “Có phải lính thời nay chẳng sương gió/ Không có đớn đau, không phải hy sinh! Tổ quốc ơi chúng tôi luôn thầm lặng/ Hiến thanh xuân cho đất nước yên bình”.

Đại úy Vũ Văn Quốc chia sẻ: “Tôi không biết nhiều về nhạc lý, nghĩ gì viết ra thôi với ý nghĩ phải viết về đồng đội mình đang vất vả, căng mình nơi tâm dịch giữa thời bình. Tôi ngồi viết một mạch trong khoảng 1 giờ 30 phút thì xong, chỉnh sửa cho hoàn thiện. Sau đó, tôi tự đệm đàn guitar và thu âm vào phần mềm trên điện thoại. Sau khi đăng tải trên mạng internet, không ngờ bài hát lại nhận được sự yêu mến của nhiều người, và cũng được rất nhiều người chia sẻ qua mạng xã hội”.

Hình ảnh những người lính đã đi vào sáng tác của Đại úy Vũ Văn Quốc một cách tự nhiên, gần gũi và chân thực. Đó là hình ảnh 13 cán bộ, chiến sĩ Quân khu 4 trực tiếp đi vào vùng tâm lũ trong mưa gió tơi bời, cứu hộ ở khu vực thủy điện Rào Trăng 3 (Thừa Thiên Huế). Họ đã mãi mãi ra đi, không thể trở về, thi thể vùi dưới lớp đất lạnh nhiều ngày mới được tìm thấy, để lại sau lưng nỗi đau tột cùng cho những người cha, người mẹ già mất con, những người vợ mất chồng, con thơ mất cha: “Ai còn nhớ Rào Trăng ngày ấy/Đồng đội tôi đã mãi mãi không về/Anh nằm đó giữa rừng sâu nước lạnh/Vợ hiền, con thơ mãi mãi đơn côi!”. Chiến tranh đã lùi xa, nhưng những tấm bia liệt sĩ vẫn được dựng lên. Nỗi đau này, ngoài những người lính và những người thân của lính, ai thấu được trọn vẹn?

Đó còn là hình ảnh những người lính đang làm nhiệm vụ phòng, chống dịch Covid-19 trên khắp dải chữ S, đặc biệt là những người lính bám trụ, “ăn lán ngủ rừng” nơi biên cương heo hút, gian khổ. Đã có những người lính phải xa gia đình lâu ngày, không được về thăm con, chuyện con cái, gia mẹ già phải một tay người vợ chăm lo, chu toàn; có những người lính đã phải gác lại niềm hạnh phúc riêng, hoãn cưới vì nhiệm vụ tuyến đầu. Đặc biệt, có những người lính đang làm nhiệm vụ tại chốt phòng, chống dịch Covid-19, khi nhận tin cha, mẹ mất cũng không thể về tiễn biệt, chỉ lặng lẽ thắp nén nhang tại chốt tưởng nhớ đấng sinh thành. Hình ảnh đó khiến nhiều người xót xa. Lời bài hát rưng rưng niềm xúc động: “Con xin lỗi mẹ ơi vì Covid/Mẹ ra đi con vẫn ở tuyến đầu/Nén nhang này con khóc mẹ trên chốt/Ngày bình yên con sẽ về ôm mẹ”.

Người lính thời bình là thế! Họ đều ý thức được trách nhiệm của mình phải tiên phong trong việc cứu dân, giúp dân vượt qua thiên tai, bão, lũ, phòng, chống dịch Covid-19. Họ đều biết khi thực hiện nhiệm vụ là có thể gặp hiểm nguy, thậm chí hy sinh sự sống bản thân, nhưng tuyệt nhiên không cán bộ, chiến sĩ nào chùn bước. Bài hát khép lại với sự quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ, vì nhân dân, vì Tổ quốc tận hiến: “Mẹ Việt ơi chúng con luôn sẵn sàng/Dẫu ra đi không hẹn ngày quay về”.

31 tháng 8 2021

Thời gian qua, dịch Covid-19 và thiên tai đã gây ra nhiều hệ lụy xấu tới nền kinh tế đất nước, đời sống nhân dân... Trong hoàn cảnh khó khăn, ngặt nghèo đó vẫn ngời sáng lên hình ảnh người lính “Bộ đội cụ Hồ”.Họ luôn là lực lượng tiên phong đi đầu, trực tiếp tham gia phòng,chống thiên tai, dịch bệnh, nhất là trong bối cảnh dịch Covid-19 đang diễn biến phức tạp như hiện nay. Những người lính đã không quản gian lao, vất vả, hy sinh hạnh phúc riêng, tạo thành những “lá chắn thép” nơi tuyến đầu trong công tác phòng, chống dịch Covid-19. Vất vả, gian khổ là thế, nhưng nhiều người không hiểu, họ cho rằng, bộ độ thời bình là một nghề lương cao. Thực tế có phải vậy?

 Bài hát “Có một nghề” được Đại úy Vũ Văn Quốc viết với ca từ mộc mạc, giản dị, nhưng đong đầy tâm tư, tình cảm yêu thương, tri ân những hy sinh thầm lặng, mất mát mà đồng đội trải qua khi tham gia phòng, chống dịch Covid-19, để bảo vệ sức khỏe, bình an cho nhân dân. Người lính ấy đã viết và đang hát những giai điệu thay lời tâm sự của người lính đang làm nhiệm vụ nơi tuyến đầu. Bài hát được ra đời 

 bộ, chiến sĩ Sư đoàn 3 khi được điều động lên đường tham gia hỗ trợ tỉnh Bắc Giang phòng, chống dịch Covid-19 khi tình hình dịch căng thẳng.

Những câu chuyện Đại úy Vũ Văn Quốc được chứng kiến về đồng đội vì nhiệm vụ phòng, chống dịch Covid-19 phải gác niềm riêng, vì nhiệm vụ, vì nhân dân... đã trào dâng trong anh một cảm xúc khó tả. Lời ca, giai điệu của bài hát cứ thế tuôn trào trong sự rung cảm sâu sắc, nỗi xúc động khôn nguôi. Những người lính thời bình tuy không phải cầm súng ra trận chiến đấu trực tiếp với kẻ thù, nhưng các anh luôn tiên phong trên mặt trận mới, đó là công tác cứu hộ, cứu nạn mà người lính trong bất cứ thời điểm nào cũng đóng góp nhiều công sức. Người lính đã không quản gian khó, không ngại hy sinh, băng rừng, vượt lũ, nguyện vào nơi gian khó, cứu giúp nhân dân.

Đó không chỉ là nhiệm vụ chiến đấu đơn thuần thời bình, mà còn là mệnh lệnh từ trái tim người lính. Chính vì suy nghĩ cao cả ấy mà những người lính đã đặt tính mạng của nhân dân lên trên mạng sống của mình, tận hiến cho đất nước: “Có phải lính thời nay chẳng sương gió/ Không có đớn đau, không phải hy sinh! Tổ quốc ơi chúng tôi luôn thầm lặng/ Hiến thanh xuân cho đất nước yên bình”.

Đại úy Vũ Văn Quốc chia sẻ: “Tôi không biết nhiều về nhạc lý, nghĩ gì viết ra thôi với ý nghĩ phải viết về đồng đội mình đang vất vả, căng mình nơi tâm dịch giữa thời bình. Tôi ngồi viết một mạch trong khoảng 1 giờ 30 phút thì xong, chỉnh sửa cho hoàn thiện. Sau đó, tôi tự đệm đàn guitar và thu âm vào phần mềm trên điện thoại. Sau khi đăng tải trên mạng internet, không ngờ bài hát lại nhận được sự yêu mến của nhiều người, và cũng được rất nhiều người chia sẻ qua mạng xã hội”.

Hình ảnh những người lính đã đi vào sáng tác của Đại úy Vũ Văn Quốc một cách tự nhiên, gần gũi và chân thực. Đó là hình ảnh 13 cán bộ, chiến sĩ Quân khu 4 trực tiếp đi vào vùng tâm lũ trong mưa gió tơi bời, cứu hộ ở khu vực thủy điện Rào Trăng 3 (Thừa Thiên Huế). Họ đã mãi mãi ra đi, không thể trở về, thi thể vùi dưới lớp đất lạnh nhiều ngày mới được tìm thấy, để lại sau lưng nỗi đau tột cùng cho những người cha, người mẹ già mất con, những người vợ mất chồng, con thơ mất cha: “Ai còn nhớ Rào Trăng ngày ấy/Đồng đội tôi đã mãi mãi không về/Anh nằm đó giữa rừng sâu nước lạnh/Vợ hiền, con thơ mãi mãi đơn côi!”. Chiến tranh đã lùi xa, nhưng những tấm bia liệt sĩ vẫn được dựng lên. Nỗi đau này, ngoài những người lính và những người thân của lính, ai thấu được trọn vẹn?

Đó còn là hình ảnh những người lính đang làm nhiệm vụ phòng, chống dịch Covid-19 trên khắp dải chữ S, đặc biệt là những người lính bám trụ, “ăn lán ngủ rừng” nơi biên cương heo hút, gian khổ. Đã có những người lính phải xa gia đình lâu ngày, không được về thăm con, chuyện con cái, gia mẹ già phải một tay người vợ chăm lo, chu toàn; có những người lính đã phải gác lại niềm hạnh phúc riêng, hoãn cưới vì nhiệm vụ tuyến đầu. Đặc biệt, có những người lính đang làm nhiệm vụ tại chốt phòng, chống dịch Covid-19, khi nhận tin cha, mẹ mất cũng không thể về tiễn biệt, chỉ lặng lẽ thắp nén nhang tại chốt tưởng nhớ đấng sinh thành. Hình ảnh đó khiến nhiều người xót xa. Lời bài hát rưng rưng niềm xúc động: “Con xin lỗi mẹ ơi vì Covid/Mẹ ra đi con vẫn ở tuyến đầu/Nén nhang này con khóc mẹ trên chốt/Ngày bình yên con sẽ về ôm mẹ”.

Người lính thời bình là thế! Họ đều ý thức được trách nhiệm của mình phải tiên phong trong việc cứu dân, giúp dân vượt qua thiên tai, bão, lũ, phòng, chống dịch Covid-19. Họ đều biết khi thực hiện nhiệm vụ là có thể gặp hiểm nguy, thậm chí hy sinh sự sống bản thân, nhưng tuyệt nhiên không cán bộ, chiến sĩ nào chùn bước. Bài hát khép lại với sự quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ, vì nhân dân, vì Tổ quốc tận hiến: “Mẹ Việt ơi chúng con luôn sẵn sàng/Dẫu ra đi không hẹn ngày quay về".​

 
13 tháng 11 2021

Hà Nội, ngày ... tháng ... năm ....

Bà ngoại Kính yêu!

Đã hai tháng cháu không về thăm bà, cháu nhớ bà lắm! Bà dạo này có khoẻ không ạ? Vườn hoa của bà có tốt không? Con cún ở nhà chắc lớn lắm bà nhỉ? Gia đình cháu vẫn khoẻ mạnh bình thường. Bố mẹ cháu vừa mới mua xe máy cho anh Hà để đi học. Năm nay cháu học lớp 3D. Từ đầu năm học tới giờ cháu luôn được điểm chín, điểm mười đấy bà ạ. Bà ơi, cháu sắp thi giữa học kỳ một rồi, cháu sẽ cố gắng đạt điểm cao để bà và bố mẹ vui.

Bà ạ! đến giờ cháu phải đi học rồi. Cháu kính chúc bà mạnh khỏe. Cháu hứa sẽ học thật giỏi để được nhiều điểm mười. Tết về biếu bà.

                                                                                            Cháu của bà 

                                                                                               Mon Susu

13 tháng 11 2021

Tham khảo!

 

Chị yêu thương của em!

Chị không tưởng tượng được em nhớ chị đến thế nào đâu! Tuần nào cũng vậy, cứ đến ngày thứ bảy là tâm trạng em lại bồn chồn ngồi đứng không yên. Ra cổng ngóng cổ cò đợi chị, không thấy lại đi vào đọc truyện. Chỉ mong có tiếng gọi: “Mi ơi! Chị về rồi nè! Mở cổng cho chị đi!”. Những lúc như thế, dù đang đọc truyện đến chỗ hồi hợp nhất, gay cấn nhất, em cũng ngừng lại, mà chạy ào ra cổng mở cừa cho chị. Đã hơn một tháng nay rồi, chị cứ ở lì trên đó, không về với em, em buồn muốn chết đi được! Có phải chị học căng thẳng quá không? Hôm qua, em nghe mẹ nói với bà là dạo này, chị chuẩn bị thi học kì thì phải? Nếu vậy là em trách lầm chị rồi đó. Đừng buồn em, chị nhé! Chị ơi, chị phải ăn nhiều vào để có sức khỏe mới học hành được nghe chị. Mấy tuần vừa rồi, mẹ cho tiền đi học, em tiết kiệm được mười làm ngàn cất ở trong cặp sách. Khi nào chị về, em sẽ bao chị ăn bún bò Huế, món ăn mà chị em mình rất thích đấy. Thi xong, chị về với em chị nhé!

2 tháng 4 2022

Nghỉ hè, gia đình của em có một chuyến du lịch. Chuyến đi đến Đà Nẵng trong ba ngày hai đêm. Em đã được ghé thăm nhiều địa điểm nổi tiếng của thành phố này. Và em cũng được thưởng thức nhiều món ăn ngon. Em cảm thấy thành phố Đà Nẵng rất đẹp. 
tham khảo 

2 tháng 4 2022

tham khảo 
https://download.vn/ke-ve-buoi-di-choi-cung-nguoi-than-57826

6 tháng 1 2022

Tham khảo

Em rất kính trọng bà nội. Năm nay, bà sáu mươi tuổi. Bà rất yêu thương con cháu. Bà cũng dạy cho em rất nhiều điều hay lẽ phải. Mỗi khi về thăm bà, em cảm thấy rất vui vẻ. Em hay vào bếp phụ giúp bà. Em yêu bà nội rất nhiều.

6 tháng 1 2022

ey bớt gióng ngta đi:V

1 tháng 1 2022

Tham khảo:

Có một lần em phải nằm viện, lúc ấy em được bố chăm sóc rất cẩn thận. Bố đi làm về liền chạy ngay vào viện, vẫn còn mặc quần áo công sở đã đi giặt khăn, trườm đá rồi đắp lên trán em. Bố bảo em ngủ một lúc đợi bố nấu cơm, khi tỉnh dậy đã thấy một mâm toàn những đồ ăn em thích. Ăn cơm xong, bố ở viện hát ru, kể chuyện cho em nghe mãi đến khi em đi ngủ mới về nhà tắm rửa. Khoảng thời gian ở viện rất mệt nhưng vì có bố, em thấy vui hơn rất nhiều.

 

 

 

1 tháng 1 2022

Bài làm

Bà ngoại là người mà em vô cùng yêu quý. Bà thường kể chuyện cổ tích cho em nghe. Bà dạy em cách làm việc nhà. Em thường kể cho bà nghe chuyện ở trường, ở lớp của mình. Em rất yêu bà, em mong bà luôn mạnh khỏe và sống thật lâu với em. Em luôn cảm thấy yêu thương và biết ơn bà nhiều lắm.

23 tháng 1 2022

mik chỉ bt chuyển nó vào thùng rác thôi :))

23 tháng 1 2022

hay là ấn chuột phải ấn detele chăng ?

4 tháng 4 2022

REFER

Trong số các dụng cụ học tập của mình, em thích nhất là quyển sổ tay. Quyển sổ có hình chữ nhật, chỉ to bằng bàn tay nên rất tiện mang theo. Bìa sổ có màu hồng với những hạt kim tuyến lấp lánh rất đẹp. Bên trong là các trang giấy trắng được kẻ những hàng ngang đều tăm tắp. Mỗi ngày em đều dùng sổ để ghi lại những lời dặn dò của thầy cô. Tiện lợi vô cùng

4 tháng 4 2022

Tham khảo
Quyển vở của em có hình chữ nhật. Chiều dài 24cm, chiều rộng 15cm. Bìa quyển vở có in hình bức tranh các bạn học sinh đang chơi đá cầu dưới sân trường. Phía dưới cùng, góc phải là ô nhãn vở được in sẵn. Bên trong vở có kẻ các hàng ô ly. Ở bên trái các trang giấy có các đường kẻ đỏ làm lề vở. Các hàng ô ly được in đều nhau. Quyển vở rất có ích đối với em.

31 tháng 12 2021

Bồ câu là một loài chim tượng trưng cho hòa bình.  Nó có bộ lông màu trắng tinh, hai mắt tròn xoe như hai hạt nhãn tiêu. 

20 tháng 1 2022

   Loài chim em  yêu  thích là chim bồ câu . Đó là loai chim tương chưng cho hòa bình . Ngày xưa , họ dùng bồ câu để đưa thư . Chung ưa sạch , chuồng đẹp . Chúng ăn thóc và hạt dưa . Chúng có bộ lông trắng tinh , chúng có mỏ vàng nhạt và nhỏ xíu , đôi mắt tròn xoe , bộ lông mượt mà .