Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Khu vườn nhà ông nội em trồng rất nhiều cây nho. Những giàn nho mọc đều tăm tắp với hàng nghìn chùm mọng nước, treo lủng lẳng. Gốc nho to bằng miệng chiếc chén nhỏ, có màu nâu đen. Những cành nho có thể dài tới ba, bốn chục mét, cây này đan vào cây kia như một gia đình đoàn kết. Lá nho to hơn bàn tay xoè, màu xanh ngát. Quả nho mọc thành chùm dài, quả nào quả nấy cứ tròn xoe, mọng nước. Khi chín, vỏ nho chuyển dần sang màu màu đỏ, bên ngoài được phủ một lớp bột sáp. Hương vị của quả nho rất tuyệt. Chúng có vị ngọt sắc, rất giòn và thơm ngon. Em rất thích ăn quả nho.
Tuần sau chúng em phát động chiến dịch: “Môi trường xanh”, cho học sinh đi lao động vệ sinh khu vực gần trường học. Ai cũng háo hức vì sắp được cùng mọi người quét dọn, làm đẹp cho khuôn viên, khu phố. Đây sẽ là một trải nghiệm thú vị đây!”- Em nghĩ. Và ngày ấy cũng đã đến sau khi chúng em đã chuẩn bị đầy đủ “lực lượng” để vệ sinh khu phố.Sau khi nghe cô giáo phân công, chúng em ùa ra mỗi người say sưa làm công việc của mình. Em và một số bạn nữa nhận được nhiệm vụ dọn một cái mương trong phố. Cái mương nhỏ nhưng nước đã bị ô nhiễm nặng nề ,rác nổi lềnh bềnh trên mặt nước và bốc mùi hôi thối. Ban đầu em có hơi ái ngại vì cảnh tượng ấy, và cũng là lần đầu tiên mình làm việc này. Tuy nhiên, không chần chừ được lâu, hình ảnh của một thành phố xanh - sạch - đẹp hiện lên trong tâm trí đã thôi thúc em bắt tay vào làm cùng mọi người. Chúng em, mỗi người một chân một tay cầm cái gậy dài để vớt rác từ dưới mương lên bỏ vào thùng rác công cộng, chẳng mấy chốc mà mặt mương sạch hơn thoáng hơn, dòng nước cũng không vì rác mà ứ đọng chảy nặng nề. Chúng em còn nhặt rác và nhổ cỏ trên rất bẩn nhưng chúng em đã cố gắng bờ .Sạch như vừa mới xây vậy. Em lại chạy ra phụ giúp các bạn khác trồng thêm cây xanh, hay chăm chút lại cho bồn cây, bồn hoa trên đường phố. Xong việc, nhìn lại phố phường sạch đẹp, bao nhiêu mệt nhọc tan biến hết. Em thấy vui và tự hào vì mình đã làm được một việc tốt. Dù đây chỉ là một khu phố nhỏ, những hành động nhỏ nhưng nếu được nhân lên, xuất hiện nhiều hơn những khu phố xanh - sạch - đẹp thì môi trường sẽ được bảo vệ, một cuộc sống đáng mơ ước sẽ mở ra, không cần lo ô nhiễm, bệnh tật.
Trong đời này, ai chẳng có một người bà. Và tôi cũng vậy, ngoài tình yêu thương mà bố mẹ dành cho, tôi còn được sống trong tình thương yêu trìu mến của bà. Vì điều kiện gia đình, tôi phải chuyển nhà, không được ở bên bà nhưng hình ảnh bà luôn khắc sâu trong trái tim tôi.
Bà tôi năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi. Tóc bà trắng như những bà tiên trong các câu chuyên cổ tích. Lưng bà còng lắm rồi. Làn da nhăn nheo với nhiều chỗ có chấm đồi mồi. Bà đã hi sinh cả tuổi xuân, tần tảo, bươn chải, thức khuya dậy sớm nuôi nấng mẹ và các dì tôi. Đôi mắt bà không còn tinh tường như trước nhưng cái nhìn thì vẫn như ngày nào: trìu mến và nhân hậu. Đôi bàn tay thô ráp, chai sần bởi suốt đời lặn lội, vất vả kiếm cơm áo cho các con.
Ngày còn thơ bé, tôi được sống trong vòng tay yêu thương vô bờ bến của bà. Đêm nào tôi cũng chìm trong giấc ngủ êm đềm nhờ những câu chuyện cổ tích bà kể. Sáng sớm, bà gọi tôi dậy đi học. Lời gọi: "Cháu ơi, dậy đi nào, đã đến giờ đi học rồi" luôn làm tôi tỉnh táo sau giấc ngủ dài. Bà dắt tay, đưa tôi đến trường. Chờ cho cánh cổng trường khép hẳn, bà mới an tâm ra về. Chiều chiều, vẫn cái dáng đi lặng lẽ ấy, bà đưa tôi trở về nhà. Mỗi khi ở cạnh bà, tôi cảm thấy ấm áp vô cùng.
Có lần bị ngã, tôi đã nằm ăn vạ rất lâu. Bà ẩy con lật đật và bảo: "Con lật đật luôn biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Cháu của bà cũng vậy, đúng không nào? Cháu được như con lật đật là bà rất vui". Nghe lời bà, tôi nín khóc và tự đứng dậy. Bà cười móm mém "Cháu ngoan lắm, lại đây bà phủi đất cho nào". Những hôm học khuya, buồn ngủ quá, tôi gục luôn xuống bàn thiếp đi. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang đắp chăn, nằm trên giường. Trên bàn học, đèn đã tắt từ lúc nào, sách vở được sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp. Bà đã bế tôi lên giường, xếp lại sách vở cho tôi.
Bà luôn chăm lo việc nhà. Mẹ tôi không muốn bà làm, sợ bà mệt nhưng bà không nghe. Tôi mong mình lớn thật nhanh để đỡ đần cho bà nhưng nhiều khi, tôi lại ước ao thời gian trôi thật chậm để tôi mãi mãi nằm trong vòng tay yêu thương của bà
Bà rất vui tính, thường kể cho cả nhà nghe những chuyện hài hước. Bà cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ hàng xóm, vì vậy, ai cũng yêu quý bà. Bà yêu thương tôi nhưng không nuông chiều. Có lần, tôi không nghe lời bà. Cả tuần, bà không nói với tôi một câu nào. Sang tuần sau, bà gọi tôi vào phòng, giảng giải cho tôi biết đâu là điều hay lẽ phải. Tôi cảm thấy ăn năn, xấu hổ vì để bà buồn. Sau chuyện đó, tôi tự hứa với mình, không bao giờ được phụ công lao tình cảm của bà.
Bà thích chăm sóc cây cảnh, Sáng sáng, bà dậy sớm tưới cây trên sân thượng. Những chồi non, nụ hoa không phụ công chăm sóc của bà, luôn tưng bừng khoe sắc thắm. Những lúc rảnh rỗi, bà ngồi ngắm không biết chán những cái cây đang dần dần lớn lên.
Tối tối, khi đi ngủ, bà thường kể chuyện cho tôi. Nghe các câu chuyện của bà, tôi như được hoá thân vào các nhân vật, khi thì là cô Tấm dịu hiền, khi lại là cô tiên tốt bụng. Bà mua cho tôi rất nhiều sách, nhờ đó kiến thức của tôi được rộng mở hơn.
Giờ đây, khi Hà Nội vào đông lạnh giá, ở nơi xa, tôi luôn lo bà có mặc đủ ấm không, bà ngủ có ngon giấc không… Tôi mong bà sống mãi bên tôi. Bà ơi, cháu yêu bà nhất trên thế gian này. Bà là người bà tuyệt vời nhất.
tham khảo:
Đám mây khổng lồ giống như chiếc kẹo bông, đang trôi lững lời trên trời. Chẳng mấy chốc, ông mặt trời đã thức giấc sau một đêm dài. Từng tia nắng ấm áp tỏa ra sưởi ấm khắp không gian. Trên cành cây, những chú chim nhỏ đang cất tiếng hót chào ngày mới.
Đám mây khổng lồ giống như chiếc kẹo bông, đang trôi lững lời trên trời. Chẳng mấy chốc, ông mặt trời đã thức giấc sau một đêm dài. Từng tia nắng ấm áp tỏa ra sưởi ấm khắp không gian. Trên cành cây, những chú chim nhỏ đang cất tiếng hót chào ngày mới.
Tôi yêu quý nhất trong gia đình là mẹ của tôi. Mẹ là người luôn đồng hành và chăm sóc tôi từ khi tôi còn bé. Mẹ là người luôn lắng nghe và đồng cảm với những khó khăn và niềm vui của tôi. Mẹ là người luôn dạy tôi những giá trị sống và đạo đức tốt nhất. Mẹ là người mạnh mẽ và kiên nhẫn, luôn đứng vững giữa những khó khăn và thách thức của cuộc sống. Mẹ là nguồn động lực và nguồn cảm hứng lớn nhất của tôi. Mẹ là người luôn nấu những món ăn ngon và thơm ngon cho gia đình. Mỗi bữa cơm của mẹ đều mang đến sự ấm áp và hạnh phúc cho tôi. Mẹ là người luôn đồng hành và ủng hộ tôi trong mọi quyết định và lựa chọn của tôi. Mẹ là người tôi luôn có thể tin tưởng và chia sẻ mọi điều trong cuộc sống. Mẹ là người tôi yêu quý nhất trong gia đình và tôi biết rằng tình yêu và sự quan tâm của mẹ sẽ luôn bên cạnh tôi mãi mãi.
______________HT______________
Tham Khảo :
ấy tuần nay, nhà em có rất nhiều chuột. Vì vậy, mẹ em đã quyết định sang tuần sau sẽ mua một chú mèo. Sáng chủ nhật, mẹ đèo em ra chợ Bưởi mua một chú mèo tam thể. Em rất yêu quý chú và đặt tên cho chú là mèo Kitty.
Ôi! Chú mèo Kitty mới tuyệt vời làm sao! Bộ lông chú mịn mượt, có ba màu: đen, vàng, trắng. Em thích nhất là được vuốt ve bộ lông đó. Cái đầu chú tròn xoe, nổi bật là đôi mắt màu xanh trông như hai hòn bi ve. Hai tai hình tam giác tựa củ ấu.Cái miệng với hàm răng sắc nhọn cùng bộ ria trắng cước của chú khiến con chuột nào trông thấy cũng phải sợ. Nối với cái đầu là thân mình thon thả đầy lông của chú. Bốn cái chân xinh xinh, phía dưới có nệm thịt khiến chú ta di chuyển nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Cái đuôi chú cong cong, ngoe nguẩy trông thật thướt tha duyên dáng làm sao!
Có mấy lần, lúc em đang học bài, chú mèo Kitty lại đến nũng nịu, ngoe nguẩy cái đuôi vào chân em. Khi em chơi với chú, chú lại kêu “meo meo” rồi làm xiếc với trái bóng. Nhưng bắt chuột vẫn là sở trường giỏi nhất của chú. Chú ngồi rình ở một góc nào đấy, mắt lim dim giả vờ ngủ. Chờ đến khi con chuột đi qua, chú vồ lấy con chuột cho đến chết mới nhai rau ráu. Mỗi lần chú bắt được chuột, em lại thưởng cho chú một đĩa cá ngon lành và cho phép chú được ngồi sưởi nắng dưới sân. Những lúc ấy, chú lại mỉm cười kêu “meo meo” rồi vểnh đôi tai lên dụi dụi vào lòng em.
Em rất yêu chú mèo Kitty. Nhờ có chú mà nhà em đã hết chuột hẳn. Cả nhà em rất yêu quý chú.