K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 1 2022

ình ngu văn huhuhu

 

21 tháng 1 2022

8 đến 10 câu nhé

 

30 tháng 11 2023

Mùa xuân là thời điểm tuyệt vời nhất trong năm, khi mọi thứ bắt đầu trở nên sống động và tươi mới. Đó là thời gian của sự hồi sinh, khi thiên nhiên tỏa sáng với những màu sắc tươi tắn và hương thơm ngọt ngào. Và trong lòng tôi, mùa xuân còn mang đến một cảm nhận đặc biệt về tình yêu.

 

Tình yêu mùa xuân là một cảm giác tinh tế và ngọt ngào, như những cánh hoa đầu mùa nở rộ. Nó là sự khao khát và hy vọng, như những bông hoa đầu tiên nở trên cành cây. Tình yêu mùa xuân là sự tràn đầy năng lượng và sự phấn khởi, như những ánh mắt đầy lửa của những người yêu nhau.

 

Trong tình yêu mùa xuân, mọi thứ trở nên tươi sáng và rạng rỡ hơn. Những ngày dài và ấm áp của mùa xuân tạo điều kiện lý tưởng cho tình yêu nảy nở. Ánh nắng mặt trời mềm mại và gió nhẹ nhàng thổi qua, tạo nên một không gian lãng mạn và thú vị cho những cặp đôi yêu nhau.

 

Tình yêu mùa xuân cũng mang đến sự lạc quan và hy vọng. Như những bông hoa đầu mùa nở rộ, tình yêu mùa xuân là sự tin tưởng vào sự phát triển và tiến bộ. Nó là sự tin rằng tình yêu có thể trưởng thành và nở rộ như những bông hoa tươi đẹp.

 

Tình yêu mùa xuân là một trạng thái tâm trí, nơi mọi thứ trở nên tươi mới và hứa hẹn. Nó là sự kết hợp hoàn hảo giữa sự tươi mới của mùa xuân và sự ấm áp của tình yêu. Tình yêu mùa xuân là một trạng thái tình cảm đáng trân trọng và tận hưởng, nơi mọi thứ trở nên đẹp đẽ và thú vị hơn bao giờ hết.

 

Với tôi, tình yêu mùa xuân là một trạng thái tâm trí đầy màu sắc và hạnh phúc. Nó là sự kết hợp tuyệt vời giữa sự tươi mới và sự lãng mạn của mùa xuân. Tình yêu mùa xuân là một trạng thái tâm trí mà tôi luôn mong muốn và trân trọng.

Tham khảo

Giới thiệu tác giả, tác phẩm, vị trí đoạn trích: Mùa xuân của tôi là phần đầu bài tùy bút Tháng giêng mơ về trăng non rét ngọt trong kiệt tác văn chương Thương nhớ mười hai của nhà văn Vũ Bằng. Đoạn văn mở đầu bằng câu: “Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân” như là sự khẳng định trực tiếp: Tình yêu mùa xuân của mỗi người là một tình cảm rất tự nhiên. Tình cảm chân thực, tự nhiên và tất yếu ấy được thể hiện qua nghệ thuật liệt kê, nhân hóa, điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc câu (dẫn chứng) Cách viết duyên dáng mượt mà làm cho lời văn mềm mại, tha thiết theo dòng cảm xúc, đọc lên ta cứ ngỡ là thơ. Cảm xúc cứ trào ra qua các điệp ngữ đừng, đừng thương, ai bảo được… ai cấm được... Chữ thương được nhắc tới 4 lần, liên kết với chữ yêu, chữ nhớ đầy ấn tượng và rung động.

8 tháng 12 2021

TK:

Giới thiệu tác giả, tác phẩm, vị trí đoạn trích: Mùa xuân của tôi là phần đầu bài tùy bút Tháng giêng mơ về trăng non rét ngọt trong kiệt tác văn chương Thương nhớ mười hai của nhà văn Vũ Bằng. Đoạn văn mở đầu bằng câu: “Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân” như là sự khẳng định trực tiếp: Tình yêu mùa xuân của mỗi người là một tình cảm rất tự nhiên. Tình cảm chân thực, tự nhiên và tất yếu ấy được thể hiện qua nghệ thuật liệt kê, nhân hóa, điệp từ, điệp ngữ, điệp cấu trúc câu (dẫn chứng) Cách viết duyên dáng mượt mà làm cho lời văn mềm mại, tha thiết theo dòng cảm xúc, đọc lên ta cứ ngỡ là thơ. Cảm xúc cứ trào ra qua các điệp ngữ đừng, đừng thương, ai bảo được… ai cấm được... Chữ thương được nhắc tới 4 lần, liên kết với chữ yêu, chữ nhớ đầy ấn tượng và rung động.

9 tháng 1 2020

MB: Khu vườn nhà tôi tuy không rộng lắm nhưng cũng trồng được vài 3 loại cây ăn quả. Vào mùa này cây cối đâm trồi nảy lộc muôn hoa khoe sắc dưới ánh nắng của mùa xuân. Ôi trông khu vườn lúc này trở nên thật lại kì!

TB: Chà, khu vườn mới rực rỡ làm sao! Từ xa nhìn lại, khu vườn như một lẵng hoa đầy mầu sắc. Lại gần cây nào cây ấy đều chọn cho mình bộ quần áo lộng lẫy và kiêu xa nhất. Rậm rạp nhất là bác nhãn già. Bác là người có mặt sớm nhất trong khu vườn này. Thân bác to bằng 2 vòng tay tôi ôm mới xuể. Da bác mầu nâu nẻ tếch nẻ toát có vẻ phong tràn lắm. Cành to cành bé đan sen vào nhau giáng vẻ khẳng khiu. Ấy thế mà tán lá của bác vẫn xanh mượt làm tối cả một góc vườn. Vốn là anh cả nên bác rất nhường nhịn các em. Bao giờ cũng ra hoa kết trái sau nhất đấy. Ngay bên cạnh cô bưởi đâu thua kém gì. Tuy có ít bưởi hơn và phải trống trọi với cái rét của mùa đông, giờ đây cô đã tỉnh dậy trong bộ quần áo xanh tươi tắn. Cô tô điểm dung nhan của mình bằng những chùm hoa trắng muốt, thơm ngan ngát càng làm cho cô kiều diễm, hạnh phúc biết bao! Chị xoài cát cũng đáng yêu không kém. Giờ chị đang phơi phới tuổi thanh xuân, tràn trề sức sống. Chị không cao bằng bác nhãn và cô bưởi nhưng tán chị xòe rộng cành lá xum suê. Chị khoác trên mình chiếc áo mầu xanh mượt mà. Có lẽ năm nay chị mới có được niềm vui lớn nhất trong đời-niềm vui được làm mẹ. Chính vì thế chị không bỏ lỡ một búp nõn nào. Chị đã sản sinh ra hàng trăm, hằng nghìn bông hoa lớn nhỏ phủ khắp các cành cây. Giờ đứng ngắm nhìn chị mới tuyệt làm sao! Chị như một cây bông đứng kiêu hãnh khoe mình dưới anh nắng xuân lộng lẫy. 

Đứng trong khu vườn sao mà kì diệu đến vậy! Màu sắc, hương thơm thật quyến rũ và cả những âm thanh lao xao phát ra từ tán cây do không biết bao nhiêu là ong bướm đủ mầu sắc đến đây lấy nhụy làm mật. Tôi như lạc vào thế giới của mùa xuân. 

KB: Tôi cảm ơn mùa xuân. Mùa xuân mang lại bao điều kì diệu. Nhờ có mùa xuân đáng quý này mà chẳng bao lâu nữa đâu cả khu vườn sẽ rực lên một màu vàng. Màu vàng của hương thơm vị ngọt mang tới cho đời thưởng thức. 

21 tháng 1 2021

“Mùa xuân của tôi” là dòng ghi chép lại những xúc cảm sâu lắng và ngọt ngào nhất của Vũ Bằng về mùa xuân, về những giao thoa của đất trời khi bước sang một năm mới, một mùa mới ấm áp. Tác giả đã kéo người đọc về với những mùa xuân bình yên, tươi đẹp, căng tràn sức sống. Bởi rằng mùa xuân là mùa đẹp nhất, thi vị và duyên dáng nhất trong một năm. Mùa xuân đẹp ở cảnh sắc thiên nhiên nhưng chính từ lòng người cũng toát lên vẻ đẹp quyến rũ, nồng nàn. Mùa xuân khiến cho trái tim con người muốn cựa quậy, muốn thổn thức và muốn bùng cháy. Thật vậy “mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng là những dòng cảm xúc nhẹ nhàng, tinh khôi và đầy tươi mới nhất khi viết về mùa xuân. Nó gợi nhắc cho người đọc về những thanh âm trong trẻo và ngọt lành của mùa xuân tươi đẹp.

 

  Mùa xuân trong văn bản “Mùa xuân của tôi” của Vũ Bằng là một mùa xuân đậm chất trữ tình, giàu chất thơ, chất nhạc. “Mùa xuân của tôi” ở đây là mùa xuân Hà Nội, mùa xuân Bắc Việt thương mến của Vũ Bằng. Đó là mùa xuân có “mưa rêu rêu, gió lành lạnh”, có tiếng nhạn kêu, tiếng trống chèo, những câu hát huê tình,… hoà quyện trong làn hương ấm áp của nhang trầm, đèn nến, nhất là cái ấm áp toả ra từ không khí gia đình đoàn tụ… Tất cả gợi lên một nét hương sắc không thể nào phai trong tâm hồn của người xa xứ. Không chỉ miêu tả sức sống của mùa xuân từ bên ngoài, tác giả còn thể hiện được sức sống nổi bật của con người trong mùa xuân bằng những hình ảnh đầy gợi cảm với những hình ảnh so sánh rất cụ thể: “Nhựa sống trong người căng lên như máu,… những cặp uyên ương đứng cạnh” và “tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn”. Đến như cảm nhận về cái rét thì cũng là: “…cái rét ngọt ngào, chứ không còn tê buốt căm căm”. Sau ngày rằm tháng giêng, trời đất, thiên nhiên và không khí mùa xuân cũng có những nét rất riêng biệt. Đó là thời điểm giao mùa của trời đất, của sự vật, cỏ cây, thời tiết,… Nhiều thứ hoà quyện để tạo nên một sự chuyển giao rất đẹp: “Tết hết mà chưa hết hẳn,… mưa xuân bắt đầu thay thế cho mưa phùn”. Cảnh ấy khiến lòng người cũng đồng điệu theo.