Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Giới thiệu với các bạn: Đây là bức trang tôi vẽ ngôi nhà của tôi.
Em là Nguyễn Minh Anh, 8 tuổi, học lớp 3A trường Tiểu học Ngôi Sao. Em thích đọc sách, luyện viết chữ đẹp và không thích xem phim kinh dị. Em biết hát và hay tập luyện đá cầu. Em rất quý mến các bạn trong lớp và mong lớp mình sẽ luôn đoàn kết và giúp đỡ nhau.
Em giới thiệu tiết mục và tác phẩm của mình. Giới thiệu rõ ràng và sinh động tác phẩm.
Mẫu 1:
Sáng hôm qua, nhân dịp chào xuân mới, trước khu phố nhà em đã tổ chức múa lân. Buổi biểu diễn đã thu hút rất đông người trong khu phố và người đi đường ghé xem.
Đầu tiên là các chiếc trống lớn được xếp ở một góc sân. Chiếc trống nào cũng mập ú, được thắt nơ đỏ rất là đỏm dáng. Rồi các anh đánh trống cũng xuất hiện, với bộ áo dài nam màu đỏ tươi, tay cầm dùi đánh trống. Họ xếp thành hàng và đánh từng nhịp trống rất đều. Tạo thành nhịp nhạc dồn dập, rộn ràng. Rồi từ ngoài ngõ, đi vào hai chú lân lớn màu đỏ và màu trắng. Vừa đi vừa nhảy múa xập xình. Có lúc, chú chạy thẳng, có lúc chú chạy vòng sát vể phía khán giả, rồi lại nhảy lên bậc thềm. Linh hoạt đến mức có lúc em không thể tin được đó lại là do ba người cùng nhảy một chú lân. Bởi họ kết hợp với nhau quá nhuần nhuyễn. Sau hồi trống đơn điệu, là đến các ca khúc nhạc xuân quen thuộc. Cùng tiếng nhạc, tiếng hò reo của mọi người, chú lân thích thú chạy vòng quanh, thậm chí còn dừng lại cho các em bé nhỏ được sờ vào đầu lân nữa. Thật là tuyệt vời.
Mẫu 2:
Hôm đó là tối thứ bảy, tại khu hội xuân, đoàn ca múa nhạc thành phố Hồ Chí Minh về biểu diễn nhân kỉ niệm ngày Đồng khởi 17 – 1. Tối đó, em được anh Hai dẫn đi xem. Mở đầu chương trình là bài hát “Dáng đứng Bến Tre” do ca sĩ Thùy Trang trình bày. Sau đó là nhiều tiết mục kế tiếp nhau: tấu nhạc, thổi sáo, múa v.v… Em thích nhất là bài "Mặt trời bé con” của nhạc sĩ Trần Tiến, do chính tác giả trình bày. Bài hát thật vui nhộn kèm tiết mục Múa rất chuyên nghiệp. Nhìn nét mặt điệu bộ của tác giả, nhất cái miệng rộng của chú và nụ cười pha chút hài hước làm cho khán giả cười ầm lên hòa cùng tràng pháo tay kéo dài như làm vỡ tung cả không gian hội xuân. Một đêm ca nhạc kèm tiết mục Múa thật là thú vị.
THAM KHẢO
https://tech12h.com/bai-hoc/viet-doan-van-gioi-thieu-tranh-anh-em-tu-ve-tu-chup-suu-tam-ve-de-tai-yeu-thich.html
Bản thân chúng ta ra sao thì không chỉ cần một mình em đánh giá được. Đôi khi em vẫn mắc sai lầm làm cho mọi người thấy không vui. Tuy nhiên, em luôn lắng nghe người khác miêu tả về mình đún sự thật. Đôi khi cảm thấy dường như em sống trên cõi đời này là một vinh hạnh rất lớn. Em tên là Thư. Năm nay 11 tuổi. Em học lớp 6A3 trường Trung học Cơ Sở Hóa Thượng. Em sống ở tỉnh Thái Nguyên với gia đình của em. Em thích chơi cầu lông và cờ vua vì em nghĩ đó là một trong những môn thể thao có lợi cho sức khỏe. Vào thời gian rảnh, em thường đọc sách để nâng cao kiến thức và em luôn coi trọng những cuốn sách mà em có. Trong tương lai, em muốn làm một phóng viên, uóc mơ của em dường như có hơi khó nhưng người xua có câu:" Có công mài sắt có ngày nên kim". Sống lạc quan, vui vẻ là một diều thú vị, nó sẽ mang lại cho chúng ta tâm hồn thanh thảnh và tinh khiết của đất trời. Chúng ta đều có những sở thích hay ước mơ riêng của bản thân, cho dù chúng ta bị khinh thường thì thế giới bao la rộng lớn này em không nghĩ là không có chỗ cho chúng ta. Em đã có thể tự đánh giá mình và có sự tiên bộ về mọi mặt.
Trong gia đình mình, có lẽ người gắn nhất chính là ông nội của tôi. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng những kỉ niệm về ông vẫn sống mãi trong lòng tôi. Ông nội của tôi có dáng người khá cao. Đôi bàn tay đầy những nếp nhăn đã suốt đời làm lụng vất vả để nuôi con cháu. Khuôn mặt phúc hậu, anh mắt hiền từ lúc nào cũng nhìn chúng tôi rất trìu mến.
Ông rất yêu thích công việc trồng cây nên vườn nhà lúc nào cũng đầy những cây trái. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Sau khi làm xong những công việc vặt trong nhà, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu.
Còn nhớ lúc nhỏ, tôi thường ngồi trong lòng ông nội, nghe ông kể những câu chuyện về thời xa xưa. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là những chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Những lúc như vậy, tôi thường chăm chú lắng nghe, sau đó còn hỏi ông rất nhiều câu chuyện ngây ngô.
Qua những câu chuyện của ông, tôi dần lớn lên. Còn ông ngày càng già đi. Ông không còn khỏe mạnh như trước nữa. Nhưng vẫn rất lo lắng cho con cháu của mình. Lo lắng từ cái ăn, cái mặc đến việc học hành của chúng tôi. Cuộc sống hiện đại dường như đã kéo tôi xa rời những câu chuyện ngày bé mà ông vẫn thường kể. Tôi cũng không còn quấn quýt bên ông như hồi nhỏ nữa. Rồi đến khi ông đổ bệnh, tôi mới chợt nhận ra bấy lâu nay mình đã quá vô tâm. Những ngày cuối đời của ông, tôi cố gắng ở bên ông nhiều hơn. Tôi cùng trò chuyện với ông, ăn cơm và chơi cờ cùng ông. Những lúc như vậy, tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười của ông. Và cho đến bây giờ, tôi vẫn chẳng thể nào quên được ánh mắt ông nhìn tôi lần cuối. Ánh mắt vẫn đầy trìu mến và yêu thương.
Tuy bây giờ, ông đã không còn nữa. Nhưng tôi vẫn nhớ đến ông với những kỉ niệm thật đẹp. Kỷ niệm nào cũng sâu sắc và đáng trân trọng biết bao nhiêu.
em đã đi về quê rồi.Em đi bắt hải sản là tôm cá ghẹ .Đi về nhà ăn cơm .Bỏ thịt cá . ok .ha ha tôi hok nói .ha.
Ngôi nhà nhỏ bé của gia đình em nằm núp sau những tán lá râm mát của cây sấu, cây bàng. Ngôi nhà một tầng giản đơn nhưng khá đầy đủ, tiện nghi. Nó hãnh diện khoác lên mình chiếc áo màu xanh da trời mát mẻ. Ngôi nhà lặng yên nằm đó, trải qua bao nắng mưa nhưng nó vẫn đẹp nguyên như ngày nào bởi mỗi thành viên trong gia đình em đều gìn giữ nó. Bên trái nhà, giàn hoa thiên lý xanh tốt tỏa hương thơm dìu dịu làm ngôi nhà có vẻ đẹp quyến rũ hơn. Những ô cửa sổ như những đôi mắt duyên dáng của căn nhà. Đó như cửa sổ tâm hồn, đón nhận ánh sáng, cơn gió mát mẻ vào từng căn phòng. Từ trong đó, em thường trông ra khu vườn xum xuê cây trái phía trước nhà. Ngày ngày, những chú chim đua nhau hót ríu rít tạo nên nhịp sống náo nhiệt, tươi vui cho ngôi nhà. Em thấy lòng nhẹ nhõm, khoan khoái mỗi khi ngắm nhìn cánh đồng lúa trải dài bát ngát đằng sau nhà. Ngôi nhà gắn bó với cả tuổi thơ em mà lúc nào em dâng lên niềm vui thích mỗi lúc đi đâu về. Căn nhà em có hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng ăn và một gian bếp. Khoảng trời riêng của hai chị em với góc học tập ngăn nắp, đó là khoảng không gian yên tĩnh giúp chúng em học hành tốt. Căn phòng khách được kê bộ bàn ghế, đây là nơi gia đình em thư giãn sau một ngày làm việc mệt mỏi. Còn gian bếp lưu giữ những hình ảnh đẹp của bữa cơm gia đình sum họp. Ngôi nhà như chứng nhân, nó chứng kiến, giữ gìn và chở che cho mái ấm của em.