Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
a) Tác giả đã sử dụng biện pháp nhân hóa.
b) Nắng lên, dòng sông khoác lên mình chiếc áo lụa đào duyên dáng.
Trả lời :
- Theo mk thì là biện pháp nhân hóa !!
Hok tốt ^~^
#Minh#
Tác giả đã sử dụng nhưng biện pháp nghệ thuật: ẩn dụ, so sánh, nhân hoá
Trong đoạn thơ trên,hình ảnh em cho là đẹp nhất là đoạn Lưng trần phơi nắng phơi sương. Vì hình ảnh (cây tre) lưng trần phơi nắng phơi sương có ý nói lên sự dãi dầu, chịu đựng mọi khó khăn, thử thách trong cuộc sống…
/HT\
"Điều vô cùng lí thú là pho tượng sống động đến lạ lùng...một người sống vậy"
Những giọt sương long lanh đọng trên lá long lanh như nhữn viên pha lê tuyệt đẹp
nguyenhoaianh câu của bạn bĩ lỗi lặp từ " long lanh " nha
Công chúa cá tính câu của mik là : những bé sương sớm nhỏ bé trên đầu ngọn cỏ bây giờ mới mở mắt nhìn khu vườn 1 cách ngơ ngác hệt như 1 em bé siêu đáng yêu vẫn còn ngái ngủ
Gia đình em có nuôi một con cún rất khôn, và nó đã trở thành một "cảnh sát viên nhỏ tuổi" coi nhà rất giỏi. Hôm ấy cả nhà em đi ngủ. Trời tối đen như mực. Cún con nằm bên ngoài cửa để canh gác. Bỗng cả nhà choàng tỉnh giấc vì tiếng sủa liên hồi. Em lắng tai nghe, hình như lẫn trong tiếng chó sủa là tiếng vịt kêu. Bố em liền cầm đèn pin mở cửa ra ngoài xem sao. Em ở trong nhà hơi sợ nhưng vì tò mò nên cũng đứng ở cửa căng mắt nhìn ra. Nhưng chuồng vịt ở tít gần bờ ao nên em không nhìn thấy gì. Bỗng em nghe tiếng mẹ kêu lớn: "Trộm! Trộm!". Rồi tiếng chân thình thịch, tiếng người xôn xao, ồn ào. Nhưng tên trộm đã tẩu thoát. Bố em bảo may có con chó báo động, nếu không thì mất hết ba chục con vịt.
Qua "chiến công" này, em càng yêu quý cún con vì sự thông minh, ngoan ngoãn, dễ thương của nó.
Nghĩ về người bà yêu dấu của mình nhà thơ Thuỵ Kha đã viết:
Tóc bà trắng tựa mây bông
Chuyện bà như giếng cạn xong lại đầy.
Em hãy cho biết tác giả sử dụng biện pháp tu từ nào trong hai dòng thơ trên? Biện pháp tu từ đó đã giúp em thấy rõ hình ảnh người bà thế nào.
Qua 2 câu thơ trên em thấy tác giả đã khéo léo sử dụng biện pháp so sáng trong câu :"Tóc bà trắng tựa mây bồng" và "Chuyện bà kể như giếng cạn xong lại đầy". Nó giúp em nhìn thấy hình ảnh 1 người bà hiền hậu, bà đã già nên mái tóc bạc trắng , bồng bềnh tựa những đám mây. Bà rất yêu thương cháu của mình, những câu chuyện của bà kể không bao giờ hết, nó vẫn sẽ luôn là thứ mà ta ghi nhớ những hồi còn bé , khi còn bà ở bên gợi cho những người cháu nhớ đến cảm giác ấm áp bên cạnh bà của mình. Ở hiện tại hay tương lai, chúng ta hãy yêu quý và kính trọng bà của mình để sau này không hối tiếc.
Là so sánh . Biện pháp ấy đã giúp em thấy rõ hình ảnh của người bà đã già tóc đã bạc trắng
Nhớ kb vs mik
- anh em cùng một mẹ cha
cũng như cây cọ sinh ra nhiều cành
- trên trời mây trắng như bông
ở giữa cánh đồng, bông trắng như mây
- qua đình ngả nón trông đình
đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu
- cày đồng đang buổi ban trưa
mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
- thân em như ớt trên cây
càng tươi ngoài vỏ, càng cay trong lòng
- tình anh như nước dâng cao
tình em như tấm lụa đào tẩm hương
- ai ơi chớ bỏ ruộng hoang
bao nhiêu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu
- dù ai nói ngả nói nghiêng
lòng ta vẫn vững như kiềng 3 chân
- còn duyên thì gắn như keo
hết duyên nghễnh ngáng như kèo đục vênh
- công cha như núi thái sơn
nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.
Anh em như thể tay chân
Rách lành đùm bọc, dở hay đỡ đần
Đường vô xứ Huế quanh quanh
Non xanh nước biếc như tranh như tranh họa đồ
7. Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai
8. Thân em như thể bèo trôi,
Sóng dập gió dồi, biết ghé vào đâu?
9. Thân em như tấm lụa điều
Đã đông nơi chuộng lại nhiều nơi thương.
10. Thân em như thể hoa lài,
Hỡi người quân tử thương ai mà gầy.
....
Mẹ- người phụ nữ đẹp nhất mà em đã từng thấy. Mẹ chính là dòng suối, là bóng mát cho em mỗi khi hè về. Ngày ngày, mẹ phải vất vả, khó nhọc để làm nên hạt gạo cho em ăn, nuôi em khôn lớn trưởng thành. Tóc mẹ đã bạc mai, thấm đẫm cái nắng gay gắt của những buổi trưa hè rọi xuống. Đôi bàn tay mong manh, yếu đuối của mẹ đầy những vết thương, và mỗi khi nhìn vào em lại thấy lòng mình đau như cắt. Em yêu mẹ nhiều lắm, vì những gì mẹ đã dành cho em. Cứ mỗi lần, em thấy buồn hay cô đơn thì em lại nghĩ đến mẹ. Lòng mẹ bao la, rộng lớn vỗ về em, trong em lại thấy ấm áp, dễ chịu vô cùng, vì mẹ chính nhà, là yêu thương. Và em muốn nói với mẹ rằng: Mẹ ơi! Con yêu mẹ nhiều lắm.
p/s nha! mk ko chắc đâu!
Công lao của cha mẹ to lớn như biển cả và nó rất quan trọng đối với chúng ta ". Một công đôi việc mà cha mẹ đã hy sinh cho chúng ta. Họ là người đã chăm sóc và dạy dỗ chúng ta nên người. không có người trồng cây, không có quả. Không có người sinh thành thì không có bản thân mỗi chúng ta. Công đức sinh thành của cha mẹ không gì sánh bằng : cha thức khuya dậy sớm làm nụng vất vả lo cho con có cơm ăn áo mặc, việc học hành. Dòng sữa ngọt ngào, lời ru của mẹ, người con nào có thể quên. Lúc con ốm đau , bệnh tật, cha mẹ lo lắng thuốc thang. Lòng thành kính của chúng ta tới cha mẹ được biểu hiện trong thực tế đời sống như phải biết kính trọng biết ơn cha mẹ, phụng dưỡng chăm sóc cha mẹ lúc ốm đau bệnh tật, khi về già phải biết chia sẻ gánh nặng cuộc sống với cha mẹ. Người con có hiếu là người con luôn biết yêu thương và kính trọng cha mẹ, phải làm cho cha mẹ vui lòng và tự hào về những cử chỉ hành động của chúng ta !
Quê hương! Hai tiếng thân thương mà mỗi khi cất lên ta nghe da diết lòng. Bởi thế, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết đoạn thơ này để bày tỏ cảm xúc của mk với quê hương của chính mk. Từ khi sinh ra, chúng ta đã gắn bó với mảnh đất thiêng liêng ấy, rồi dần dần lớn trong niềm vui và sự hạnh phúc ấy. Đúng vậy, quê hương là một thứ rất quan trọng của mỗi con người và chỉ có 1 duy nhất bởi dod là nơi ta sinh ra và lớn lên. Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã nhấn mạnh rằng Quê hương nếu ai không nhớ Sẽ không lớn nổi thành người như nhắc nhở vơi chúng ta rằng hãy biết nhớ về quê hương.