Tên cơ quan | Nhận xét và nêu vai trò |
Mang | Nằm dưới xương nắp mang trong phần đầu, gồm các lá mang gần các xương cung mang có vai trò trao đổi khí |
Tim | Nằm phía dưới khoang thân ứng với vây ngực, co bóp để đẩy máu vào động mạch giúp cho sự tuần hoàn máu |
Thực quản, dạ dày ruột, gan | Phân hóa rõ rệt, gan tiết mật giúp cho sự tiêu hóa |
Bóng hơi | Trong khoang thân sát cột sống giúp cá chìm nổi trong nước |
Thận | Hai dải, sát cột sống lọc các chất không cần thiết để thải ra ngoài |
Tuyến sinh dục, ống sinh dục | Trong khoang thân, ở cá đực là hai dải tinh hoàn, ở cá cái là hai buồng trứng phát triển trong mùa sinh sản |
Bộ não | Não nằm trong hộp sọ, ngoài ra còn tủy sống nằm trong các cung đốt sống. Điều khiển, điều hòa hoạt động của cá. |
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
My name is Linh and I’m a Vietnamese. I am twenty-four years old. I live in Ho Chi Minh city in the south of Vietnam.
I have a big family with six people. I have two sisters and a brother. My sisters are older and my brother is younger than me. My father is a teacher at a secondary school. He has worked for 35 years in the field and he is my biggest role model in life. My mother is a housewife. She is nice and she is really good at cooking. I love my family so much.
I’m a generous and easy-going person but when it comes to work I’m a competitive perfectionist. I’m also an optimis and outgoing person so I have many friends and other social relationships. I enjoy reading, writing and doing math. I decided to become a Civil Engineer because I have always been fascinated by bridges, buildings, and skyscrapers. A degree in Civil Engineering enables me to achieve my goals and also gives me an opportunity to make a difference in the community.
Five years from now, I want to become a project manager of a construction project. As a project manager, my primary goals are managing people, set budgets, and making decisions of all kinds. I also want to speak English fluently so I can work with people from different countries.
Dịch:
Tên tôi là Linh và tôi là một Việt Nam. Tôi hai mươi bốn tuổi. Tôi sống ở thành phố Hồ Chí Minh, miền Nam Việt Nam.
Tôi có một gia đình lớn với sáu người. Tôi có hai chị gái và một em trai. Hai chị tôi lớn tuổi hơn và em trai tôi nhỏ tuổi hơn tôi. Cha tôi là một giáo viên tại một trường cấp 2. Ông đã làm việc 35 năm trong lĩnh vực này và ông là hình mẫu lớn nhất của tôi trong cuộc sống. Mẹ tôi là một bà nội trợ. Bà rất hiền và thực sự rất giỏi nấu ăn. Tôi yêu gia đình của tôi nhiều lắm.
Tôi là một người rộng lượng và dễ tính nhưng khi làm việc tôi là một người cầu toàn có tính cạnh tranh. Tôi cũng là một người lạc quan và hướng ngoại nên tôi có nhiều bạn bè và những mối quan hệ xã hội khác. Tôi thích đọc, viết và làm toán. Tôi quyết định trở thành một kỹ sư dân sự vì tôi đã luôn bị cuốn hút bởi những cây cầu, tòa nhà, và nhà cao tầng. Việc có tấm bằng Kỹ thuật Xây dựng cho phép tôi đạt được những mục tiêu của mình và cũng mang lại cho tôi cơ hội để tạo nên sự khác biệt trong cộng đồng.
Năm năm sau, tôi muốn trở thành một người quản lý dự án của một dự án xây dựng. Là một người quản lý dự án, mục tiêu chính của tôi là quản lý con người, ngân sách theo quy định và đưa ra quyết định cho tất cả mọi vấn đề. Tôi cũng muốn nói tiếng Anh lưu loát để có thể làm việc với những người từ các nước khác nhau.
As a traditional family in Vietnam, I have a big one. My family has 5 members, including Mom, Dad, Grandma, sister, and me. My mom’s name is Giang. She has long hair and black eyes. She is a teacher. My Dad’s name is Trung. He is tall and very strong. His job is doctor. For me, my mom is the most beautiful woman, and my dad is the most wonderful man. And my grandma’s name is Tam. She is 95 years old, and next 5 years, we will organize the 100th longevity wishing ceremony, and I look forward to taking part in this ceremony. Besides, another woman who I love so much is my sister. Her name is Linh. She is 26 years old, and she is a beautiful woman Mom. Now, she is living in Ha Noi capital, because of her jobs. I really love my family, and I hope that we are always together anyway.
Mình sẽ ko viết ra mà chỉ gợi ý cho bạn thôi nha:
Hello everybody, my name....
I live with father, mother and..... in my lovely house...
My hobby is.....
And my dream ....
So I think ....
Thank for listening
( Vậy thôi nhé, chúc bạn thành công😊)
Xin chào, tên tôi là ...... Tôi đang ở trong lớp ...... Tôi sống trong ...... với cha (mẹ tôi) .... Trong lớp tôi, tôi là người tốt nhất . Tôi có thể chơi (cầu lông, bóng chuyền, ...). Nhưng tôi không thể (bơi lội, vẽ, ...). Môn yêu thích của tôi là (toán, tiếng việt, tiếng anh, ....). Về cơ thể của tôi. Tôi (đẹp, cao, ngắn, nhanh, mỏng, .....). Về tính cách . Tôi là (cẩn thận, điên rồ, ....). idoi của tôi là girlgroup Twice
điền vào chỗ trống đúng với sự thật của bạn
Hà Nội năm 2018
Chào các bạn!
Hôm nay tôi viết bức thư về người hùng của tôi người ấy không ai khác chính là Bố của tôi. Bố tôi là anh hùng thực sự của tôi vì ông ấy là người đặc biệt nhất trong cuộc đời tôi.
Với tôi, bố tôi là một bác sĩ và cũng là một người cha tuyệt vời nhất. Dù công việc vô cùng bận rộn bởi những đêm trực, những ngày đi học, đi làm nhưng bố vẫn luôn dành cho anh em tôi những ngày vui chơi quây quần vui vẻ nhất.
Những ngày trong tuần, bố tôi thường dành thời gian cho những người bệnh của mình. Ông không có thời gian để nghỉ ngơi vì bệnh nhân đến chỗ bố tôi quá đông. Lúc nào được nghỉ bố lại vội vàng về trường tranh thủ đón anh, em tôi để đỡ nhớ.
Tôi nhớ, năm 8 tuổi, mẹ đi công tác, em tôi về bà ngoại. Nhà chỉ còn tôi bị sốt, bố phải trực và không cắt trực được bố đành bế tôi lên xe và đưa tôi vào nằm phòng bác sĩ nơi bố và các đồng nghiệp của ông nghỉ ngơi sau mỗi tua trực dài.
Tôi sốt cao, bố cho tôi uống hạ sốt rồi ông lại lao nhanh ra phòng hồi sức cấp cứu nơi có những bệnh nhân đang cần ông. Ông như một cái máy, cái máy không ngừng nghỉ. 15 – 20 phút ông lại chạy qua hỏi tôi “con trai, con thấy ổn chứ!” Tôi gật đầu là bố tôi lại lao thoăn thoắt đi về phía phòng bệnh đèn sáng trưng kia.
Tôi không nhớ đã được bố đưa đi trực cùng bao nhiêu lần. Những lần đó, nhìn thấy công việc của bố tôi thấy bố thực sự là người hùng. Có những bữa cơm, nhận được điện thoại có ca cấp cứu nặng là ông lại bỏ bát, xoa đầu anh em tôi với lời hẹn “”các con ở nhà ngoan, bố vào viện”. Bóng ông lại hun hút hành lang toà nhà để đến với người bệnh. Có lúc, tôi thấy bố mình như anh hùng giải cứu thế giới.
Bố tôi nhận được nhiều giải thưởng từ cơ quan cũng như trong ngành và tôi thấy bố mình xứng đáng nhận được điều đó.
Khi về nhà, Bố đã cố gắng hết sức để giữ cho gia đình của chúng tôi hạnh phúc. Ông làm việc chăm chỉ để kiếm tiền cho gia đình chúng tôi. Ông ấy yêu thương anh em tôi rất nhiều và luôn cố gắng làm tôi vui mỗi khi tôi đang ở trong một tâm trạng buồn. Ông luôn dạy cho tôi những điều tốt và không làm hư tôi bằng cách mua cho tôi tất cả những điều mà tôi muốn. Nhưng đồng thời, ông đã tặng tôi rất nhiều điều mà tôi luôn luôn muốn có. Bố tôi đã luôn cố gắng với mức độ tốt nhất của mình để làm cho tôi trở nên một người tốt.
Dù bận rộn, bố vẫn luôn trao đổi với cô giáo của tôi về việc học của tôi và ông không bao giờ ép tôi phải học hành.
Ông ấy rất cẩn thận về những thứ tôi ăn. Ông luôn nhấn mạnh tôi ăn những thứ lành mạnh như trái cây và rau quả giàu vitamin và khoáng chất. Ông là một người cha tràn đầy yêu thương. Tôi lúc nào cũng thích dành thời gian với ông ấy và học hỏi những điều mới mẻ từ ông ấy. Ông đã dạy tôi bơi. Tính đến nay tôi đã giành được nhiều giải vô địch bơi lội. Bố của tôi đã giúp tôi rất nhiều trong việc học vấn. Ông không cho phép tôi tốn tiền học phí mà thay vào đó ông ngồi với tôi giải quyết những vấn đề đang xảy ra. Bởi vì niềm vẻ vang cho bố tôi nên Tôi thực hiện việc học rất tốt. Bố tôi là món quà quý giá nhất của Chúa dành tặng cho tôi.
Bố tôi là một người cha tràn đầy yêu thương và là người lịch thiệp nhất mà tôi từng thấy trong đời. Ông muốn tôi trở thành một con người tốt được như ông ấy. Đó là lý do tại sao ông luôn dạy tôi cách phân biệt giữa sai và đúng.
Ông là người bạn tốt nhất của tôi. Tôi có thể thảo luận về tất cả mọi thứ với ông ấy mà không hề do dự. Những điều mà tôi không bao giờ để lộ ra cho bất cứ người bạn thân thiết nào, tôi có thể dễ dàng thảo luận với bố tôi. Bất cứ khi nào tôi cần sự giúp đỡ của ông, ông luôn luôn ở đó. Ông ấy giống như một người hùng đối với tôi.
Dù tôi mới 15 tuổi nhưng bố đã chỉ cho tôi cách để đạt được thành công, bố chỉ ra cơ hội đang tồn tại trước mặt tôi. Nhưng đồng thời, ông đã để cho tôi tự quyết định về con đường mà tôi lựa chọn. Ông rất tự tin rằng những nỗ lực của ông sẽ làm cho tôi trở nên là một người tốt mà không bao giờ đi vào điều xấu. Nhìn sự tin tưởng của ông ấy trong tôi nên một ngày nào đó tôi muốn làm cho ông ấy tự hào.
Xin chào hẹn gặp lại!
My school is very excellent having red colour three storey building. I to go school on daily basis in the proper uniform. My class teacher is very kind and teaches us to follow school discipline. My school is located at very nice place and away from all the crowd and noise of the city. My school has two small green gardens near to the main gate where lots of colourful flower beds, grassy lawns, fruits trees and two beautiful showers.
My new school is a beautiful school. It is a big and large school. The school has many trees and there has enough stadiums and sporting yards for students to play. The thing I expect the most, that is a great learning school with many modern equipments. One more thing, the students of the school are friendly and helpful and the teachers are good too. That's all of the school in my dream.
Tham khảo:
Thach Lam in "Hanoi three 36 streets" writes: Pho is a special gift of Hanoi, not only in Hanoi, but because it is delicious only in Hanoi. "classic", cooked with beef, "the broth is clear and sweet, the cake is flexible but not crumbly, the meat is crispy but not chewy, the chili lime with onions is enough", "fresh herbs, northern pepper, drops lemon nuggets are strong, add a little bit of ca cuong, sometimes as light as a doubt.” In the 1940s, pho was very popular in Hanoi: "It is an all-day snack for all types of people, especially civil servants and boatmen. People eat pho in the morning, eat pho at lunch and eat pho in the evening....
I study in Thi Tran Van Dinh School which is one of the best schools of Ha Noi. It has a stone building. It has all facilities a good school should have-well furnished classrooms, laboratories, library and playground.
As we enter the school, there is a playground to our left and a small garden to our right. When we enter the building, the Principal’s room and the office room are to the left and the staff room to the right side. These are well furnished. There are thirty four classrooms. Our labs are well equipped. Our library has books almost on all subjects. Our Librarian is also very helpful.
Our school, all schools, has a prescribed uniform. We have to wear white or cream cotton shirts, light-blue trousers, black shoes and white socks. Girls have to wear white blouses and light-blue skirts in primary and middle classes and white shirts and light-grey skirts in higher classes. They have to tie white ribbon also.
In our school special attention is paid to behavior, cleanliness and punctuality. The most well behaved, neat and punctual student is awarded a prize at the Annual Day function.
Our Principle is a strict disciplinarian. He takes the help of P. T. Teachers too. If any one violates the rules, and is not in uniform, or makes mischief, he gets punished. But he is fair and loving. He tries to find out the reason and guides us.
Our teachers are also quite strict. They teach us with great care, check our note-books, help us when we need but if we are inattentive and don’t work properly, then we are punished.
I my school very much and I am proud that I belong to it. I shall never forget it.
Firstly, I need to tell that many people like dancing. Dance is passion. It brings the chance to express emotions.
Secondly, dancing includes hand eye coordination, rhythm, timing, technique and all your emotion and personality. I’m very dedicated to dancing and I also practice as usually as possible during my school schedule. Maybe someday I can become a professional dancer but I do not know now. Furthermore, person can dance in some clubs too. I think that dance will be able to show how you feel the music.
Thirdly, I need to say about dance style and I think that hip hop is really interesting and fun. You may start it anytime you like. You do not have to be a good dancer when you start and you also do not have to buy specially clothes. Just a loose pants and a t-shirt. In hip hop, everyone has their own style.
In conclusion, dance is great! Dance can support to relax and raise mood. People dance and feel better about life! they will feel how their body changes. Dance is not only a sport. It also a hobby which is healthy for all people.
"The titanic" is one of the most famous film in the world. It was released in 1997. It is the best love story I have ever watched. I watched this movie many times but I never got tired watching it. Whenever I watch it, I always cry. The film is about the love story of Rose Dewitt Bukater and Jack Dawson. Jack was a free-spirited poor young man but he got a ticket for a luxurious ship, Titanic. Rose was from the American upper class and was engaged to a man. She was reluctant to marry him. She met Jack in Titanic and they fell deeply in love even there was a huge gap between them. Titanic was headed to America from England. However, the ship crashed into an iceberg on the way. The side of it broke up and the ship was flooded. Not everyone could escape safely. Many people dead include Jack. Rose was survived because Jack helped her to climb on a boat. Jack sacrificed himself for Rose. The reasons I like it so much are the grand scenery and the romantic content. This is the best movie I have ever watched. No wonder why Titanic already won 11 Academy Awards. I recommend that everyone should watch this movie at least once.
Tham Khảo
cái này, em phải hỏi cô dạy rồi chỉ viết như nào thì viết chứ?