Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo bài sau (do tình cảnh nên hông thể tự làm được nên nếu em muốn chị tự làm thì chị sẽ làm lại cho em bài mới)
Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng, mênh mông bát ngát
Đứng bên tê đồng, ngó bên ni đồng, bát ngát mênh mông
Thân em như chẽn lúa đòng đòng
Phất phơ dưới ngọn nắng hồng ban mai.(1)
Bài ca dao như được cất lên từ chính cánh đồng lúa bát ngát mênh mông trong lời tự tình của cô thôn nữ đẹp xinh phơi phới sức xuân như chẽn lúa đòng đòng ngọt ngào hương quê.(2) Ta có thể thấy, nhân vật trữ tình trong bài ca dao là cô thôn nữ phơi phới như lúa chiêm đương thời con gái.(3) Đứng trước khung cánh đồng quê bát ngát mênh mông lòng không khỏi dâng trào cảm hứng.(5) Còn say sưa trước cánh đồng thân thuộc quê mình. (6) Tác giả dân gian đã lựa chọn từ ngữ rất đắt để tạo lời, mở ý cho câu ca dao. (7) Từ ngó cũng gần nghĩa với: nhìn, trông, ngắm... nhưng ngó thể hiện sự nhìn ngắm say sưa hơn quan sát kỹ hơn. (8) Cô thôn nữ với chiếc nón như bông hoa trên đầu quần xắn ngang đôi chân thon thả.(9) Với chiếc vai vác cuốc thăm đồng một hình ảnh lao động bình thường thân thuộc. (10) Tóm lại, khi đọc câu ca dao ta thấy hình ảnh chủ thể trữ tình hiện ra đẹp lạ.(11)
Từ láy: Say sưa
Từ ghép: bông hoa
Em tham khảo bài viết của anh:
"Quê hương hương là gì hả mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều....."
Nhớ làng, nhớ cánh đồng xanh ngát, nhớ dòng sông,... Mỗi cảnh vật ở quê hương như gắn liền với tuổi thơ của mỗi người vậy, bởi vậy cho nên trong suy nghĩ của chúng ta, quê hương là nơi ta luôn hướng về dù có ở miền đất xa hay gần ngay trước mắt. Hình ảnh làng quê bình dị, đẹp đẽ của con người miền Trung, xung quanh chỉ là một màu vàng bao phủ của cánh đồng. Trải dài trên một mảnh đất quê hương, những người phụ nữ lộng lẫy, yêu kiều làm sao! Mô-tip "Thân em" đã khá quen thuộc để nói về hình ảnh người phụ nữ xưa, đẹp cả hình thức lẫn phẩm chất, vậy mà vẫn phải "phất phơ" dưới ngọn nắng. Hiện thân ở đó một xã hội mất công bằng. Nhưng dù sao đi chăng nữa, những giá trị ấy lại giúp làng quê của ta ngày trở lên đẹp hơn, rạng ngời hơn trong những tháng ngày của đất nước.
Câu 1 :
`-` Là lời nói của chàng trai với cô gái
`-` Biểu đạt tình cảm yêu mến của chàng trai đối với cô gái.
Câu 2:
`-` Đặc biệt về từ ngữ : dùng từ ngữ địa phương (ni : này ,tê: kia)
`-` Tác dụng : nói lên sự đẹp đẽ, rộng lớn của cánh đồng lúa.
Câu 1:
`-` Thể loại: thơ lục bát biến thể
`-` PTBĐ chính: Biểu cảm
Câu 2 :
`-` Từ ghép : thân em, ban mai.
`-` Từ láy : mênh mông, đòng đòng
Bài ca dao nói về quê hương và con người miền Trung, nơi những từ "ni, tê" trở thành quen thuộc. Thấp thoáng trong câu ca dao là đồng ruộng bao la bát ngát, sự trù phú của quê hương. Ẩn hiện trong đó là bóng dáng của cô thôn nữ mềm mại, duyên dáng đang hòa quyện với cánh đồng bao la tạo nên sức sống cho quê hương.
Hai câu đầu bài ca dao có kết cấu ko giống những bài ca dao khác: "Đứng bên..."
Một ko gian bao la được gợi ra trong hai câu ca dao. Đọc câu ca dao ta có cảm giác như là một, nhưng thực tế sự nhắc lại như vậy làm tăng sự mênh mông vô tận của cánh đồng. Nếu chỉ có 2 câu này thôi thì mới chỉ diễn tả được sự mênh mông của cánh đồng và chưa nói lên được điều gì. Đọc đến 2 câu tiếp theo thì mới thấy cái hồn được hiện ra. 1 cô gái đang phóng tầm mắt của mình để chiêm ngưỡng cái "bát ngát mênh mông" của nó. Quan sát tỉ mỉ và đặc tả riêng 1 "chẽn lúa đòng đòng", liên hệ so sánh với chính bản thân mình: "Thân e như chẽn...". Hình ảnh này đã làm bật được cô gái trong sự mênh mông bát ngát. Ngàng nghĩ về thân phận của người con gái trong xã hội. Cô xuất hiện thật là đẹp nhưng hồng nhang bạc phận, như ngọn lúa phất phơ.
Bài ca dao đã phản ánh phần nào thân phận người phụ nữ trong XHPK. Quyền tự quyết định dường như ko có. Họ phải sống trong đau khổ, luôn phải phụ thuộc vào GĐ và người chồng. Có lẽ vì thế mà có rất nhiều câu ca dao nói về điều này:
" Thân em vừa trằng...."