Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các bạn đã quen với việc phải học tập online hay chưa, mình thì đã quá quen thuộc vì phải học online gần một năm nay. Để mình kể cho các bạn nghe về một tiết học online đáng nhớ của mình.
Hôm đó là tiết học tiếng Anh, đến giờ học, mình cố gắng để mở máy tính vào học nhưng không thể nào đăng nhập được, mình nghĩ là đã quên mật khẩu nhưng nghĩ mãi vẫn không nhớ ra. Đến lúc mẹ vào, mẹ cũng biết mật khẩu nên đã đăng nhập giúp mình. Vào lớp muộn, mình thấy cả lớp im ắng, cô giáo cũng không nói gì khiến mình rất sợ. Mình mở mic và nói "Em xin lỗi cô giáo cùng các bạn, em quên mật khẩu nên vào học muộn". Cô và cả lớp vẫn im lặng, mình còn nghĩ máy tính của mình bị hỏng loa không nghe thấy gì. Thế nhưng một giây sau đó, cô cùng cả lớp cùng đồng thanh hát bài "Chúc mừng sinh nhật", hóa ra cô và cả lớp biết hôm nay là ngày sinh nhật của mình nên đã cố tình tạo ra một bất ngờ. Mình rất vui và hạnh phúc không thể nói nên lời, tiết học ngày hôm đó thật vui và ý nghĩa.
Tuy không thể hàng ngày cùng bạn bè đùa vui, nhưng mình nghĩ chỉ cần chúng ta chăm chỉ thì học ở đâu cũng không quan trọng, quan trọng là vẫn có niềm vui và tinh thần học tập.
Đã lâu lắm rồi em chưa đc về quê. Ôi sao mà nhớ da diết những chuỗi ngày vui vẻ bên gia đình, nhớ những bữa cơm bên gian bếp nhỏ, những người bn thân quen, những vòng tay ấm áp của gia đình. Nhớ lắm nhưng em ko về đc bởi dịch Covid-19 đang hoành hành trên đất nước ta!
Đợt dịch đầu tiên bắt đầu từ tết nguyên đán năm 2020. Cứ nghĩ thời gian trôi qua rồi những con virut sẽ dần tan biến theo thời gian. Nhưng ko, em đã lầm những con virut này lây lan rất nhanh và tốc độ sinh trưởng cũng rất cao khiến cho hàng trăm triệu người thiệt mạng. Giờ đây những con virut Corona ko chỉ như trước mà chúng đã có khả năng sinh trưởng cũng như độ nguy hiểm gấp trăm lần trước, nó có tên gọi là SARS-CoV-2. Những bác sĩ hết lòng vì dân vì nước, luôn sẵn sàng đứng ra đứng ra đấu tranh chống lại những con virut chết người. Mong sao mọi người luôn đoàn kết, cùng chung tay đẩy lùi dịch bệnh.
Em xin chúc các cô chú chiến sĩ, những người làm bác sĩ thật nhiều sức khỏe mong sao cô chú luôn bình an giúp đỡ mn trong đợt dich này!
Tham khảo:
Đề 2:
Trong gia đình, người tôi yêu quý nhất chính là ông nội. Tuy rằng hiện tại ông đã không còn nữa, nhưng ông đã dạy cho tôi rất nhiều bài học quý giá để tôi trưởng thành hơn.
Nhà tôi có một khu vườn rất rộng lớn. Khu vườn được ông chăm sóc nên cây cối quanh năm đều xanh tốt. Những cây ăn quả đã cho trái ngọt không biết bao nhiêu mùa. Mỗi buổi sáng, ông thường ra vườn chăm sóc cây cối. Lúc đó, tôi lại chạy theo ông để đòi được tưới tắm cho cây cối trong vườn. Ông còn dạy tôi cách lắng nghe âm thanh của khu vườn nữa. Bạn phải nhắm mắt và cảm nhận từng sự chuyển động để thấy được những điều kỳ diệu. Tiếng gió thổi rì rào qua từng cánh lá. Tiếng chim hót ríu rít vang vọng cả khu vườn. Tiếng trái cây đung đưa theo nhịp… Không chỉ vậy, ông còn dạy cho tôi về cách chăm sóc các loại cây trong vườn: những loại cây ăn quả như nhãn, ổi, cam; hay những loại cây cảnh như: hoa lan, hoa hồng… Đó là những bài học mà tôi chẳng thể nhớ được hết, nhưng vẫn chăm chú lắng nghe ông nói.
Mỗi lần tưới cây xong xuôi, ông cháu tôi lại mang ghế ra ngồi dưới vườn cây. Ông sẽ kể cho tôi nghe nhiều câu chuyện hay. Đó không phải là những truyện cổ tích mà bà thường hay kể, mà là chuyện về cuộc sống của chính ông thời xưa. Tôi chăm chú lắng nghe, cảm nhận câu chuyện của ông. Cuộc sống thời xưa vất vả. Mỗi khi ngồi nghe ông kể, nhìn thấy đôi mắt hiền từ của ông dường như đang nhớ lại một thời đã xa.
Là lúc đó em đi ra ngoài đường ko đeo khẩu trang thế gặp chú công an ra hỏi thăm:
Chú công An:đi đâu thế cháu gái=)
TOy:Cháu đi lượn
Chú công an:dịch này lượn đi đâu,mà ra ngoài còn ko đeo khẩu trang.
Toy:=)<....>
Chú công an:Nộp 2 triệu đây.!
Toy:(móc túi thấy "nịt").....ko có tiền hì sao ạ?
Chú công an:Cho chú điện thoại của bame cháu!
Và sau đó:
Mẹ:Lần sau mày đi ra ngoài đường ko đeo khẩu trang mày về xác định.
đó là 1 kỉ niệm đáng nhớ,zì zậy toy sẽ ko đi lượn nữa mà đi chơi
Đã lâu lắm rồi em chưa đc về quê. Ôi sao mà nhớ da diết những chuỗi ngày vui vẻ bên gia đình, nhớ những bữa cơm bên gian bếp nhỏ, những người bn thân quen, những vòng tay ấm áp của gia đình. Nhớ lắm nhưng em ko về đc bởi dịch Covid-19 đang hoành hành trên đất nước ta!
Đợt dịch đầu tiên bắt đầu từ tết nguyên đán năm 2020. Cứ nghĩ thời gian trôi qua rồi những con virut sẽ dần tan biến theo thời gian. Nhưng ko, em đã lầm những con virut này lây lan rất nhanh và tốc độ sinh trưởng cũng rất cao khiến cho hàng trăm triệu người thiệt mạng. Giờ đây những con virut Corona ko chỉ như trước mà chúng đã có khả năng sinh trưởng cũng như độ nguy hiểm gấp trăm lần trước, nó có tên gọi là SARS-CoV-2. Những bác sĩ hết lòng vì dân vì nước, luôn sẵn sàng đứng ra đứng ra đấu tranh chống lại những con virut chết người. Mong sao mọi người luôn đoàn kết, cùng chung tay đẩy lùi dịch bệnh.
Em xin chúc các cô chú chiến sĩ, những người làm bác sĩ thật nhiều sức khỏe mong sao cô chú luôn bình an giúp đỡ mn trong đợt dich này!