K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 1 2019

– Từ “thúng” là đơn vị đo lường ước lượng, dùng với nghĩa đánh giá.

- Từ “tạ” đơn vị đo lường chính xác, nên không thể dùng đánh giá nặng nhẹ được.

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
16 tháng 10 2018

"Ba thúng gạo" +  "rất đầy" => tính từ "đầy" làm rõ nghĩa cho DT ba thúng gạo.

"Sáu tạ thóc", bản thân nó với số từ chỉ đơn vị đã làm rõ nghĩa, giúp ta xác định được "tạ thóc" đó là nặng hay nhẹ rồi, không cần thêm từ "rất nặng" vào nữa.

23 tháng 12 2019

Nghĩa của từ “con”, “viên”, “thúng”, “tạ” khác so với những danh từ đứng sau nó

- Các từ này để tính đếm, đo lường sự vật

18 tháng 10 2016

Vớ cẩn.Mà bạn họ Vũ mà sao tự dưng chuyện thanh họ Phạm hay zợ?

22 tháng 10 2019

Khi thay một từ chỉ đơn vị quy ước bằng một từ khác (ví dụ: thay thúng bằng rá, thay tạ bằng cân) thì đơn vị tính đếm, đo lường sẽ thay đổi theo. Còn khi thay một từ chỉ đơn vị tự nhiên (ví dụ: thay con bằng chú, thay viên bằng ông), đơn vị tính đếm, đo lường không hề thay đổi.

3 tháng 10 2016

bài này là bài j z bn

17 tháng 10 2017

mk cũng thế nhưng mk ghi nhiều tk quá thế là mk được tính

Bạn à,mình chung hoàn cảnh với bạn nhưng mình cũng nói cho bạn nghe điều này,khi những người ko có điểm(như bạn)khi k cho bạn cũng sẽ không tăng điểm lên đâu

Tôi nói cái này ko phải ở trong bài nhưng tôi sẽ nói qua một bài văn    ĐIỀU TÔI NGHĨ MUỐN NÓI NHƯNG CÓ LẼ KHÔNG BAO GIỜ THỂ NÓI     Tôi là một học sinh của Trường THCS Lập Thạch.Ban đầu tôi thấy tôi rất vinh dự khi đỗ được vào trường nhưng một thời gian dần dần tôi cứ chăm chỉ nhưng tại sao mình thi vẫn được điểm kém.Nhưng ban đầu tôi tự nhủ rằng có lẽ mình không chăm chỉ cần cố gắng hơn.Và...
Đọc tiếp

Tôi nói cái này ko phải ở trong bài nhưng tôi sẽ nói qua một bài văn

    ĐIỀU TÔI NGHĨ MUỐN NÓI NHƯNG CÓ LẼ KHÔNG BAO GIỜ THỂ NÓI

     Tôi là một học sinh của Trường THCS Lập Thạch.Ban đầu tôi thấy tôi rất vinh dự khi đỗ được vào trường nhưng một thời gian dần dần tôi cứ chăm chỉ nhưng tại sao mình thi vẫn được điểm kém.Nhưng ban đầu tôi tự nhủ rằng có lẽ mình không chăm chỉ cần cố gắng hơn.Và cho đến hôm nay ngày 30/12/2021 tôi mới hiểu ra tôi thiếu cái gì đó là tôi thiếu sự động viên của cả gia đình.Mỗi lần tôi điểm kém bố mẹ tôi dùng những câu nói không nên nói với trẻ em.Còn khi tôi được điểm cao bố mẹ tôi lại dùng những câu nói để dìm tôi xuống thấp tôi không có nổi một câu nói nào khen tôi từ bố mẹ và gia đình.Hôm nay tôi vừa thi tôi biết tôi sẽ được điểm kém nhưng mẹ tôi không nghe tôi giải thích về đề bố mẹ ai cũng đều quát tôi tôi muốn nói tôi cũng phải im lặng.Có lẽ tôi phải tạm biệt hoc24 để ôn thật tốt trong vòng 6 năm thôi tôi sẽ quay trở lại hoc24 tôi hứa đấy.Còn bây giờ tôi như một con dối không được ai dẫn tôi trên con đường mòn vậy.Tôi được điểm kém trong tôi cũng cố gắng nhưng ai trong gia đình cũng cố kéo tôi xuống con đường chết.Nhiều lúc tôi cầm những thứ sắc nhọn và ở một mình và nghĩ đến những ngày còn lại tôi lại càng muốn chết.Nhưng tôi vẫn thương cho bố mẹ tôi tôi không thể chết nhưng tôi lại có bố mẹ không hiểu được tôi gì cả.Tôi muốn nói lời cuối TẠM BIỆT NHÉ CỘNG ĐỒNG HOC24 VÀ MỌI NGƯỜI GIA ĐÌNH HOC24 CỦA TÔI.TÔI HẸN GẶP LẠI.

9
30 tháng 12 2021

TẠM BIỆT!

30 tháng 12 2021

:V?

24 tháng 11 2016

Danh từ in đậm là lượng từ.

Danh từ sau là số từ.

24 tháng 11 2016

Mình đang hỏi đó là danh từ gì chứ mình chưa học đến lượng từ,số từ.Tuần sau mình mới học.

SỰ TÍCH HOA CÚC TRẮNGNgày xưa, có một cô bé sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát nhưng đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên không có tiền mua thuốc chữa, cô bé vô cùng buồn bã. Một lần, cô đang ngồi khóc bên đường, bỗng có một ông lão đi qua, thấy lạ bèn đừng lại hỏi. Khi biết sự tình, ông già nói với cô bé:- Cháu hãy vào rừng và...
Đọc tiếp

SỰ TÍCH HOA CÚC TRẮNG

Ngày xưa, có một cô bé sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát nhưng đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên không có tiền mua thuốc chữa, cô bé vô cùng buồn bã. Một lần, cô đang ngồi khóc bên đường, bỗng có một ông lão đi qua, thấy lạ bèn đừng lại hỏi. Khi biết sự tình, ông già nói với cô bé:

- Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất trong rừng hái lấy một bông hoa duy nhất trên đó, bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì mẹ cháu sẽ sống được bấy nhiêu ngày.

Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới tìm thấy bông hoa trắng đó, phải khó khăn lắm cô mới trèo lên được để lấy bông hoa. Cô bé vội cẩn thận đếm từng cánh hoa: “Một, hai, ba…, hai mươi cánh. Trời ơi! Chẳng lẽ mẹ mình chỉ còn sống được hai mươi ngày nữa thôi sao?”. Sau một hồi đau khổ suy nghĩ, cô bé chợt ngồi sụp xuống bên bông hoa, nhẹ nhàng xé từng cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ. Lạ thay, mỗi sợi nhỏ ấy lại trở thành một cánh hoa dài mướt, mềm mại. Từ một bông hoa có hai mươi cánh, giờ đã trở thành bông hoa có vô vàn cánh.

Cô bé sung sướng mang hoa trở về, vừa gặp cụ già, cô nhận được tin vui: “Mẹ cháu đã khỏi bệnh rồi. Đây là phần thưởng cho lòng hiếu thảo của cháu!”. Từ đó, người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé đó dành cho mẹ mình.

Câu 1. (1 điểm) Văn bản trên mang đặc điểm của thể loại nào mà em đã được học? Em hãy cho biết văn bản ấy viết về chủ đề gì?

Câu 2. (1 điểm) Xác định yếu tố kì ảo trong văn bản trên. Theo em, yếu tố kì ảo ấy có tác dụng gì đối với việc giúp mẹ chữa bệnh của người con gái?

Câu 3. (1 điểm) Tìm trạng ngữ trong câu sau: “Sau một hồi đau khổ suy nghĩ, cô bé chợt ngồi sụp xuống bên bông hoa, nhẹ nhàng xé từng cánh hoa thành nhiều sợi nhỏ.” Em hãy cho biết trạng ngữ trong câu trên có tác dụng gì?

Câu 4. (1.5 điểm) Từ những hành động của người con gái trong văn bản trên, em cảm thấy cô bé là một người con như thế nào? (Trả lời khoảng 2 dòng).

 

0
“Ngày xưa, có một cô bé sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát nhưng đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may, mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên ko có tiền mua thuốc chữa, và cô bé vô cùng buồn bã. Một lần, đang ngồi khóc bên đường bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn đừng lại hỏi khi biết sự tình ông già nói với cô bé : – Cháu...
Đọc tiếp

“Ngày xưa, có một cô bé sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát nhưng đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may, mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên ko có tiền mua thuốc chữa, và cô bé vô cùng buồn bã. Một lần, đang ngồi khóc bên đường bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn đừng lại hỏi khi biết sự tình ông già nói với cô bé : – Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất trong rừng hái lấy một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì tức là mẹ cháu sống được bằng đấy ngày. Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới tìm thấy bông hoa trắng đó. Phải khó khăn lắm cô mới trèo lên được để lấy bông hoa, nhưng khi đếm chỉ có một cánh hai cánh ba cánh bốn cánh. Chỉ có bốn cánh hoa là sao chứ? Chẳng nhẽ mẹ cô chỉ sống được bàng đấy ngày thôi sao? Không đành lòng cô liền dùng tay xé nhẹ dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên nhiều đến mức không còn đếm được nữa. Từ đó người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé đó dành cho mẹ mình .” ( Theo Truyện cổ tích Việt Nam đặc sắc , NXB Văn học ) Câu 1 : Đoạn văn trên sử dụng ngôi kể nào? Có một thể loại truyện em đã được học, thường mở đầu câu chuyện bằng cụm từ “Ngày xưa”, đó là thể loại truyện nào? ( 1đ) Câu 2 : Nhân vật chính trong đoạn truyện trên là ai? Nhân vật đó đã làm gì để cứu sống mẹ? Hành động đó cho thấy phẩm chất nào của nhân vật ( 2đ) Câu 3 : Bằng một câu văn có sử dụng từ ghép em hãy khái quát nội dung chính của đoạn trích . Gạch chân từ ghép đó . ( 1đ) Câu 4 : Từ nội dung đoạn truyện trên em rút ra bài học gì cho mình? Hãy tìm và chép lại một bài ca dao nói về tình cảm gia đình. ( 2đ)

0